Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 3[edit]
"—Itsuka, Shidou."
Thì thầm với giọng nói nhẹ nhàng để không ai khác có thể nghe thấy, khuôn mặt của cậu xuất hiện trong đầu Origami.
Không thể nhầm được, đó chính là cậu bé từ lần ấy. Chẳng lý nào Origami lại nhớ nhầm được.
Phải thừa nhận là, họ chỉ gặp nhau có một lần, nên việc cậu ấy không nhớ đến cô cũng không có gì lạ. Từ lúc vào học cấp ba, cô đã thử tiếp cận với cậu bằng nhiều cách, song đều thất bại.
Giờ thì vấn đề lại càng trầm trọng hơn.
"Sao cậu ấy lại ở nơi đó?"
Cô không thể hiểu tại sao cậu lại lang thang ngoài đường khi đã có báo động không gian chấn.
Và – cậu cũng đã nhìn thấy.
Origami, trong các trang bị đặc biệt – và Tinh linh đó.
"Thượng sĩ Tobichii, việc chuẩn bị đã hoàn tất!"
"..."
Tobiichi ngẩng đầu dậy khi nghe thấy giọng nói đó.
Cô lập tức tập trung đưa ra mệnh lệnh trong đầu mình.
Nó chạy dọc bộ trang phục quanh người Origami, đi qua hệ thống phản lực sau lưng, và kích hoạt hệ thống Realizer gắn với cô.
Hình dáng bộ trang phục tuy có vẻ không phù hợp với việc bay lượn, nhưng cơ thể Origami vẫn đang nhẹ nổi trên không trung.
JGSDF – Căn cứ Tenguu.
Trên bãi đáp tọa lạc tại một góc trụ sở, Origami hạ cánh tại vị trí cá nhân theo hướng dẫn của giọng nói điện tử kia, chuyển giao vũ khí cho vị trí thiết kế, và cuối cùng thở một hơi thật sâu, tắt toàn bộ Realizers.
Ngay lập tức, sức nặng của các trang bị cùng với những áp lực dồn nén mà trước đó cô chẳng hề cảm thấy, đè nặng lên cơ thể cô.
Âm thanh của máy móc sau lưng cô báo hiệu hệ thống phản lực đã được tháo rời.
Tuy nhiên, ba phút sau, Origami mới có thể di chuyển khỏi chỗ đó.
Điều này xảy ra mỗi khi sử dụng CR-Unit. Cơ thể sẽ cảm thấy cực kỳ nặng nề khi một siêu nhân như thế chuyển sang bình thường.
Combat Realizer Unit. Gọi tắt là CR-Unit.
Đó là tên của một trang thiết bị chiến lược vận dụng những công nghệ phi thường, hệ thống Realizers, thứ con người có được sau trận không gian chấn ba mươi năm trước.
Nó được tính toán bởi những siêu máy tính, phá vỡ các quy luật vật lý, mang những điều không tưởng ra thế giới thật.
Nói ngắn gọn thì, dẫu còn nhiều hạn chế, song đó là thứ công nghệ biến trí tưởng tượng thành hiện thật. Nó đã được ví như hệ thống tạo ra thứ gọi là 'phép màu' của khoa học.
Đồng thời cũng là thứ duy nhất con người có thể sử dụng để chiến đấu với các Tinh Linh.
"Tránh đường! Có người bị thương!"
Một giọng nói vang lên từ bên phải.
Chỉ đủ sức liếc mắt qua, nhưng Origami cũng nhận ra một thành viên phi đội với cùng bộ chiến phục đang nằm trên cáng.
"...Khỉ thật, chết tiệt, con khốn đó...! Ta thề sẽ nhai đầu nó...!"
Người đó giữ rịt tấm băng cầm máu trên trán, lầm bầm trong miệng trong lúc được khiêng đi.
"..."
Vẫn còn đủ sức để chửi thế kia, chắc không sao đâu. Không thấy gì đáng quan tâm, Origami quay mặt lại.
Thực tế, nếu sử dụng đến Hệ thống Realizer cho cứu thương, nếu không bị tổn thương trầm trọng, thì họ có thể phục hồi trong nháy mắt. Lần trước, khi Origami gãy chân, chỉ cần một ngày là cô đã có thể đi lại được.
"——"
Thở dài, Origami khẽ nhìn lên trên.
Cô nhớ lại trận chiến hôm nay.
—Thảm họa có thể hủy diệt cả thế giới này, các Tinh linh.
Quả là bất ngờ khi cả một nhóm siêu nhân như Origami cũng không thể đụng đến một sợi tóc của cô ta.
Bất ngờ xuất hiện, và tùy hứng gieo rắc thảm họa, đó là những con quái vật mạnh không kém gì các thảm họa tự nhiên.
"..."
Trận chiến hôm nay kết thúc với việc Tinh linh rút lui, vì có vẻ cô ta chẳng buồn chiến đấu nữa.
Rút lui không có nghĩa là biến mất.
Cô ta chỉ đơn giản là dịch chuyển sang một không gian khác thôi.
Mặc dù các kết quả ghi lại cho thấy các hoạt động của AST đã đẩy lui được Tinh linh, song Origami và những thành viên trực tiếp tham gia chiến đấu đều biết.
Các Tinh linh không sợ họ, và chúng rút lui, chỉ vì chúng muốn thế.
"..."
Sắc mặt của cô vẫn chẳng hề thay đổi.
Song, Origami đang nghiến chặt răng.
"Origami."
Tiếng gọi từ trong bãi đáp cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
"..."
Cô im lặng ngoảnh mặt về phía giọng nói. Cơ thể cô vẫn chưa thích nghi hoàn toàn, đầu cô vẫn còn cảm thấy nặng khủng khiếp.
Hệ thống Relizers cơ bản được trang bị trên bộ chiến phục, khi khởi động sẽ mở ra một vùng không gian riêng khoảng vài mét quanh người sử dụng.
Vùng không gian này là cốt lõi của CR-Units. Đúng như tên gọi, đó là nơi mà suy nghĩ của người sử dụng sẽ trở thành hiện thực.
Nó có khả năng giảm nhẹ bất cứ tác động nào từ bên ngoài, cũng như trọng lực trong đó sẽ bằng không. Chỉ cần vùng không gian này được mở ra, các thành viên AST có thể trở thành những con người siêu phàm.
Đổi lại, cơ thể sẽ rất khó di chuyển trong một khoảng thời gian ngắn sau khi sử dụng CR-Unit.
"Tốt lắm."
Mặc cùng bộ chiến phục với Origami, đó là một cô gái tầm 20 tuổi, đang đứng chống hông.

Đội trưởng Kusakabe Ryouko. Chỉ huy của đơn vị AST mà Origami đang tham gia.
"Em đã làm rất tốt khi tự mình đẩy lui Tinh linh đó. ...Tôi đã xạc cho Tomonara và Kagaya một trận rồi. Hai người đó nghĩ gì vậy chứ, rút lui và để Origami một mình chống trả."
"Em đã không đẩy lui được Tinh linh."
Origami trả lời, và Ryouko chỉ nhún vai.
"Dù sao, tôi cũng sẽ báo cáo như vậy lên cấp trên. Nếu không có kết quả khả quan nào thì ngân sách của đội sẽ bị cắt giảm mất."
"..."
"Coi nào, đừng có làm cái mặt như thế chứ. Tôi đang khen em đấy. Lúc này, chúng ta không có một con át chủ bài nào trong tay, nên em đã làm rất tốt rồi. Nếu không có em ở đó, có lẽ số người chết không dừng lại ở những con số một, hai đâu."
Phù, cô thở dài.
"Mà này,"
Ryouko với ánh nhìn sắc lạnh, chộp lấy đầu Origami và xoay nó về hướng cô.
"Em hơi quá đà rồi đấy. –Em muốn chết đến mức đó ư?"
"..."
Vẫn nhìn chăm chăm vào Origami với cái nhìn sắc lạnh, Ryouko tiếp tục.
"Em có thật sự hiểu chúng ta đang chiến đấu với cái gì không? Vì Chúa, chúng thật sự là những con quái vật. Một trận cuồng phong có ý thức đấy. –Em có hiểu không? Giảm thiểu thiệt hại đến mức thấp nhất, buộc chúng rút lui càng nhanh càng tốt trong khả năng của mình. Đó là nhiệm vụ của chúng ta. Đừng đặt bản thân vào nguy hiểm một cách vô nghĩa nữa."
"—Không phải vậy."
Origami khẽ mở miệng trả lời, cô nhìn thẳng vào mắt Ryouko,.
"Đánh bại các Tinh linh, đó là nhiệm vụ của AST."
Ryouko nhíu mày.
Với tư cách là đội trưởng của AST, đáng ra cô mới là người hiểu rõ về cái tên của đơn vị hơn Origami.
Và vì đã hiểu, nên cô nhấn mạnh.
—Chúng ta không thể làm gì hơn ngoài việc giảm thiểu thiệt hại.
Tuy nhiên, trong khi chấp nhận điều đó, Origami lặp lại.
"—Em sẽ đánh bại các Tinh linh."
"..."
Ryouko thở dài, thả tay ra khỏi Origami.
"...Tôi không muốn nghe những gì em đang nghĩ. Em muốn sao cũng được. —Tuy nhiên, nếu em có ý định không làm theo những mệnh lệnh ở chiến trường, em sẽ phải rời khỏi đội."
"Rõ."
Origami trả lời ngắn gọn, đứng lên với cơ thể vừa mới phục hồi, và bước đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#datealive