Chương 1: Có một loại yêu tên là anh vẫn luôn luôn nhớ rõ em (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Mina

"Bạn có tin được hay không trên thế giới này, có một loại người dù đi đến nơi nào đều có thể gặp nhau, bất kể xảy ra chuyện hiểu lầm gì đều có thể quay lại, dù cho lúc trước vì lí do nào buông tay cô ấy, cô ấy đã níu kéo ngươi."

Tôi tin tưởng

Bời vì tôi gặp

Lam Tích Nhân, ngày 31 tháng 8, năm 20X7"

*

"A..."

Một thanh âm có chút xấu hổ vang lên ở đường đi lại khách sạn Wales.

Nữ nhân kia giãy dụa bị nam nhân này một tay chặn ở trên tường, cái mông vểnh cao bị hắn có chút nâng cao lên, làm cho nụ hôn này càng thêm khăng khít.

Lam Tích Nhân thật là điên rồi.

Cô hôm nay là tới xem mắt, kết quả mới vừa đi ra thang máy, đã bị kéo đến nơi này, sau đó bị cưỡng hôn.

Trong khách sạn lớn như vậy cũng có biến thái, lưu manh sao?

"Hạ hạ! Là em sao? Thật là em sao?"

Trong bóng tối, nụ hôn nam nhân kia mang theo hương vị bạc hà, thanh âm hắn khàn khàn lại lộ ra một cỗ mị hoặc.

Làm cho Lam Tích Nhân vốn đang phẫn nộ, tâm tình lại có thể vui vẻ một chút.

Trong bóng tối, nam nhân này vẫn nồng nhiệt, điên cuồng, tay hắn giống như có một loại ma lục, vuốt ve qua chỗ đó làm cho Lam Tích Nhân cảm giác có cả luồng điện xông thẳng xuống ót, xa lạ mà lại thân quen.

Trong nháy mắt hai người đang đạt đến khoái cảm, ngoài cánh cửa chuyền đến tiếng gõ mạnh:"Tổng tài, tiểu thiếu gia tìm không thấy ngài, nói phải đổi một baba khác, đem ngài sa thải, mà hiện nay đang ở trong đại sảnh lựa chọn người cha mới."

"Này tiểu tử thúi, lại đây." Nam nhân thanh âm mang theo bất đắc dĩ, trước khi đi hắn dùng lực hôn một cái trước mặt cô"Chờ tôi." Hắn nói xong buông Lam Tích Nhân ra, bước nhanh rời đi.

Để lại nàng hai chân như nhũn ra ngồi dưới đất.

Sau đó cô lấy lại tinh thần, lảo đảo rời khỏi nơi này.

Một giờ đồng hồ sau, hắn một lần nữa trở lại nơi này, lúc nhìn thấy bên trong không có một bóng người, đôi mắt hắn u ám: "......"

Vậy thực sự tất cả là hắn sinh ra ảo giác sao?

Vợhắn không phải năm năm trước đã gặp tai nạn trên máy bay sao?

. . . . . .

Người ở đây nhiều như vậy..........

Cô hẳn sẽ không gặp phải cái tiểu tử biến thái kia chứ?

Mãi cho đến khi đứng ở trong đại sảnh ồn ào tiếng người, Lam Tích Nhân cũng không ngừng kinh hoàng.

Dù sao chỉ cần cùng đối tượng gặp mặt có thể nói chuyện với cô, như vậy thời gian ngắn hẳn là sẽ không bị nhận ra.

"Ồ!! Đây không phải là Lam Tích Nhân sao!!"

Ở yến hội đại sảnh, một thanh âm châm chọc vang lên, Lam Tích Nhân kinh ngạc ngẩng đầu, kết quả chứng kiến chính người chị mình đang cùng vị hôn phu cũ của chính mình Ôn Phi Dương, vẻ mặt đắc ý hướng tới.

"Cô còn độc thân à!! Có phải hay không năm đó Phi Dương làm cho cô tổn thương rất lớn, tôi nói cô nhé!! Tùy tùy, tiện tiện tìm một người đàn ông gả đi, cô năng lực không có còn phải trông coi một công ty quảng cáo chẳng bao lâu sẽ mau chóng phá sản"

Nghe đến đó, Lam Tích Nhân hơi hơi nắm chặt hai tay, cô nở nụ cười:"Chị gái gần đây có vẻ rất thích thu thập đồ secondhand?"

"Có ý tứ gì?"

"Không biết nha! Chị gái đọc sách nhiều mà kém hiểu biết hơn cả tôi, tôi đây thân là em gái thay chị mình giải thích một chút. Secondhand! Chính là người ta không cần dùng nữa, thì chị lại yêu lại người tôi đã từng bỏ. Tôi không biết chị gái ngày thường trong cách ăn mặc phải gọn gàng cư nhiên lại có thể dùng đồ secondhand như vậy. Vị hôn phu trước này, chị tôi có những thứ đã xuống cấp, chị nhớ bảo dưỡng tốt nha!"

Ôn Phi Dương mặt trầm xuống, nghĩ muốn mắng chửi Lam Tích Nhân, lại nghĩ cô cùng hắn và một nữ nhân tranh cãi ầm ĩ trong yến hội nhiều người như này thật là mất mặt, vì thế chỉ có thể im miệng.

————————————————————————

Tác giả nói:

Ngọt sủng văn!!

Nam chính 1v1, mọi thứ đều khỏe mạnh.

Nữ chính năm năm trước bị hãm hại rời đi, đúng lúc máy bay gặp tai nạn, cô sống sót thế nhưng lại mất trí nhớ.

Nam chính sủng vợ đệ nhất thế giới, tất cả thế giới đều biết tôi nói yêu em, toàn bộ thế giới đều biết tôi sủng em nhất. anh thế nhưng yêu em, em phải yêu lại anh. Nếu không yêu lão tử liền mạnh mẽ X em!!!

Một lần không đủ, anh liền X em hai lần, hai lần không đủ liền ba lần. Một trăm lần không đủ liền một nghìn lần.

Yêu các ngươi yên tâm nhập hố đi!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro