--《 Chương 4 - LẬP ĐỘI SĂN ĐÊM 》--

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nhất định rồi, dù cho có giang khổ thế nào, ta cũng sẽ cố gắng " Nàng vừa dứt lời với Băng Nhi liền quay sang Hàn Thiên Ân nói chuyện " Ngươi bây giờ đã mất phần lớn ký ức, ta cũng không biết phải quyết định thế nào, liền để ngươi đi gặp sư phụ vậy "

" Sư phụ ?? "

" Phải, sư phụ là chúng ta trong nhóm người mạnh nhất đấy, chóc lát nữa nàng sẽ đến thôi " Nói xong câu này, nàng không khỏi tự hào, đúng là bởi vì có sư phụ nàng tại, nên ở đây dù cho hoang vắng, vẫn thập phần an toàn

" Rốt cuộc là các ngươi đang tại làm gì, có mục đích gì " Hắn vừa bước xuống giường bệnh, liền một mực đi vào nhà tắm, vệ sinh thân thể sạch sẽ, lại vọng ra tiếng nói hỏi nàng

" Một lát nữa sư phụ đến sẽ tự có an bài, ta cũng không tiện tiết lộ quá nhiều "

Khoảng chừng hơn nữa canh giờ sau, tại hành lang bên ngoài phát ra tiếng động, có nhanh có chậm, nghe tiếng bước chân, hắn phỏng chừng có hơn ba người đang đi vào bên trong

Bước vào đầu tiên là một nữ tử thân mang tử y trang phục, thập phần nhẹ nhàng uyển chuyển, trên mái tóc đen cài lên chiếc kẹp hình đầu rồng nhỏ, tóc xỏa ngang vai, lại mang đậm khí chất, mà nhìn nàng thoáng qua, tuổi chắc khoảng chừng hơn hai mươi. Mà cùng nàng đi nhanh vào, là một nam cùng môt nữ, nhìn qua đều là trạt hắn tuổi tác

Người nam tóc đỏ, gương mặt mang theo vài phần khó chịu, lại có vết sẹo nhỏ từ trên mắt trái dọc thẳng xuống, một thân sơ mi đen cùng quần tây dài. Mà người nữ váy ngắn màu xanh nhạt, tóc dài rủ xuống eo, gương mặt nàng cùng người nam lại hoàn toàn khác biệt, tuy đều lớn lên xinh đẹp, nhưng người nữ này mang theo là vài phần kiêu ngạo

" Sư phụ, người đến rồi " Bạch Ngưng Sương hướng nữ tữ nhào tới bên cạnh, mang theo nhẹ nhàng thanh âm ôm chầm lấy nàng

" Được rồi, đừng nghich nữa, ta còn có chuyện muốn hỏi hắn " Nàng đặt Bạch Ngưng Sương sang một bên, ánh mắt lại lần nữa đặt trên người Hàn Thiên Ân

" Chào ngươi, ta là Ngọc Tư Linh, không biết có thể hỏi ngươi vài chuyện được hay không "

Hàn Thiên Ân không dám trả lời ngay, nhưng lại bắt được ánh mắt của Bạch Ngưng Sương, thấy nàng miểm cười ra hiệu, hắn cũng không có ý kháng cự " Mời ngài tự nhiên "

" Được rồi, ngươi chỉ cần nhắm mắt cảm nhận là được rồi, những cái khác đều không cần làm nữa, cứ buông lỏng mà cảm thụ " Vừa nói, nàng vừa dùng tay đặt trên trên trán của hắn, toàn thân nàng cùng hắn lập tức cùng nhau phát ra khí tức, từng vòng hồn hoàn trên người hắn lập tức xuất ra, hồn tôn cấp độ, mà hồn hoàn phối hợp lại là một hoàng hai tử

Mà trên người Ngọc Tư Linh phát ra hồn hoàn vô cùng mạnh mẽ, Bạch Ngưng Sương nhìn đến một màn, liền môt vẻ hân hoang, lại thầm nói " Lão  sư vậy mà ở tuổi hai mươi đã tấn thăng Bát Hoàn, thật sự quá giỏi, mình tương lai cũng muốn như nàng như thế thiên tài "

Hồn hoàn trên người Ngọc Tư Linh, tổng cộng là tám cái, ba tử bốn hắc, bát hoàn hồn đấu la, mà phía sau nàng xuất hiện là một đầu cự long thảy ra hoang mang hắc ám khí tức lập lòe phát sáng. Hàn Thiên Ân một mảnh mơ hồ, từng bức họa tranh trong đầu hắn mơ hồ xuất hiện, đó là cảm xúc đang nhận được thăng hoa cùng bức bách mà ra. Cơ hồ là tại trong hơn mười giây sau, hắn đã triệt để lâm vào minh tưởng

Thời gian lại trôi qua hơn một canh giờ, quá trình diễn ra lại vô cùng đơn giản, nhưng kéo dài thời gian cũng đã cực lớn, kết thúc quá trình bên trong dò xét, nàng đã có được một số kết quả, tuy rằng không phải trọn vẹn những gì nàng muốn biết, nhưng cũng đã miễn cưỡng chấp nhận

" Tốt rồi, Ngưng Sương, thời gian này phiền ngươi lại đến chăm sóc hắn, đợi khi hắn tỉnh lại, liền đưa hắn đến Hồn Thú Các, chọn cho hắn một vũ hồn thích hợp là được " Vừa nói, nàng đã đặt hắn lên lại giường bệnh, để hắn âm tâm ngủ thêm một giấc

" Vâng, lão sư, vậy sau đó liền như thế nào "

" Ngươi cùng với Đình Hạo và Vân Tú chẳng phải luôn là muốn tìm thêm đồng đội để đi dự thi sao, bây giờ lão sư để hắn cùng các ngươi lập đội săn đêm "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro