chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mina không biết làm thế nào cô ấy vào được vị trí này, nhưng dù sao cô ấy cũng hối hận về quyết định này. Sana đề nghị, hay đúng hơn là ép buộc, chim cánh cụt tham gia cùng cô ấy trong bữa ăn tối với Nayeon và một vài người khác. Đầu tiên Mina đã do dự nhưng sau đó cô ấy đồng ý xem xét cô ấy sẽ không thua bất cứ điều gì.
Rất may, Momo đã đến. Mina cũng rất thích nói chuyện với cô bạn đồng hương này. Họ chủ yếu nói về Nhật Bản và khiêu vũ, nhưng Mina đã để ý đến Momo nhiều như thế nào. món ăn yêu thích vì cô ấy đã giới thiệu một
rất nhiều nhà hàng. Nhiều hơn Mina có thể đếm. Vấn đề thực sự?
Jeongyeon đến. Vâng, để diễn đạt nó
tốt hơn, Mina không có vấn đề gì với cô ấy nhưng khi cô ấy đến, người đang đứng bên cạnh cô. Là Son Chaeyoung. Và vì sự kiên trì của Sana, sóc buộc Chaeyoung ngồi cạnh Mina. Mina chắc chắn rằng cô ấy sẽ có một cuộc nói chuyện với Sana sau bữa tối. Mina có thể cảm thấy mình nghiêng về phía
Momo mỗi khi nghĩ đến Chaeyoung
nhưng may mắn thay, hổ con trông giống như đã giả vờ rằng Mina không tồn tại. Cái nào tốt đủ cho cô ấy.
"À nhân tiện, Mina!" Giọng của Nayeon giọng nói xen vào, "Gặp Chaeyoung! Chaeyoung gặp Myoui Mina." chị cả cười, răng thỏ lộ ra
ngoài.
Mina thầm hét lên khi cô đối mặt với
Chaeyoung, chuẩn bị nói xin chào nhưng cô gái trẻ hơn cắt lời cô ấy, "Vậy chị là tên là Mina? Tên dễ thương quá." Chaeyoung nháy mắt, ăn một thìa thức ăn. Cái nháy mắt đó để làm cái quái gì vậy? Ồ
Tôi nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy thực sự làm tôi bực mình. Jeongyeon cười khúc khích, đánh nhẹ vào sau đầu Chaeyoung khiến ẻm hơi giật nảy mình, "Xin lỗi về em ấy. Em ấy chỉ là hơi kỳ lạ." Mina lo lắng cười khúc khích, lắc cô ấy đầu như một cử chỉ 'đừng lo lắng về nó' nhưng bên trong cô ấy thực sự muốn Chaeyoung xin lỗi. Mặc dù, cô ấy đã từ bỏ suy nghĩ đó. Vài phút sau khi mọi người hoàn thành bữa ăn của họ, tất cả họ đã nhận được vào của họ các cuộc trò chuyện riêng biệt. Sana bận nói chuyện với Nayeon và Dahyun như vậy Mina cảm thấy hơi lạc lõng. Jeongyeon vì một số lý do kỳ lạ đã thắng cược chống lại Momo nên bây giờ cô ấy đang quyết định hình phạt, với Momo lặng lẽ hờn dỗi.
Mina biết còn một người nữa người không tham gia một cuộc trò chuyện nhưng cô ấy đã không chọn để nói chuyện. Mina lấy điện thoại ra, nhấn vào một trò chơi bất kì. Đó là một trong những sở thích của cô ấy
mà cô ấy đã làm đặc biệt nếu cô ấy có thời gian rảnh." Chị đang làm sai." Một giọng nói gián đoạn, nó khá nhỏ nhưng nó đủ to để Mina nghe thấy. Sau đó quay đầu lại từ từ và thấy Chaeyoung từ từ dựa vào, ngón tay cô chỉ vào màn hình, "Chị nên mua cái này, nó sẽ giúp chị nhân vật mạnh mẽ hơn. Nó đắt tiền nhưng chị nhận được nhiều tiền hơn khi chị đánh bại quái vật." Giọng cô trầm xuống. và đôi mắt nâu của cô phản chiếu trò chơi.
Mina chớp mắt trở lại thực tế,thoát khỏi trạng thái thôi miên nhỏ bé đó và gật đầu với lời khuyên của Chaeyoung. Nhưng cô ấy chuẩn bị quay lại chơi, nhiếp ảnh gia trẻ cười khúc khích, "Cái gì? Chị có phải một người chơi lần đầu tiên?"
Đôi mắt của chú chim cánh cụt co giật sự chú ý của cô ấy xung quanh điện thoại của cô thắt chặt. Cô ấy thở dài, chọn bỏ qua người trẻ hơn và chỉ tập trung vào trò chơi.
"Em cho tôi lời khuyên nhưng sỉ nhục tôi. Em thực sự chọc tức tôi ra Sơn chaeyoung. Vậy thì đừng cho tôi lời khuyên. Qua cách bạn nói chuyện, tôi đoán em là một người chơi chuyên nghiệp." Mina cau có nhưng với một tôn giọng thấp.
Mắt Chaeyoung mở to nhưng chẳng mấy chốc nở một nụ cười nhếch mép, "Wow, Penguin có thể cắn. Thư giãn đi, em chỉ nói đùa thôi. Chị là thật nhạy cảm." Hổ con cười, quay lại nhìn vào máy ảnh của cô ấy. Mina càu nhàu, tắt điện thoại của cô ấy và quay cơ thể của cô đối mặt về phía nhiếp ảnh gia.
"Đó là một trò đùa ngu ngốc." Mina nhổ nước bọt, cô ấy sự tức giận đang sôi sục và cô ấy đã không thậm chí biết tại sao. Đôi điều về Son Chaeyoung thực sự đã phá hỏng tâm trạng của cô ấy và cô không biết tại sao. Sau đó nhướng lông mày, bối rối bởi sự đột ngột.
"Em đã xin lỗi rồi. Đừng chơi game nghiêm túc quá." Chaeyoung vặn lại, lấy đi đôi mắt của cô ấy.
Tắt máy ảnh.
Mina hít một hơi thật sâu, chậm rãi
quay đi. Cô ấy biết rằng mình không nên đột nhiên phun ra những điều thô lỗ với học sinh nhỏ tuổi hơn nhưng Mina thực sự không thể cưỡng lại sự ghét bỏ. Ghét là một từ mạnh mẽ nhưng tại thời điểm này cô ấy sẽ sử dụng nó. "Tôi thật sự ghét em." Mina lầm bầm hy vọng con hổ không nghe thấy. Thật không may, Chaeyoung đã nghe thấy nó rất to và rõ ràng.
"Em đoán chúng ta ngược lại." chaeyoung nhếch mép, nhẹ nhàng nắm lấy cằm Mina, khiến người lớn hơn phải đối mặt với cô ấy, "Vì em
thực sự thích chị." Cô thì thầm và
Mina thề rằng cô ấy gần như có thể tan chảy bởi giọng điệu mà Chaeyoung đã sử dụng.
"Đùa thôi, chị không phải mẫu người lí tưởng của em."
Chaeyoung bật cười, ngả người ra sau.
Má của Mina đỏ bừng ngay lập tức và khi hoàn vốn, cô ấy đã đá chân của Chaeyoung dưới gầm bàn, khiến người nhỏ hơn phải nhăn mặt vì đau,
"Chị tát tôi sau đó đá tôi? cái quái gì là vấn đề của chị vậy?" Chaeyoung
gầm gừ.
"Em...em là vấn đề của tôi." Mina
lườm, "Vậy thì tránh xa tôi ra." Cô mở điện thoại và khi cô chuẩn bị bắt đầu một trò chơi mới, Chaeyoung vội chụp lấy chiếc điện thoại khiến cho Mina phải cố với lấy nó, "Trả lại đây!" Mà không nhận ra mình đang nghiêng người ngày càng gần cơ thể của Chaeyoung hơn, cho người đối diện một cơ hội để nắm lấy cổ tay và ngăn Mina di chuyển. Con hổ nhìn vào mắt Mina, đôi mắt nâu của cô ấy trông có vẻ thách thức.
"Chị đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, Mina."
Chaeyoung nhếch mép cười.
"Bởi vì bây giờ chị bảo tôi tránh xa chị-" Chaeyoung cúi xuống gần hơn.
Khuôn mặt của Mina và Mina thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của cô ấy. Mặt cô đỏ bừng, con hổ đã ở gần cô biết bao.
"-Tôi chắc chắn sẽ đến gần hơn, Myoui
Mina."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro