Chương 64: "Có phải cậu ấy...lần đầu làm việc này không?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mình nên làm gì đây?

Jiheon đang chìm trong suy nghĩ khi dòng nước chảy làm ướt đẫm người anh. Dòng nước nóng chảy qua huyết quản, làm đầu óc anh tỉnh táo và đưa anh trở về thực tại.

Tuy nhiên, việc lấy lại bình tĩnh không tự động mang lại cho anh giải pháp để vượt qua mớ hỗn độn này. Ngay từ đầu chỉ có một con đường, nhưng anh lại vô tình bước cái bước đầu tiên nửa mù nửa tỉnh.

Giờ khi tỉnh lại, anh nhận ra rằng con đường này trông không giống con đường mà ai cũng có thể đi. Nhưng vì chỉ có một con đường nên lựa chọn duy nhất mà anh được đưa ra là tiến lên hoặc quay lại. Cuối cùng, vì việc quay lại là không thể nên việc tiến lên trở thành lựa chọn khả thi duy nhất.

Anh nhận thức được sự thật không thể chối cãi này, nhưng anh vẫn không khỏi do dự khi bước vào con đường này, một con đường lầy lội.

Mình thực sự định làm với Kwon Jaekyung sao?

Mặc dù đang tắm rửa chuẩn bị, nhưng nó vẫn không có cảm giác chân thực.

Trong khi máy móc vắt sữa dưỡng thể ra, anh lại rơi vào những suy nghĩ rắc rối.

Anh không thể rút lại những gì mình đã nói. Tuy nhiên, anh không thể quan hệ bất cứ khi nào cậu ấy muốn. Anh phải nói rõ ràng để vượt qua lần này.

"Mình nên làm gì đây? Có nên nói rằng làm tình với cậu ấy sẽ là điều tồi tệ nhất từ trước đến nay và mình không muốn làm điều đó nữa không?"

Nhưng khi nghĩ đến điều tồi tệ nhất là gì, anh thậm chí không thể hình dung ra được. Cưỡng bức và bạo lực ư? Liệu anh có nên cố tình khiêu khích Jaekyung và khiến cậu ấy hành động tàn nhẫn không? Và rồi liệu Jaekyung có nói rằng cậu ấy sẽ không bao giờ làm điều này nữa vì thấy tội lỗi không?

Không, nó không phải như vậy.

Jiheon lập tức gật đầu. Anh tiếp tục thở dài khi tắm rửa toàn bộ cơ thể mà không dùng khăn mặt.

Mình chọn con đường này vì không muốn Jaekyung phải hối tiếc bất cứ điều gì. Vậy có ích gì khi khiến cậu ấy cảm thấy tội lỗi chứ? Đây thực sự là một hành động xấu xa và hèn nhát.

Suy cho cùng, đó là sự lựa chọn của chính mình. Jaekyung bị kéo tới đây vì lòng tham của mình. Người áp đặt những điều kiện này lên mình không ai khác chính là mình. Mình không nên quên sự thật này.

"......Nó làm mình phát điên mất."

Jiheon tặc lưỡi và xoay tay cầm vòi hoa sen. Nước nóng lại bắt đầu chảy. Jiheon tiếp tục đau khổ tắm rửa thân mình.

Liệu có tốt hơn nếu Jaekyung chán mình trước không? Trái ngược với vẻ ngoài, cậu ấy rất ngây thơ. Còn mình thì đã từng trải nhiều rồi. Liệu cậu ấy có thấy khó chịu nếu mình nói muốn "chơi" theo một cách phức tạp hơn những gì cậu ấy có thể tưởng tượng không?

Khi Jiheon tiếp tục ảo tưởng vô nghĩa, bọt tắm đã theo dòng nước xả trôi hết khỏi cơ thể anh, và lý do anh ở lại đây cũng hoàn toàn biến mất.

Sau khi tắt nước, anh lấy một chiếc khăn tắm trong tủ ra và sau đó lại trở nên lơ đãng.

Bây giờ nghĩ lại, anh tự hỏi liệu trong nhà này có bao cao su không? ^-^

Tất nhiên là không có! Jaekyung đã ở khách sạn ngay khi trở về từ Úc và chuyển đến đây ngày hôm qua. Hơn nữa, đây là ngôi nhà cậu ở chung với mẹ. Không đời nào cậu ấy có thể có những thứ như vậy.

Có nghĩa là...Sẽ không có gel hoặc chất bôi trơn.

Jiheon càng trở nên nghiêm túc hơn. Điều này là do kích thước của Jaekyung đặc biệt lớn!!!

Kích thước thứ đó của hầu hết đàn ông đều tỷ lệ thuận với chiều cao của họ, và của Jaekyung càng đặc biệt lớn so với chiều cao của cậu ấy. Jiheon khá bất ngờ khi lần đầu nhìn thấy cậu trong phòng thay đồ ở bể bơi. Jiheon tự nghĩ làm thế nào mà cậu ấy có thể nhét nó vừa trong đồ bơi.

Và bây giờ anh bắt đầu lo lắng về việc để nó vào bên trong mình.

Jiheon thở dài và lau người. Giờ đã đến nước này, anh không còn cách nào khác ngoài tận dụng bầu không khí và hy vọng rằng ít nhất sẽ có nhiều chất nhờn chảy ra. Thực ra đó không phải là điều hiếm khi xảy ra, nhưng lần cuối cùng anh làm bot đã gần hai năm trước, vì vậy anh không còn chắc chắn nữa. Anh cũng nghi ngờ liệu mình có thực sự có cảm giác hưng phấn khi làm với Jaekyung hay không.

Anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu chuẩn bị sẵn sàng luôn ngay tại đây, nhưng điều đó thật rắc rối. Nếu mọi chuyện không suôn sẻ thì đó lại là điều tốt cho Jaekyung.

Sẽ ổn thôi miễn là không có đổ máu.

Jiheon quấn khăn quanh eo rồi bước ra khỏi phòng tắm. Sau đó anh thấy quần áo của mình bị bỏ trước cửa phòng tắm. Anh cúi xuống nhặt quần lên.

Anh lấy điện thoại di động từ túi sau ra, kiểm tra thì thấy hàng chục cuộc gọi từ CEO Kang.

Trong lúc Jiheon đang suy nghĩ xem phải làm gì thì anh đã chọn menu nhắn tin thay vì nhấn nút gọi.

[Thưa ngài, Kwon Jaekyung sẽ tham gia Thế vận hội. Hãy đến gặp Chủ tịch Shin ngay lập tức.]

Jiheon báo cáo công việc một cách ngắn gọn nhất có thể và gửi nó đi. Sau đó, anh gửi một tin nhắn khác trước khi nhận được phản hồi từ CEO Kang.

[Hiện tại hơi khó nói chuyện qua điện thoại. Tôi sẽ liên lạc với anh sau khoảng một giờ.]

Jiheon tắt điện thoại di động. Sau khi ném nó lên ghế sofa phòng khách cùng với quần áo của mình, anh đi đến phòng ngủ của Jaekyung.

Jaekyung đang ngồi trên giường. Trong căn phòng không có đèn, một cậu mặc áo phông đen, quần tập đen tạo ra một cái bóng rất lớn.

Jiheon nghĩ điều này thật bất ngờ. Anh không nghĩ Jaekyung sẽ cực kỳ háo hức và xuất hiện chỉ với chiếc quần lót trên người... nhưng anh cũng nghĩ cậu ấy ít nhất sẽ cởi trần chờ đợi cơ!

Nhưng thay vì sự cuồng nhiệt đó, nét mặt của cậu trông giống như một người đang phải đối mặt với vấn đề nghiêm trọng và phức tạp nhất thế giới.

Có phải cậu ấy đang thực sự cảm thấy do dự?

Anh nghĩ nếu thế thì càng tốt, Jiheon lại gần giường và hỏi cậu:

"Cậu muốn làm gì?"

Jaekyung ngẩng đầu lên và hỏi, "Ý anh là gì?"

Jiheon hỏi với giọng khô khan có chủ ý, "Cậu có muốn chơi trò chơi nào không?"

"...Anh có thường hỏi trước khi làm việc này không?"

Vẻ ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt Jaekyung. Jiheon vừa nói vừa cởi chiếc khăn quấn quanh eo ra.

"Ừ, làm điều người khác muốn mình làm sẽ dễ dàng hơn. Có thể là BDSM hoặc thứ gì khác."

Jiheon đang tự hỏi liệu Jaekyung có biết BDSM là gì không, nhưng khi nhìn thấy vẻ cau mày của cậu, có vẻ như cậu ấy thực sự biết đấy.

Jiheon vừa nói vừa đặt chiếc khăn xuống: "Tôi không quan tâm cậu trói hay đánh tôi, miễn là nó không làm tôi đau. Cậu có muốn thử nó không?"

"Tại sao em lại làm một việc như vậy?"

Jaekyung rõ ràng đang khó chịu. Cậu rất khó chịu và đột nhiên bắt đầu chửi thề.

"Chắc hẳn anh đã gặp rất nhiều kẻ lập dị nhỉ, hyung."

Nhưng lý do khiến cậu tức giận thật bất ngờ. Không phải vì nghĩ mình bị xúc phạm mà vì tức giận vì Jiheon đã gặp phải người lạ.

Ừ, Kwon Jaekyung chính là một người đàn ông như vậy.

Jiheon không khỏi bật cười. Anh cảm thấy thật thảm hại khi lo lắng về việc làm sao mình có thể khiến một người như thế này cảm thấy tội lỗi.

Lòng anh đau nhói vì hối hận và tội lỗi. Anh đã hành động thật vô liêm sỉ biết bao.

"Cậu nói đúng. Những kẻ lập dị thường yêu cầu tôi làm những việc như thế đấy."

Jiheon ngồi cạnh Jaekyung. Sau đó anh quay đầu lại và nhìn cậu.

"Vậy chúng ta hãy cư xử như những cặp tình nhân bình thường nhé?"

Nói xong, Jiheon hôn cậu trước. Jaekyung không cử động. Miệng cậu không mở và cũng không đáp lại nụ hôn của Jiheon. Thấy thái độ không thèm che giấu sự tức giận của cậu, Jiheon khẽ mỉm cười nói.

"Nếu cậu hành động không khéo léo như vậy, người yêu của cậu sẽ rời bỏ đấy."

Khi Jiheon nói điều này với vẻ mặt nghiêm túc, Jaekyung tức giận và đẩy Jiheon lên giường. Rồi cậu trèo lên đó và nói:

"Anh có nghĩ những người yêu nhau luôn phải hòa hợp với nhau không? Những người yêu nhau cũng có thể cãi nhau và giận nhau."

"Aha, đó là định nghĩa tình yêu sao?"

Jiheon nói như thể anh không hề biết điều này. Mỉm cười, anh ôm cổ Jaekyung và hôn cậu lần nữa. Anh cố đưa lưỡi vào nhưng Jaekyung vẫn ngậm chặt miệng. Jiheon mím nhẹ môi, có vẻ thất vọng rồi nhẹ giọng nói:

"Nhưng tại sao cậu lại giận? Bởi vì người cậu thích lừa dối cậu à?"

"Bởi vì anh ấy biết rõ cảm giác của em nhưng lại làm như không biết và cố ý nói những điều ác ý khiến em tức giận."

Vẻ mặt Jaekyung khi cậu nói điều này thực sự khiến Jiheon bật cười. Jaekyung thực sự trông như sắp chết vì người yêu vậy.

"Vậy thì cậu có thể tức giận. Điều này có thể hiểu được."

"Đừng cười, hyung. Chính anh đã làm thế mà."

"Ồ, vậy tôi là người yêu tồi à?"

Nhìn nụ cười của Jiheon, Jaekyung vẫn đang giận dữ nói.

"Anh tệ thật đấy, hyung. Anh không biết à?"

Cậu gầm lên một tiếng gay gắt và lần này cậu hôn Jiheon trước. Cậu tấn công anh với lực mạnh đến mức trông như thể đang cắn con mồi vậy.

Nhưng khoảnh khắc môi họ chạm nhau, Jaekyung ôm chặt Jiheon và trao cho anh một nụ hôn dịu dàng. Cậu không hề cắn hay xâm chiếm miệng Jiheon một cách thô bạo. Chiếc lưỡi ấm áp của cậu từ từ quét đi quét lại bên trong miệng Jiheon, như thể đang thưởng thức nó. Cậu vuốt ve vòm miệng của Jiheon và nhẹ nhàng ấn vào vùng da bên trong má anh.

Jiheon không hiểu sao lại cười khúc khích, đó là nụ hôn của một người đàn ông nghiến răng nghiến lợi nói rằng điều này sẽ khiến Jiheon phải hối hận sao!

Jaekyung có lẽ sẽ không thể làm điều đó quá bạo lực dù thế nào đi chăng nữa. Cậu nói sẽ khiến anh phải hối hận nhưng nếu Jiheon thực sự từ chối thì cậu cũng sẽ không ép buộc. Bởi vì Kwon Jaekyung là một người đàn ông thực sự.

Không hiểu sao cảm thấy buồn bã, Jiheon túm lấy má Jaekyung rồi thọc lưỡi vào miệng cậu. Anh dùng nó chơi đùa và khám phá khoang miệng ấm áp của cậu, cọ xát mạnh mẽ và quấn lưỡi họ vào nhau.

Cuối cùng, sau khi mút mạnh đến mức khiến đầu lưỡi của cả hai ran rát, họ tách môi ra và Jaekyung thở một hơi dài. Jiheon nhẹ nhàng gọi anh.

"Jaekyung à."

Jaekyung nhìn Jiheon với đôi mắt trũng sâu. Jiheon nói, dùng ngón tay lau đôi môi ướt át của Jaekyung như lần trước

"Đừng tức giận. Có được không?"

Jaekyung thở dài khi Jiheon nhìn anh và nói. Từ cái nhìn này, Jiheon đã biết Jaekyung không còn tâm trí để tức giận nữa, nhưng anh vẫn muốn cậu giải tỏa cơn giận của mình. Anh muốn làm bất cứ điều gì Jaekyung muốn.

"Làm sao tôi có thể xoa dịu cơn giận của cậu? Tôi nên làm gì?"

Dù Jiheon đã yêu cầu Jaekyung nói rõ ràng điều mình muốn nhưng cậu vẫn giữ im lặng. Đây không phải vì không muốn nói chuyện, mà là cậu không biết nên nói cái gì.

Jaekyung có vẻ ngạc nhiên, có lẽ vì cậu không ngờ Jiheon lại đáp lại tích cực như vậy. Cậu nghĩ Jiheon sẽ không làm vậy hoặc sẽ nhanh chóng giải quyết cho xong.

Kwon Jaekyung luôn như vậy. Mặc dù hành động như một người khôn ngoan và thông minh nhất thế giới, đôi khi cậu ấy lại biến thành một người đàn ông vụng về và trẻ con như thế này. Và mỗi lần thể hiện sự vụng về này, Jiheon đều không khỏi cảm thấy có thiện cảm với cậu. Anh nghĩ người đàn ông cao lớn hơn anh này rất dễ thương và cảm thấy muốn làm điều gì đó cho cậu.

Bình thường anh sẽ kìm nén, nghĩ rằng mình không nên làm điều này và đánh lừa Jaekyung, nhưng trong trường hợp này thì không cần thiết phải làm vậy.

"Cậu có muốn anh thổi kèn không?"

Ngay lập tức, Jaekyung mở to mắt nhìn Jiheon. Vẻ mặt ngạc nhiên của cậu càng làm Jiheon ngạc nhiên hơn. Anh nói điều này vì anh nghĩ hầu hết đàn ông đều thích nó, hoặc ít nhất là không ghét nó.

Jiheon khá bất ngờ khi Jaekyung nói:

"Anh nói gì cơ?"

Jiheon chỉ muộn màng nghĩ: Có phải cậu ấy...lần đầu làm việc này không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro