chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tối đó hoàn toàn là một cơn ác mộng .Nó không phải là một cách xấu cũng không phải là một cách tốt nhưng nó giống như, Mina thực sự là một quả cà chua ở kết thúc. Vì một số lý do kỳ lạ, sau khi cô ấy nói Chaeyoung tránh ra, người sau bắt đầu hành động thân mật. Mina coi thường cách người nhỏ tuổi tận hưởng trêu chọc cô ấy, chẳng hạn như làm hỏng thức ăn của cô ấy hoặc giật lấy điện thoại của cô ấy ra khỏi tay cô ấy. Trong mắt Mina, Chaeyoung hành động như một đứa trẻ 5 tuổi không có gì khác để làm ngoài việc làm phiền mọi người xung quanh của cô ấy. Cũng có những lúc Chaeyoung sẽ đột nhiên tán tỉnh Mina, người không thể chịu được khi nhìn con hổ trông giống như vậy, có giọng điệu này mà cô ấy đã sử dụng. Nó khàn khàn và thô đến mức Mina cảm thấy đỏ mặt và xấu hổ. Có lẽ đó là điều Mina ghét ở Chaeyoung.
Thực tế là con hổ khá tự ái và một chút tán tỉnh. Thậm chí không có một khoảnh khắc nào nơi mà Chaeyoung sẽ cư xử như một người xa lạ tốt bụng bởi vì khi cô ấy làm vậy, giới trẻ Hàn Quốc sẽ thêm một lời xúc phạm. Điều mà Mina cũng ghét. Trước khi họ nói lời tạm biệt, Mina bước tới
Chaeyoung, nhìn vào mắt cô ấy, "Tránh ra xa tôi ra." Là tất cả những gì chú chim cánh cụt nói, trước khi bật
gót chân của cô ấy.
"Tại sao? Nếu em muốn làm chị với bạn thì sao?" Chaeyoung cười khúc khích, nhún vai trước sự hung hăng.
thái độ. Tay Mina nắm chặt thành nắm đấm, đầu chộp lấy cô sinh viên trẻ.
"Tôi không thích. Cô chỉ đi trêu chọc người khác thôi." Mina đảo mắt cô, hy vọng điều đó sẽ khiến Chaeyoung im lặng. Thật không may, nó là không đủ.
nắm lấy cổ tay Mina, một cách thô bạo. "Nhưng nếu em muốn trêu chọc chị thì sao? Ý em là em rất vui
nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của chị-" Chaeyoung chu môi. Theo quan điểm của cô ấy, cô ấy không thích và
Mina cũng vậy. Nhưng dù sao cũng rất thích trêu chọc cô ấy. Đó là niềm vui, với cô ấy. Cô ấy nhìn Mina và một số lý do kỳ lạ nào đó ánh trăng chiếu lên mặt cô ấy.
Mina trông thật thanh lịch khi đôi mắt cô ấy phản chiếu mặt trăng. Chaeyoung không nói nên lời và suy nghĩ của cô ấy đột nhiên biến mất, ngay cả ý nghĩ trêu chọc cô gái lớn hơn mờ nhạt. Trước khi cô ấy có thể đến trở lại thực tại, một bàn tay đánh vào mặt cô.
"Em thậm chí còn không làm bất cứ điều gì!"
"Bạn đang nhìn tôi, đó là những gì bạn đã và đang làm!" Mina gầm gừ, mặt đỏ bừng vì sự lúng túng.
"Chà, em xin lỗi, em chỉ muốn giao tiếp bằng mắt! Đó là cách em nói chuyện với mọi người!" Chaeyoung
vặn lại, giọng cô cao lên. Một vài người nhìn chằm chằm nhưng tiếp tục với cuộc trò chuyện của họ sau đó.
"Giao tiếp bằng mắt? Em thậm chí không nhìn tôi trong mắt! Bạn đã nhìn vào một cái gì đó khác! Bạn là một đồ biến thái chết tiệt!" Mina gầm gừ, và Chaeyoung nhận thêm được một cái tát khác vào mặt thậm chí còn đau hơn.
Chaeyoung buông cổ tay Mina ra một cách thô bạo, "A kẻ biến thái? Em không phải là một kẻ hư hỏng! Em thậm chí không nhìn chằm chằm vào
bạn thích điều đó! Biết sao được, sao cũng được."
Chaeyoung rên rỉ, quay lưng về phía
chim cánh cụt.Mina thở phào nhẹ nhõm, mặt cô bừng bừng sự tức giận. Lâu lắm rồi cô mới ttức giận như thế này nhưng cô không thể giữ nó. Với một tâm trạng bị hủy hoại,
Mina thậm chí còn đi nhanh hơn, muốn về nhà và thư giãn.
"Biến thái. Chậc, thật là một người phụ nữ kỳ quặc. Tôi thậm chí còn không nhìn cô ấy như vậy." Chaeyoung càu nhàu, chạm vào má nạn nhân bị tát.
"Chị bỏ mày một giây là mày ăn tát đỏ mặt, có dấu trên má của mày rồi" Một giọng nói xen vào, một tiếng cười khúc khích theo sau. Chaeyoung nhìn lên và nhìn thấy hai người mẹ tự xưng của mình là Nayeon muốn gọi chính cô ấy. Cả Nayeon và Jeongyeon đều vào vai bố mẹ và đi về phía Chaeyoung, người. hai người lớn hơn đã chăm sóc hổ con trước khi họ đến Mỹ, và họ thậm chí còn cư xử như cha mẹ khi Chaeyoung sẽ làm điều gì đó hấp tấp. trong lời nói, hổ con dựa vào hai người bạn của mình như mọi người cô ấy có thể nói chuyện với."Đó là từ người phụ nữ chim cánh cụt đó." chaeyoung chế giễu, xoa dấu. Nayeon nhíu mày, buông tay Jeongyeon ra. (cái mà Jeongyeon rất vui khi xem xét Nayeon rất bám vào cánh tay của cô ấy bắt đầu bị đau.)
"Ý em là Mina? Cô ấy thực sự tốt tại sao em ấy lại tát em?" Nayeon thắc mắc, vỗ nhẹ đầu của Chaeyoung để an ủi cô ấy. Jeongyeon nhếch mép, "Em làm phiền cô ấy à? Chị nhận thấy tại bữa ăn tối cô ấy trông xinh đẹp
chọc giận bạn. Chị sẽ không thắc mắc nếu cô ấy tát em." Con đà điểu cười, điều mà Chaeyoung ghét nhất.
nhưng đã hiểu. Cô đã làm phiền cô ấy suốt thời gian và Chaeyoung đã nhìn ra vấn đề nhưng cô ấy vẫn hy vọng
rằng Mina sẽ không tát lần thứ hai. "Ok, em nhận lỗi của mình nhưng chị ấy không cần phải làm vậy.tát em. Đau quá!" Con hổ rên rỉ.
Nayeon nhún vai, "Là lỗi của nhóc." Cô trêu chọc, bước vào xe của Jeongyeon . Hai vợ chồng bắt đầu nói chuyện về một số lớp học ở trường đại học trong thời gian họ ở Mỹ nên Chaeyoung quyết định không tham gia. Tôi có nên xin lỗi khi gặp Mina không?
Nhưng cô ấy tát tôi và tôi thậm chí không nhìn cô ấy như một kẻ biến thái. Ah, bất cứ điều gì tôi sẽ chỉ xin lỗi khi tôi nhìn thấy cô ấy.
"Đã quyết định?" Giọng nói của Nayeon cắt ngang thông qua, thu hút sự chú ý của Chaeyoung. cái sau
thở dài, nhún vai trước câu hỏi của cô gái lớn hơn.
"Em sẽ xin lỗi, bất kể nó không phải là vấn đề lớn."
Chaeyoung lẩm bẩm, vùi mặt vào
lòng bàn tay cô. Nayeon lúc nào cũng thấy dễ thương
khi con hổ bày tỏ cảm xúc của mình đã có được cô ấy.Xấu hổ vì hiếm khi thấy Chaeyoung hành động như vậy. Cô ấy luôn là người cứng rắn và
rõ ràng, kiêu ngạo, với một số người.
Jeongyeon cười khúc khích: "Đối với bọn chị thì chẳng có gì to tát cả. Quan trọng là em đã làm phiền Mina cả bữa tối, chị sẽ không ngạc nhiên nếu em bắt đầu có cảm xúc với cô ấy." Con đà điểu cười khúc khích, khiến Nayeon phải cười với cô ấy.
Chaeyoung mở to mắt, chế độ phòng thủ kích hoạt gần như ngay lập tức, "Em đã làm phiền chị ấy bởi vì chị ấy làm phiền em! Khuôn mặt của chị ấy làm em bực mình!
Và có-" Chaeyoung vặn lại, cao giọng.

"-Không đời nào em lại yêu chị ấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro