Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Patrick chậm rãi mở mắt ra , bên tai nghe được nhịp tim đập trầm ổn làm cho cậu hơi thất thần , hoảng hốt nghĩ đến chính mình đang nằm mơ ..

Được người khác ôm vào lòng thật ấm áp như vậy mà chân thật , cậu đột nhiên mở mắt ra , nhìn người đàn ông ngủ bên cạnh mình , tay hắn ôm chặt lấy eo cậu , mà cậu nằm gọn trong lòng hắn . Cậu trừng mắt nhìn , tựa hồ không thể tin được .

Đã mười năm , cậu cho tới bây giờ chưa từng thức dậy bên cạnh hắn , hai người hoan ái xong , cậu liền rời đi căn hộ, chưa bao giờ ở lại nơi này nhiều hơn cùng hắn .

Cậu không dám ở bên cạnh hắn ngủ qua đêm , sợ khi ngủ chính mình mất cảnh giác , không cẩn thận nói ra cái gì , mà hắn cho tới bây giờ cũng không ôm ấp cậu khi ngủ .

Bình thường xong việc , hắn sẽ đem cậu đẩy ra , thẳng tiến vào phòng tắm rửa . Bọn họ quan hệ chính là như vậy , thuần túy chỉ là thân thể , hắn đối với cậu không có cảm tình , chỉ đối thân thể cậu nảy sinh dục vọng .

Patrick lẳng lặng nhìn hắn , ngoan ngoãn làm cho hắn ôm vào trong ngực , thấy hắn ngủ say , cậu mới yên tâm lộ ra ánh mắt yêu thương tràn đầy của mình .

Cổ tay tự do , cậu nhìn xem trên cổ tay là vết mờ màu hồng nhạt , nghĩ đến ngày hôm qua cậu ngất đi , là hắn đem cậu ôm đến trên giường ? Hắn như thế nào không đánh thức cậu ? Cậu thật không hiểu, loại hành động thân mật hai người ôm nhau khi ngủ chỉ có tình nhân mới có thể làm ? Cậu cùng hắn dây dưa cũng không phải loại quan hệ này nha ! Nhưng là ......

Cánh môi nhịn không được tươi cười gợi lên , cậu vụng trộm vươn tay ôm lấy hắn , hai má đặt tại ngực hắn , nghe nhịp đập của tim hắn , trong lòng không khỏi cảm thấy một tia ngọt ngào .

Sự thỏa mãn , làm cho cậu vụng trộm ảo tưởng một chút có thể chứ ? Ảo tưởng là hắn thích cậu , chân chính thuộc về cậu .

Patrick nhắm mắt lại , cho phép chính mình có một giấc mộng nhỏ " Daniel ......" Cậu nhỏ giọng hô tên hắn , trong dĩ vãng cậu chỉ có thể ở trong lòng thầm gọi tên hắn .

Mở mắt ra , cậu dịu ngoan nhìn hắn ngủ , hắn lúc ngủ thoạt nhìn giống trẻ con , cậu nhịn không được nở nụ cười .

Cậu biết bộ dạng hắn tuấn mỹ , mười năm trôi qua , năm tháng làm cho hắn càng trở nên thành thục , hắn chỉ cần đứng yên tại chỗ , không làm cái gì , cũng có thể dễ dàng trở thành tâm điểm chú ý của mọi người - nhất là phụ nữ .

Mà cậu chưa bao giờ hỏi hắn có người phụ nữ nào khác hay không , cậu không có tư cách để hỏi , cậu cho tới bây giờ không có ý nghĩa gì với hắn .

Cánh môi có chút vị chua xót , những năm gần đây , cậu thật cẩn thận che giấu tình cảm của mình với hắn , cậu giả bộ lạnh nhạt , giả bộ vô cảm , thậm chí còn có vị hôn phu , ở trước mặt hắn tạo ra những tình cảm giả dối với vị hôn phu của mình , cậu không cho hắn biết , cậu chỉ có một người đàn ông là hắn .

Chỉ có hắn chạm qua cậu , nhiệt tình của cậu chỉ dành cho hắn . Cậu thầm mến một người , đó chính là hắn .

Hơn nữa , cậu yêu hắn nhiều đến cả tâm đều đau , mặt nạ lạnh nhạt cậu mang đã trở thành thói quen , tự tôn làm cho cậu không thể trực tiếp biểu lộ tình cảm đối với người đàn ông không thương mình ! Đây là sự kiêu ngạo lớn nhất của cậu .

Đôi môi mím chặt , Patrick lấy cánh tay ra khỏi thắt lưng mình , khẽ ngồi dậy , thong thả muốn xuống giường . Ông trời ! Chân cậu thậm chí đang phát run , có thể thấy được ngày hôm qua hắn có bao nhiêu nhiệt tình .

Cậu miễn cưỡng giữ vững thân mình , khom người cầm lấy áo sơmi . " Cậu muốn đi đâu ? " Thanh âm khàn khàn đột ngột vang lên làm cho cậu chấn động , xoay người , nhìn vào đôi mắt hắn , bộ dáng lười biếng của hắn đang nhìn cậu .

Ngực Patrick đột nhiên căng thẳng , trong lòng xẹt qua một chút kinh hoảng . Daniel , Hắn là khi nào thì tỉnh ? Hành động mới nãy của cậu hắn nhìn ra sao ? Lòng của cậu khẩn trương không thôi , khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn tỏ ra bình tĩnh .

" Tôi muốn rửa mặt chải đầu một chút , anh ngày hôm qua như thế nào không đánh thức tôi ? " Đây chính là lần đầu tiên cậu ở bên ngoài qua đêm .

" Như thế nào ? Sợ ba cậu truy hỏi ? "

Cánh tay chống đầu , Daniel nằm trên giường , thưởng thức thân hình mê người của cậu .

Ngày hôm qua thấy bộ dáng cậu mệt mỏi ngủ vùi , hắn không biết như thế nào cho thỏa đáng nhưng lại ngại đánh thức cậu , ngược lại ôm cậu vào phòng , còn ôm cậu ngủ cùng .

Hắn không thể không thừa nhận ôm cậu ngủ cảm giác không sai , rất thỏa mãn .

" Tôi chỉ cần nói tối qua đã ở cùng Jim là được ." Cậu vừa nhắc đến tên vị hôn phu , cậu biết đây là tấm lá chắn tốt nhất .

Nghe cậu nhắc tới vị hôn phu , con ngươi đen của Daniel bắn ra tia khó chịu , hảo tâm tình nhất thời biến mất , tâm trạng khó chịu không rõ vì sao nổi dậy .

Patrick mặc vào áo sơmi , cúi đầu cài nút áo , giống như không chút để ý hỏi . " Anh lần này ở Bắc Kinh được bao lâu ? " Cậu biết công việc hiện tại của hắn là nhạc sĩ , hắn viết ca khúc rất được ưa chuộng , thường thường các ca sĩ nổi tiếng đều nhờ hắn viết bài hát , cũng bởi vì như thế , hắn viết ca khúc rất được chú ý , rất nhiều người muốn cùng hắn hợp tác . Chính là hắn cũng rất khó tính , hợp tác tùy theo cảm hứng , soạn nhạc cũng vậy , hắn sẽ tới Bắc Kinh , phần lớn là vì công việc .

Bất quá hắn bình thường chỉ ở đây hai , ba ngày rồi lại đi , hôm nay đã là ngày thứ ba , hắn hôm nay sẽ đi sao ? Nghĩ đến một tháng không thể nhìn đến hắn , Patrick tâm tình không khỏi buồn rầu .

" Phải mất nửa tháng mới đi ! Có bộ phim điện ảnh mà tôi thấy hứng thú muốn sáng tác nhạc , cũng vì thời gian làm việc không kéo dài nhiều lắm ." Kỳ quái , hắn vì sao nói nhiều như vậy với cậu ? " Nửa tháng ? Lâu như vậy ?" Patrick ngẩng đầu , cố gắng đè xuống cảm giác vui sướng trong lòng .

" Thì sao ? " Daniel hiểu lầm phản ứng của cậu , hừ nhẹ một tiếng . " Yên tâm , tôi sẽ không rỗi rãi đến nỗi mỗi ngày đều quấn quít lấy cậu , tôi còn có nhiều việc để làm , tôi ngược lại sợ khẩu vị cậu quá lớn , ba đến năm tiếng lại nghĩ muốn chạy trở lại giường tôi . "

Biết hắn là hiểu lầm mà Patrick cũng không tính nói thêm cái gì , tay cậu vuốt vuốt lại tóc , lãnh ngạo nhìn hắn . " Anh yên tâm , tôi cũng vậy bận rộn nhiều việc , qua không lâu sau tôi sẽ cùng Jim kết hôn ."

" Hừ , chúc mừng ." Daniel đáp lại cậu bằng thái độ cực kì lạnh nhạt , chính là lời nói vô tình lại như không thật tự nhiên từ trong miệng bật ra .

" Cám ơn ." Cậu nhìn hắn cười tao nhã .

Hắn trừng mắt với cậu , vẻ tươi cười của cậu thật là chói mắt mà cậu luôn đối với hắn lộ ra loại tươi cười như giễu cợt này , vừa bất hòa lại có chút khiêu khích , giờ phút này , cậu lại thể hiện chính mình là một vị thiếu gia cao quý .

Thật mất hứng ! Daniel nhảy xuống giường , cất bước đi vào phòng tắm .

Thấy hắn biến mất , Patrick buông lỏng tâm mình , thái độ của hắn làm cho cậu yên tâm , xem ra hắn là tỉnh lại sau khi cậu chuẩn bị xuống giường . Cậu nhẹ nhàng thở ra nhưng mà thái độ lạnh nhạt của hắn lại làm cho cậu bi thương hơn , cho dù cậu nói sẽ kết hôn , hắn 1 chút cũng không để ý ......

Cậu cúi gầm mặt, chỉ chốc lát sau , nghe được thanh âm hắn đi ra khỏi phòng tắm , cậu vội vàng đem tất cả bi thương , mất mát che dấu thật tốt , nâng mắt nhìn hắn .

Hắn bên hông chỉ vây quanh một cái khăn tắm , mái tóc đen bồng bềnh bị vuốt gọn sau gáy , lộ ra cái trán cao rộng , ngũ quan tinh xảo , tuấn mỹ toàn thân , màu đồng da thịt từ cổ lan xuống bụng , cậu nhìn xem một giọt nước mỏng manh theo lồng ngực tinh tráng chảy xuống , chậm rãi trượt đi vào bên trong khăn mặt .

Ông trời ...... Lúc này trông hắn thật gợi cảm đến chết người ! Giữ chặt nội tâm cực kì xúc động , Patrick ra vẻ lạnh nhạt mở ra ánh mắt . Đột nhiên di động vang lên , Daniel mở di động ra . "Primmie ." Nghe được thanh âm đứa cháu gái , khuôn mặt anh tuấn lập tức chuyển thành ôn hòa . " Thượng Hải chơi vui lắm sao ? "

Patrick nhìn Daniel trên mặt tươi cười , vẻ dịu dàng trên mặt kia làm cho cậu ghen tị , mà chỉ có Prim mới có thể làm cho hắn lộ ra biểu tình như vậy . " Ừm . Cậu sẽ chăm sóc tốt chính mình , cháu đi chơi vui vẻ , nhớ rõ ở bên ngoài phải cẩn thận , ừm , tạm biệt ! "

Daniel gập lại điện thoại , nụ cười lập tức thu hồi , hắn nhìn về phía cậu . " Cậu còn đứng ở kia làm gì ? Nếu rãnh rỗi quá thì đến giúp tôi lau khô tóc ." Nghe được lời của hắn , Patrick không nghĩ nhiều lắm , đang muốn tiến lên giúp hắn lau tóc khô tóc , đổi lại là điện thoại của cậu vang lên .

Patrick cầm lấy di động , nhìn đến trên màn hình hiển hiện khiến cho cậu khẽ giật mình , ấn xuống nút nhận cuộc gọi . " Ừm , được rồi , đã biết , em sẽ đúng giờ đến ." Cậu ngắn gọn trả lời , nhanh chóng cúp điện thoại .

" Ai? " Hắn vừa vặn nhìn thấy trên mặt cậu vừa rồi hiện lên một tia khác thường . " Jim tìm tôi , buổi tối có bữa tiệc chúng tôi phải tham dự ." Cậu cúi mắt , nói ra lời nói dối . Điện thoại là của Prim gọi, con bé căn bản không ở Thượng Hải , mà là ở cùng Jim ! Nó ở bên cạnh vị hôn phu cậu làm thư ký , mà việc này Daniel hoàn toàn không biết .

" Sao ? " Daniel nhíu mày , hừ nhẹ một tiếng . " Tình cảm của hai người khá tốt nhỉ ! " "Đương nhiên , Jim tốt lắm ." Cậu cầm lấy quần áo , xoay người đi hướng phòng tắm . " Vậy anh ta , vị hôn phu của cậu có biết vợ yêu của mình có bạn trai bên ngoài ? "

Nghe cậu khen ngợi vị hôn phu , Daniel cảm thấy cả người không thoải mái , giọng điệu chê cười không chút nghĩ ngợi liền theo bạc môi bật ra .

Patrick dừng lại cước bộ , quay đầu nhìn hắn khẽ mỉm cười . " Quả thật tôi nên cám ơn anh đã dạy cho tôi rất nhiều thứ , anh ấy cũng thực thích như vậy ! "

Nói xong , cậu đi vào phòng tắm , đóng cửa lại .

Trừng mắt chằm chằm phía cửa , Daniel lập tức cắn răng rủa ra lời thô tục .

Shit !

Lời của cậu làm cho hắn phát hỏa , chàng trai này thực sự có gan chọc giận tâm tính hắn , hơn nữa cậu càng lớn , bản lĩnh khiêu khích hắn ngày càng cao .

" Đáng chết ! " Hắn dùng lực đánh mạnh xuống giường , lời vừa rồi của cậu làm cho tâm tình của hắn cực kì ác liệt .

Không hiểu vì sao mà khó chịu !

===============================================================================

Hổng biết mấy chị có thấy bài viết " trường đại học miền Nam có biến " chưa nữa, hu hu nó là trường em đó mấy chị :(( em đang rất chán nản và viêm màng túi với sự biến đổi học phí trường đại học còn nhanh hơn cả biến đổi cổ phiếu T..T 

Tuy nhiên để lấp đầy nỗi buồn này em sẽ beta chương mới =))) mai em sẽ lên luôn nha =))) 

( em chính là làm bản thân bận rộn khỏi suy nghĩ chứ em suy nghĩ nữa có khi em quánh lộn với thầy em á chòi :) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro