Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phần 2[edit]
"...Hộc!"
Shidou tỉnh dậy,
"Uwahh!"
Và ngay lập tức hét lên.
Cũng phải thôi. Dù sao thì, cậu đang bị một người phụ nữ lạ mặt, một tay giữ mi mắt cậu, tay kia cầm một thứ giống như một cái đèn pin rọi vào mắt kia mà.
"...Ưm? Cậu ta tỉnh rồi."
Người phụ nữ với khuôn mặt thiếu ngủ đó nói với giọng bình thản và thờ ơ.
Mặt cô ấy kề sát mặt Shidou, có vẻ là do cô đang kiểm tra đồng tử khi cậu bất tỉnh. Cậu thoáng ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, có thể là mùi dầu gội của cô.
"C, C-C-C-C-CÔ LÀ AI?"
"...Ưm, aah."
Vẫn ở trong trạng thái mơ màng, cô ấy đứng dậy, vuốt nhẹ mái tóc qua một bên.
Cậu dễ dàng nhìn rõ cả người cô với khoảng cách này.
Cô ấy khoảng 20 tuổi, mặc một bộ quần áo trong rất giống một bộ quân phục. Tóc rối bù, mắt được trang điểm bằng những quầng thâm đen dày, và con gấu nhồi bông đầy sẹo đang ló đầu ra khỏi túi áo, đó là tất cả những gì đặc trưng mà cậu thấy được.
"...Tôi là Phân tích viên, Murasame Reine. Không may là y tá không có ở đây. —Nhưng đừng lo. Mặc dù không có bằng y khoa, nhưng tôi vẫn có thể thực hiện một số kỹ năng sơ cứu thông thường."
"..."
Cậu bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Vì, cậu thấy Reine có vẻ còn yếu hơn mình.
Chỉ cần nghiêng đầu cũng đủ làm cả người cô ấy lảo đảo.
Shidou ngồi dậy, nhớ lại những gì Reine vừa nói.
"—Đây là?"
Cậu hỏi trong lúc nhìn xung quanh.
Lúc nãy cậu đã ngủ trên một chiếc giường sắt. Xung quanh nó là một tấm màn trắng thay cho vách ngăn. Nó giống như phòng y tế của một trường học.
Tuy vậy, trần nhà có vẻ khá kỳ quặc. Cậu có thể thấy những ống dẫn và hệ thống điện ở đó.
"Đ-Đây là, đâu..."
"...À, đây là phòng y tế của <Franxinus>. Cậu đã bất tỉnh, nên chúng tôi đưa cậu tới đây."
"<Franxinus>...? Bất tỉnh...a—"
Đúng rồi, cậu đã bị kẹt trong trận chiến giữa cô gái bí ẩn và Origami, và cậu đã bị hạ gục.
"...Anou, tôi có thể hỏi cái này được không? Có quá nhiều thứ khó hiểu đang xảy ra..."
Shidou gãi gãi đầu.
Tuy vậy, Reine không trả lời, mà chỉ quay đầu đi.
"A–chờ đã..."
"...Theo tôi. Tôi muốn cậu gặp một người. ...Tôi biết là cậu có rất nhiều câu hỏi, nhưng tôi không giỏi giải thích lắm. Cậu nên hỏi người đó thì hơn."
Cô kéo tấm màn ra. Căn phòng khá rộng. Có sáu cái giường xếp kề nhau, và ở cuối phòng là một số thiết bị y tế mà cậu không biết. Reine hướng về phía cánh cửa, loạng choạng bước đi.
Ngay lập tức, cô mất thăng bằng, và với một tiếng *rầm*, đầu cô va vào bức tường.
"! C-Cô có sao không?"
"...Ư ư ư."
Cô vẫn chưa té. Reine rên lên, và dựa người vào bức tường.
"...Aah, xin lỗi. Dạo gần đây tôi không được ngủ đủ giấc."
"L-Lần cuối cô ngủ là khi nào vậy."
Cậu hỏi, và Reine, sau khi suy nghĩ một chút, giơ ba ngón tay ra.
"Ba ngày. Dĩ nhiên là cô đang thiếu ngủ rồi."
"...Ba mươi năm thì phải."
"Hai con số chênh lệch quá rồi!"
Shidou đã chuẩn bị tinh thần để nghe câu trả lời ba tuần, nhưng cậu không ngờ đến trường hợp này.
Và nhất là, cô ấy trông còn trẻ hơn số năm không ngủ của mình.
"...Ừm, đúng là tôi không nhớ được lần cuối tôi ngủ là khi nào. Tôi bị hội chứng mất ngủ kinh niên thì phải."
"V-Vậy à..."
"...Ừm. À, xin lỗi cậu. Đến giờ tôi phải uống thuốc rồi."
Reine lục tìm trong túi, và lấy ra một lọ thuốc.
Và cô dốc chỗ thuốc đó vào miệng như thể đang uống chúng.
"Này!"
Những viên thuốc trong miệng Reine được nhai, và nuốt, giống như một thói quen vui vẻ hằng ngày.
"...Cậu ồn quá đấy."
"Cô đã ăn bao nhiêu thế! Mà hơn nữa, đó là thuốc gì vậy?"
"...Hình như là thuốc ngủ."
"Cô sẽ chết đấy! Không đùa đâu."
"...Nhưng mà nó cũng có tác dụng lắm đâu."
"Cô là cái gì vậy?"
"...Nó ngọt và ngon lắm, không sao đâu."
"Nó có phải là Ramune[1C 1] đâu!?"
Shidou hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại.
"...Dù sao thì, lối này. Xin hãy theo tôi."
Reine bỏ cái lọ rỗng vào trong túi, và lại tiếp tục loạng choạng bước đi.
Cô mở cánh cửa phòng ra.
"..."
Shidou nhanh chóng mang giày, đuổi theo cô.
"Đây là...gì?"
Bên ngoài phòng là một hành lang khá hẹp.
Những bức tường và sàn nhà với màu xám bạc của kim loại làm Shidou liên tưởng đến những hành lang trong các con tàu vũ trụ, hoặc lối vào của tàu ngầm trong những bộ phim mà cậu xem được.
"...Mình đang làm gì vậy nè?"
Shidou chầm chậm bước đi, vẫn không biết chuyện gì đang diễn ra.
Cậu chỉ có thể dựa vào Reine, người đang loạng choạng bước đi, trong một hành lang giống như trong một bộ phim. Tiếng bước chân vang vọng.
Một lúc sau.
"...Tới rồi."
Reine dừng lại trước một cánh cửa được gắn với một bảng điện tử.
Sau đó, nó chợt phát ra một tiếng bíp nho nhỏ, và cánh cửa nhẹ nhàng trượt ra.
"...Xin mời."
Cậu liếc nhìn căn phòng đó.
Nói đơn giản thì nó giống như một cái boong tàu. Sàn nhà trông giống một nửa hình oval, và ở trung tâm của nó là một thứ trông như ghế của chỉ huy.
Xa hơn, lần theo những bậc cầu thang thoai thoải ở hai bên dẫn đến một tầng thấp hơn, nơi vài toán người đang thao tác gì đó trên những bảng điều khiển có vẻ phức tạp. Giữa không gian mờ ảo đó, những ánh đèn nhấp nháy như báo hiệu sự hiện diện của họ.
"...Tôi đã mang cậu ta tới đây."
Reine lắc lư cái đầu khi nói thế.
"Tốt lắm."
Người đứng kế bên ghế chỉ huy cúi đầu chào như một quản gia. Mái tóc gợn sóng và cái mũi đó làm cho cậu có cảm giác anh ta không phải người Nhật. Và, vẻ ngoài của anh giống như mấy nhân vật xuất hiện trong tiểu thuyết BL.
"Xin chào. Tôi là Phó chỉ huy, Kannazuki Kyouhei. Hân hạnh được gặp cậu."
"T-Tôi cũng vậy..."
Shidou cúi chào người đó.
Cậu cứ nghĩ là Reine đang nói về người này.
Song—cậu đã nhầm.
"Chỉ huy, Phân tích viên Murasame đã trở lại."
Kannazuki lên tiếng, và từ đằng sau chiếc ghế phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ, trong lúc nó từ từ quay lại.
Và rồi.

"-Chào mừng anh đến với <Ratatoskr>."
Giọng nói của người được gọi là Chỉ huy có chút gì đó rất đáng yêu. Người đó dần dần hiện ra trước mắt cậu, một cô bé khoác chiếc áo quân phục đỏ.
Tóc cô bé được buộc thành hai bím với hai sợi dây buộc tóc lớn màu đen. Vóc người nhỏ nhắn, với đôi mắt tròn xoe, và cây kẹo Chupa Chups trong miệng.
Shidou nhíu mày. Dù có nhìn kiểu gì đi nữa thì...
"...Kotori?"
Đúng vậy, dù vẻ ngoài, giọng nói, hay thậm chí cả không khí xung quanh cô bé, có khác thế nào đi chăng nữa nữa, đó vẫn là cô em gái bé bỏng đáng yêu của Shidou, Itsuka Kotori.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#datealive