Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngủ cả một ngày đêm bụng cậu đã sớm biểu tình, cậu không tình nguyện mở mắt xuống giường, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Lúc cậu xuống lầu trời cũng vừa sụp tối, đi men theo đường nhỏ dẫn đến khu trọ để ra ngoài, cậu tìm đại một quán ăn để giải quyết cơn đói. Sau khi no bụng, cậu quyết định gọi taxi để về quán rượu xem có giúp được gì không.

“Tiểu An, tốt quá chị gọi em mãi mà toàn thuê bao, nhanh vào phòng thay quần áo tiếp khách giúp chị, không cần trang điểm nữa gấp lắm rồi.” Cậu vừa xuống xe thì một giọng nói vang lên phía sau lưng, một tay cậu bị kéo mạnh đi về phía cửa quán.

Khi cậu hồi hồn thì đã ở trong phòng trang điểm còn bị lột trần nửa người trên, cậu vội vàng che lại bảo với chị Như cậu tự thay được, do vội vàng cậu chẳng màn trang điểm thay xong quần áo liền đi ra ngoài.

Chị Như đưa cậu vào phòng, cậu nhớ rất rõ thời gian này, bởi vì khi ngồi tiếp khách thì thường chỉ được bo gần bảy tám trăm nghìn, nộp lại một nửa, bản thân cậu cũng chỉ còn lại hơn ba trăm nghìn.

Bản thân vừa kiếm được bốn mươi triệu một cách dễ dàng, so với việc có thêm bốn mươi triệu thì số tiền này không thể thỏa mãn cậu, thôi thì làm liều thêm một lần nữa cậu nhất định sẽ không làm nữa, cậu hứa với lòng mình.

Ông chủ Lục là người mời khách, khách được mời cũng là người làm ăn.

Ở trong nghề gần náy năm cậu hiểu rõ hơn hết người mời khách thường sẽ không gọi gái để ngủ qua đêm, bình thường đều chỉ gọi cho khách được mời đến, sau đó thanh toán rồi rời đi. Vì vậy, sau khi cậu vào thì các chị em đều đã ngồi bên cạnh khách mời.

Cậu nhìn của ông chủ Lục, bên cạnh anh vẫn còn trống một chỗ cậu chủ động đi đến ngồi cạnh rồi rót rượu cho anh, đồng thời cũng mời anh uống.

Cậu vội đánh giá ông chủ Lục tướng mạo đoan chính, gương mặt thì đẹp trai hơn cả minh tinh nhìn kiểu gì cũng chỉ tầm 28 tuổi, dáng người thon dài nhìn thì thấy gầy cởi ra lại có là dạng có thịt cơ bụng 6 múi, nhìn bộ tây trang anh ta đang mặc thì đủ biết anh ta là người có tiền có địa vị, còn ra tay hào phóng, tim cậu vì đó lỗi mất một nhịp.

Nói cậu không động lòng thì cậu thật có lỗi với giới tính của mình.

“Em tên gì?” Ông chủ Lục hỏi, tay anh khoác hờ chỗ tựa ghế sô pha sau lưng cậu.

Ở tư thế này người nhìn  thấy giống như anh đang ôm cậu nhưng chỉ có cậu biết, một chút anh cũng chưa động vào người cậu.

“Em tên là Tiểu An.” Cậu cười nói, tay thì cầm ly rượu lên, chạm ly với anh cậu cười nhẹ, nói cậu không hồi hộp là nói dối, tim cậu đập sắp rơi ra ngoài luôn rồi.

Anh cười một tiếng, rồi nắm tay cậu: “Sao lại rung thế, tôi đâu ăn thịt em.” Khi tay cậu tiếp xúc với nhiệt độ trong lòng bàn tay anh cậu giật mình theo bản năng rút tay về, nhưng anh nắm rất chặt căn bản không thể rút ra đành để anh nắm, tay anh rất nóng nóng đến mức cậu thấy không thoải mái.

Xoa nhẹ tay cậu đến khi cậu ngừng rung, anh nói: “Tay em rất mềm, rất đẹp.” Đúng tay cậu rất mềm, ngón tay thon dài các khớp xương điều rõ nét nhìn qua không khác mấy bàn tay của các tiểu thư nhà giàu.

Ông chủ Lục lại cười nụ cười của anh rất đẹp, ấm áp làm người nhìn cảm thấy an lòng, nhưng anh lại không có có thêm hành động nào khác.

Tay anh vốn đặt trên lưng ghế sô pha chớp mắt một cái đã ôm chặt phía sau eo cậu, tay còn lại vẫn nắm tay cậu không có ý buông ra, anh cúi đầu nói nhỏ vào tai cậu câu gì đó khiến mặt cậu đỏ lên như mới vừa bị mặt trời hun nóng.

“Ông chủ Lục, anh thật không đúng đắn.” Cậu liếc xéo anh một cái, lấy tay còn lại cù nhẹ vào ngực anh nhỏ giọng trách.

Ông chủ Lục cười to

Thật ra anh nói với cậu rằng ngực cậu bé lắm anh không thể sờ được gì, nên đành sờ eo cậu. Một câu nói đành tính lưu manh lại từ miệng anh nói ra, thật không thể hình dung lời nói và ngoại hình của anh có liên quan đến nhau, cậu thì chột dạ nên cố ý quở trách dời đi sự chú ý của anh, thế mà vô tình làm cho anh thích thú cười không ngớt.

Mùi hương nam tính ập vào mặt cậu nó không giống với lúc cậu ngồi cùng những người đàn ông khác, họ chỉ khiến cậu ghê tởm, còn người đàn ông này khiến tim cậu đập nhanh đến mức cậu vô thức ôm ngực, mặt càng đỏ hơn trước.

Nếu cậu không phải là nam cải nữ giới có lẽ cậu đã tự dâng mình lên tận giường chờ người đàn ông này thị tẩm, cậu sao lại có suy nghĩ hoang đường này chứ thật mất hết mặt mũi.

Vì để che đi sự lúng túng, cậu càng tỏ ra ân cần rót rượu cho anh, thỉnh thoảng còn nói vài câu và có vài hành động xấu hổ.

“Lão Lục, bé con này xem ra là rất thích anh!” Một người bên cạnh nói.

Có vài người chị em cũng nghi ngờ nhìn cậu, biết cậu là nam nhân đại khái là không ngờ cậu sẽ chủ động thân mật, không chút ngại ngần nào, nhiều hơn là lo lắng cho cậu.

Ông chủ Lục cười cười nhìn sang cậu, véo lên mũi cậu một cái, không thèm để ý, nói với người bên cạnh: “Đúng vậy, Bé con này nhìn trúng tôi rồi.”

 

“Tiểu An, em là nhìn trúng ông chủ Lục rồi đi?” Có một người lớn tiếng hỏi, mắt thì nhìn cậu đợi cậu xác  nhận

“Đúng vậy!” Cậu nói: “Ông chủ Lục chính là mẫu người em thích, đêm nay anh ấy phải là của em!”

Nghe cậu nói, ông chủ Lục càng cười sảng khoái hơn. Đàn ông ai lại không thích người khác tân bóc chứ, cậu cũng không ngại dành lời khen cho người đàn ông này, anh ta quá hoàn hảo trong mắt cậu rồi.

Anh ôm lấy cậu, tay còn lại nắm lấy bàn tay của tôi gần anh nhất lên chơi đùa, lâu lâu lại đặt lên môi hôn một cái, như đang thưởng thức.

Cậu có hơi sốt ruột, cũng không còn sớm gì sắp qua ngày mới rồi, chờ lát nữa mọi người đi nghỉ, cậu không hiểu vì sao lại muốn anh dẫn cậu theo cùng, dù biết cậu không có khả năng lừa được anh nhưng lại muốn ở cùng anh dù chỉ một lúc, cậu có thể diện cớ để rời đi mà không hề để lại dấu vết, nghĩ thế cậu nhìn thẳng vào mắt anh, ánh mắt cậu mang theo một chút cầu xin, một chút mong đợi, cùng một chút bi thương, cậu không nói chỉ chờ anh lên tiếng.

Như cảm nhận được ánh mắt của cậu, lúc đầu anh hơi sững sốt chỉ trong vài giây anh hiểu được gì đó, anh cúi người nói khẽ bên tai: “Đợi lát nữa, tôi mang em đi.”

Cảm giác sốt ruột thêm chút chờ mong trong lòng cậui nháy mắt được bình ổn lại, còn có thêm chút cảm giác ngọt ngào. Cậu tham lam, dù chỉ ở bên anh một lúc thôi cậu cũng thấy mãn nguyện, đây có phải là tiếng sét ái tình mà con người hay nói không? Cậu không rõ chỉ là cậu muốn ở gần anh thêm một chút, chỉ một chút để thoả lòng tham của chính cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mộc