CHƯƠNG 1 :KHAI SÁNG VĨ ĐẠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào giữa tháng mười một, tuyết đầu mùa rơi như đã được định trước,những bông tuyết lần lượt rơi làm nhà hát Tân Thành như nhuộm một tầng sương trắng

Khác hẳn với không khí lạnh lẽo bên ngoài, bên trong rạp hát , ban nhạc giao hưởng đang diễn tấu , hơn nữa tiết mục vô cùng hoang đường.

--《TakeMeToInfinity》, một ca khúc lưu hành ở các hộp đêm đương thời

Mà trên sân khấu càng điên loạn : bức tường của nhà hát được thay bằng bàn DJ , ngay cả đèn sân khấu cũng bị đổi thành đèn led, trai gái vẻ mặt đỏ bừng lộ ra thần sắc mê say .

Dưới sân khấu, toàn các con nhà giàu cầm rượu tán tỉnh , xã giao , mùi rượu nồng nặc, xen vào từng ngóc ngách vốn nên bị nghệ thuật bao vây.

" Dữu tử?Dữu Tử!"

Tống Nam Kha khó khăn chen vào trong đoàn người, nhìn ngang nhìn dọc , cuối cùng tìm thấy người ở cạnh một đống quà lớn.

Người nọ đứng tựa lên trên tường, ăn mặc nhẹ nhàng,khoan khoái, áo sơ mỹ chữ T cùng với chiếc quần jean, cằm thon dài, đôi mắt hơi rủ xuống, giống như cậu nam sinh trung học ngây thơ.

Nếu như hắn không hút thuốc .

" Dữu Tử, Sinh nhật 22 tuổi vui vẻ"

Tống Nam Kha chạy bước nhỏ tới, rút điếu thuốc ra khỏi miệng hắn, đem hộp quà màu phấn hồng nhét vào ngực " Tặng mày quà sinh nhật...đêm này có 1 không ?"

" 1?" Khương Hựu không tập trung :" Đây là tiệc sinh nhật của tao, không phải câu lạc bộ Bạch Thiển, mày là đến nhầm nơi đi !"

Giọng điệu của hắn không mấy thân thiện, cũng không biết là ai đã chọc giận vị tổ tông này, Tống Nam Kha nhanh chóng nói lãng qua chuyện khác :" Mày làm sao lại nghĩ ra việc tổ chức sinh nhật ở nhà hát, thật biết cách chơi, cảm giác báng bổ nghệ thuật đặc biệt kích thích!Đúng rồi, vị kia nhà mày đâu, tao đi tiếp đón anh ta

Khương Hựu dừng một chút, hạ mí mắt nhìn hộp quà: " Vị kia nhà tao ?"

"Bùi Tổng a, lần trước tao gặp anh ta là lúc hai người kết hôn,đã qua một năm, tao phải vỗ mông ngựa , làm cho hắn chiếu cố sinh ý nhà chúng ta"

" Ò, anh ta không tới "

.........Không có tới ?!

Tống Nam Kha sững sờ ở tại chỗ, trộm quét mắt nhìn người trong nhà hát, những công tử bình thường chơi với nhau cũng đến đông đủ

Bùi Minh Tiêu nếu như không tới, há chẳng phải để bị chế giễu hay sao?

Hắn vừa muốn mở miệng hỏi thăm, một nam sinh mặc áo sơ mi trắng đi ngang qua , rụt rè hỏi có thể mời Khương Hựu một ly rượu hay không .

Khương Hựu tự nhiên đồng ý , hai ly thủy tinh chạm nhau trong nháy mắt, nam sinh cắn môi dưới, lén ngắm Khương Hựu , ánh mắt giống như tò mò, giống như ái mộ , mang theo một tia ý hàm xúc câu dẫn không che dấu.

Chờ nam sinh đi rồi, Tống Nam Kha lạnh lùng phun ra hai chữ :" Trà xanh "

"Lớn như vậy rồi, gặp trà xanh còn ít sao". Khương Hựu đặt ly rượu xuống, bắt đầu mở hộp quà trên tay

Bọn họ xuất thân là nhà giàu có, bạn bè bên cạnh cũng ít nhiều là phú nhị đại , con ông cháu cha , rất nhiều ngôi sao trẻ vì để gả vào nhà giàu mà hao tổn tâm cơ, trà xanh là một trong những kỹ năng cần thiết.Mỗi khi có thể mang bạn trai, gái đến bữa tiệc, bàn ăn liền trở thành chiến trường của nhóm trà xanh.

Nhắm mắt lại, trong đầu Khương Hựu đều không ngừng vang lên trích lời của trà xanh .Nếu kiếm người để biên soạn " Sổ tay trà xanh " sợ là so với trà xanh hắn còn có kinh nghiệm hơn.

Đúng vậy, Tống Nam Kha cảm thấy rất có đạo lý. Thấy cái hộp bị mở ra , hắn chạy lại ngăn Khương Hựu :" Từ từ! Quay về rồi xem, trong này là bảo bối tao tỉ mỉ chọn... mày còn chưa nói cho tao biết Bùi Tổng xảy ra chuyện gì đâu"

Khương Hựu ném hộp quà đem đến núi quà tặng bên cạnh, không muốn trả lời vấn đề này ,cười cười, lộ ra hai lúm đồng tiền :" Đi, chúng ta đi uống rượu"

.........

Tống Nam Kha đến xem như là muộn, uống rượu quá 3 lần, mấy ngôi sao có chút danh tiếng lần lượt lên sân khấu trình diễn, đẩy buổi party đến cao trào.

Có điều , kỳ quái là cho đến khi party chấm dứt , người yêu Khương Hựu -Bùi Minh Tiêu cũng không xuất hiện. Mấy người nhân cơ hội này kết giao với Bùi tổng, nghe thêm tin tức,nhưng kiêng kỵ Bùi gia mà không dám mở miệng.

Party tan rã, những người này càng điên loạn hơn

" Ngay cả sinh nhật của Khương Hựu vị kia cũng không đến, hai người có phải cãi nhau không"

"Hẳn là không, nói sinh nhật Khương Hựu không cần phải long trọng, vậy chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao "

" Tao nhớ rõ sinh nhật hằng năm đều tổ chức linh đình....Có thể Bùi gia nhìn trúng Khương Duy, cuối cùng đổi thành Khương Hựu, vị kia không hài lòng, cho nên không muốn cho Khương Hựu mặt mũi đi "

Nói đến người này , vài vị công tử trao đổi ánh mắt cho nhau , đều là bộ dáng trong lòng hiểu rõ

Lúc đầu Bùi Khương hai nhà thương lượng việc thông gia, định chọn anh họ Khương Hựu-Khương Duy ,không biết vì sao cuối cùng lại đổi thành người không cha không mẹ, không chỗ dựa -Khương Hựu, ở trong giới là bí mật công khai.

Đáng tiếc, bọn họ tự cho rằng mình thảo luận rất kín đáo,toàn bộ đoạn nói chuyện này Khương Hựu và Tống Nam Kha đều nghe được

Tống Nam Kha định đánh người , Khương Hựu nhanh chóng cản hắn lại, ho một tiếng.

Mấy vị công tử phía sau cứng đờ người, thay đổi sắc mặt so với xuyên kịch còn nhanh hơn : " Ờm! Là Dữu tử hả! Vừa rồi bên cạnh cậu có nhiều người ,tôi chưa có cơ hội nói với cậu câu sinh nhật vui vẻ . Đi, đi ra ngoài uống hai chén, tôi biết có một câu lạc bộ có thể chơi Cò quay Nga*, tương đối kích thích".

(Cò quay Nga (Russian roulette, : русская рулетка, russkaya ruletka) là trò chơi mà người tham gia sử dụng một khẩu với một viên đạn duy nhất bên trong để bắn vào đầu mình theo lượt. Người còn sống (không quay phải ổ có đạn) sẽ là người chiến thắng)

"Cảm ơn" Khương Hựu mỉm cười," Nhưng mà tôi không đi , tiên sinh nhà tôi không cho tôi qua đêm, các cậu chơi vui vẻ.

Tiên sinh nhà tôi.....

Công tử ca bị xưng hô này làm cho da đầu run lên, hơn nữa không cho qua đêm, vợ chồng son buổi tối muốn làm gì đều rõ ràng...Hoàn toàn không giống như không có tình cảm .Mấy người khoát khoát tay, vội vàng chuồn mất

Tống Nam Kha biểu tình quái dị, cảm giác Khương Hựu cũng có tố chất làm trà xanh, nhiều chuyện đi lên, muốn hỏi một chút từ khi nào cuộc sống hắn cùng Bùi tổng lại hài hòa như vậy.

Lúc này, tài xe Khương gia đợi đã lâu nghe thấy tiếng mà đến , đưa cho Khương Hựu một cái túi mua sắm" Đây là đại thiếu gia cho ngài "Khương đại thiếu gia, Khương Duy, con trai độc nhất của cậu Khương Hựu, hiện đang ở nước ngoài học tập.

Khương Hựu nói cảm ơn, tùy tiện mở hộp quà, bên trong là một bộ trà cụ bằng sứ, chế tác vô cùng tinh xảo.

Hắn đem bộ trà cũ cất lại cẩn thận, có vẻ tính mang về dùng. Tống Nam Kha hiểu kì : " tao nhớ mày không thích uống trà"

"Chén cũng không phải chỉ để uống trà" Khương Hựu cười lộ ra 2 lúm đồng tiền càng sâu" Cũng có thể giữ lại cho tiên sinh nhà tao đựng tro cốt"

Tống Nam Kha: "........"

"Hắt xì!!!!"

Ở nơi khác , do bão tuyết, Bùi Minh Tiêu bị kẹt lại sân bay, hắt hơi một cái thật to

.

.

.

.

Quà sinh nhật rất nhiều, sắp xếp xong trong chỗ ngồi xe cũng đã chẳng còn chỗ, Khương Hựu dặn dò lái xe nhà mình đem Tống Nam Kha đang say khướt kia về , còn mình thì bắt một chiếc taxi trên đường.

Tài xế là một dì đã hơn 50 tuổi , giọng cởi mở : " Đi chỗ nào đây cậu đẹp trai"

Khương Hựu theo bản năng muốn nói chỗ ở của hắn và Bùi Tiêu Minh, nhưng nói đến bên miệng thì lại nuốt về, cứng nhắc đổi thành " Hợp Thịnh thế kỷ , cảm ơn "

Bên ngoài tuyết càng rơi càng lớn,tình trạng đoạn đường trước khi được dọn tuyết cực kỳ trơn, đi chưa tới 3km họ đã gặp 2 vụ tai nạn giao thông.

Đại tỷ lái xe không thèm để ý, còn định cùng Khương Hựu nói chuyện phiếm giải khuây. Đáng tiếc anh đẹp trai này cứ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ,con ngươi không có tiêu cự,không biết đang suy nghĩ cái gì.Đại tỷ chỉ có thể cầm lấy di động,tiếp tục nghe tiểu thuyết lúc nãy chưa nghe xong

" Thằng đến trước khi chết , Giang Ấu mới biết được mình là một pháo hôi trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ. Mà cuộc hôn nhân giữa cô và nhà giàu có kia cũng chỉ là công cụ khơi mào cho tình yêu đẹp của nhân vật chính

Nghe được tên của mình, Khương Hựu lấy lại tinh thần.

" Kỳ thật người mà nam nhân kia yêu nhất là anh trai của cô. Nửa năm sau khi anh trai học tập xong, trở về nước, người đàn ông kia mở cuộc họp báo công bố việc ly hôn, trong một đêm cô liền trở thành trò cười của cả nước.

"Tích tụ trong lòng, cô nằm trên giường không dậy nổi, chất vấn hắn có từng yêu cô không. Mặt nam nhân không chút biểu tình, lời nói lại như đao kiếm đâm vào tim cô : " Đừng không biết lượng sức, ngay cả một sợi tóc của hắn cô cũng không bằng"

" Cuộc sống buồn cười như chiếc đèn kéo quân thoảng qua trước mắt, đôi mắt của Giang Ấu như nứt ra, nếu có thể làm lại một lần ,nếu có thể làm lại một lần nữa........."

Nghe tới đây, Khương Hựu không nghe nổi nữa, nhắc nhở tài xế mặt đường trơn, chuyên tâm lái xe.

-------- Thân xe đột nhiên mất khống chế , lao xuống sườn núi quanh co

Một trận rung lắc dữ dội, Khương Hựu rơi vào trong bóng đêm vô tận.

.

.

.

Trong bóng đêm, Khương Hựu có một giấc mơ dài như cuộc đời của hắn

Kỳ thật hắn sống trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ, tiểu công chính là Bùi Minh Tiêu, anh trai Khương Duy là thụ, mà hắn---Hắn chính là một pháo hôi trà xanh. Là một công cụ tuyệt vời để làm chướng ngại vật cho tình yêu kia.

Hai tháng sau Khương Duy về nước, Bùi Minh Tiêu mở cuộc họp báo đơn phương đề nghị ly hôn. Trong một đêm , hắn đã trở thành trò cười của cả nước , từ đó nằm trên giường không dậy nổi, không bao liền chết ở bên ngoài hội trường đám cưới của nhân vật chính.

Cái nội dung này quả thật máu chó đến mức khiến cho người chết đi sống lại, Khương Hựu gần như nổ tung :" Đằng" một phát ngồi dậy

Bên giường bệnh, Tống Nam Kha đang lau nước mắt sợ hãi :" Dữu tử! Đừng lộn xộn ! Coi chừng kim tiêm !"

Khương Hựu cúi đầu nhìn kim tiêm đang đâm ở cánh tay, dùng sức tự véo mình một cái, cảm giác đau đớn từ lan da truyền tới, làm cho hắn thanh tỉnh được vài phần.

Hắn còn sống

Thật tốt ! Hắn còn sống! Hắn không chết ở ngoài lễ đường của nhân vật chính!

Chẳng lẽ.... điều ước mình cầu nguyện trước khi chết, thành công rồi?????

Khương Hựu vốn dĩ còn có bệnh đau đầu, vừa rồi tức giận quá độ, cơn đau đầu lại đến, cắn răng hỏi Tống Nam Kha :" tứ chi của tao vẫn đầy đủ đi "

" Yên tâm Dữu tử , mày chỉ là chấn động não một chút , còn lại đều bình thường. Có điều bác sĩ nói đại não mày trước kia đã bị tổn thương, hiện tại lại bị thương thêm một lần nữa, có thể sẽ lưu lại di chứng, ví dụ như mất trí nhớ, nhận thức lệch lạc ...

"Ừm, tao biết rồi "

Khương Hựu ngắt lời của Tống Nam Kha đang đọc bệnh án

Di chứng cái gì, còn tốt hơn bị cặn bả giết

Hắn thở sâu:" Nam Kha, về sau đừng gọi tao là Dữu Tử nữa"

" Tại sao ?" Tống Nam Kha không hiểu vì sao

Khương Hựu nhổ kim tiêm, đứng dậy xuống giường. Hắn đánh giá bạn thân, không đành lòng nói cho đối phương biết, thật ra bọn họ chính là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết đam mỹ, điều đó đối với " người" còn sống quá mức tàn nhẫn

"Bởi vì......" Hắn vỗ vỗ vai Tống Nam kha" Bởi vì Dữu Tử trước đây, đã chết rồi "

Tống Nam Kha :" ........ Hả"

Đây là cách chơi mới sao? Tống Nam Kha hoàn toàn bối rối. Trong đầu hiện lên một câu nói :" Dữu Tử trước kia đã chết , cho nên bây giờ nó là .... Nữu hỗ lộc - Dữu Dữu?"........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro