Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đào bảo tình thú kí sự <Taobao tình thú kí sự>- 11

– Xôi thịt đê-

Edit: Hiền Uyên

Một lát sau Dương Khinh Phong thực sự cầm trong tay cái hộp kia đi vào, hiện tại Lăng Mộc rất xấu hổ khi thấy nó, học trưởng khóe miệng cười một cái mà cậu cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.

Dương Khinh Phong tao nhã đem cái vật trong hộp lấy ra, rồi mới cúi người đè lại Lăng Mộc đang thẹn thùng muốn né tránh, thanh âm đầy mị lực tình tứ nói, "Tiểu Mộc, kích thước của nó thế nào?"

Lăng Mộc quay đầu sang một bên hoàn toàn không muốn nhìn vào mắt anh, lỗ tai đỏ lên như máu, "Em... Em không biết..."

"Lần trước không phải đã xem qua rồi sao? Cảm giác thế nào?"

Lăng Mộc thật sự không muốn nói, lần trước cậu thấy kích thước của nó đã bị hù sợ rồi... Cái này... Cái này đâu phải là kích thước bình thường của nam nhân Châu Á... Bất quá dù sao cũng là mô hình mà thôi, cũng có thể lý giải được...

"Rất lớn phải không?" Dương Khinh Phong cười như trước với cậu, bởi vì quá gần nên nhiệt khí đều lan tỏa mặt Lăng Mộc khiến cậu cảm thấy ngứa ngứa, không tự giác muốn đẩy anh ra, chính là đối phương ép lại càng chặt hơn, ngữ khí tao nhã mang theo tà mì nói, "Cái này là vật mà anh yêu cầu người Barcelona làm, là theo kích thước của anh mà làm nha."

Cái gì? ? ! ! Lăng Mộc nhất thời mở to hai mắt nhìn, hiển nhiên trong lời nói của anh có chút hù đến cậu, mà Dương Khinh Phong nhịn không được giễu cợt, rồi nhéo nhéo mũi cậu, "Biếu cảm ngạc nhiên đó là sao... không phải em vừa sờ nơi đó của anh sao? Em không cảm giác được kích thước của nó ư?

Không phải chuyện tốt! Lăng Mộc cảm giác mình có chút vô lực muốn phun, mặc dù cậu vừa mới sờ qua! Nhưng là ngăn cách bởi cái quần a! Cậu thừa nhận là rất lớn rất nóng nhưng chưa nhìn tận mắt, không cách nào tưởng tượng được của anh lại dữ tợn vậy a... Nghĩ đến thân thể bị vật kia cắm vào, Lăng Mộc đã cảm thấy hoa cúc của mình đang thít chặt lại, Lăng Mộc càng thêm sợ hãi, trong đáy lòng tuy vô cùng sợ hãi nhưng vẫn có một tia hưng phấn cùng chờ mong.

"Tiểu Mộc, biểu cảm dâm đãng như vậy, không đợi được muốn cấp tốc bị học trưởng đem đại nhục bổng cắm vào sao?"

"Anh... anh đừng hạ lưu như vậy!" Lăng Mộc xấu hổ, người này sao có thể bình tĩnh nói ra những lời đó! Mà còn cười xấu xa như vậy... làm cho tim cậu đập... rất nhanh... giống như sắp bị vỡ ra rồi.

Dương Khinh Phong vì chứng kiến bộ dạng này của cậu nên rất vui vẻ, anh phát hiện mỗi lần trêu chọc Lăng Mộc, phản ứng của cậu đều rất đáng yêu làm anh nhịn không được muốn khi dễ cậu, bất quá bây giờ còn phải đình chỉ bởi vì hiện tại muốn khi dễ cậu nhất không phải bằng miệng, mà là tiểu huynh đệ phía dưới đã sớm nhô lên a... Anh rất rất muốn nhìn học đệ đáng yêu bị chính mình thao đến bộ dạng phải khóc lóc cầu xin.

"Tiểu Mộc còn nhớ rõ anh đã nói gì không? Muốn học trưởng hảo hảo yêu em, muốn chính mình biểu diễn cho anh xem nha." Dương Khinh Phong đưa vật kia cho Lăng Mộc, "Liếm cho anh xem nga, nhớ rõ liếm thấp một chút."

Đối phương tuy rằng xấu hổ và giận dữ không thôi, nhưng cuối cùng vẫn là tiếp nhận. Cầm vật kia trên tay cảm giác thật sự rất lớn, nhớ tới lần trước cậu còn muốn vứt bỏ nó! Đặc biệt yêu cầu làm vật này ở nơi xa như vậy, Lăng Mộc cảm thấy học trưởng tà ác không thôi! Chính cậu không có biện pháp đẩy anh ra... cự tuyệt yêu cầu của anh... Bởi vì mỗi lần nghĩ đến đối phương là nguyện ý làm theo...cảm giác như trong mơ.

"Thế nào... liếm thế nào..."

"Bình thường Tiểu Mộc nghĩ đến liếm côn thịt của học trưởng thế nào thì tựu liếm như vậy."

"Em... em mới không nghĩ tới cái này!" Lăng Mộc đỏ mặt phản bác.

Dương khinh phong cười nói, cũng không tiếp tục khi dễ cậu, "giống như ăn kem vậy, lè lưỡi ra liếm."

Lăng Mộc nghe lời vươn đầu lưỡi, tại phần đầu liếm liếm một chút, mùi thơm ngọt ngào của Socola đen hấp dẫn lấy cậu, Lăng Mộc nhịn không được mút xuống rồi mới dùng đầu lưỡi quấn lấy phần thân mà liếm láp.

Tiểu yêu tinh! Dương Khinh Phong thiếu chút nữa phun máu mũi, chính mình nhất định tự làm tự chịu! Lúc Lăng Mộc chìa cái lưỡi diễm hồng ra bắt đầu thì phía dưới của anh trướng đau không chịu được rồi, lúc sau lại thấy cậu vô sự cầm vật kia trong tay liếm láp ngon lành, phía dưới cứng lên hận không thể xé rách quần.

"Ăn ngon sao?" Dương Khinh Phong mở miệng mới phát hiện thanh âm của mình đã hoàn toàn khàn đi, ánh mắt nhìn đối phương như muốn phun lửa, tràn đầy hương vị tình dục.

Lăng Mộc lúc này lặng đi một chút, định hình mình đang làm cái gì, thiếu chút nữa đem bỏ cái vật trong tay, mặt đỏ gần như nhỏ ra máu.

"Bảo bối, có phải hay không ăn thật ngon?"

"Em... So...Socola đen... Rất ngọt..."

"Là Socola đen ngọt hay côn thịt của nam nhân ngọt?" Dương Khinh Phong đột nhiên có chút ghen tị với vật kia, dứt khoát cầm lấy, "Đợi cho em hưởng thụ xong, cấp cho em ăn côn thịt chân chính có được không?"

Đầu óc Lăng Mộc lại oanh một chút, chứng kiến nửa mình dưới của anh đang khởi động cao cao tựa hồ minh bạch cái gì rồi, thấy nơi đó toàn tâm toàn ý to ra trong lòng vừa hưng phấn vừa sợ hãi, "Em... em cũng sẽ không..."

"Không sao, giống như ban nãy là được. Được cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Tiểu Mộc hút lấy, nhất định sẽ thực thích." Dương Khi Phong cười rồi đem cái quần chịp còn sót lại cởi xuống dưới



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro