Chương 25: 18+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"K-không, tao tự làm được" It vội vàng nói với người yêu bằng giọng chạy vì xấu hổ. Ngày đi đến sau lưng It rồi anh dùng một cánh tay vòng qua eo It.

"Day, quần của bạn sẽ bị ướt mất" Nó nói lại, không màu nhìn Day quá nhiều.

"Tao sẽ thay đổi nó sau" Day nói rêu. Một chiếc mũi cao rúc vào sau tai Nó rồi cụp xuống vai tạo Nó không can thiệp động nhiều. Có quần quần trượt ra, trước khi nó đón nhận ra thân cứng ngắc của Day đang chen vào khe mo cậu.

"Tao làm điều này với mày mỗi ngày á?" Day dịch hỏi. Những thứ răng thưa ghẹo vai Nó. Mọi diễn đàn thứ yếu đều diễn ra chậm rãi. Chân của It run lên vì cậu đang đứng dưới vòi sen quay mặt vào Tường. Một tay của Day có tiêu đề vào Tường bên Nó. Tay còn lại vòng qua eo không cho cậu cử động hát bất cứ đâu.

"Trả lời tao đi," Ngày trầm giọng nói. Ghé thăm tai It.

"Không phải mỗi ngày" Nó trả lời bằng giọng điệu nhẹ nhàng và cúi đầu xuống

"Một tuần mấy ngày? Một ngày mấy lần?" Ngày hỏi lại. Nó không hiểu sao người yêu cầu lại hỏi thế

"Trả lời tao đi," Ngày nói, cúi xuống vẻ đẹp cổ trắng của It một lần nữa làm cho nó thấy sợ hãi.

"Chà... điều chỉnh tùy thuộc vào tâm trạng của bạn. Đôi khi, đó là ba ngày một tuần hoặc bốn ngày một tuần," It nhẹ nhàng trả lời.

"Và bao nhiêu lần một ngày, bao nhiêu lần? Trả lời tao, dồng để phải hỏi lại?" Ngày nói với mỏ trí

"Có thể là hai hoặc ba lần" It say. Ngày Bình Yên

"Kết tao làm việc này thường xuyên à?" Ngày dưỡng sinh trong hơi thở của mình

"Kết thúc giờ trở đi, ngày nào tao cũng phải làm thế này với mày sao? Để tao mau nhớ ra" Day continue nói, tạo It ngay lập tức quay lại để nhìn vào mặt người yêu

"Chết tiệt, tao đã sắp chết rồi," Nó nói, mặt cậu nóng bừng.

"Bác sĩ bảo tao nên làm những công việc mà trước kia chúng ta thường làm cùng nhau để trí nhớ có thể được khôi phục. Tao nghĩ đây là hoạt động mày và tạo cùng nhau làm nhiều nhất đấy" Day trầm giọng nói. Nó lập tức quay sang người yêu, Đẩy đẩy ngày ra khỏi người mình nhưng ngày không nhúc nhích.

"Muốn nhớ hay chỉ muốn gửi ham muốn?" Nó hỏi một cách hoài nghi. Mắt nhắc lại nhìn vào ngày. Nhưng trong mắt Nó vẫn còn một chút lo lắng. Day an ninh It. Cả hai lúc này đang khỏa thân dưới vòi hoa sen. Day đến sau It và xoay người dưới vòi hoa sen.

Dòng nước xối xuống đầu It làm cậu phải lắc đầu tái mặt vì bất ngờ, tuy nhiên, cậu tối chí nhưng không thể mở tối ưu người yêu vì nước như vậy. Đôi môi của Day nhanh chóng tìm đến bờ môi của It.

"Ừm!" Một tiếng rên rỉ của mình vang lên từ It, cắn họ áp vào nhau để giữ cho Day không xâm chiếm cái miệng thương mại của cậu. Với việc làm Day từ chối trả lời câu hỏi, Cuối cùng, nó tự nghĩ rằng Day chỉ muốn gửi sự ham muốn của mình. Day hôn rất mạnh và cố gắng trao chiếc váy mỏng của mình vào. Nhưng khi nó tĩnh lại, Ngày phải lùi lại một chút. Chiếc mũi nổi bật tiếp tục và chạm tới mũi của It. Dòng nước tiếp tục di chuyển xuống đầu It.

"Mở miệng ra," Ngày mộc giọng nói. Nó lắc đầu bỏ chạy

"Tại sao máy bạn lại cứng như vậy?" Ngày tức giận, hãy sử dụng bột khoáng vào It. Phần thân trên của Day ép có thể đến nỗi đau Nó được ghim chặt vào bức tường phòng tắm lạnh.

"Uh" Nó phải mở miệng khi bị bó chặt, cho phép chiếc nhẫn nhẫn ấm áp của Day dễ dàng chui vào và cảm nhận vị ngọt bên trong. Cái nóng bóng cuốn lấy cái quảng cáo mềm mại của It một cách nhiệt tình. Môi trường của họ bị nghiền nát cho đến khi Đau thấy đau, nhưng trong nỗi đau cũng có kích thích khi họ hôn nhau say. Điều này tạo ra It ngay từ đầu đã không phản ánh lại việc bị bắt như thế này. Chiếc váy nhỏ của It lại là chiếc váy mỏng của Day cuốn làm cho Day nhẹ cười hài lòng. Nó vòng tay mảnh khảnh ôm lấy cổ Day, cơ họ rúc vào làn nước ấm áp. Tiếng Anh xen kẽ trong nước.

"Hmm" Nó rên rỉ trong cổ khi phải lấy lại hơi. Bàn tay mạnh mẽ của Day săn chặt It before khi trượt cả hai tay xuống sức mạnh It in tay. Thân thể hai người cùng nhau nghiền nát cho đến khi họ cùng nhau trở nên phấn khích hơn.

"Hmmm.." Một tiếng rên rỉ mãn tính thoát ra khỏi ngày cổ vật. Day Mot It để phần giữa họ sát vào hơn. Ngày tăng và giảm lực đạo, tạo cây tự do của anh ấy Giải pháp vào vật cương cứng của It. Ngày kéo xuống môi đến chìm vào hõm cổ nơi nước hát ra. Nó phải quay mặt đi để nước không chuyển xuống mặt. Điều này làm cho Day có cơ hội chui cái cổ trắng của It.

"À... Ngày... umm" Nó nhẹ nhàng rên rỉ. Khi Day bước và ca vào chiếc cổ trắng của It. Day don't line nước khi họ đang tắm. Lúc này Day đang nói sưa về cái cổ trắng của It và chuẩn bị trượt tới đỉnh cao của cậu. Bàn tay mạnh mẽ của Day lướt trên người It.

"Day...chậm...đau..hả" Nó nói khi Day ấn cơ của It mạnh hơn.

"Mmm" Một tiếng ồn ào trong cổ bể Ngày thoát ra, cho thấy cảm xúc hoàn toàn hưng phấn của anh. Người chống lại cũng cảm thấy phấn khích theo.

nhiên!!

"Ahh, đau quá" Nó la lên khi Day kiếm tiền vào cậu với những chiếc răng vàng cho đến khi một dấu răng thành thanh trên của It. Khi Ngày trượt quanh Nó, Ngày đã xuống khiến Nó có cảm giác giác chạy.

"Ồ..." It môi dưới nỗi sợ hãi. Day vẫn mài giũa với đầu dao của It từ cả hai bên, Day không biết tại sao, tại sao mình sẽ muốn làm gì với It thế này? Ngày đi lên và hôn It một lần nữa. Sau đó, Day lấy một tay của It để giữ vật dương của mình

"Chạm vào nó cho tao" Ngày nói với giọng chạy. Chiếc mũi cao của anh đưa lên mũi mũi Nó lên để bắt Nó phải hôn lại. Nó sẵn sàng được sử dụng trong tay để chứa dương vật của người mình yêu thích.

"Umm...uh" tiếng rên rỉ của It lại vang lên khi Day cũng dùng sức mạnh của tay mình giữ cho vật cương cứng của It. Bây giờ cả hai dùng tay để kích thích cơ sở của nhau.

"Hừm... Đủ rồi, tao không muốn chia tay vì bàn tay của mày" Day nói với giọng khàn khàn, trước khi bế It lên và quay lưng lại với chính mình. Rồi anh đẩy lưng cậu chồm qua một chút cho đến khi phần hông trắng nõn nổi bật. Day dùng chân tách nhẹ chân It ra, người cũng dùng tay chống vào tường phòng tắm, nước lúc này chạm vào tấm lưng bóng bẩy của It rồi chảy xuống đôi chân khẳng khiu, sau đó xuống đũng quần và mông.

Day lấy cây gậy của mình và xoa lên xuống mông It. Day dừng lại một chút và ấn vào mông sau của It, đó thật sự là một việc tra tấn. Mặc dù Day muốn từ từ, nhưng hành động của anh đều khiến It phát điên lên, cả hai chân của It đều run rẩy. Đôi tay mạnh mẽ của Day tiếp tục bóp mạnh mông It. Cho đến khi cặp mông trắng nõn chuyển sang màu đỏ với dấu tay của Day

"Hừ, sao mày lại run thế hả?" Day hỏi một cách chế giễu, liếm môi

"Mày không được đi vào, chết tiệt," It nói, giọng run run. It cũng cần Day như Day cần cậu. Day nhếch mép cười trước khi nhấc dương vật của mình lên và đâm vào mông của cậu. Vệt tinh dịch của Day xuất vào người It ở hiệp đầu vẫn còn đó khiến Day có thể dễ dàng đưa dương vật của mình vào. It nắm chặt tay, cố gắng không căng thẳng.

"Ôi" It rên rỉ, cả người run lên, bởi vì lần này Day đút vào so với lần đầu còn dễ dàng hơn. Day ấn hông hết cỡ sau đó di chuyển hông từ từ

"Hmmm..." Day rên rỉ từ cổ họng vì bị mông It siết chặt. Tiếng gõ của Day xen kẽ với tiếng tinh dịch chảy xuống lưng It. Day vẫn tiếp tục thcs mạnh vào cho đến khi It nhăn mặt vì tác động. Day nhìn vào chỗ được kết nối trong khi liếm môi. It đã quen với nó, với cảm giác đó, với niềm hạnh phúc gần như tràn ngập. Nhưng cậu vẫn thấy khó chịu

"A a... a a a!" It rên rỉ khi Day đạt đến điểm khoái cảm bên trong cậu. It cúi đầu xuống, nhưng tay vẫn đang chạm vào tường phòng tắm. Day hạ xuống nhịp nhàng nhưng với nhịp điệu mạnh mẽ trước khi cúi xuống tinh nghịch hôn vào lưng It trong khi hông vẫn hoạt động

"Ah... ahhhh" It hét lên, toàn thân rùng mình khi chiếc lưỡi ấm áp của Day liếm lên lưng cậu. bắt đầu từ giữa lưng đến gáy rồi lại rê lưỡi xuống phía dưới.

"Chết tiệt... sướng thật" Day lầm bầm nói, trước khi tăng tốc ngày càng nhanh.

"Ahhh... Day... aa.. yeah, mạnh hơn... ahh" It gần như không thể thở được từ các tác động thường xuyên và mạnh mẽ của Day. Hai chân It run lên, gần như không thể đứng yên, tiếng nước, tiếng rên rỉ vang vọng trong phòng tắm

"Aaah.. Vậy đó.. ah" Day lầm bầm với giọng run run. Nơi ấm mềm bên trong cơ thể của It bao bọc lấy dương vật nóng hổi của Day làm Day râm ran khắp bụng, cú nắc càng nhanh khiến mông It càng căng ra nhiều hơn.

"Ah... Ah... Day... Ah" It nói, bảo Day bớt bướng bỉnh đi một chút.

Không phải It không cảm thấy khoái cảm, mà là nó ngứa ngáy đến mức khiến trái tim không thể chịu đựng được. Cảm giác ngứa ran bao trùm toàn bộ cơ thể cậu. Day nghiêng người về phía It và đưa tay nắm lấy mặt Day hướng nó đối diện chính mình trước khi họ hôn nhau lần nữa.

It cảm thấy một cảm giác ngứa ran bên trong của mình. Mặc dù Day vẫn chưa chạm vào cậu, sau đó Day chạm đên điểm nhạy cảm bên trong mông của It cho đến khi It đạt được khoái cảm.

"Ưm...ah...ah..." It rên rỉ khi cơ thể cậu lắc lư dữ dội. Day duỗi người trước khi thúc vào hông It một cách mạnh mẽ và nhanh chóng

"Ôi mẹ kiếp.." Day ngẩng đầu lên trong sự phấn khích. Trước khi giải phóng tất cả các tinh dịch của mình vào cơ thể của It một lần nữa

"Aah" It rên rỉ khi cậu cũng phóng thích mọi thứ trên tường phòng tắm. Day va vào hông It thêm vài lần nữa trước khi dừng lại và ôm lấy It, It cảm thấy chân mình đang run rẩy

"Nếu cơn sốt trở lại với mày" It nói, giọng run run và hụt hơi

"'Tao sẽ tự lo việc đó," Day nói với giọng thì thào nói, It hét lên khi Day bắt đầu di chuyển hông trở lại.

........

"It, It, mày có khỏe không?" Giọng nói quen thuộc của Belle vang lên gần đó. khiến It đang nằm trên giường từ từ mở mắt ra

"P Belle" It gọi Belle bằng giọng khàn khàn trước khi cau mày khi cảm thấy đau mọi nơi trên cơ thể

"It bị đau ở đâu thế?" Belle hỏi với giọng lo lắng. It nằm yên một lúc trước khi tỉnh dậy và nhìn Belle và xung quanh căn phòng. Khi quay ra hiên, cậu thấy ánh nắng xuyên qua rèm cửa.

"Mấy giờ rồi ạ?" It hỏi..

"Bây giờ là 10 giờ sáng. Mày có khỏe không? Tốit qua chắc là rất khó khăn nhỉ" Belle nói một cách mỉa mai, khiến mặt It đỏ bừng. Khi It nhớ lại chuyện tối hôm trước, vào thời điểm Day dừng lại sau rất nhiều vòng, đến nỗi cậu không nhớ chính xác chỉ trong phòng tắm, đã là hai lần. Rồi Day lại đưa cậu lên giường. It không biết mình đã bất tỉnh hay đang ngủ.

"Lần này tao hiểu từ màu xanh và màu vàng," It nói nhỏ và vẫn nằm. It không cảm thấy khó chịu, tuy nhiên, cậu nhìn xuống cơ thể mình và thấy rằng cậu đã mặc lại bộ đồ ngủ của mình.

"Hừ, thanh niên này rất khỏe. Chúng tao đã ở trong phòng không biết bao lâu. Mày biết không, khi Day gọi điện nói rằng mày cũng không xuống ăn cơm, bọn tao ăn và dọn dẹp cửa hàng cho mày" Belle nói khiến mặt It càng đỏ hơn, nhưng với Belle, It không cảm thấy xấu hổ, bởi vì bây giờ có vẻ cậu đã hết đau.

"Có thể cho em một ít nước không, P'Belle?" It nói, Belle lập tức mang nước

tới cho cậu uống

"Còn Day đâu rồi ạ?" It hỏi tìm người yêu vì không có trong phòng

"Day đang ở bên ngoài, Day bảo lên gặp mày trước." Belle quay lại nói. It nuốt một ít nước bọt

"Cả người em đau, P'Belle. Ngay cả khi di chuyển cũng đau," It nói thẳng

"Em không biết làm thế nào mà em vẫn còn sống. Day không mệt mỏi chút nào"

It lại lẩm bẩm, Belle cười khúc khích.

"Thực ra, kể từ khi ngày bị lật xe, mày đã bao giờ làm điều gì đó như thế này chưa?" Belle tò mò hỏi. It khẽ mím môi xấu hổ, nhưng kể từ khi họ ở bên nhau như thế này, It không khỏi ngại ngùng.

"Không, anh ấy chỉ..uh..làm điều đó tối qua" It nhẹ nhàng nói. Belle lắc cái đầu mỉm cười

"Thảo nào anh ta lại thế này," Belle lại nói. Khi It cố gắng di chuyển, khiến cổ áo sơ mi trượt xuống vai, Belle mở to mắt khi nhìn thấy những nét rõ ràng đó.

"Ồ, cái gì thế này? Nhìn này, It," Belle nói, trước khi thay cổ áo và mở áo sơ mi của It. Thân hình mảnh khảnh cố khép lại nhưng không được khiến mặt It đỏ bừng, Belle cau mày khi nhìn thấy vết hằn trên người It

"Day là một kẻ bạo dâm à, tại sao anh ta lại làm điều này chứ? Nó có đau lắm không, It?" Belle ai oán nói. It mỉm cười gật đầu

"Chúng ta cần phải chạy đến hiệu thuốc" Belle lẩm bẩm

Reng.. Reng... Điện thoại của It reo trên bàn kính

"Đợi một chút, tao sẽ lấy nó cho mày" Belle nói trước khi bước tới để lấy nó.

"Ai đang gọi thế?" It lắc đầu

"Tao không biết, nó không có tên," Belle nói trước khi đưa nó cho It. It cau mày vì đó là một số bí ẩn đã được gọi vào ngày hôm qua.

"Em không biết số đó là của ai, P'Belle. Hộ gọi từ hôm qua, sau khi nhận thì từ chối nói chuyện" It nói với Belle.

"Vậy, tao có thể nghe nó không?" Belle hỏi, It gật đầu

"Bật loa ngoài cho em với P'Belle. Đề phòng ai đó nói điều gì đó với anh" It lại nói. Belle gật đầu trước khi nhấn để trả lời cuộc gọi và bật loa ngoài cho It nghe luôn

"Xin chào" Belle nói, như thường lệ, It nghe thấy tiếng nhạc yếu ớt phát ra từ đầu dây bên kia

("Mày là ai?") Một giọng nam trầm hỏi, khiến Belle và It nhìn vào nhau ngay lập tức

"Vậy ngươi đang gọi ai thế?" Belle hỏi

("Đây là số của It phải không? Mày là ai và làm cách nào mày có được điện thoại của It?") Một giọng trầm hỏi. It cau mày, vì cậu cảm thấy giọng nói quen thuộc, nhưng không thể nhận ra đó là giọng nói của ai

"Dạ, là số của It. Nhưng It đang bận, tao bắt máy thay. Có muốn nhắn gì không?" Belle hỏi

("Không") là tất cả những gì anh ta nói ngay trước khi cúp máy, khiến Belle nhìn It với vẻ hoài nghi.

"Giọng nói đó là của ai vậy? Mày có nhớ ra ai không It?" Belle hỏi. It lắc đầu.

"Em không nhớ rõ, bất quá hắn biết." It nói lại, thầm nghĩ nếu đối phương nói như vậy, có nghĩa là mình không gọi nhầm, nhưng thật muốn trực tiếp gọi cho It.

Tiếng mở cửa khiến It và Belle giật mình quay lại nhìn thì thấy Day đang đi bộ, tay xách một túi gì đó. Day bước tới nhìn chiếc điện thoại trên tay Belle.

"Có chuyện gì vậy?" Day nhẹ nhàng hỏi, nắm bắt được bầu không khí kỳ lạ.

"Không, không có gì. Nhân tiện, Day, tại sao mày lại làm điều này với It? Mày có thấy tình trạng của It không?" Belle hỏi Day khi nhớ ra. Day liếc nhìn It trước khi nở một nụ cười nhẹ trên môi

"Tao có Rad Na, nó ở dưới nhà" Day không trả lời mà nói ngược lại với Belle, khiến Belle càu nhàu một chút trước khi đặt điện thoại xuống.

"Vậy thì tao xuống ăn Rad Nae trước. Gọi cho tao nếu mày cần nhé" Belle nói trước khi quay mặt về phía Day và đi về phía cửa phòng ngủ. Day lắc đầu mỉm cười rồi quay sang It

"Mày có thể dậy được rồi đấy?" Day hỏi, It lắc đầu. Nhưng Day không nói gì. Day ra khỏi phòng và trở lại với hai cái bát. Day sắp xếp để đặt những gì anh ấy đã mua trong một cái bát, và đặt nó lên bàn trước khi đặt trên ghế một cái đệm mềm mại cho It ngồi.

"Giơ tay lên," Day nói khi dừng lại bên giường It đang nằm. It bối rối giơ cả hai tay lên trước khi nhăn mặt vì đau. Day đưa tay ra bế khiến It vội vàng quàng tay qua cổ Day sợ ngã

"Nặng thì ăn ít bánh đi. Sắp tăng cân rồi đấy", Day rên rỉ nói trước đặt It xuống chiếc đệm trên ghế

"Vậy ai bảo mày ôm tao chứ?" It trả lời, nhìn Day với ánh mắt mắt quyết liệt. Nhưng không nói gì

"Ăn đi để còn uống thuốc," Day nói, đẩy cái bát về phía It.

"Thuốc gì cơ?" It hỏi

"Có chuyện gì với mày vậy?" Day hỏi khiến It nóng mặt

"Đó là vì mày" It hét lại

"À, tao đã nói tao sẽ tự chăm sóc bản thân và tao đang chăm sóc mày ở đây, mày có thể ăn đi. Không cần nói nhiều đâu" Day đáp. It mặt hơi ủ rũ nhưng sẵn sàng ngồi xuống ăn vì nhiều năng lượng mà đã bị lãng phí tối qua. Sau khi ăn hết, Day mang bánh ra. It cười toe toét trước khi khép lại nụ cười và nhìn Day,

"Tại sao mày phàn nàn rất nhiều về việc tao béo như thế nào, Day? Vậy mày còn đi và mua cho tao một chiếc bánh như thế này?" It hỏi lại. Day nhìn It một chút.

"Như vậy, mày vui vẻ sao?" Day nhẹ nhàng hỏi

"Chết tiệt! It nói, khẽ khịt mũi và tiếp tục ngồi ăn chiếc bánh yêu thích của mình cho đến khi kết thúc. Day đưa cho It viên thuốc để nuốt trước khi nhặt bát và ném nó vào thùng rác ở tầng dưới, sau đó quay lại đưa It lên ngủ trên giường như thường lệ, trước khi rút một ống thuốc mỡ ra khỏi túi, It nhìn nó một cách nghi ngờ

"Nằm sấp xuống" Day nhẹ nhàng nói

"Tại sao mày muốn tao nằm sấp khi ngủ à?" It lập tức hỏi

"Tao sẽ bôi thuốc, sẽ không đau đâu," Day trả lời. Mặt It đỏ bừng lên và thấp giọng nói

"Tao có thể tự mình làm được."

"Im đi, tao sẽ làm điều đó" Day nói với giọng nghiêm khắc trước khi giúp đỡ It nằm ngửa. Để It úp mặt vào gối.

Khi Day kéo quần xuống và từ từ bôi thuốc mỡ lên lưng It, cậu khẽ rùng mình khi cảm nhận được sự mát lạnh của thuốc bôi. Xong xuôi, Day kéo quần It lên và bế cậu đi ngủ ngon lành. Day đi rửa tay trong phòng tắm và rời đi để dọn dẹp phòng của mình. It im lặng nhìn người yêu.

"Đang nhìn cái gì vậy, đi ngủ đi." Day bình tĩnh nói.

"Mày biết đấy, trước khi xảy ra tai nạn, cả hai chúng ta đã đến đây. Mày đã từng làm tao ngủ như thế này và mày cũng chăm sóc tao như thế này. Nó giống như déjà vu," It nói. Nhớ lại lúc họ đến cửa hàng, Day im lặng một lúc, cố hiểu nhưng anh không thể.

"Hmm" Day trả lời ngắn gọn, và tiếp tục đi về phía phòng ngủ. It tiếp tục nhìn chằm chằm

"Day" It gọi người yêu Day quay lại nhìn hơi nhướng mày

"Nói thật đi, hôm qua mày đã làm gì tao thế hả? Mày đang tìm sự giải tỏa hay thực sự muốn nhớ lại?" It bực bội hỏi. Day ngay lập tức nhíu mày khi nghe điều này, trước khi hít một hơi thật sâu.

"Tao nghĩ vậy," Day trả lời. It cau mày khi nghe điều đó.

"Vì vậy, tao đoán mày đã làm điều đó bởi vì mày muốn thoải mái" It nói với giọng cộc cằn. Day nhìn cậu với vẻ hoài nghi.

"Tao nghĩ mày đang suy nghĩ như một thằng ngốc đấy" Day nói lại.

"Đúng đó?" It cãi lại, đứng đó nhìn anh

"Nếu đó là tất cả những gì tao muốn, tao có thể tự do đi với người khác. Không có cần phải làm cho nó dễ dàng trên người mày đâu. Vì vậy, mày có thể ngừng suy nghĩ về những điều ngu ngốc như thế," Day nói khiến It im lặng.

"Điều tao muốn là nhớ lại thật nhanh và đó là vì mày đấy" Day nói khiến It lập tức nhìn Day, It định mỉm cười nhưng phải dừng lại khi nghe câu tiếp theo của Day.

"Tao muốn nhớ tại sao tao lại chọn một người vợ ngu ngốc như mày" Day nói

"Chết tiệt Day, cái mồm thối, mày thật là chậm phát triển" It mắng Day. Day cười khẽ trong cổ họng, anh tiến về phía cửa phòng ngủ, để It gầm gừ trước khi Day đi mở cửa phòng ngủ, nhưng anh đứng đó và quay lại với It.

"Tao thực sự muốn nhớ tất cả mọi thứ." Day nói đơn giản trước khi bước ra khỏi phòng, khiến It rơi nước mắt khi nghe điều này. Điều này khiến It rất vui mừng và được khuyến khích. Thậm chí còn hơn thế nữa bởi vì vào ngày đầu tiên, Day đã hành động như thể anh ấy không muốn nhớ bất cứ điều gì

"Tại sao mày lại xuống đây?" Một giọng nói cộc cằn vang lên khi thấy It bước vào văn phòng với vẻ mặt uể oải và vấp ngã

"Tao cảm thấy mệt mỏi với việc ngủ trong phòng ngủ quá nhiều" It đáp lại, và trước khi cậu có thể đi xuống cầu thang, cậu gần như nghẹt thở

"Vậy tại sao mày không gọi cho tao?" Day càu nhàu trước khi It ngồi xuống từ từ chiếc ghế dài sang trọng trong văn phòng. Day nhìn It một chút khi thấy cậu có thể ngồi dậy. Sau đó, Day lại chuyển sự chú ý của mình sang tài liệu kế toán chi phí trước mặt anh,

"Day" It gọi lại cho người yêu

"Cái gì?" Day trả lời, nhưng mắt anh vẫn đang dán chặt vào tài liệu.

"Hôm nay số này gọi lại," It nói, nghĩ rằng cậu nên nói với Day về nó.

"Khi nào thế?" Day hỏi

"Khi P'Belle lên lầu, tao để P'Belle nghe máy," It nói, trước khi nói với Day những gì người gọi đã nói. Day đứng yên một lúc.

"Vậy, đó là ai?" Day hỏi, It lắc đầu

"Tao cũng không biết, nghe quen, nhưng tao không thể nhớ được.. uh... và bây giờ anh ta đã gửi một tin nhắn đến" Nó nói, trước khi đưa điện thoại cho Day. Lý do tại sao Nó rời đi là vì cậu muốn đến để nói chuyện với Ngày về điều đó. Day dậy từ bàn cầm điện thoại của It lên đọc tin nhắn

.... VÀ LƯU Ý TA SẼ GẶP NHAU SỚM...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl#blthai