Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đào bảo tình thú kí sự <Taobao tình thú kí sự>-10

– Xôi thịt đê-

Edit: Hiền Uyên

Lăng Mộc hồng mặt, nửa muốn nửa không trả lời đối phương, chính là phía dưới bị nam nhân trêu chọc phát ngứa lên, thậm chí muốn Dương Khinh Phong chọc ngón tay vào bên trong.

"Đừng... Đừng vậy mà..." Cự tuyệt trong lời nói, lại thêm cả thanh âm hờn dỗi ám dục, làm cho dục vọng nam nhân càng thêm tăng vọt.

"Tiểu Mộc còn chưa nói cho anh biết, đã tưởng tượng qua bộ dạng anh cắm vào Tiểu Mộc chưa? cảm giác thế nào?" lần này Dương Khinh Phong dùng ngón giữa đi vào một ít rồi lại rút ra, tiếp tục nhẹ nhàng đâm vào.

"A...Đừng... Có... Vào buổi tối... Sẽ rất khó chịu... Muốn học trưởng cắm... Rồi dùng sức chơi em..."Bị Dương Khinh Phong trêu chọc thật sự chịu không nổi nữa, Lăng Mộc nức nở nói ra, tuy cảm thấy rất thẹn nhưng thân thế cứ hưng phấn không thôi, ban đêm đều tưởng tượng cùng mơ thấy bộ dạng học trưởng thao chính mình, đem cái vậy thô dài kia xuyên qua người mình, thậm chứ luôn chơi cho đến khi bắn ra mới thôi, tâm tư như vậy, mỗi lần cậu mộng tỉnh cậu đều xấu hổ vô cùng, hận không thể đem chính mình núp đi, không bao giờ...muốn ra ngoài gặp người, cảm giác nhục nhã quá mức khi tưởng tượng học trưởng đối với chính mình âu yếm vũ nhục, để cho anh cảm thấy dơ dáy cùng xấu xa.

"Đứa ngốc, không cần cảm thấy nhục nhã." Như là biết cậu đang nghĩ gì, Dương Khinh Phong hôn lên khóe mắt đang đỏ của cậu, ngữ khí ôn nhu vô cùng. Kỳ thật trong lòng anh thật sự vui sướng cực điểm, nhưng lại phát hiện phản ứng của Lăng Mộc trừ bỏ ngượng ngùng còn có chút tự ti, trong lòng tê rần, nhịn không được cúi đầu hôn cậu.

Cầm lấy tay cậu hướng tới chạm vào hạ thân của mình, nơi đó đã trướng đến phát đau, vừa mới đụng vào cái vật nóng rực kia Lăng Mộc run lên muốn kháng cự, lại bị Dương Khinh Phong nắm rất chặt rồi mới dẫn đường theo anh đụng vào dương vật của anh. Mà địa phương kia được Lăng Mộc vuốt ve lại trở nên càng thêm to cứng ngắc đứng lên.

"Cảm giác thế nào?"

"Thật lớn... Hảo... Rất nóng..." Lăng Mộc hồng mặt trả lời. Lần đầu tiên trừ chính mình ra cậu tiếp xúc với cái kia của nam nhân, so với chính mình còn tốt hơn nhiều, cùng cái hình dạng của Socola đen kia không sai biệt lắm... Hơn nữa thực cứng thực nóng...

"Tiểu Mộc, kỳ thật mỗi tối anh đều nghĩ đến em, vào cả trong mơ luôn, mỗi lần đều là đem em đặt ở dưới thân rồi mới dùng cái kia đâm xuyên vào em, chơi cho đến khi em khóc lóc cầu xin tha thứ bỏ qua cho em. Có thể em thấy anh biến thái đi nhưng đây là sự thật."

Nghe được những lời này của học trưởng, nước mắt Lăng Mộc nhịn không được rơi xuống. Trong lòng chưa bao giờ có cảm giác thỏa mãn thế này. Thấy cậu khóc, Dương Khinh Phong có chút không biết làm sao, anh là muốn đem tiểu bạch thỏ cắm vào rồi khóc lên, không phải là chưa cắm mà khóc rồi a.

"Đồ đần, đừng khóc ."

"Em rất vui." Lăng Mộc đột nhiên buông tay địa phương của Dương Khinh Phong, ôm lấy cổ anh chủ động hôn lên, bất kể có là tên bán hàng Taobao thích khi dễ cậu cũng không sao, học trưởng mà cậu sùng bái cũng tốt, chỉ cần là người này, cậu đều thích, hơn nữa nhận ra được tất cả cậu tựa hồ càng thích học trưởng bởi vì cậu cũng vậy, chỉ biết đến một mặt, gặp nạn thì mở miệng ra là bí mật. Thực sự bọn họ đều khát vọng tham muốn đối phương

"Học trưởng... Nơi đó... Thật là khó chịu..." Đôi mắt Lăng Mộc hơi hơi câu dẫn, bởi vì vừa mới khóc nên khóe mắt vẫn là hồng hồng, nhìn rất điềm đạm đáng yêu, rồi cậu dùng hạ thân của mình cọ cọ vào địa phương đang cương lên của Dương Khinh Phong.

"Ha..." Không nghĩ tới người dưới thân sẽ nhanh chóng biến thành yêu nghiệt như vậy, Dương Khinh Phong bị trêu chọc hít vào thở ra một hơi, rồi mới cắn cắn đôi môi cậu, "Tiểu yêu tinh!"

Nghe học trưởng mắng mình, Lăng Mộc lại đỏ lên, muốn lui bước thì bị nam nhân ôm chặt, hướng địa phương của cậu công kích.

"Nơi này là rất khó chịu phải không, có muốn anh đẩy tiến độ đâm vào không?" Ngón tay đùa bỡn lấy cửa huyệt, Dương Khinh Phong cười có chút tà mị.

"Em..." Lăng Mộc thẹn đến đỏ bừng không dám nhìn anh, hồi lâu mới gật gật đầu, nơi đó thật sự rất ngứa, nhớ tới chính mình từng mộng xuân khoái cảm cũng không chân thật thế này, cậu nghĩ cần anh nhanh chóng thỏa mãn chính mình.

Bất quả lúc này anh không đưa ngón tay đâm vào mà hỏi một câu, "Bảo bối, cái lần trước anh đưa em đâu rồi?"

Lăng Mộc nghĩ đến những thuốc kia, bật người lắc lắc đầu, "Đừng... Đừng dùng thuốc mà..."

"Tiểu đồ đần, anh không phải nói tới thuốc." Dương Khinh Phong bật cười sờ sờ đầu cậu, "Cái anh nói là cái Socola đen kia, em nhất định còn không có ăn đi? Yên tâm, anh đã nói rồi không cần thuốc anh cũng làm em lên đỉnh, cho em kêu cả đêm chồng ơi em còn muốn, sâu hơn một chút, chồng mau nhanh lên a." Nói rất đáng khinh, lại phối cả ngữ khí tao nhã, trong nháy mắt thân thể Lăng Mộc xấu hổ mà hồng lên. Nếu ở trên mạng cậu nhất định sẽ mắng anh là hạ lưu nhưng hiện tại phối hợp cả khuôn mặt học trưởng nữa, cậu mắng không được, ngược lại giống như mình đã làm sai chuyện gì, hận không thể bật người trốn đi.

"Em... Cái kia... trong tủ lạnh..."

"Ha ha, bảo bối, em chờ anh chút nhé." Dương Khinh Phong hôn hôn cậu rồi mới đứng lên, ngay cả quần ảo cũng không mặc tử tế, đi ra phòng ngủ.

Lăng Mộc không biết sẽ phát sinh cái gì, mơ hồ nhớ lại cuộc nói chuyện về cái đó với anh, đầu óc bùng cháy lên...anh sẽ không phải... sẽ không phải... bắt mình làm như vậy chứ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro