CHAPTER 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/Thanks for 2300+ readers/

------------------------------------------------------------


Bước ra khỏi thang máy, tiến dần về phía căn hộ của mình từng bước châm dứt khoát của cô chợt trùng lại, trong lòng cứ lo lắng không nguôi khi đứng đối diện với cánh cửa. Từng ngón tay run run nhập mật mã cửa vào "140203" - mỗi con số đều mang trong mình một ý nghĩ đặc biệt và dãy số trên cũng không ngoại lệ. Ngày 14 tháng 2 năm 2003, quả nhiên là gia đình kiểu mẫu nên mật mã nhà cũng để là kỷ niệm ngày đăng ký kết hôn. Vậy mà giờ đây mấy con số tưởng chừng biểu tượng cho sự hạnh phúc lại đang là thứ trói chặt cô lại thứ khiến cô luôn mệt mỏi mỗi khi nghĩ đến.

Âm thanh thông báo vang lên xác nhận mã khóa vừa nhập là chính xác, cô bấy giờ mới hoàn hồn, hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào. Nhưng có vẻ nỗi lo của cô từ nãy tới giờ là vô cùng thừa thãi cũng bởi khi cô đặt chân vào nhà thì thứ chào đón cô là một khung cảnh vắng lặng không một bóng người. Ha Yoon Cheol còn chưa hề có mặt tại nhà như đã hẹn với cô. Ngồi xuống ghế cô nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay, cũng đã quá 8 giờ tối mà anh ta vẫn chưa về tới vậy mà anh ta cứ nhất định một hai bắt ép cô về ngay lập tức.


Ngồi chờ được một lúc, cuối cùng cô cũng chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi anh ta thêm một giây phút nào nữa chỉ thêm tốn công vô ích. Đứng bật dậy để quay vào phòng thì Ha Yoon Cheol cuối cùng cũng chịu xuất hiện, chậm rã tiến vào từ phía cửa anh ta cởi bỏ chiếc áo vest ra khỏi, thả nó xuống ghế sofa ngay tại đó.

"Cô về sớm vậy à! Ngồi xuống đi." - đến ngồi xuống ghế anh ta vẫn cứ bình thản nhìn cô như thể giữa hai người vốn chẳng có chuyện gì xảy ra.

"Tôi không có nhiều thời gian đâu, tôi sẽ gửi cho anh toàn bộ thông tin về bản kế hoạch quản lý các hạng mục của dự án Yongsan đúng như những gì anh muốn."

"Chà..Cheon Seo Jin, cô làm tôi bất ngờ đấy. Tôi đã nói rồi mà chuyện này đối với cô đâu có khó khắn gì nếu ngay từ đầu cô chịu nghe lời thì chúng ta đâu phải căng thẳng như này."

"Anh bớt nói nhảm lại đi. Nếu không còn chuyện gì thì chúng ta dừng ở đây đi."

Cô quay đầu đi về hướng phòng ngủ nhưng mà chợt đứng lại như nhớ ra còn điều chưa nói hết.

"Còn nữa, sau chuyện này anh đừng hòng nghĩ tới việc sẽ lợi dụng tôi thêm một lần nào nữa. Nếu không tôi sẽ không để yên cho anh nữa đâu."

Dù sao thì ngay bây giờ điều duy nhất an ủi cô lúc này là cơn ác mộng kinh khủng này cũng đã qua rồi, cô bây giờ chỉ muốn được nghỉ ngơi, xả nước đầy bồn tắm cô từng chút một cởi bỏ từng món đồ trên thân thể mình xuống, mỗi thứ được cô tháo xuống như được rũ bỏ từng chút một áp lực và mệt mỏi, ngâm mình trong làn nước ấm rồi quên đi hết mọi chuyện không đáng nhớ này.


Phía Ha Yoon Cheol, anh ta sau khi nhận được file tài liệu đã vội vã được mở nó ra, hiện lên trước mắt anh ta đúng chính xác là những gì mà anh ta tìm kiếm, thậm chí nó còn vượt ngoài sự mong đợi khiến anh ta không nhịn được mà bật cười một cách đắc ý. Quả nhiên dự án Yongsan vẫn luôn có sức hút đối các công ty lớn trong giới bất động sản và đương nhiên Joo Dan Tae cũng không nằm ngoài số đó vì thế mà bản kế hoạch lần này cũng được anh hết sức chú trọng. Vậy nên Ha Yoon Cheol ban đầu chỉ định dở vài chiêu trò để đạp đổ toàn bộ công sức của Joo Dan Tae thì lúc này lại thay đổi ý định muốn hoàn toàn độc chiếm bản kế hoạch hoàn hảo đó. Không thể chờ đợi thêm chút nào nữa anh ta bắt máy gọi cho thư ký của mình.


"Cậu tìm hiểu xem Joo Dan Tae hắn ta định hợp tác với bên nào rồi gửi lời đề xuất tới họ rằng chúng ta muốn hợp tác với họ về dự án Yongsan."

"Nhưng với tình hình hiện tại của công ty tôi e là sẽ không có nhà đầu tư nào chịu thương lượng." - tên thư ký đó vô cùng bối rối khi nghe Ha Yoon Cheol lại liều lĩnh đến thế vì cậu ta cũng biết rõ rằng năng lực của công ty là không đủ để giành được sự án.

"Không cần cậu phải lo cứ làm theo những gì tôi nói đi. Tôi sẽ gửi cho cậu bản kế hoạch của dự án. Còn chuyện nghị sĩ Choi, cậu điều tra ông ta đến đâu rồi?"

"Theo những gì tôi điều tra được thì ông ta đã nhận hối lộ để thông qua một số dự án, tôi tìm được một ít bằng chứng có liên quan đến việc này. Tôi sẽ tổng hợp lại rồi báo cáo với anh."

Cúp máy Ha Yoon Cheol phấn khích không ngớt, khui đại lấy một chai rượu có sẵn trong nhà để ăn mừng chuyện tốt. Nhìn vào ly rượu đang sóng sánh trên tay mình trong đầu không ngừng tưởng tượng là viễn cảnh Joo Dan Tae vụt mất dự án vào tay người khác bằng chính bản kế hoạch đã được anh ta đề ra.

"Để xem sau lần này mày có còn cơ hội để lên mặt với tao nữa hay không."


--------------

Mấy ngày vừa qua quả thật là có rất nhiều biến động, các bài báo không ngừng đưa tin về sự việc chấn động làm sao mà của công ty nhỏ bé của Ha Yoon Cheol lại có thể giành được toàn bộ miếng mồi ngon lành như dự án Yongsan được kia chứ. Chuyện này đương nhiên cũng nhanh chóng được truyền tới tai Joo Dan Tae, ngồi trong văn phòng chăm chú lắng nghe bản tin được chiếu trên Tivi về buổi lễ ký kết cũng như công bố về kế hoạch cho dự án sắp tới của Ha Yoon Cheol.

Nhìn thấy anh ta dùng gương mặt rạng rỡ đứng trước ống kính không ngừng hứa hẹn làm cho anh càng thêm gai mắt đập mặt tay xuống bàn đứng phắt dậy, cầm lấy viên đá phong thủy đang được để trên bàn ném thẳng vào chiếc Tivi làm nó vỡ tan nát để nó dừng phát ra những âm thanh chướng tai. Người thư ký ở bên ngoài khi nghe thấy tiếng động lớn phát ra đã nhanh chóng bước vào để xem xét tình hình

"Chủ tịch, có chuyện gì vậy ?" - cô ta vẫn chưa hết bàng hoàng với cảnh tưởng trước mắt thì ngay lập tức đã phải đón nhận cơn giận dữ của Joo Dan Tae.

"Ai cho phép cô vào đây. Ra ngoài." - anh không giấu nổi vẻ tức giận, trực tiếp trút giận lên người thư ký.


Dù sao nếu bây giờ ở lại công ty cũng chỉ làm anh thêm bực tức, anh lên xe lái thẳng tới khu vực đấu súng lần trước. Chuyện làm anh thấy khó chịu nhất không phải là do bị cướp mất dự án Yongsan mà là khi thấy Ha Yoon Cheol công bố từng chút một của bản kế hoạch, mỗi phần được anh ta nêu ra đều giống y như những gì anh đã chuẩn bị. Cầm lấy cây súng vào tư thế sẵn sàng ngắm bắn, một mình trút giận qua từng lần nổ súng.

Mệt mỏi cả một ngày trời, anh quay về Penthouse để nghỉ ngơi thì ngay tại sảnh chờ của Hera Palace lại bắt gặp Ha Yoon Cheol vừa từ ngoài trở về. Joo Dan Tae vốn dĩ không hề muốn đụng mặt với Ha Yoon Cheol nên khi thấy anh ta anh cũng chẳng mấy quan tâm chỉ muốn nhanh chóng đi khỏi đó để không phải nhìn thấy cái bản mặt khốn kiếp của Ha Yoon Cheol. Còn anh ta đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội làm Joo Dan Tae bẽ mặt nên đã chủ động tới bắt chuyện với thái độ hết sức khinh khỉnh.

"Chủ tịch Joo, chắc anh cũng nghe tin rồi nhỉ."

"Tôi có nghe qua, đây là dự án lớn đấy. Chúc mừng anh"

"Tôi định tổ chức một bữa tiệc ăn mừng với hội Hera, anh đến chứ?" - Ha Yoon Cheol không ngừng khiêu khích Joo Dan Tae cũng bởi khi nhìn thấy anh như vậy làm anh ta không khỏi hả hê.

"Tôi sẽ sắp xếp. Tôi có việc đi trước nói chuyện sau nhé." - nói vài lời chúc mừng xã giao rồi anh mau chóng tìm cách đi khỏi.


Ha Yoon Cheol sau đó cũng quay trở lại căn hộ của mình, vừa bước vào đã bắt gặp Cheon Seo Jin đang ngồi uống rượu một mình ngay tại sofa. Nhìn thấy anh ta bước vào cô cũng chằng tỏ chút thái độ nào chỉ là cô đã quá chán ghét cái việc cứ phải nhìn thấy anh ta hằng ngày nên cũng không nói lời nào mà chỉ tập chung vào ly rượu trên tay mình.

"Cheon Seo Jin, cô không định chúc mừng chồng mình à. Mà cũng nhờ cô nên tôi mới có được dự án này, tôi nên cảm ơn cô mới phải."

"Tôi không nghĩ anh lại về giờ này."

Anh ta tiến đến tủ đựng rượu, tự rót cho mình một ly thả nhẹ vào viên đá vào trong đó rồi tiến đến chỗ cô.

"Uống đi, ăn mừng ngày hôm nay. Tiện đây tôi cũng báo cho cô biết, cuối tuần này tôi sẽ mời hội Hera tới nhà."

"Tùy anh, cuối tuần này tôi có hẹn anh muốn làm gì cũng được." - chẳng mấy quan tâm đến mấy lời nhảm nhí Ha Yoon Cheol thốt ra nên cô cũng chỉ ậm ừ cho qua dù sao cô cũng không có ý định ở nhà vào cuối tuần.

"Như vậy sao được, cô vắng mắt trong ngày quan trọng như này mọi người sẽ nghĩ không hay về gia đình mình đấy. Mấy thứ khác cô không cần phải lo, chỉ cần cô xuất hiện với tư cách là vợ của tôi thôi." - lời nói khích bác có phần ép buộc của Ha Yoon Cheol để bắt ép cô tham dự cái buổi tiệc ngớ ngẩn vốn cũng chỉ để khoe mẽ của anh ta.


Nó khiến cô khó chịu quay ngoắt đầu quay nhìn anh ta với ánh mắt sắc lạnh, đôi môi có chút mấp máy như định nói gì đó.

"Quyết định vậy đi, tôi cũng mời mọi người hết rồi . Nếu không còn gì tôi đi ngủ trước." - không để cô kịp tiếp lời Ha Yoon Cheol đã cắt ngang lời cô nói để cô không có lý do nào để từ chối.

"Anh.." - đưa mắt nhìn theo Ha Yoon Cheol, giật lấy ly rượu còn đang uống dở trên mặt bàn mà uống cạn, trong lòng cô không khỏi bực tức mà chẳng thể thay đổi được gì.


-----------------------------------------------------------

/ Thanks for reading /

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro