6. Gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alatus ngắm vị kia mãi cũng mệt, cậu hơi chớp chớp mắt mà ngáp một cái. Quái ở chỗ, dạ xoa như cậu thường không hay cảm thấy buồn ngủ hay cần phải đi ngủ. Bởi lẽ việc ngủ sẽ chỉ mất thời gian nếu không thực sự cần thiết, và Alatus thì ghét cay ghét đắng việc lỡ mất thì giờ chỉ vì một cái chợp mắt cho bản thân mình. Cậu còn những nghiệp nợ chưa trả, còn những bóng ma ai oán vẫn đăm đăm theo sau cậu, vẫn còn ám ảnh những lời ban lệnh từ vị chủ nhân cũ mang tên Osial.

Vẫn còn ngài.

Cậu thật sự không thể bỏ mặc vị kia lại. Dẫu cho có biết mình đang ích kỉ như nào, có tội ra sao, Alatus vẫn muốn ngắm nhìn người kia, muốn rơi vào giấc mơ cùng ngài lần nữa. Chỉ ước cậu có thể đáp xuống nói một câu chào tử tế.
Dường như Alatus không thể kìm được cơn buồn ngủ của bản thân được nữa, cậu gục đầu vào tảng đá mà buông thả bản thân theo dòng suy nghĩ mơ hồ rồi từ từ khép mắt.

Nham Vương Đế Quân dường như bị ảnh hưởng đôi chút từ khi Alatus rơi vào giấc ngủ. Ngài cũng bắt đầu có các dấu hiệu của cơn buồn ngủ. Và giống hệt dạ xoa, ngài cũng thắc mắc về nhu cầu giấc ngủ của bản thân, ngài chỉ vừa gặp cậu vài ngày trước, nay lại có dấu hiệu buồn ngủ. Nhưng Morax không nghĩ ngợi gì lâu, ngài đặt Alatus nhỏ xuống đất, nhẹ nhàng nằm xuống cạnh nó, mong muốn được gặp cậu càng lớn, ngài càng rơi vào giấc mộng nhanh hơn.

Alatus lúc này đứng trong mơ một mình, bất ngờ thay lần này cậu có thể điều khiển cơ thể mình, và mái tóc dài của cậu cũng không bị cắt ngắn. Đây mới là bản thể thực của cậu. Cái lần trước...không biết là như nào. Cậu đứng khép nép, lo sợ vị kia sẽ đột nhiên xuất hiện mà đánh giá ngoại hình hiện tại của cậu. Cậu cứ khờ khờ đứng đó, chờ ngài đến, và cậu sẽ hỏi ngài vạn câu hỏi. Alatus hồi hộp khi nghĩ đến cảnh ngài sẽ cứ thế mà hiên ngang ép cậu vào lòng như trước, như thế thì sẽ thật không tự nhiên cho cậu lắm.

"Trông em có hơi khác nhỉ?"

Quả nhiên là ngài không bao giờ thất bại trong việc làm cậu giật mình. Dạ xoa thót lên một cái rồi quay phắt lại. Đối diện với ngài, cậu đúng là không có tư cách, khi cậu chỉ biết cúi gằm mặt không nói gì trong khi thâm tâm cậu đang la hét.

Ngài ấy rốt cuộc là ai?
Sao bản thân lại quan tâm đến ngài ấy như thế?
Liệu ngài có quan tâm đến mình không?

Và hàng tá những câu hỏi khác xoay quanh đầu cậu, nhưng tuyệt nhiên chẳng có cái nào được thốt ra. Chỉ im lặng chờ đợi ngài.
Morax lấy làm lạ khi thấy Alatus với bộ dạng này. Trông cậu bê bối hơn trước rất nhiều, bộ y phục dính máu, mái tóc dài rối tung, đôi mắt tuy lạnh hơn trước vạn lần nhưng theo đó có đôi ba sự ngại ngùng. Ngài cúi xuống vuốt tóc cậu, hỏi.

"Ta không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng em có muốn giải thích cho ta không?

Mặt Alatus đỏ bừng khi bàn tay ngài từ tóc đã chuyển xuống vuốt mặt cậu. Lắp ba lắp bắp, cậu trả lời không trọn vẹn.

"Ừm..người lần trước..không phải em-"

"Chắc chắn là em."

Alatus kinh ngạc ngước lên nhìn khuôn mặt của ngài, cậu tò mò hỏi lại.

"Sao ngài biết-?"

Nham Vương Đế Quân lúc này mới kéo mớ tóc sau gáy cậu sang một bên, để lộ một dấu ấn Nham đang lập loè ánh lên tia sáng. Dạ xoa sửng sốt, cậu nhanh tay đưa lên sờ vào cái ấn đó. Không đau, không rát, không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy ánh nhìn của vị kia đang chăm chú nhìn cái ấn, ngài nhếch môi.

"Ta đã sợ sẽ chẳng thể tìm được em lần nữa nên đã gắn cái ấn này. Chỉ cần ta muốn, lập tức sẽ biết được vị trí của em."

"Vậy tại sao khi tỉnh dậy, ngài không đi tìm em?"

"Vì em đã có chủ ý tránh mặt ta, ta tôn trọng quyền lợi của em."

Alatus thật chẳng biết nói gì hơn. Đúng là cậu đã trốn tránh ngài sau khi tỉnh dậy vì sợ. Nhưng bây giờ cậu cảm thấy điều ấy thật vô nghĩa. Morax híp mắt cười.

"Em có còn câu hỏi nào dành cho ta không"

"A..tên của ngài-"

"Morax. Hãy gọi ta là Morax.

Morax, cái tên này Alatus đã nghe qua ở đâu rồi. Sự nhận thức về thế giới xung quanh cậu đã lu mờ đến mức cậu không hề biết người đứng trước mặt mình là vị thần cao quý của Liyue. Vì thế mà Alatus chỉ gật gật rồi khẽ đưa mắt hướng lên ngài. Cậu hồi hộp ngắm gương mặt được ánh hoàng hôn tô lên cái đẹp kì ảo, cậu thế mà lại nghiện mất. Tay cũng muốn đưa lên giữ lại khuôn mặt ngài mà không dám, vẫn chỉ bẽn lẽn đứng đó. Morax thấy cậu cứ chần chừ lại thôi, ngài bỏ tay xuống khỏi mặt cậu, dạ xoa thấy thế thì có hơi hụt hẫng. Đế quân lúc này mới nghiêm túc chất vấn cậu.

"Vậy em nói xem, thân phận của em thực chất là như nào?"

Dạ xoa mím môi khẽ run trước biểu hiện này của ngài, đầu cúi càng sâu. Vốn dĩ cậu biết làm việc dưới trướng Osial là một điều đáng khinh thường, hắn đã làm nên nhiều chuyện kinh khủng, tội đồ chất chồng chất lên nhau, nhưng chính cậu lại là người trực tiếp gây ra những điều đó. Nếu thành thật nói cho Morax, liệu ngài có còn muốn gặp cậu?

"Em bản thân chỉ là một dạ xoa thấp kém."

"Một dạ xoa? Sao em lại nghĩ rằng bản thân thấp kém?"

Alatus hơi ngần ngừ trước câu hỏi của ngài, cậu vừa muốn nói cho ngài biết vừa sợ ngài sẽ thất vọng. Nhưng cuối cùng cậu cũng thành thật mà thổ lộ.

"Vì em từng là một con tốt dưới trướng Osial."

"Chỉ thế thôi ư?" Ngài hỏi

Alatus vô cùng bất ngờ trước lời vừa dứt của Morax, ý ngài "chỉ thế thôi" là sao? Có phải cậu đã làm quá lên hay do ngài không nhận thức được tầm nghiêm trọng của vấn đề? Nham Vương Đế Quân như hiểu cậu đang nghĩ gì mà buông ra một tràng cười.

"Haha chẳng phải hắn đã chết rồi sao?"

Dạ xoa dường như hơi khó chịu khi thấy ngài ung dung không phản bác gì về vấn đề này. Lẽ nào là do ngài không biết?

"Nhưng bản thân em cũng đã trực tiếp tham gia vào những việc tội lỗi của hắn. Em đã ám sát biết bao nhiêu con người vô tội, nuốt lấy những giấc mơ tuyệt đẹp của họ để rồi giờ đây phải gánh cái nghiệp chướng chết tiệt trong người. Thật sự không thể trông vừa mắt.."

"Và em nghĩ ta quan tâm đến điều đó?"

Morax nói, nâng cằm Alatus lên nhìn thẳng vào mắt cậu. Ngài nhẹ nhàng lau đi một vệt máu khô trên gương mặt Alatus, ôn tồn giải thích.

"Ta chỉ cần biết là em đã từng cứu ta khỏi một cơn ác mộng, trái ngược hoàn toàn với những gì em vừa nói. Như thế đã đủ để ta không miệt thị em chưa?"

Alatus thật sự cực kì sốc trước lời nói của ngài. Cậu biết người cứu Morax không phải cậu, là một bản thể khác. Thế nhưng vì sao cái ấn ngài đặt lên người bản thể đó lại xuất hiện trên người cậu? Mọi chuyện hiện giờ cực kì rối rắm khiến cho Alatus quay cuồng không biết nên làm như nào cho phải.
Cậu muốn tiếp tục được gặp ngài? Đúng. Cậu muốn thật sự được đi cùng ngài? Đúng. Cậu có tư cách không? Không.
Vì một lẽ cư nhiên là người cứu ngài không phải cậu, khiến cho mọi hành động của cậu trở nên vô nghĩa. Đó không phải cậu, ngài phải đi tìm bản thể kia, không phải cậu, cậu chẳng là gì cả. Dù là một dạ xoa hay một sinh vật sống cậu đều không xứng đáng được tồn tại, vì những tội lỗi của cậu, vì cậu không phải người cứu ngài khỏi cơn ác mộng đó.

"Em xin lỗi...Nhưng em thật sự không giống với kì vọng của ngài."

"Alatus. Nghe ta." Morax kiên nhẫn tiếp tục.

"Osial đã chết, em không việc gì phải lo lắng. Chính ta là người đã thủ tiêu hắn, ta cam đoan hắn sẽ không thể làm hại em nữa. Và những thứ em làm trước kia đều do hắn ta ra lệnh, em hoàn toàn không nên cảm thấy tội lỗi vì điều ấy"

Đoạn, Morax định dừng một chút rồi nói tiếp nhưng Alatus đã cắt ngang.

"Ngài là người đã đánh bại Osial?"

Dường như nhận thức được một điều gì đó quan trọng, cậu há hốc.

"Ngài là Nham Thần Morax!?"

Morax cười nhẹ, bóp mũi cậu một cái.

"Chẳng lẽ đến bây giờ em mới nhận ra sao?"

Trong một thoáng mơ hồ, Alatus mới biết mình càng không nên gặp ngài nữa cho dù bản thân có mong muốn tới đâu. Vị kia đường đường là một Nham Vương Đế Quân, còn cậu? Làm sao có thể so sánh. Sự khó chịu của cậu bây giờ mới đạt đỉnh điểm. Lúc ấy, cậu chỉ biết chăm chăm tuân theo lệnh của Osial mà liên tục chĩa mũi thương vào ngài, thế nhưng bị đẩy bật ra một cách dễ dàng và bất tỉnh, cho đến khi cuộc chiến kết thúc mới tỉnh dậy và nhận được tin dữ. Cái chết của Osial quá bất ngờ, khiến Alatus không còn chỗ ở, không nhà, không cửa, không lí do để sống. Cậu chỉ còn biết loanh quanh dưới cái tuyết phủ đầu trắng xóa, và lúc ấy, cậu đã tìm được một người đàn ông đang ngủ trong động.

_______

Muon viet canh chit qua😞🌹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro