0451

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 29 tháng 2 là ngày tàn nhẫn cuối cùng.

Ánh trăng rải rác tản mây

Tất cả là tha thiết sáng rội

Thế gian mong mỏi cưỡng cầu

Lòng tôi yên ắng chẳng nổi động,

lẳng lặn trong dòng nước vốn lạnh

cớ sao ấm

Con người sinh ra đã bé mọn

Sao lại muốn lắp đầy đại dương

Sóng vỗ đã muốn đẩy em về

Nhưng em chỉ thích vị mặn cùng bờ cát trắng

Vạn vật sinh ra tự đã suy: bỏ xa điều xấu, vươn vào cái tốt. đáng khen hay cần chê trách, loài người lại vô cùng ham muốn cái đẹp. Nếu bạn sống trong ánh sáng, tất nhiên mọi vật sẽ cùng bn ngát hương, nhưng có mấy ai được. Không, có lẽ chỉ mình tôi không được....

-Nếu đã là xương rồng thì không bao h là hoa

Con người lại chẳng thể ôm xương rồng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1573