Chương 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tử Tích cúi đầu nhìn cái miệng nhỏ hồng của cô đang bị căng phồng, ra sức bú mút gậy thịt của hắn, khoái cảm làm hắn tê dại da đầu, phía dưới càng cương to đến cực đại.

Liên Hân vươn hai tay bám lấy bắp đùi rắn chắc, đầu nhỏ nhấp nhô giữa háng của hắn.
Tô Tử Tích cảm nhận được dương vật của mình bị một cái lưỡi mềm nhẵn quấn quanh, trên trán toát ra mồ hôi tinh mịn.

Hắn vuốt ve khuôn mặt đáng yêu của Liên Hân, rút con cặc dài ướt dầm dề ra khỏi miệng cô, kéo một cái ghế đẩu lại, cởi váy Liên Hân ra, làm nàng chu đít lên trời áp mặt vào ghế, lòi ra hai đít trắng nõn tròn trịa, nước dâm phủ bóng lưỡng trước mặt hắn.

“Làm gì vậy...” Liên Hân biết rõ hắn muốn địt mình, lại còn tỏ vẻ dâm đãng mà hờn dỗi.

Tô Tử Tích nhướng mày, tháo cặp mắt kính xuống, phong lưu mà nói với cô: “Đương nhiên là địt cưng, đâm cặc vào cái lồn bé bỏng của cưng rồi.”

Tô Tử Tích banh đít Liên Hân ra, bóp bóp xoa xoa giống như đang nhào bột, khiến lồn cô phát ra tiếng òm ọp òm ọp, dâm thủy chảy ra hai mép lồn như mời gọi người khác dộng cặc vào.

“A, ân...!” Liên Hân nửa người trên nằm sấp dưới mặt đất, không thấy được người ở trên đang làm gì nàng, cái lồn nhỏ bị chọc cho nứng lên, thèm được dương vật mạnh mẽ cắm vào, Tô Tử Tích thì chỉ lo nhìn chằm chằm khe lồn, không chịu đút cặc vào làm cô chỉ có thể ư ử khó chịu.

Tô Tử Tích day day mép lồn rồi nhéo nhéo hột le, chơi vui đến nỗi Liên Hân chảy nước dâm cuồn cuộn, hắn ngồi xổm xuống đem khuôn mặt tuấn tú vùi vào giữa khe đít rồi há mồm to ngoạm lấy lồn cô, nghe Liên Hân thở hừ hừ, hắn sợ chọc nàng tức giận nên nhanh chóng cầm côn thịt lớn cọ xát vào cửa lồn ướt mềm làm nó run bần bật, thấy nó không ngừng khép mở muốn nuốt dương vật, lúc này hắn mới nhẹ nhàng đút cặc vào.

“... Ưm hahh!” Tên giáo sư cầm rốt cuộc cũng bị cô ăn mất con cặc, bên trong lồn bị dị vật nóng bỏng chen vào có hơi trướng, Liên Hân phải cố gắng thả lỏng mở ra khe lồn cho con cặc vào sâu.

Con cặc thô cứng to bự đâm ra đâm vào cả tấc, đâm tới tận cùng của hang lồn. Cô không nhìn thấy xung quanh, chỉ cảm giác được côn thịt Tô Tử Tích thô to đỉnh vào, đầu khấc cao cao thong thả chà lên vách thịt trong âm đạo, địt vào một tấc rồi lại rút ra một ít, quá trình địt lồn kiên nhẫn lại mạnh mẽ, lúc nhanh lúc chậm đúng kiểu phong cách của Tô Tử Tích, làm lồn cô run rẩy không ngừng, nước dâm dào dạt chảy ra.

Liên Hân bị con cặc chậm rì rì địt vào tới nỗi rên thành tiếng “Ha... Ha...”.

Trên con đường ngoài cửa sổ, ngẫu nhiên có vài sinh viên nghiêng đầu thoáng nhìn vào phòng, bọn họ chỉ thấy trong gian phòng sáng sủa rộng rãi đang có một giáo sư lạ mặt, tướng mạo anh tuấn ngồi ở bên bàn, có vẻ đang tập trung cúi đầu xem sách hoặc là thiết bị thí nghiệm.

Có cửa sổ lớn sáng choang, bên ngoài đông người qua lại thế này, ai mà dám nghĩ cái vị giáo sư ngồi ngay ngắn ở đó thật ra đang địt lồn của một cô bé.

Tô Tử Tích nhìn như đang ngồi trên ghế nhưng thực chất là đang ngồi trên đít Liên Hân, nguyên cây cặc thẳng tắp cắm vào lồn cô, vừa chặt vừa nóng hổi, kẹp hắn tới mất hồn. 

Vì sợ mình đè nặng cô, hắn lắc lắc đít ngồi xổm nhấc tới nhấc lui con cặc một chút, nhưng Liên Hân quá thèm dương vật, nuốt côn thịt lớn không chịu cho nó nhích ra, vì thế hắn đành phải nhét trở vào, cứ như vậy mà địt liên tục.

Tô Tử Tích chu mông địt xuống, cơ mông rắn chắc mông vững vàng dùng sức, nặng nề đè ép, cắm đến nỗi Liên Hân sướng rơn, địt phọt phẹt ra một bãi nước dâm.

Liên Hân dựa hết người vào ghế đẩu thượng mà ăn cặc, không cần dùng sức, chỉ lo hưởng thụ cho đã, Tô Tử Tích thì nặng nề mà ngồi lên, eo đít mạnh mẽ đong đưa, một cây cặc dâm đãng vì địt lồn quá nhiều mà thâm đen càng lúc dập càng nhanh càng sâu như mưa trút xuống điểm G, làm Liên Hân sướng điên, cô lắc đầu há miệng thè lưỡi, nước miếng từ khóe miệng vãi ra.

Lâm Lập Phong vừa đi vừa nhìn di động, Liên Hân có lẽ bận gì đó cho nên không tới chỗ hắn. 

Hắn ngẩng đầu, vô tình nhìn thấy Tô Tử Tích đang ngồi bên bàn cạnh cửa sổ, hắn mới bước chậm lại nhìn nhìn bên trong, nhưng lại không thấy được Liên Hân. Hắn biết người này là phó viện trưởng của Sâm Vĩnh, người thừa kế thứ hai của Tô thị, nhưng không hề biết được anh ta cũng là giáo sư thỉnh giảng của trường. Giữa hắn và anh ta cũng không thân, vì thế hắn chỉ nhìn vài lần rồi thu hồi ánh mắt.

Có điều vị Tô viện phó này dáng ngồi không tốt lắm, run chân dữ dội. Run chân là tật xấu nha.

Cằm Tô Tử Tích căng chặt, biểu tình nghiêm khắc, cả người toát ra vẻ hãn dũng, ngẩng đầu thấy nhóm sinh viên nam đi ngang qua cửa sổ, hắn bỗng nhiên duỗi tay ôm đít Liên Hân, mông nhắm vào khe lồn mập mạp chặt chẽ mà hăng hái địt xuống, tiết tấu cuồng mãnh làm cả người hắn rung rung quá mức bình thường. 

Hắn thẳng tắp mà nhìn chằm chằm sườn mặt của Lâm Lập Phong, con cặc thì giống như môtơ mà điên cuồng dập đít đưa đẩy. Hắn muốn đem Liên Hân đáng yêu nhất trên đời ra địt ngay trước mặt bọn nhóc con miệng còn hôi sữa, hắn muốn khoe ra cô gái dâm đãng đang bị hắn địt tới trợn trắng mắt…

“A a! A!! Muốn chết!! Chồng ơi em muốn chết!! Địt chết em rồi! Nuốt cặc hết nổi rồi! A! Lồn dâm nuốt cặc không nổi nữa!! A a a a!!”

Liên Hân banh lồn ra nuốt cặc, cẳng chân nhếch lên co quắp như bị rút gân, phọt nước tung tóe mà nghĩ, chết rồi, quần áo, chết rồi, chết chắc rồi…

Liên Hân thở hồng hộc mà Tô Tử Tích còn chưa bắn tinh, vẫn là điên cuồng như cũ, con cặc dưới háng địt Liên Hân trào nước ra hai mép lồn, sau đó là trào cả bọt trắng đục.

Lúc này tiếng chuông di động lại thanh thanh vang lên, là loại chuông hắn cài riêng cho anh cả mình.

Tô Tử Tích thở gấp, trực tiếp tắt máy, Tô Tử Việt lại gọi tới, gọi mãi không ngừng.

Tô Tử Tích chỉ có thể nghe máy, cổ họng không ngừng thở gấp, khó chịu rống to như thú: “Hô, ha, cái gì đó...”

Anh cả bên kia phát ra cơn lạnh lẽo như băng, mặt mày nghiêm túc như đang hiện ra trước mặt:

“Chú đang làm gì?”

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bfgj