Chương 68 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôm lấy bó hoa đi vào căn hộ cao cấp, bởi vẫn còn sớm nên chưa thể nhìn thấy hoàng hôn, nhưng vì trước khi ra ngoài Chiharu đã kéo rèm lại cho nên hiện tại căn hộ phủ một màu bóng tối, đặt bó hoa trên kệ tủ giày, bàn tay mò mẫm muốn tìm công tắc, bỗng nhiên cổ tay bị nắm lấy, cả thân thể bị nhấc lên không trung, cũng may vì hiểu rõ lực đạo mạnh mẽ lại ấm áp quen thuộc nên thiếu nữ mới không theo phản xạ hô to.

"Rei? Anh về rồi sao? Em cứ nghĩ anh sẽ về muộn lắm đấy." Cô bé còn nhớ thời gian mà người đàn ông này hứa hẹn sẽ về nhà, bây giờ vẫn còn quá sớm.

Đột ngột bị người đàn ông cao lớn kia ôm chặt lấy, cơ thể cảm giác được cánh tay hữu lực siết chặt, vị thanh tra không nói một lời nào ôm thiếu nữ đến ngồi lên sô pha mềm mại, sau đó đặt thân thể nhỏ nhắn thọt lỏm trong lồng ngực, hai chân hắn vòng quanh tựa như dựng lên tường rào không để người bên trong chạy mất, thiếu nữ cảm nhận được hõm cổ bị mái tóc vàng của đối phương cọ vào khiến làn da mịn màng bị những sợi tóc cứa vào hơi buồn buồn, dường như còn nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhàng của vị thanh tra.

Bàn tay do dự vươn lên, sau đó vuốt nhẹ tấm lưng vững chãi của đối phương, nhẹ giọng "Có chuyện gì vậy, Rei?"

Dựa vào tia sáng thông qua khe rèm hé mở, thiếu nữ nhận thấy người đàn ông tóc vàng hiện giờ tựa như chú chó phạm sai lầm, lo lắng chủ nhân sẽ vứt bỏ mình nên một mực dụi đầu vào đối phương làm nũng, hòng động lòng thương từ đối phương.

Thiếu nữ cảm giác được bàn tay dày nặng thô ráp vuốt nhẹ lưng mình, giống như vừa an ủi cô gái nhỏ trong lòng, cũng vừa an ủi bản thân, thiếu nữ nghe thấy vị thanh tra tóc vàng hít một hơi thật sâu, thanh âm khàn khàn "Haru."

"Vâng?"

Trong phòng quá tối, đối phương lại không ngẩng đầu lên, khiến cho thiếu nữ không nhìn ra biểu tình của vị thanh tra, chỉ có thể nhẹ nhàng đáp lại đối phương.

Thanh tra tóc vàng nghe được giọng nói trong trẻo kia, trái tim run rẩy tựa như bị chiếc lông vũ xẹt qua, ngứa ngáy lại dễ xao động, tiếng la hét thảm thiết vẫn trong cuốn băng vẫn còn đọng lại trong tâm trí của hắn, khiến hắn tức giận muốn đào lên những kẻ khốn kiếp đã gây ra tổn thương đến bảo vật quý giá mà hắn đặt trong lòng.

Lúc này hắn mới ngẩng đầu lên, nương vào tia sáng mờ nhạt trong căn phòng nhìn ngắm gương mặt trắng nõn của thiếu nữ, làn da mềm mại ửng hồng, không còn vẻ sưng tấy khó coi mà hắn trông thấy, không biết cô bé đã phải chịu đau tới mức nào để không kêu lên, bờ môi hồng nhạt đã từng bị cắn nát đến để lại dấu răng đó đã phải chịu thống khổ quá lớn.

Sống mũi cay khiến hắn buộc phải nhắm mắt lại, lặng yên hít thở sâu vài lần, sau đó mở mắt ra, từ từ hôn nhẹ lên đôi môi của đối phương, nhẹ nhàng đặt lên làn da nhạy cảm, không mang theo chút dục vọng.

Đặt nụ hôn lên gương mặt đã từng chịu tổn thương, mang theo nỗi thương tiếc cùng sự trân trọng vô hạn.

Nhỏ giọng lầm bầm "Thật may quá, em vẫn còn ở đây."

Thiếu nữ lặng yên để vị thanh tra hôn nhẹ lên mặt mình, trong lòng đầy nghi hoặc nhưng lại không gặng hỏi, bàn tay trắng nõn đặt lên vai hắn, vết thâm trên cổ tay đã mờ hẳn, nếu không để ý kĩ sẽ không nhận ra.

Cô bé mỉm cười, nhỏ nhẹ "Em luôn ở bên cạnh anh, Zero."

Nghe được cô bé đáp lại, hắn lại càng dùng sức siết chặt thân thể mềm yếu, tựa như muốn khảm sâu vào lòng mình.

Nụ hôn dần đặt lên vàng tai, trên cổ, rồi đến xương quai xanh.

Vị trí nụ hôn ngày càng trượt xuống, làn da trơn mịn sau lưng cảm nhận sự vuốt ve không ngừng, tựa như muốn rời đi sự chú ý, áo khoác dày dần được thoát ra, hơi thở của đối phương ngày càng nặng trịch trong không khí se lạnh.

Hắn muốn thêm nữa.

Phải thật nhiều, thật nhiều.

Như vậy mới có thể lấp đầy cái hố bất an trong lòng.

Hai cánh tay trắng mịn run run ôm lấy bả vai hắn, nghe được hơi thở nặng nề cùng với quần áo thoát ly dần khỏi cơ thể, liền hiểu được điều hắn muốn làm.

Gò má ửng đỏ, bên tai dường như nghe thấy tiếng trái tim đập kịch liệt, tuy vậy thiếu nữ vẫn không hề buông tay.

Bỗng nhiên cả cơ thể được người đàn ông tóc vàng nhấc lên cao, đưa vào trong phòng ngủ riêng tư, trong phòng không có ánh sáng nhưng hơi ấm từ thanh tra tóc vàng lại cho thiếu nữ cảm xúc hoàn toàn an tâm. Cảm nhận bản thân được đặt xuống chiếc giường mềm mại, đôi mắt vì đã quen trong bóng tối nên có thể thấy thân hình cao lớn kia đè lên mình.

Bàn tay hắn vuốt nhẹ gương mặt thiếu nữ, nhận ra đối phương không hề phản kháng mới tiếp tục làm càn.

Cằm bị người đàn ông kia nắm lấy, ép thiếu nữ ngẩng đầu lên, nụ hôn đặt lên bờ môi hồng đào không còn nhẹ nhàng như khi nãy, đầu lưỡi cạy mở hàm răng muốn khám phá bên trong, giờ phút này hắn tựa như lang sói dùng lưỡi càn quét mật ngọt trong khoang miệng đối phương, không chút kiêng dè gặm nhấm đôi môi thiếu nữ, trong đôi mắt tím xám tràn đầy dục vọng muốn cắn nuốt đối phương không còn một mảnh.

Thiếu nữ chưa từng trải qua chuyện tình ái, không hiểu được đàn ông trên giường có bao nhiêu đáng sợ, chỉ có thể thừa nhận nụ hôn tựa sóng dữ đánh úp lấy bản thân, bàn tay nhỏ nhắn run run nắm lấy chiếc áo sơ mi, đáp lại đối phương bằng hành động ngây thơ non nớt.

Nhận thấy thiếu nữ dưới thân đáp lại mình, người đàn ông tóc vàng dường như bị kích thích, so với tình dược còn khiến người ta hưng phấn hơn, nụ hôn lại càng thêm mãnh liệt.

Căn phòng vốn tĩnh lặng giờ đây chỉ còn nghe được tiếng môi lưỡi giao nhau, hơi thở của hai người ngày càng nặng nề, khiến căn phòng cũng theo đó mà nóng lên.

Bị người đàn ông hôn sâu đến choáng váng, tựa như thú hoang muốn cắn xé bản thân khiến trong lòng bỗng sinh ra cảm giác sợ hãi, nước mắt sinh lý không kìm được mà chảy ra, màu lam ngọc lung linh lúc này giống như viên pha lê hơi mờ đục phủ một tầng sương mù.

Đến khi hai đôi môi tách ra, kéo theo sợi chỉ bạc đầy ái muội.

Thuần thục cởi bỏ chiếc váy trên người thiếu nữ, trong lúc đó hôn lên gương mặt đẫm nước, hút hết những giọt châu lệ.

Thiếu nữ hơi run run vì chỉ còn duy nhất lớp vải dưới thân bảo vệ bản thân, phô bày thân thể nhỏ nhắn cùng làn da mềm mại, bàn tay thô ráp vì dùng súng nhiều năm không yên phận một chỗ, bắt đầu đưa xuống phía dưới bắt đầu thăm dò, nhẹ nhàng vuốt ve đùi non mềm mại, cởi bỏ quần lót, ngón tay chạm vào nơi tư mật đã ẩm ướt.

Cảm nhận phía dưới bỗng nhiên bị chạm phải, thiếu nữ mở to mắt hít một hơi sâu, cơ thể theo bản năng muốn ngăn lại hàng động từ đối phương.

Chỉ là bàn tay nhỏ nhắn chưa kịp giơ lên đã bị người đàn ông kia chặn mất, đè ép xuống ga giường mềm mại, mười ngón tay nắm lấy tựa như vĩnh viễn không buông ra.

Một chân hắn cản lại giữa hai chân đối phương, không cho thiếu nữ chạy thoát.

Ngón tay thon dài thô ráp đưa vào, cảm nhận sự mềm nóng bao quanh lấy ngón tay vì dùng súng nhiều năm, dần thăm dò phía trong, hoa huyệt đã sớm vì nụ hôn kích thích mà phân bố mật dịch, đột ngột nhận phải dị vật, nhanh chóng co bóp muốn đẩy ra, lại tựa như khẽ lấy lòng. Kiên nhẫn dò tìm địa phương mẫn cảm, sau đó hài lòng thấy đối phương hô hấp khựng lại.

Hắn vui lòng nhếch lên khoé miệng, điểm sướng được tìm thấy, hắn lại đưa thêm một ngón tay vào, chất lỏng lập tức bài bố càng nhiều, khiến cho phía dưới càng dễ ra vào.

Thiếu nữ bị kích thích đến không thể suy nghĩ, miệng há to phát ra những tiếng rên rỉ mê người, tầm mắt mơ màng trông thấy người đàn ông cao lớn đang tập trung mài mòn nơi mẫn cảm, hơi thở ngày càng nặng nề, cơ thể không còn run lên vì không khí lạnh mà đang có xu hướng nóng đến phát sợ.

Thanh âm mang theo nức nở cùng sợ hãi, muốn tìm kiếm sự an ủi "Rei... A, Rei..." Thiếu nữ chưa từng nghĩ bản thân sẽ có một ngày kêu lên như vậy, nước mắt không khống chế được lại rơi ra.

Nghe thấy thiếu nữ gọi tên mình, hắn ngẩng đầu hôn lên gương mặt đối phương, nhẹ nhàng trấn an, bàn tay phía dưới lại không chút lưu tình càng thăm dò sâu bên trong, mài điểm mẫn cảm mà hắn khám phá, muốn nghe thêm thanh âm mê người.

Thiếu nữ đương nhiên sẽ không thể chống đỡ được người đàn ông tràn đầy kinh nghiệm kia, hoa huyệt rất nhanh đã cao trào, hai ngón tay phía dưới đã rời đi, khẽ chạm vào lồng ngực đang đập trái tim liên hồi, lại cảm nhận được từng nụ hôn trơn mớn trên cơ thể, cảm thấy bên hông được hôn lên, lúc này thiếu nữ mới nhớ ra, vội dùng tay che đi vết sẹo trên đó, lắc đầu không cho hắn chạm vào.

Nếu như thường ngày thiếu nữ sẽ không chút để ý đến hai vết sẹo trên người, bởi dù sao vẫn sẽ được quần áo che khuất, nhưng hiện tại thiếu nữ đang phô bày tất thảy trước mặt người quan trọng, thiếu nữ chỉ muốn cho hắn nhìn thấy những thứ đẹp nhất, tốt nhất của bản thân.

Bất ngờ vì hành động của thiếu nữ, hắn bỗng thấy người dưới thân phản kháng, không để hắn chạm vào vết sẹo in trên làn da mịn màng, nghe được thanh âm khóc thút thít "Không được, khó coi... không được..."

Hốc mắt không kìm được mà nóng lên, hắn dịu dàng cầm lấy bàn tay đang căng thẳng che chắn, xoa nắn bàn tay trắng nõn khiến chúng nở ra như đoá hoa, lòng bàn tay mềm mịn lại cảm nhận hơi thở nóng ấm phà vào, sau đó hắn cúi đầu hôn lên vết sẹo bên hông thiếu nữ đầy trân trọng.

Giọng nói khàn khàn vang lên "Không hề khó coi, Haru... bất kì nơi nào trên người em đều là thứ trân quý đối với anh..."

Nước mắt, vui sướng, hay bất kì vết sẹo trên cơ thể yếu nhược.

Đều là của hắn.

Đồ của hắn thì lẽ đương nhiên hắn sẽ yêu thương tất thảy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro