4. Không thể xem thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Sáng hôm sau, tin tức về quá khứ của thiếu gia tập đoàn Nguyệt thị và gia đình được đăng tải trên khắp các trang báo. Một thông tin vô cùng giật gân khiến giới truyền thông cả bên Trung lẫn bên Anh đều kinh ngạc. Nội dung rất đáng được quan tâm.

Nguyệt Đảo Huỳnh trước đây từng có một người chị gái hơn cậu năm tuổi tên là Nguyệt Đảo Quyên, chuyện này trước đây nhiều người đã biết, báo chí Anh 5 năm trước cũng có đưa tin chị cậu chết qua một vụ bắt cóc tống tiền nhưng lại không biết rõ nguyên do. Chuyện này đã được phu nhân Elysa Từ Hoa giấu kín như bưng.

Tiểu thư Nguyệt Đảo Quyên và thiếu gia Nguyệt Đảo Huỳnh ngay từ lúc nhỏ đã thường xuyên bị bắt cóc. Đây là lý do mà Nguyệt Đảo Minh luôn cho vệ sĩ theo sát con mình. Là con của một nhà tài phiệt giàu có tầm quốc tế lại có mẹ thuộc dòng dõi hoàng tộc, hai chị em cậu luôn phải đối mặt với những vụ bắt cóc tống tiền.

Có điều mà báo chí Anh năm đó không biết thiếu gia Nguyệt Đảo Huỳnh cũng bị bắt cóc cùng chị mình, khi cảnh sát ập đến giải cứu thì thấy Nguyệt Đảo Quyên nằm một góc như đã chết. Còn cậu ngồi ôm gối một góc, cả người run rẩy, mặt thì trắng bệch, cắt không còn giọt máu, ánh mắt như bao phủ lớp sương mờ chứa đầu sự kinh hãi.

Sau đêm đó, Nguyệt Đảo Huỳnh đã được bí mật chuyển vào bệnh viện tâm thần để điều trị. Cậu bị chấn động tâm lý nặng, thường xuyên có những biệu hiện ôm đầu khóc thét giữa đêm và ngồi run rẩy trong góc.

Sau một năm điều trị, Nguyệt Đảo Huỳnh mới bình phục xuất viện. Chuyện này gần như được nhà họ Nguyệt giấu giếm kỹ càng, sợ rằng chỉ cần lọt ra ngoài sẽ gây nên tai tiếng. Nhưng nay lại bị báo chí moi ra không thương tiếc. Đây thật là một cú đánh trời giáng xuống nhà họ Nguyệt và cả Nguyệt thị.

Tập đoàn Nguyệt thị tại Anh Quốc - văn phòng Tổng giám đốc.

"Vâng, con biết rồi thưa cha, chuyện này cứ giao cho con xử lý." Nguyệt Đảo Huỳnh cúp máy, cả người dựa vào cái ghế da xoay. Mới sáng nay vừa vào công ty, cậu đã nghe được tin tức không mấy hay ho.

"Thiếu gia, đây là tất cả các tờ báo và tạp chí sáng nay. Người nên xem qua đi ạ." Người thư ký bước vào phòng đem một chồng báo để lên bàn, nghi ngại nhìn cậu.

Cậu lạnh lùng xua tay. "Không cần, tôi đã đọc rồi. Cho dù bây giờ có ngăn chặn miệng mồm của bọn báo chí thì không còn tác dụng gì nữa. Anh giúp tôi điều tra kẻ đã tung ra tin tức này."

Người thư ký nghe xong liền gật đầu kính cẩn "Vâng, thưa thiếu gia, tôi lập tức điều tra ngay, nhanh chóng tìm ra kẻ tung tin này." Nói xong, anh ta liền xoay người bước ra khỏi phòng.

Nguyệt Đảo Huỳnh hờ hững nhìn cánh cửa phòng khép lại. Gương mặt xinh đẹp không biểu lộ cảm xúc, đôi mắt to tròn có chút nhíu lại, ánh mắt như phủ lớp sương mờ. Một lớp sương che giấu hình ảnh kinh hãi của đêm hôm đó.

......

Biệt thự Hắc gia,

Hắc Vĩ Thiết Lãng đi học về, ung dung bước vào ngôi biệt thự rộng lớn. Hôm nay hắn gần như phá lệ về nhà sớm bởi vì hắn đang chờ cha hắn thong báo việc "đại sự" kia.

Vừa bước vào nhà đã thấy cha hắn ngồi trên ghế sofa đọc sách, Hắc Vĩ Thiết Lãng đi tới thưa: "Cha, con mới về."

"Ừ, về rồi sao? Hôm nay lại về sớm hơn mọi ngày, hửm? Mau lên phòng thay đồ, tắm rửa đi." Hắc Vĩ Thiết Mạn gỡ cặp kính lão xuống, giương mắt nhìn hắn.

"Dạ, vâng." Hắn lễ phép trả lời, nhưng không cất bước đi mà chần chừ đứng đó một lúc.

Hắc Vĩ Thiết Mạn thấy đứa con trai của mình hôm nay có biểu hiện không giống như ngày thường liền nghi ngờ hỏi: "Còn có vấn đề gì sao?"

"Cha không muốn thông báo cho con chuyện gì sao?"

"Thông báo chuyện gì?"

"Ví dụ như hủy bỏ cái gì đó."

"Hủy bỏ cái gì?" cha hắn khó hiểu hỏi lại.

Hắc Vĩ Thiết Lãng lại càng cảm thấy khó hiểu hơn cha hắn, rõ ràng báo chí sang nay đăng tin rầm rầm về bí mật kia, chẳng lẽ cha hắn không đọc báo? Không thể nào, một chủ tịch như Hắc Vĩ Thiết Mạn đương nhiên là sáng nào cũng cập nhật tin tức chứ. Cho dù không tự cập nhật thì cũng có thư ký bên cạnh thông báo chi tiết. Chẳng lẽ cha hắn không quan tâm đến chuyện cậu thiếu gia kia từng bị đưa vào bệnh viện tâm thần mà vẫn muốn tiếp tục giữ hôn ước đấy chứ?

Hắc Vĩ Thiết Lãng ngày càng rối mù, im lặng một lúc lâu mới tiếp tục nói: "Cha à, chuyện sáng nay trên báo..."

Hắc Vĩ Thiết Mạn vừa nghe hắn nói, hai mắt nhăn nheo liền lóe lên tia quỷ dị như vừa nhận ra điều gì đó, nghiêm giọng lên tiếng: "Từ nãy đến giờ cậu là muốn nói về chuyện này?"

Hắn gật đầu thật mạnh.

Hắc Vĩ Thiết Mạn ngồi trên ghế sofa lại đeo cặp kính lên, mắt tiếp tục hướng xuống quyển sách, miệng thì nói chắc nịch: "Cho dù có chuyện gì xảy ra, hôn ước này sẽ không bao giờ bị hủy bỏ trừ khi Nguyệt thị phá sản."

Hắc Vĩ Thiết Lãng trợn mắt nhìn cha mình: "Cha! Không phải chứ? Cậu ta là bị đưa vào bệnh viện tâm thần đó. Con không muốn cưới một kẻ có tiền sử bệnh tâm thần!."

Hắc Vĩ Thiết Mạn khẽ cười ngước lên: "Từng bị chấn động tâm lý thì sao? Chỉ cần tập đoàn nhà của cậu ấy hợp tác có lợi cho chúng ta thì không có gì là không được."

Hắn tức muốn hộc máu, cha hắn đúng là dạng người "sống lâu lên lão làng" không có gì có thể lay chuyển được quyết định của ông ta. Tuy nhiên, Thiết Lãng vẫn tìm kiếm thêm chút hy vọng. "Nhưng tin tức lần này chắc chắn ảnh hưởng đến Nguyệt thị."

"Con chưa gặp cậu thiếu gia Nguyệt Đảo Huỳnh nên mới có thể nói như vậy. Gặp rồi thì không có gì có thể làm khó cậu bé đó. Chàng dâu tương lai của ta vốn dĩ là một người vô cùng thông minh xuất chúng, có tài xoay chuyển cục diện nhanh như chớp. Cưới cậu bé đó vào Hắc gia là một quyết định rất đúng đắn." Hắc Vĩ Thiết Mạn nghiêm túc nói.

Nhưng càng nói Hắc Vĩ Thiết Lãng càng thấy tức, lần này vậy mà hắn lại thua, hắn siết chặt nắm đấm quay người bỏ đi lên lầu.

Cha hắn chỉ ngồi đó liếc mắt nhìn: "Ngựa non háu đá" sau đó tiếp tục đọc sách.

......

Ngày tiếp theo, trên các mặt báo lại một lần nữa tràn ngập những tin tức về Nguyệt Đảo Huỳnh. Nhưng lần này chính xác là toàn bộ lý lịch của cậu, có vài thông tin khiến cho người đọc không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ và nể sợ.

Nguyệt Đảo Huỳnh, sinh ngày 27 tháng 9 tại Luân Đôn, nước Anh. Là một người Anh gốc Trung, tên tiếng Anh là Kei. Năm sáu tuổi cậu đã biết chơi điêu luyện Piano, Violon. Lên mười tuổi cậu thành thạo 6 thứ tiếng là tiếng Trung, Anh, Pháp, Đức, Nhật, Trung. Thành tích học tập của cậu luôn đứng đầu trường trung học. Năm mười lăm tuổi, cậu đã được trường đại học Havard gửi giấy báo nhập học. Chỉ số IQ của Nguyệt Đảo Huỳnh được đo ra là tới 250. Những thông tin này không khỏi khiến người ta phải nể sợ.

Điều khiến người ta phải kiêng nể hơn nữa là từ năm mười lăm tuổi cậu đã được Nguyệt Đảo Minh đưa vào tổng công ty tham gia quản lý tập đoàn giúp cha mình.

Lúc đầu khi Nguyệt Đảo Minh thông báo sẽ đưa con trai mình vào ghế tổng giám đốc, cả phòng đều bật cười tưởng đây là trò đùa, nhưng khi biết đây là một chuyện nghiêm túc, các cổ đông liền kịch liệt phản đối. Làm sao có thể đưa một đứa con nít hỉ mũi chưa sạch lên làm tổng giám đốc của họ chứ. Đúng là điều không thể chấp nhận được.

Dù vấp phải sự phản đối của các cổ đông nhưng Nguyệt Đảo Minh vẫn một mực tìm cách đưa con trai mình vào ngồi chiếc ghế đó. Mà sau khi Nguyệt Đảo Huỳnh được ngồi vào chiếc ghế tổng giám đốc liền đưa ngay ra chính sách giảm biên chế xuống các công ty con. Đưa ra hàng loạt chính sách "cải tạo" từ trên xuống dưới và những dự án cực kỳ có lợi cho tập đoàn. Chỉ sau một năm, mức doanh thu lợi nhuận của tập đoàn đã tăng gấp đôi. Quả thật là tài giỏi đến không thể ngờ.

Thông tin này được giới truyền thông và báo chí đăng tải liên tục, tất cả đều do một tay Nguyệt Đảo Huỳnh điều khiển đằng sau, những bài báo này gần như đã lật ngược toàn bộ tình hình, gây từ bất lợi thành có lợi cho Nguyệt thị. Làm cổ phiếu của tập đoàn ngày hôm qua có chút biến động hôm nay lại tăng vọt, người ngoài nhìn vào không ngã ngửa cũng không được. So với thông tin Nguyệt Đảo Huỳnh từng bị chấn động về tâm lý được đưa vào bệnh viện tâm thần điều trị thì những người đầu tư quan tâm cậu hiện là thiên tài của giới kinh doanh hơn.

Tập đoàn Nguyệt thị - văn phòng Tổng giám đốc,

"Thiếu gia, người quả thật quá thông minh" Thư ký lên tiếng khen ngợi.

Trước lời khen của anh ta, Nguyệt Đảo Huỳnh gương mặt vẫn dửng dưng, nhàn nhạt lên tiếng: "Chuyện tôi nhờ anh điều tra thế nào rồi?"

"Thưa đã biết được kẻ tung tin, không ai khác chính là thiếu gia của tập đoàn Hắc thị - Hắc Vĩ Thiết Lãng, người có hôn ước với thiếu gia" Người thư ký nghiêm chỉnh đáp.

Nguyệt Đảo Huỳnh khẽ nhướn mày, đôi mắt xinh đẹp ánh lên vẻ đùa cợt. "Thì ra là như vậy. John, việc này ngoại trừ anh và tôi ra không ai được biết nữa, đã rõ chưa?"

"Thưa đã rõ"

"Anh lui ra trước đi"

"Tôi xin phép, thưa thiếu gia" John kính cẩn cúi đầu lui ra.

Cánh cửa phòng từ từ khép lại, Nguyệt Đảo Huỳnh nhàn nhã gấp tờ báo lá cải sang nay lại. Đôi mắt lung linh to tròn trở nên sắc bén, khóe môi cong lên thành một đường.

Hắc thiếu gia ơi Hắc thiếu gia!... Cậu đã định chờ đến kết hôn mới gặp mặt nhưng có lẽ là không được rồi. Đã nghĩ chỉ là một cuộc hôn nhân giao dịch có lợi cho đôi bên, làm nhanh kết thúc nhanh. Nhưng mà tên thiếu gia kia không biết điều chơi xấu cậu. Chắc là không muốn có hôn ước cùng cậu đây mà.

Lần này Nguyệt Đảo Huỳnh cậu phải bay về Trung Quốc một chuyến để dạy dỗ tên hôn phu kia đàng hoàng mới được... Nguyệt Đảo Huỳnh đứng về phía cửa sổ nhìn lên bầu trời mang màu sắc ảm đạm của buổi chiều qua tấm kính... Đôi mắt phẳng lặng như mặt hồ thu.

......

Trường trung học Âm Câu, lớp 12A,

"Chết tiệt!!!" Hắc Vĩ Thiết Lãng gầm lên, quăng mạnh tờ báo lá cải sáng nay lên bàn Sơn Bản Mãnh Hổ, tiện chân đá luôn cái ghế bên cạnh.

Sơn Bản Mãnh Hổ đọc lướt qua tờ báo, đôi mắt lóe lên sự kinh ngạc, giọng nói như vừa phát hiện ra điều bí ẩn của thế giới: "Lão đại... cậu thiếu gia này cũng thật quá cao tay."

Hôi Vũ Liệt Phu thấy vậy, ngồi phía bên kia với tay qua tờ báo đọc thử, càng đọc càng thích thú, khóe môi giường cao: "Quả nhiên là cao thủ, lão đại chúng ta đã gặp phải đối thủ cao tay rồi."

Hắc Vĩ Thiết Lãng ngay lập tức giật lấy tờ báo trên tay Hôi Vũ Liệt Phu đập thẳng vào mặt cậu ta: "Im miệng!"

Lần nay Thiết Lãng thật sự nổi giận, hắn không ngờ rằng cậu thiếu gia kia ra một chiêu bài làm xoay chuyển tình thế như vậy, cậu ta quả nhiên không tầm thường như cha hắn nói. Không lẽ lần này hắn thật sự phải đính hôn với cậu ta sao?!

Thiết Lãng trừng mắt qua, giọng hậm hực nói với hai cậu bạn: "Tối nay qua thâu tóm khu Hoa Đông!"

Sơn Bản Mãnh Hổ cùng Hôi Vũ Liệt Phu nghe vậy khẽ trao đổi ánh mắt với nhau. Lão đại quả nhiên thật sự nổi giận, mỗi lần như vậy Hắc Vĩ Thiết Lãng thường đi kiếm chổ trút giận, tìm người để đánh. Lần nào cũng lôi cả hội Tam Miêu cùng nhau đi thâu tóm địa bàn, cứ thế mà kiếm người đánh, đánh cho đến khi lão đại hết giận mới thôi. Cũng nhờ vậy mà gần như toàn bộ giới xã hội đen Trung Quốc này đều là địa bàn của hội Tam Miêu.

Sơn Bản Mãnh Hổ cùng Hôi Vũ Liệt Phu cùng nhau thở dài, đêm này lại là một đêm đẫm máu của giới giang hồ đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro