Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Chương này đổi lại xưng hô xíu, cho bố Vũ xưng "ba" với bé Nguyên Nguyên 😉

Mời đọc fic nhó 💁🏻‍♀️💁🏻‍♀️💁🏻‍♀️

一一一一一一一一一一一一一一一一一

Hôm nay là ngày chiến tranh lạnh thứ mười hai của cậu và Châu Kha Vũ, Trương Gia Nguyên dùng ngón tay đếm. Vì để chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật tại trường trung học Hải Hoa, từ ngày hôm nay trở đi, mỗi tối thứ sáu, Trương Gia Nguyên đều phải ở lại trường luyện đàn trong vòng một tiếng. Phòng học âm nhạc vắng vẻ chỉ có một mình cậu, vì vậy, cho đến khi Trương Gia Nguyên khi ôm guitar bước ra khỏi phòng học, trong đầu chỉ toàn nghĩ về Châu Kha Vũ.

Trong kế hoạch của Trương Gia Nguyên, đây vốn chỉ là một trò đùa nhỏ của cậu, từ lúc ở bệnh viện, tối hôm đó Châu Kha Vũ nên đến dỗ cậu, sau đó bản thân có thể theo đó mà làm nũng với anh, là sẽ có cách khiến Châu Kha Vũ đồng ý cho cậu buổi tối được ngủ cùng anh trên một chiếc giường rồi. Nhưng đối với tình huống trước mắt, ám ảnh tội lỗi tâm lý của Châu Kha Vũ còn lớn hơn cậu tưởng —— Trương Gia Nguyên cảm thấy, nếu như bản thân còn không ra tay, thì mối quan hệ giữa cậu và Châu Kha Vũ phải quay về điểm ban đầu mất.

Thợ săn thông minh nên học cách bù đắp kịp thời sai lầm của mình. Trương Gia Nguyên phán đoán rất tốt, ngày nghỉ không cần phải đi làm, Châu Kha Vũ có đủ thời gian để mất ngủ.

Bước ra khỏi trường học thấy trời đã tối, Trương Gia Nguyên nhìn về phía xa liền thấy Châu Kha Vũ đang đợi mình ở cổng trường. Cậu đeo balo, tay xách bao đàn, cố ý đi thật chậm giả vờ như đang rất tốn sức. Quả nhiên vừa bước đến cổng, Châu Kha Vũ giơ tay ra đón lấy đàn từ cậu.

"Cảm ơn Kha Vũ !" Trương Gia Nguyên ngoan ngoãn nói.

Châu Kha Vũ đơ ra một lúc : "Không có gì, Nguyên Nguyên vất vả rồi. Tối nay đã ăn gì chưa ?"

"Ăn rồi, anh thì sao ?" Trương Gia Nguyên hỏi anh.

"Ba cũng mới ăn xong." Châu Kha Vũ đáp.

Sau đó tiếp tục rơi vào trạng thái im lặng gượng gạo. Trên đường về Châu Kha Vũ chỉ tập trung lái xe mà không nói lời nào, Trương Gia Nguyên thì cúi đầu, suy nghĩ xem đêm nay vẫn phải leo lên giường lần nữa, không, cậu không đợi được lâu nữa.

Sau khi về nhà, Châu Kha Vũ đi thẳng vào phòng ngủ, đóng chặt cửa như mười mấy ngày trước đó. Trương Gia Nguyên về phòng mình tắm rửa, lúc ra ngoài mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình so với cậu, là đồ cũ của Châu Kha Vũ, vạt áo dài đến đùi, thế là cậu quyết định không mặc chiếc quần đùi sao biển của mình nữa. Trương Gia Nguyên tự sấy tóc, trông giống như một chú cún nhỏ đầy lông vô hại. Sau khi xong thì cậu lại đi vào giường của mình cầm gối lên, rồi đứng trước phòng ngủ của Châu Kha Vũ và gõ cửa.

"Sao thế ?" Châu Kha Vũ vô cùng kinh ngạc nhìn Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên ôm chặt chiếc gối, cúi đầu tỏ ra dáng vẻ yếu đuối : "Tối nay em muốn ngủ với anh."

Châu Kha Vũ nhìn cậu, chiếc áo rộng rãi của bản thân đang trên người Trương Gia Nguyên, để lộ ra nửa bờ vai tròn trịa cùng một bên xương quai xanh mảnh mai. Châu Kha Vũ có đủ lý do để nghĩ rằng Trương Gia Nguyên đang quyến rũ mình, tuy rằng đó là sự quyến rũ vô thức. Anh im lặng cau mày, không từ chối cũng không đồng ý, chỉ là cả người đứng chắn ở cửa, chặn lối vào của Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Châu Kha Vũ : "Có phải là anh ghét em không ?"

Cậu rất biết cách lợi dụng nước mắt của mình để lấy được sự đồng tình, chỉ là lần này khóc ít nhiều cũng có chút cảm giác chân thực, bởi vì sự im lặng của Châu Kha Vũ khiến cậu không còn tự tin.

"Không có chuyện đó." Cuối cùng vẫn là Châu Kha Vũ nhường bước, đưa tay lên lau nước mắt trên mặt Trương Gia Nguyên.

Giường của Châu Kha Vũ rất to, Trương Gia Nguyên nằm lên cũng không tốn bao nhiêu chỗ. Lúc này Châu Kha Vũ nằm quay lưng lại với cậu, có ý muốn cách xa cậu, Trương Gia Nguyên tiến lại ôm lấy eo anh.

Châu Kha Vũ quay lại nhìn cậu, Trương Gia Nguyên vô cùng uỷ khuất : "Sao anh không dỗ em ?"

"Ba tưởng rằng, ba tưởng rằng con đang trốn ba....." Châu Kha Vũ giải thích, khoé mắt Trương Gia Nguyên lại đỏ rồi, anh thở dài một hơi, đưa tay ra ôm nhóc khóc nhè vào lòng.

Trương Gia Nguyên ôm chặt eo Châu Kha Vũ, nép cả người mình dán vào trong vòng tay ấm áp. Cậu cảm nhận được hơi thở ấm áp của Châu Kha Vũ trên cổ mình, Châu Kha Vũ không mặc áo, qua lớp vải mỏng, Trương Gia Nguyên có thể cảm nhận được lớp cơ bụng rắn chắc.

Châu Kha Vũ đêm nay muốn ngủ ngon, nhưng thân thể mềm mại của Trương Gia Nguyên đang trong lòng anh, đôi chân thon dài đó cứ không tự chủ mà cọ xát vào người anh. Châu Kha Vũ cảm thấy bản thân không có tiền đồ, chỉ cần đối phương là Trương Gia Nguyên, chỉ cần chút khiêu khích anh liền cương —— thậm chí cậu còn chưa kịp khiêu khích.

Lần này quần ngủ cũng không giúp được anh, bởi vì khoảng cách của hai người quá gần rồi. Trương Gia Nguyên nhấc chân cọ nhẹ vào dương vật của Châu Kha Vũ, cây hàng của anh thiếu chút nữa bật lên : "Trương Gia Nguyên ! Con đang làm gì vậy !"

Trương Gia Nguyên bị anh dọa cho sợ, mặt cậu vô tội nhìn Châu Kha Vũ : "Anh cứng rồi này, em muốn giúp anh." Nói xong liền trực tiếp đưa tay lại sờ.

Châu Kha Vũ cảm thấy bản thân sắp phát điên rồi, anh đẩy tay của Trương Gia Nguyên ra rồi ngồi dậy, ngữ khí vô cùng tệ : "Con đi ra ngay cho ba."

Đây là lần đầu tiên Châu Kha Vũ dùng ngữ khí tệ như vậy để nói với Trương Gia Nguyên, cậu không thể tin nổi mà trừng mắt nhìn anh, vẫn là nước mắt rơi xuống trước, sau đó cậu bắt đầu khóc lớn : "Anh quát em, Châu Kha Vũ anh hung dữ với em......anh ghét em đến vậy sao, thế thì anh vứt bỏ em đi là được rồi........."

Đây cũng là lần đầu tiên Châu Kha Vũ thấy Trương Gia Nguyên khóc thành dáng vẻ như vậy, anh vô cùng hoảng, lập tức ôm lấy cậu, "Nguyên Nguyên, Nguyên Nguyên, ba xin lỗi, bảo bối....." Châu Kha Vũ tay chân luống cuống lau nước mắt cho Trương Gia Nguyên, hôn lên tóc và mắt cậu.

Trương Gia Nguyên há miệng hung hăng cắn lên vai anh, Châu Kha Vũ hít một ngụm khí lạnh vì đau. Trương Gia Nguyên nghẹn ngào hỏi : "Tại sao anh có thể giúp em, còn em lại không thể giúp anh chứ ?"

"Cái đó không giống nhau....." Châu Kha Vũ nỗ lực giải thích.

"Có gì không giống chứ ?" Nước mắt của Trương Gia Nguyên lại chảy ra, "Anh chính là ghét bỏ em !"

"Ba không ghét con, ba yêu con nhất luôn. Nhưng mà Nguyên Nguyên à, ba là ba của con." Châu Kha Vũ hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cậu, "Cơ thể của con không thể tùy tiện cho ba ba nhìn, của ba cũng thế."

"Cho người mình thích xem cũng không được sao ? Ba ba chính là người con thích." Trương Gia Nguyên nhìn Châu Kha Vũ bằng đôi mắt ướt át, "Con muốn cho ba ba xem, muốn cho Kha Vũ xem."

Châu Kha Vũ cảm thấy sợi dây lý trí trong đầu anh đứt pặc một cái, anh ôm Trương Gia Nguyên đến ngây người, không phản ứng gì. Trương Gia Nguyên ngẩng đầu hôn lên môi Châu Kha Vũ, cậu vẫn chưa biết hôn, chỉ biết liếm lung tung như chú cún nhỏ. Cuối cùng Châu Kha Vũ cũng phản ứng lại, giữ chặt gáy cậu hôn xuống, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của Trương Gia Nguyên và tiến vào khoang miệng, hôn đến mức Trương Gia Nguyên quên cả việc hít thở, nước miếng lóng lánh chảy xuống cằm.

Đây mới chỉ là hôn, Trương Gia Nguyên đã cảm thấy bản thân đã ướt đẫm, dương vật của cậu cũng cương lên rồi, dưới quần như có túp lều. "Ba ba, xoa xoa...." Trương Gia Nguyên duỗi thân dưới cọ xát vào người Châu Kha Vũ, âm thanh yếu ớt như mèo kêu.

Châu Kha Vũ kéo quần lót của Trương Gia Nguyên xuống, đưa tay ra nắm lấy dương vật của cậu, bên trên dính nước chảy ra từ trong hoa huyệt của Trương Gia Nguyên, ẩm ướt nhầy nhụa thay cho dầu bôi trơn. Châu Kha Vũ vuốt ve dương vật Trương Gia Nguyên, hiển nhiên là cậu chưa tự mình chơi chỗ này, dương vật có màu hồng nhạt, Châu Kha Vũ chưa vuốt được mấy cái thì Trương Gia Nguyên đã bắn ra rồi.

Trương Gia Nguyên thở hổn hển trong lòng Châu Kha Vũ, âm hộ của cậu giống như bị hỏng van mà chảy nước không ngừng, dâm thủy thậm chí còn làm ướt quần của Châu Kha Vũ.

"Ba ba giúp con liếm nha, có được không ?" Châu Kha Vũ hỏi bên tai cậu.

Trương Gia Nguyên xấu hổ đến đỏ mặt : "Được."

Cậu dạng hai chân ra dựa vào đầu giường, âm hộ ướt át giữa hai chân hoàn toàn lộ ra trước mặt Châu Kha Vũ, như này khiến cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ. Âm hộ của Trương Gia Nguyên nhỏ và sạch sẽ, lúc này đang đỏ bừng lên vì động tình. Châu Kha Vũ ngậm vào toàn bộ âm hộ của cậu và mút, đầu lưỡi như một con rắn chui vào giữa hai mép âm hộ, thỉnh thoảng anh lại dùng răng cọ vào hột le đang sưng lên của cậu. Trương Gia Nguyên chỉ biết thở gấp, Châu Kha Vũ càng liếm thì cậu lại chảy càng nhiều nước, khoái cảm tích tụ trong cơ thể, tạo ra ảo giác về sự mất kiểm soát sắp xảy ra. Trương Gia Nguyên đẩy đầu Châu Kha Vũ muốn anh rời khỏi chỗ đó : "Đừng liếm nữa, Kha Vũ....huhu em muốn đi vệ sinh......"

Châu Kha Vũ không để ý đến cậu, đầu lưỡi anh hung hăng quét từng lớp thịt bên trong huyệt đạo, Trương Gia Nguyên mất cảnh giác đạt cao trào, dâm thuỷ phun ra ướt hết đùi, toàn bộ đều bị Châu Kha Vũ liếm sạch sẽ.

Chân của Trương Gia Nguyên vẫn còn run rẩy sau khi lên đỉnh, rõ ràng là sướng đến không chịu nổi. Thật dâm đãng, Châu Kha Vũ nghĩ, chỉ mới liếm thôi mà đã lên đỉnh, đợi đến khi dương vật của anh đâm vào trong thì thật sự sẽ sướng đến mức muốn đi tiểu mất. Nhưng cậu vẫn còn nhỏ, Châu Kha Vũ hiện tại vẫn không nỡ khai bao cậu.

"Bảo bảo cũng giúp ba ba liếm !" Châu Kha Vũ ôm Trương Gia Nguyên đổi vị trí, thả cự vật cứng nóng ra ngoài, cọ cọ lên đôi môi mềm của Trương Gia Nguyên. Ánh mắt của cậu vẫn còn mơ màng, cậu đang đánh giá cự vật tím đỏ dữ tợn trước mặt, không nhị được mà dùng tay xoa nắn. To quá, Trương Gia Nguyên nghĩ, cây gậy to như này đụ mình sẽ rất đau nhưng chắc cũng sẽ rất sướng.

Chỉ mới nghĩ thôi mà huyệt nhỏ đã chảy nước rồi, Trương Gia Nguyên đưa đầu lưỡi lại nhẹ nhàng liếm đi giọt nước rỉ trên mã mắt, dịch chảy ra của tuyến tiền liệt có chút đắng. Trương Gia Nguyên lại há miệng to để ngậm lấy dương vật, mới ngậm được qua quy đầu một chút thôi mà cậu đã cảm thấy miệng vừa đau vừa rát. Châu Kha Vũ ra hiệu cho cậu nhả ra, cho đến khi trong miệng cậu chỉ còn ngậm quy đầu của Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ cảm thấy dáng vẻ Trương Gia Nguyên ngậm dương vật của anh giống như một đứa trẻ đang liếm kẹo mút, hai tay Trương Gia Nguyên nắm chặt hai bên hông anh, cậu chuyên tâm vừa bú vừa liếm dương vật của Châu Kha Vũ. Cậu không có một kỹ thuật khẩu giao nào cả, nhưng Châu Kha Vũ vẫn sướng như thế. Châu Kha Vũ không tính làm khó miệng nhỏ của Trương Gia Nguyên nữa, để Trương Gia Nguyên liếm một lúc nữa thì kéo cậu ra, anh tuốt hơn chục cái nữa rồi bắn hết tinh dịch lên mặt Trương Gia Nguyên.

Khiến tinh dịch của bản thân bắn đầy lên khuôn mặt nhỏ của Trương Gia Nguyên trông vừa có cảm giác tội lội vừa có cảm giác thú vị, nhưng nếu như Trương Gia Nguyên thè chiếc lưỡi hồng của mình ra liếm dinh tịch và nuốt hết, chuyện này liền biến thành không chỉ là cảm giác tội lỗi mà còn là sự hưởng thụ đơn thuần.

"Em muốn ngủ rồi, Châu Kha Vũ." Trương Gia Nguyên bò vào trong lòng Châu Kha Vũ, "Em mệt quá." Châu Kha Vũ lấy giấy lau mặt cho cậu, Trương Gia Nguyên lúc này mới nhận ra mà ngại ngùng nói, cậu cụp mắt xuống, giọng nhỏ như tiếng muỗi vo ve : "Bên dưới cũng cần lau. Em lại chảy nước rồi."

Châu Kha Vũ bất lực nhìn cậu, không thể liếm nữa, còn liếm nữa là hai người đêm nay thật sự sẽ phải quần nhau một trận mất. Thế là anh chỉ đành lấy giấy lau khô huyệt nhỏ cứ chảy nước liên tục như suối cho cậu.

Lăn lộn xong cũng đã nửa đêm. Châu Kha Vũ tắt đèn, ôm Trương Gia Nguyên trong lòng hôn lên trán cậu : "Ngủ ngon nha, cục cưng." Trương Gia Nguyên rúc vào hõm cổ anh, cũng rất ngoan ngoãn đáp lại : "Ba ba ngủ ngon."

Nhờ đêm hôm nay mà Châu Kha Vũ mới hiểu rõ, thì ra thiên sứ của anh đã sa ngã, tâm can tình nguyện vì tên ác ma là anh mà buông bỏ đôi cánh thanh khiết của bản thân.

—————————————————————
Hê hê hê hê 🫣🫣🫣
Bố Vũ tồi quá, nhưng mà chị thích nha🤭🤭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro