Chương 29: Ít được chú ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 2: Vân thành quật khởi

Chương 25: Ít được chú ý

Trong nháy mắt, trong đầu mọi người đều hiện lên ý tưởng như thế, ngay cả bốn vị cẩm y công tử trên đan đài cũng nghĩ như vậy, lấy phong cách hành sự ngang ngược thành thói của bọn họ thường ngày, có người can đảm dám ở trước mặt bọn họ có khẩu khí lớn như vậy, tất nhiên không nói hai lời, trước tha ra đánh mấy trượng rồi nói sau, thế nhưng, khi bọn hắn nhìn đến phong thái thiếu niên, nào còn đặc tính hoàn khố công tử gì nữa, tất cả đều phát không ra nổi, mà ngược lại sinh một loại ảo giác không dám nhìn thẳng.

Lơ đi vô số ánh mắt cực nóng đang si ngốc sửng sốt, ngón tay thon dài của bạch y thiếu niên như có như không nhẹ gõ trang giấy trên mặt bàn, bỗng nhiên ống tay áo trắng noãn khẽ phất, trang giấy trên bàn giống như được trao sinh mệnh, thẳng tắp bay về phía trong sòng bạc rơi xuống bên trên bàn đặt cược, nơi đó lại đang vây quanh một vòng lại một vòng người.

"Tuyệt đẹp! Chiêu thức ấy của huynh đài tuyệt đẹp a!" Tần nhị thiếu vong tình khen lớn, trên khuôn mặt tươi cười vừa rồi hãy còn đầy giận dữ giờ đây nở rộ nụ cười sáng lạn, hướng về phía bạch y thiếu niên vỗ tay cười to, làm cho các hán tử ở đây ánh mắt thoáng lộ vẻ si mê, vài người càng khoa trương hơn còn phun huyết như mưa, tình cảnh đó a! Quả thực đồ sộ, đến mức làm cho khóe miệng bạch y thiếu niên có xu hướng cong lên cao.

Mẫn cảm cảm nhận được vô số ánh mắt quen thuộc làm hắn chán ghét vạn phần, Tần nhị thiếu hung tợn trừng mọi người một cái, lớn tiếng quát: "Nhìn gì mà nhìn, cẩn thận bản thiếu đem tròng mắt mỗi người các ngươi đào ra."

Tần nhị thiếu là người nói là làm a! Mọi người bị 'Sắc đẹp' mê hoặc nhanh chóng quay đầu đi, nhìn về phía trang giấy bạch y thiếu niên bắn tới bàn đặt cược, rõ ràng đó là giấy bạc của ba vòng trước cùng hai vạn lượng ngân phiếu, trên giấy bạc rõ ràng đề hai chữ 'Thiết Hùng', phía dưới phân biệt dùng chữ nhỏ viết vòng thứ nhất, vòng thứ hai, vòng thứ ba.

Theo quy định, tỉ lệ đặt cược vòng đơn của 'Hắc quyền' là một bồi hai, vòng thứ nhất, bạch y thiếu niên đặt là một vạn hai, thắng thì được hai vạn hai, đợt thứ hai đặt gấp bội, tức là bốn vạn lượng, vòng thứ ba lại gấp bội nữa là tám vạn lượng, cộng thêm hai tờ ngân phiếu một vạn lượng, không nhiều không ít vừa vặn mười vạn lượng.

Lại là một trận tiếng hít khí vang lên, ánh mắt mọi người lại hướng về phía bạch y thiếu niên còn đang chơi đùa với tiểu bạch thỏ trong ngực, chỉ có ba vòng, đã thắng được bảy vạn lượng, như vậy sao có thể không khiến nhân đỏ mắt đâu!

Tiếp đó, ánh mắt ghen tị hâm mộ chuyển thành nghi hoặc, vị quý công tử này chớ không phải là ngại thắng quá sung sướng, mới muốn thử xem tư vị thua tiền đấy chứ, đến cả bọn họ cũng đều biết Huyết Báo nhất định sẽ thua, y đã liên tục ba vòng mua Thiết Hùng thắng, lại vào lúc này đổi thành mua Huyết Báo thắng, nếu không phải có tiền không địa phương thua, thì chính là người này đầu có vấn đề.

'Đinh', tiếng chuông báo bắt đầu vòng thứ tư lôi đài tái vang lên, tâm tư mọi người vẫn là bị lôi đài tái sắp bắt đầu kéo trở lại, ầm một tiếng tất cả mọi người đều quay về phía võ đài, bạch y thiếu niên trong nháy mắt lại thành người vô hình, hoàn toàn không khiến người chú ý.

Trên đan đài, ánh mắt Phùng Đại Hải còn hơi do dự liếc nhìn về phía Uông đại thiếu, như đang đợi chỉ thị của hắn, nhận được cái gật đầu cực khẽ của Uông đại thiếu, Phùng Đại Hải lúc này mới quay đầu, gật đầu về phía lôi đài.

Mấy động tác nhỏ này của hai người, Tần nhị thiếu đang tâm tình khó chịu tất nhiên không phát giác được, nhưng lại rất rõ ràng rơi vào trong mắt một người khác.

Bạch y thiếu niên bỏ ra mười vạn lượng tiền đặt cược chuyên tâm nghịch tiểu bạch thỏ trong ngực, đến cả khóe mắt cũng không nhấc lên nhìn hai người Báo và Hùng đang đánh nhau đến vô cùng thảm thiết trên lôi đài.

"Xem ra một vòng này, vẫn là không có đặt sai." Thanh âm trong trẻo nhuốm đầy ý cười thoát ra từ trong miệng bạch y thiếu niên, nhếch miệng nở một nụ cười tà dị, bỗng nhiên ngẩng đầu, tròng mắt tối đen sáng ngời chớp động thần quang, tiếp tục vuốt ve tiểu bạch thỏ trong lòng lẩm bẩm: "Bất quá, xem ra, hôm nay sẽ có thu hoạch không thể tưởng được, hắc hắc, Tiểu Bạch, hôm nay quả nhiên là ngày lành xuất môn a!"

Tiểu bạch thỏ vẫn nhắm hai mắt nghỉ ngơi chợt mở mắt ra, mắt thỏ lóe kim quang hơi nheo lại, như là phi thường đồng ý với lời nói chủ nhân nó.

Bạch y thiếu niên này không phải ai khác, đúng là Quân Tà.

Từ Thú Tinh Lâm đi dạo một vòng trở về, nàng liền ý thức được một vấn đề nghiêm trọng đó là, nàng, đường đường Quân Tà thượng tướng, vậy mà nghèo rớt mồng tơi.

Nam Cung Quân Tà tuy là bát tiểu thư, nhưng kì thực đến cả cái hạ nhân cũng không có, vật tư phong phú hàng tháng vốn nên có được cũng bị cắt xén, cuối cùng nghèo đến cả một đồng xu cũng không có, điều này làm cho Quân Tà đang muốn rèn một kiện binh khí vừa tay mà túi rỗng tuếch quả thực hận không thể cướp sạch cái Nam Cung Sơn trang này.

Cuối cùng, để không làm cho Nam Cung Chí Lạc chú ý, nàng vẫn là đánh mất ý niệm này trong đầu, quyết định ra ngoài tay làm hàm nhai, đầu tiên là 'Mượn' đi từ chỗ Nam Cung Quân Dương toàn bộ tài sản của hắn —— ba vạn lượng bạc trắng làm vốn, lại từ trong tự thuật của hắn về Vân thành, rất nhanh liền cho ra một cái kết luận, phương pháp kiếm tiền nhanh nhất đó là đổ 'Hắc quyền', lúc này mới có một màn nàng mang theo Tiểu Bạch dạo sòng bạc này.

Chỉ là, làm cho nàng thật không ngờ là, hôm nay vậy mà là một ngày tốt như này, lại ở chỗ này cùng lúc gặp được 'Tứ công tử Vân thành' —— Nhi tử thành chủ Vân thành Uông Văn Kiệt, Uông Văn Trị, nhi tử thứ hai của Vân thành thủ phủ Tần Tử Hạo Tần nhị thiếu, thiếu bang chủ của Vân thành đệ nhất bang phái Phùng Đại Hải, hơn nữa có vẻ còn ngấm ngầm âm mưu một trò hay.

Thú vị thú vị, quả thực thú vị.

Thân mình vừa chuyển, Quân Tà nhìn thẳng về phía lôi đài, trên mặt trái bỗng chốc đeo lên một cái mặt nạ thiết bao lại nửa mặt.

Trên lôi đài, Huyết Báo rõ ràng đã ở ba vòng trước bị thương nặng tới không bò dậy nổi sau khi bước vào vòng thứ tư lại tựa như uống thuốc lắc, thân pháp linh hoạt, quyền kình nhất kích tất trúng, y như một con báo thực thụ nhanh nhẹn lại tràn đầy lực lượng, còn ẩn ẩn chiếm thượng phong, so sánh với nhau, Thiết Hùng giống như đã dùng hết lực lượng vào ba vòng trước rồi, thân pháp vụng về, ra quyền chậm chạp, lực lượng không đủ, cơ bản bị đánh là chính.

Một vòng này, phần lớn mọi người đều mua Thiết Hùng thắng, lại không tưởng được tình hình chiến đấu vậy mà khác nhau hoàn toàn, không khí trong sân lập tức được đẩy lên một cao trào khác.

Một vòng này, chân chân thực thực khiến mọi người khó tin đến bùng nổ! (Chém Orz)

Lúc lực chú ý của mọi người đều đang dồn về phía trận đấu đầy khó tin trên lôi đài, một chuyện linh dị không gì sánh được đã xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro