Chương 7: Có một loại yêu tên là anh vẫn luôn luôn nhớ rõ em (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Anlee

Sáng sớm, Phó Cảnh Mặc tâm tình rất tốt dùng cơm, chẳng qua ngồi ở trước mặt hắn Đậu Đậu tâm tình lại không mấy vui vẻ.

Tiểu gia hỏa đen mặt ngồi chỗ kìa nhìn chằm chằm Phó Cảnh Mặc trong chốc lát, sau đó đôi mắt liền hồng lên:"Daddy rốt cuộc có muốn đem mẹ nắm trong tầm tay hay không? Nếu không muốn con sẽ tự mình đi tìm mẹ!! Con sẽ không cần daddy! Cho daddy đi đánh lưu manh!"

"Không phải con vẫn không cần cha sao? Ngày hôm qua còn muốn tìm kiếm một người cha mới." Phó Cảnh Mặc rất bình tĩnh nói.

Đậu Đậu bị Phó Cảnh Mặc đổ lỗi trong cơn giận dữ, tức giận tay nhỏ bé dùng sức đập một cái ở trên bàn:"Được thôi!! Con phải đi giúp mẹ tìm một người chồng khác, dù sao daddy cũng vô dụng."

Vừa dứt lời, đột nhiên Phó Cảnh Mặc ho sặc sụa một lúc:". . . . . ."

Đứa con này của hắn.

Chỉ thấy thanh âm trong lời nói Đậu Đậu hạ xuống, một hồi ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn qua, mặt Phó Cảnh Mặc đen thui.

Đậu Đậu trừng mắt nhìn cha:"Daddy không có cách nào mang mẹ con trở về!! Còn không cho con đi tìm mẹ. Daddy rõ ràng chính là không cần mẹ, có khi hồi trước phỏng chừng cũng sẽ không muốn con. Đến lúc đó sẽ cưới một dì khác, sau đó sẽ sinh một cục cưng khác, Đậu Đậu sẽ giống như bóng cao su, bị đá ra đá vào, sẽ không ai yêu con nữa." Thật sự là càng nói càng ủy khuất, ánh mắt Đậu Đậu lấp lánh tràn nước mắt.

Phó Cảnh Mặc:". . . . . . "

Con trai của hắn trí tưởng tượng thật cao, không phải sao?

Một bên Andrew đứng nghe đến đó nở nụ cười:"Làm sao có thể tiểu thiếu gia, Phó tổng vẫn rất quan tâm đến phu nhân, tối hôm qua thiếu gia đã bảo ta xử lí hai người đã khi dễ phu nhân!!"

Đậu Đậu sửng sốt:"Thật sao?"

Nó còn nhớ rõ hai người trong yến hội đó.

Không nên tự tin khi dễ mẹ nó nha!!

"Đương nhiên!! Tiểu thiếu gia không thấy trên Weibo sao? Cũng rất đặc sắc."

. . . . . .

Bởi vì tâm tình rất tốt.

Cho nên hôm nay nhìn cái gì cũng đều thấy thuận mắt.

Lúc đi làm, thư kí Dư Văn Kỳ kiêm luôn bạn bè tốt với cô có chút buồn bực, xông vào phòng cô mượn máy sấy:"Thật xui xẻo!! Mưa lớn như vậy. Làm hại lão nương hôm nay chạy bộ tới đây, mày xem mặt tao trôi hết lớp trang điểm rồi này."

Trái ngược với Dư Văn Kỳ đang bực bội, Lam Tích Nhân mỉm cười:"Đâu có!! Tao cảm thấy hôm nay thời tiết cũng được không tệ."

Vẻ mặt Dư Văn Kỳ ba chấm:"Mày bị làm sao thế?"

"Không có gì!! Văn kiện hôm qua đều chuẩn bị tốt chứ?"

"Xong rồi!! Nhưng mà mày khẳng định tổng giám đốc GeneralElectric sẽ cùng chúng ta ký hợp đồng sao? Công ty họ rất lớn lại có hơn ba mươi nghìn công nhân đó."

"Không thử thì làm sao biết được? Dù sao tình trạng của công ty mày cũng biết, nếu lần này không bắt được hạng mục này chỉ sợ vào một ngày không xa công ty sẽ đóng cửa. Không phải GeneralElectric muốn đầu quân vào thành phố Z, chắc chắn muốn làm tuyên truyền, nếu có thể nắm được hạng mục này, công ty chúng ta trong vòng một năm thu nhập sẽ ổn định, tiền thưởng cũng nhiều hơn."

Dư Văn Kỳ vén tóc:" Cầu mong đi!! À, đúng rồi mày có xem tin tức không?"

"Có gì hot?" Lam Tích Nhân nhìn tài liệu trong tay, chuẩn bị cho kế hoạch chiến đấu.

"Vị hôn phu cũ của mày, tên cặn bã đó, công ty truyền thông hôm nay tuyên bố phá sản, nghe nói đêm qua . . . . . ."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Anlee: Kk cặn bã chết đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro