--《 Chương 6 - CHÂN HỎA HỒN TRƯ 》--

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Ngươi tuổi còn nhỏ, vậy mà là song sinh vũ hồn " Hắn cũng trăm triệu không nghĩ, cô gái trước mặt mình, tu vi không những là còn cao hơn cả mình, ngược lại vũ hồn lại còn là song sinh

" Có gì ngạc nhiên à, thực tế mà nói ta cả hai cái vũ hồn đều là gia gia ta cấp cho, vì đây là vũ hồn được truyền thừa qua nhiều đời trong gia tộc, mà cha mẹ ta lại mất sớm, gia gia lại già yếu, ta lại không có trưởng huynh hay trưởng tỷ, trong gia tộc hiện tại cũng chỉ còn mỗi ta, nên đương nhiên là phải gánh hết cả hai cái vũ hồn rồi, mà coi như cũng thuận lợi, khi cả hai đều cùng ta rất hợp, đúng không Quang Minh, Hắc Ám "

Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên cùng ngưỡng mộ của Hàn Thiên Ân, Sở Vân Tú không khỏi dương dương tự đắc, hướng hai vũ hồn trên cơ thể mà nói chuyện

" Đừng cố ra vẻ nữa, ngươi kiếm pháp hay vẫn còn thô sơ lắm, mau đến ăn sáng rồi đi luyện tập đi " Quang Minh Trảm Thiên Kiếm nhìn nàng tự kiêu, liền trách móc vài câu, không để nàng đắc ý nữa

" Được rồi, được rồi, ta biết rồi. Hàn Thiên Ân, ngươi cũng tới nhà ăn đi, chúng ta đi chung "

" Ừ "

___

Tại ngôi biệt thự hoang tàn này, thế nhưng cảnh tượng cũng không phải quá mức nghèo nàn, hết thấy đồ dùng hàng ngày hay thức ăn đều là vô cùng tốt. Bước nhanh mà đi, không quá lâu để cả hai cùng tiến đến nhà ăn cách các phòng ngủ trên tầng hai một tầng lầu

" Chào buổi sáng " Vừa bước vào cửa, cả hai đều đồng loạt chào hỏi hai người đang có mặt trong phòng ăn

" Tên kia đi trể đã đành, ngươi như thế nào cũng như hắn trể, lẽ nào ngươi cũng tập tành ngủ nướng rồi à " Người lên tiếng là thanh niên tóc đỏ hôm trước Hàn Thiên Ân đã từng gặp qua, tuy là môt thoáng, nhưng hắn là thấy người này thực sự là khó gần

" Phương Đình Hạo, tóc ngươi đã nhuộm màu máu thẩm chưa đủ, muốn cả miệng cũng nhuộm đầy máu mới chịu đúng không ?? Sở Vân Tú không khỏi cau mày, đẩy ghế ngồi vào bàn ăn, lại thầm nghĩ " vừa mới sáng đã gặp một con heo, giờ đến phòng ăn lại tiếp tục gặp một con heo, mà này con heo thực đúng là làm cho ta cảm giác phát bực "

" Chào ngươi, người mới " Vừa mới móc mỉa Sở Vân Tú xong, Phương Đình Hạo lại hướng Hàn Thiên Ân kế bên chào hỏi

" Chào "

" Được rồi, mau ngồi xuống ăn đi, ngươi đã ngủ cả ngày rồi, chắc là đói lắm " Bạch Ngưng Sương ân cần hỏi han vài câu liền đã đem phần thức ăn đi đến bên người Hàn Thiên Ân

" Đa Tạ " Hàn Thiên Ân trong thấy nàng nhu mì như thế, liền thâp phần vui vẻ

" Cũng đã là đồng đội, lại sắp cùng nhau dự thi rồi, nên ta cũng giới thiệu một chút " Phương Đình Hạo đặc phần ăn của mình qua một bên, lại hướng Hàn Thiên Ân nói chuyện

" Ta là Phương Đình Hạo, mười hai tuổi, tu vi bốn mươi cấp, vũ hồn của ta là Hỏa Trư "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro