CHAPTER 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/Thanks for 2400+ readers/
------------------------------------------------------------

Đã qua mấy ngày mà giữa Cheon Seo Jin và Joo Dan Tae chẳng hề có chút động tĩnh nào, anh không chủ động thì bản thân cô cũng vì tội lỗi mà không dám mở lời. Bẵng đi vài ngày cuối cùng cũng đã đến ngày tổ chức bữa tiệc ăn mừng đó, cô miễn cưỡng tham gia nó theo đúng mong muốn của Ha Yoon Cheol. Chọn đại lấy một bộ váy đơn giản dù sao cô cũng chẳng mấy thiết tha gì để phải chuẩn bị kỹ lưỡng. Bấy giờ Ha Yoon Cheol mới bước nào để xem xét tình hình, nhìn sang tấm gương lớn để chỉnh trang lại quần áo rồi đánh tiếng để thúc dục.
"Cô xong chưa? Nhanh lên đi, họ sắp đến rồi đấy."
"Tôi biết rồi." – gương mặt cô không biến sắc chỉ tập chung hoàn thành lớp trang điểm còn đang dang dở.
Vừa dứt câu thì bên ngoài đã truyền lên tiếng chuông cửa, có vẻ đã tới lúc để cả hai người họ cùng khoách lên mình vẻ bề ngoài của một gia đình hạnh phúc rồi. Trước khi bước ra, anh ta tiến đến gần phía sau Cheon Seo Jin, cúi thấp đầu xuống lại gần với mặt cô, đặt tay lên hai bên vai của cô rồi nhìn thẳng vào gương để thấy được sắc mặt của cô lúc này.
"Mà cô bỏ ngay cái bộ mặt u ám đấy đi, nếu không họ sẽ tưởng cô đang buồn vì chồng mình thành công đấy."

Có vẻ như tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi trên mặt bàn cũng không thiếu gì mấy thứ đồ ăn cao cấp cùng vài chai rượu đắt tiền chắc hẳn lần này Ha Yoon Cheol anh ta thực sự rất mong chờ bữa tiệc hôm nay. Mọi người cũng đều đã đến đông đủ ngay cả Joo Dan Tae tuy có phần khó chịu những cũng miễn cưỡng tham gia. Ha Yoon Cheol liền khuy ngay một chai rượu tại đó, rót vào ly cho từng người rồi mới mở lời đi vào phần chính của buổi tiệc.
"Cảm ơn mọi người đã đến đây. Hôm nay là ngày vui, cứ vui chơi thoải mái nhé. Cạn ly."
Khi tất cả đã chút men rượu trong người, mấy người phụ nữ trong hội cũng bắt đầu tiến lại gần để bắt chuyện với cô.
"Cô Cheon, sao cô không nói gì hết vậy? Đây là sự án ln đó, chúc mừng gia đình cô nhé."
"Đúng rồi đó, chúc mừng cô. Cô may mắn thật đó."

Khi nghe mấy lời ấy cô cũng chỉ định đáp lại vài câu để giữ phép lịch sự vậy mà Ha Yoon Cheol dường như cũng nghe lấy được câu chuyện của bọn họ nên đã vội xen ngang mà cắt lời cô, đến gần tới chỗ cô, bàn tay anh ta bỗng nhiên vòng qua eo ghì chặt cô lại.

"Nói vậy sao được, phải là tôi may mắn mi đúng. Nhờ Seo Jin nên tôi mi dành được dự án Yongsan đấy, đúng không em?" – Ha Yoon Cheol vừa nói vừa đưa mắt nhìn cô như đang muốn bày ra cái hình ảnh tình tứ cho tất cả mọi người nhìn thấy.
"Ôi trời, hai người tình cảm thật đấy." – họ đem ánh mắt đầy ngưỡng mộ nhìn theo từng cử chỉ thân mật mà Ha Yoon Cheol dành cho cô.

Joo Dan Tae thấy vậy nhưng đương nhiên bây giờ anh đâu thể bước tới để tách hai người họ ra khỏi, chỉ đánh mắt nhìn sang hướng khác để không phải thấy cái cảnh tượng chướng mắt đó thêm một chút nào nữa. Nhưng có vẻ mấy nét biểu cảm vừa rồi đã làm Ha Yoon Cheol hết sức hả dạ khiến anh ta càng muốn lấn tới để chọc tức Joo Dan Tae.
"Cảm ơn em." – vừa nói dứt câu anh ta đã không ngần ngại đưa tay ôm lấy đầu cô để cương ép cô vào một nụ hôn với anh ta. Nhìn cô lúc này thật chẳng khác nào một kẻ đào mỏ, lợi dụng anh xong liền nhanh chóng đi tình tứ với kẻ khác. Nhưng chính bản thân cô bất ngờ trước hành động của Ha Yoon Cheol, nó khiến tay chân cô như cứng đờ không một chút phản kháng chính vì vậy nên nó càng làm cho sắc mặt của Joo Dan Tae trở nên khó coi hơn bao giờ hết.

-----------------
Bữa tiệc kết thúc cũng chưa được bao lâu mà cô đã vội vã vơ lấy chiếc điện thoại để hẹn gặp anh.
- Text -
"Gặp nhau được không?"
"Em có chắc là muốn gặp anh không?"
"Dưi hầm để xe. Em đang chờ." – mặc dù vẫn đang còn nguyên cục tức không thể nuốt trôi nhưng anh cũng tò mò muốn biết xem liệu cô đang tính làm gì.

------------
Tuy không nhắn lại nhưng cô cũng biết chắc kết quả nên đã xuống dưới đó chờ anh từ lâu. Anh xuống đến tầng hầm đã nhìn thấy bóng dáng cô đứng đó từ bao giờ nhưng do vẫn còn khó chịu chuyện trong bữa tiệc nên anh cũng chẳng hề đánh tiếng mà đi một mạnh đến gần xe của mình.
"Anh." - nhìn thấy anh, cô bước vài bước lại gần.
Vậy mà anh vẫn không thèm đoái hoài gì, lái xe dừng ngay cạnh cô lúc ấy anh vẫn hết sức để tâm đến cô nên mới bước xuống để đi vòng qua mở cửa xe cho cô ngồi vào.
"Lên xe đi."

Ngồi vào ghế lái, anh liền đạp ga đi khỏi tầng hầm. Anh cũng chẳng biết bây giờ cô đang muốn đi đâu mà điều duy nhất anh để tâm là cô sẽ giải thích ra sao về chuyện với Ha Yoon Cheol.
"Em muốn nói gì?" – giọng nói vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt khiến cô ít nhiều cũng để ý tới.
"Anh làm sao vậy?"
"Em vi Ha Yoon Cheol là như thế nào?" - cũng không ngờ tới là lại có ngày anh đi tra hỏi cô về quan hệ với Ha Yoon Cheol. Quả thực thì anh bây giờ thật chẳng có tư cách gì để ghen tức với việc cô tình tứ với chồng của mình.
"Chẳng sao cả, em vi anh ta thì có gì được chứ." – cô lúc này thực sự khá bất ngờ với câu hỏi của anh, cũng thật chẳng thể ngờ rằng Joo Dan Tae, anh ta lại thiếu tự tin đến thế.
"Vậy sao? Chứng minh đi." – câu trả lời vừa rồi của cô thực sự không thể thỏa đáng với những gì anh đã mong chờ
"Chứng minh? Được, anh muốn chứng minh thế nào?" – không biết là anh muốn cô làm gì những cô trước hết vẫn đồng ý với yêu cầu của anh.

Nghe thấy vậy, anh liền đánh lái rẽ qua hướng khác – con đường vắng vẻ và ít xe qua lại hơn lúc đầu. Đỗ xe ngay bên đường gần một bãi đất trống.
"Ra ghế sau đi." – anh gấp rút tháo dây an toàn, mở cửa xe đi ra phía sau.
Cô bấy giờ cũng đã lờ mờ đoán được ý định của anh sắp tới nhưng vẫn không một chút phản đối, đi vòng ra hàng ghế sau theo lời anh.
Ngay khi cánh cửa xe chỉ vừa kịp đóng lại, anh đã nhanh chóng giật người cô quay về phía mình một tay giữ lại cánh tay vì bất ngờ mà có chút kháng cự của cô lại, tay kia luồn vào sau gáy rồi kéo cô vào một nụ hôn sâu giống y như cái cách Ha Yoon Cheol đã bày ra trước mặt anh. Anh cứ thế ngấu nghiến lấy bờ môi cô như để xả cơn tức mà không hề để ý cô đang khó chịu mà vùng vẫy để cố thoát khỏi nụ hôn có phần chiếm hữu đến nghẹt thở này.

"Anh bị điên sao, định để tôi nghẹt thở đến chết đấy à!" – cuối cùng cũng thoát ra khỏi, cô hổn hển hít vội lấy từng đợt không khí.
Nghe thấy cô nói vậy làm trong lòng anh càng thêm sôi sục – "Sao? Mi vài ngày trưc còn nói là hối hận vì lấy kẻ như Ha Yoon Cheol, vậy mà lúc nãy nhìn em lại không có vẻ gì là hối hận nhỉ."
"Này đừng nói là anh đang ghen vi Ha Yoon Cheol đấy nhé. Joo Dan Tae, anh làm em thất vọng đấy." – cuối cùng cô cũng hiểu được nguyên nhân về cơn tức giận của anh. Giọng cô có vài phần bỡn cợt cũng chỉ vì không nhịn được khi thấy anh đang nhìn cô với vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
"Nếu em vi anh ta không có gì, vậy chuyện tối nay là sao?" – tới đây tâm trạng của anh cũng có vẻ đã được dịu lại nhưng chắc hẳn rằng anh vẫn muốn một lời giả thích về nụ hôn đầy bất ngờ trong tối nay.
Sau khi đặt ra cho cô một câu hỏi khó có thể trả lời một cách rõ ràng anh liền mang gương mặt đầy vẻ mong chờ nhìn thẳng vào mắt cô.
"Anh thật sự muốn biết đến vậy à."

Đáp lại sự mong chờ của anh, ánh mắt cô dần trở nên câu dẫn. Cô bỗng nhếch môi cười rồi dựa sát vào người anh, cô ghé vào tai anh rồi hạ thấp tông giọng thì thầm vài lời.
"Vậy thì tự mình kiểm chứng đi." – vừa dứt câu, cô để môi mình chạm nhẹ lên cổ anh, từng ngón tay cũng chậm rãi trượt trên phần thân thể anh tạo ra một tình thế hết sức gợi tình.
Có vẻ bây giờ đây chính là câu trả lời mà cả cô và anh đều mong muốn. Anh nới lỏng chiếc cà vạt đang được thắt chặt trên cổ mình xuống, một lần nữa đưa hai người vào một màn khóa môi đầy cuồng nhiệt. Đầy thuần thục dùng lưỡi của mình mà không một chút ngần ngại thâm nhập vào trong khoang miệng cô, nụ hôn đầy ướt át khi miệng lưỡi của cả hai cứ mãi cuốn chặt vào nhau không rời. Tay anh lần mò tìm đến trước ngực cô để rồi dễ dàng cởi bỏ vài chiếc cúc phía trên cùng để lộ ra dưới lớp áo là phần cổ trắng trẻo không một chút vết tích.

Cứ mãi đắm chìm vào nụ hôn không tìm thấy điểm dừng, cô dần ngả người về phía sau để tựa đầu mình vào cánh cửa xe. Nhờ đó mà giữa cô và anh lại vô tình tạo ra ít khoảng trống, nhận thấy giữa cả hai đang có chút khoảng cách hiếm hoi, anh liền tận dụng ngồi thẳng dậy cởi bỏ từng lớp áo trên người mình xuống. Cúi thấp người, hôn nhẹ lấy phần hõm cổ cô rồi không kìm được mà hít lấy thứ mùi hương mê hoặc lưu trên người cô.

Khi bản thân đang không kiểm soát mà hôn lấy từng tất thịt trên cơ thể cô thì tay anh đã không ngừng lả lướt trên một bên đùi cô luồn tay sâu vào bên trong để ôm trọn lấy vòng ba của cô, khi ấy anh cũng đã dễ dàng sờ tới được phần quần lót dưới váy của cô nên liền cầm chắc lấy nó kéo mạnh xuống nhưng lại vô tình để nó còn mắc lại ở một bên chân. Nhận thấy vị trí hiện giờ khiến anh khó có thể nào khai thác được triệt để cơ thể cô nên anh mau chóng tìm cách thay đổi tư thế. Bàn tay đang ôm lấy chân cô liền thuận thế giữ chặt, bế cô đặt lên người mình.
Cố lấy lại tỉnh táo sau một loạt hành động mang đầy tính sắc dục anh gây ra, cô đặt tay vòng qua cổ rồi ôm lấy phần đầu kéo sát anh lại, chủ động để hai cánh môi dán chặt vào nhau, mạnh bạo và cuồng nhiệt từ môi trên tới môi dưới không một chút sao nhãng. Nụ hôn vừa dứt, cô vẫn để cho cơ thể mình cúi thấp xuống dựa vào vai anh làm cho phần ngực đầy đặn cứ thế lấp ló qua hai vạt áo nửa kín nửa hở càng làm cho hình ảnh hiện ra trước mặt anh thêm phần hấp dẫn.

-----------------------------------------------------------
Nhân đây mình cũng có chút thông báo muốn nói với mọi người. Do dạo gần đây mình thấy lượt view cũng như vote của fic không được khởi sắc cho lắm nên mình xin phép sẽ tạm ngừng việc đăng tải chap tiếp theo một bữa để bản thân mình có thể cân bằng và lấy lại chút động lực cũng như tìm ý tưởng để những nội dung sắp tới được trau chuốt và hấp dẫn hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình trong thời gian qua, mình mong sẽ được tiếp tục đồng hành cùng mọi người bằng một sản phẩm ở một phiên bản hoàn thiện nhất.

/ Thanks for reading/




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro