Chương 17 - Thời khắc phán xét (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, có những thay đổi xảy đến Trạm Geumho.

Đầu tiên, Han Myungoh đã biến mất.

Hắn ta đã trốn đi khi cuộc chiến bắt đầu và biến mất sau khi nó kết thúc.

Tôi không biết hắn đang trốn quanh đây hay đã đi đến trạm tiếp theo.

"Đừng để ý đến lão nữa. Tôi đã không thích lão ngay từ đầu rồi. Hơn nữa, lão ta cũng chẳng phải người duy nhất biến mất."

Đó là những gì Jung Heewon nói. Sau trận chiến ngày hôm qua, chẳng còn bao nhiêu người ở Trạm Geumho.

Không phải là ít, mà nó còn nhiều hơn so với mạch truyện gốc. Tuy nhiên, phần lớn những người sống sót đã rời khỏi đây vào tối qua. Có lẽ họ có lý do riêng.

"...Những người còn lại sẽ ổn chứ?"

Yoo Sangah hỏi khi cô ấy nhìn vào những người sống sót.

Tôi, Fuyu, Yoo Sangah, Kim Dokja, Lee Gilyoung, Lee Hyunsung và Jung Heewon. Trừ chúng tôi ra, chỉ còn lại 5 người ở ga này.

Jung Heewon lên tiếng đầu tiên.

"Này, mọi người có định đi cùng chúng tôi không?"

Những ngôn từ bình thường đã khuấy động họ. Một người phụ nữ đang giữ một đứa trẻ đại diện lên tiếng.

"...Chúng tôi sẽ đi riêng, chúng tôi vẫn còn một ít xu."

Tôi thán phục khi thấy cặp mẹ con đó vẫn sống sót sau cuộc tàn sát kia. Nếu cô ấy có sức mạnh như thế thì họ sẽ có thể an toàn mà không cần đi cùng chúng tôi.

Jung Heewon gật đầu.

"Được, chúc may mắn."

Khi Jung Heewon quay lại, sự nhẹ nhõm xuất hiện trên khuôn mặt mọi người.

Chẳng có gì lạ cả. Chắc chắn rằng sự việc ngày hôm qua khá sốc.

Dễ hiểu thôi. Một người thì từ chối giúp đỡ, còn người kia lại là kẻ giết người tàn bạo. Đối với họ, Jung Heewon chẳng khác Hội Cheldoo là bao.

Kim Dokja chạm vào Lee Hyunsung, người đang sững sờ ở bên cạnh.

"Lee Hyunsung-ssi?"

"Ah, tôi đây!"

Lee Hyunsung, người đang dõi theo Jung Heewon với một biểu cảm trống rỗng, ngạc nhiên nhìn Kim Dokja. Tôi nghĩ rằng mình biết anh ấy nghĩ gì.

Anh ấy đang tự hỏi liệu đó có phải là người phụ nữ đã điên cuồng đập cả Hội Cheldoo ngày hôm qua không.

"Chuẩn bị xong cả rồi chứ?"

"Vâng! Có chút khó khăn nhưng xong cả rồi. Những chai nhựa đã được đổ đầy nước, hàng hoá được giữ để tránh bị lạnh và thực phẩm khẩn cấp..."

Quả thật, người lính luôn có ích trong những tình huống thế này.

"...Tất cả đều ở đây. Nếu anh cần thêm gì khác...''

"À, anh có tìm được cục sạc di động nào không?"

"Anh đang nói về sạc dự phòng à? Tại sao...?"

Thắc mắc là điều hiển nhiên. Một chiếc điện thoại thông minh hoàn toàn vô dụng khi không có sóng. Kim Dokja trả lời một cách qua loa.

"Tôi có chỗ cần dùng."

Lee Hyunsung nói rằng anh ấy sẽ tìm nó và bắt đầu lục lọi những thứ được Hội Cheldoo để lại. Yoo Sangah và Lee Gilyoung cũng giúp đỡ. Jung Heewon đến gần Kim Dokja và hỏi.

"Giờ chúng ta sẽ đi à?"

"Phải, chúng ta chuẩn bị xuất phát thôi."

Cô ấy hỏi một cách tự nhiên, như thể việc chúng tôi đi cùng nhau là không phải bàn cãi. Đây chính là Jung Heewon. Từ góc nhìn của tôi thì việc đó khá dễ chịu. 'Thẩm phán hủy diệt' là một con người tài năng mà ngay cả Yoo Jonghyuk cũng sẽ chú ý đến.

"Tôi có rất nhiều câu hỏi đấy."

"Không phải lúc này."

"Ah, anh quả thật là một bức tường sắt mà."

________

Tôi cũng cần nâng cấp bản thân để phù hợp với phân cảnh hiện tại, chỉ là để đề phòng thôi.

Đầu tiên... thể chất rất quan trọng.

[3.000 xu đã được đầu tư vào thể chất

Thể chất Lv. 10 -> Thể chất Lv. 20]

[Khả năng chịu đựng của bạn đã tăng mạnh!]

Tôi không có kỹ năng bị động nào nên tôi cũng cần gia tăng sức mạnh.

[3.000 xu đã được đầu tư vào sức mạnh.

Sức mạnh Lv. 10 -> Sức mạnh Lv. 20]

[Cơ bắp của bạn đã trở nên mạnh hơn!]

[4.800 xu đã được đầu tư vào sức mạnh ma thuật.

Sức mạnh ma thuật Lv. 4 -> Sức mạnh ma thuật Lv. 20]

[Một năng lượng thần bí đang tồn tại trong linh hồn của bạn.]

"Nếu tất cả đã chuẩn bị xong thì đi thôi. Mọi người không quên gì đó đấy chứ?"

Những người đồng đội của tôi tập trung lại và gật đầu. Có vẻ tất cả họ đều đã được giác ngộ bởi những gì xảy ra ngày hôm qua.

Cuối cùng, chuyến hành trình đến Chungmuro cũng bắt đầu.

Chúng tôi đi được một nửa đường ray thì những tin nhắn hệ thống xuất hiện.

[Kịch bản chính thứ hai đã bắt đầu!]

[Kịch bản chính #2 - Gặp gỡ

Thể loại: Chính

Độ khó: E

Điều kiện hoàn thành: Vượt qua đường

hầm và gặp gỡ những người đã sống sót ở khu vực chính đầu tiên.

Thời gian giới hạn: Không

Phần thưởng: 500 xu

Thất bại: ???]

Tin nhắn khiến tôi nhận ra rằng nó thực sự đã bắt đầu. Không như kịch bản chính đầu tiên, kịch bản chính thứ hai có 'khu vực chính'. Jung Heewon hỏi.

"Khu vực chính? Nó ở đâu?"

Không có câu trả lời nào. Tin nhắn hệ thống lập tức xuất hiện.

['Khu vực chính' kế tiếp là Chungmuro.]

"Là Chungmuro sao? Vậy còn 3 trạm nữa..."

Bình thường là vậy.

'Kukukuku!'

Những con chuột đất xuất hiện. Có khoảng 30 con. Jung Heewon nắm chặt thanh kiếm.

"...Sau khi thoát khỏi lũ này thì còn 3 trạm nữa."

Lee Hyunsung tiến lên phía trước.

"Tôi sẽ tiên phong."

''Em cũng thế.''

Nhờ vào sự trợ giúp của nhà tài trợ, tổng chỉ số của Lee Hyunsung đã đạt tới lv. 37. Anh ấy đầu tư ít xu hơn nhưng giờ lại đang theo sát tôi... Đây chính là lợi thế của việc khởi đầu với một chỉ số tốt.

"Em sẽ lo phía sau, hyung."

"Để đó cho tôi."

Yoo Sangah tạo ra những sợi chỉ bằng sức mạnh ma thuật để khoá chuyển động của đám chuột đất. Khả năng tấn công của cô ấy không cao nhưng tổng chỉ số cũng ngang với Jung Heewon.

'Kwajik!'

"...Chẳng phải lũ này chỉ có số lượng thôi sao?"

Cuối cùng, không cần phải nói về Jung Heewon. So với Lee Hyunsung thì chỉ số của cô vẫn còn thấp, thế nhưng kỹ năng của cô ấy lại rất điêu luyện.

Cô ấy có kỹ năng 'Thời khắc phán xét' thuộc về 'Thẩm phán hủy diệt'. Miễn là đối thủ của cô được đánh giá là 'độc ác' bởi các Chòm sao hệ 'Cái thiện tuyệt đối', Jung Heewon không thể thua.

Con chuột đất cuối cùng ngã xuống.

Lee Hyunsung giữ tấm khiên ở một bên và bắt đầu chảy mồ hôi.

"Phù... có vẻ xong rồi."

Trên thực tế, đám này không dễ đánh bại đến thế được. Không quan trọng rằng tập tính của chuột đất đơn giản đến mức nào, chiến đấu với 30 con vẫn là một việc rất khó.

Chúng tôi tiếp tục đi qua đường hầm.

Cuối cùng, một sân ga xuất hiện phía trước.

"Trạm Yaksu. Dù sao thì... không có ai à? Không, không phải thế."

Trạm Yaksu được lấp đầy bởi xác người và lũ chuột đất đã chết. Dựa trên tình trạng thương tổn, có vài người đã bị giết bởi Yoo Jonghyuk chứ không phải do chuột đất.

"Đi tiếp thôi, vẫn còn hai trạm nữa."

Chúng tôi lại tiếp tục bước đi. Dù sao thì khoảng cách từ Yaksu đến Dongdae chỉ cách chưa đến 1km theo đường thẳng.

Khi chúng tôi đến lối vào Trạm Dongdae, một nhóm chuột đất khác lại xuất hiện và nhanh chóng bị xử lí. Chúng tôi chỉ cần đi thêm 2km nữa nhưng cuộc chiến đã làm cả đội kiệt sức trừ tôi.

"Chúng ta sẽ nghỉ ở đây."

"Phù... Chỉ còn 1 trạm nữa thôi. Chúng ta nên tới đó và thư giãn..."

"Không ai biết được liệu chúng ta có thể thư giãn khi tới đó hay không đâu."

Tất cả mọi người đều im lặng trước những lời Kim Dokja nói. Tất nhiên, quái vật không phải là mối nguy hiểm duy nhất ở thế giới này.

Kim Dokja nhìn xung quanh rồi lên tiếng.

"Có vẻ như những người ở đây rời đi khá vội vàng. Chắc vẫn còn những vật dụng thiết yếu."

"Ah, vậy..."

Khi nghe thấy từ 'vật dụng thiết yếu', Yoo Sangah, Fuyu chậm rãi giơ tay. Yoo Sangah và Fuyu nhìn Jung Heewon và ánh mắt họ giao nhau. Không ai nói gì nhưng cả hai đều gật đầu cùng lúc. Jung Heewon nhận thấy ánh nhìn của Kim Dokja và nói.

"Gì thế? Dokja-ssi muốn biết không?"

Khuôn mặt Yoo Sangah tái nhợt.

"...Heewon-ssi?"

"Ahaha, tôi chỉ đùa thôi mà. Tất nhiên là tôi sẽ không nói cho ai rồi."

...Bí mật giữa những người phụ nữ. Sẽ rất kì lạ nếu tôi không biết họ đang nói về điều gì. Nhu cầu sinh lí của con người vẫn không dừng lại dù là trong thế giới này.

Lee Hyunsung cũng mở miệng. "Ah, thế thì tôi sẽ đến nhà tắm."

Tôi ngạc nhiên trong chốc lát nhưng chẳng có lí do nào mà không sử dụng những cơ sở hạ tầng được xây dựng một cách đàng hoàng cả. Đây là lí do vì sao những nhà ga rất tiện lợi.

"Em sẽ đi với anh."

Đó là Lee Gilyoung. Hai người đi cạnh nhau. Tôi nhìn họ từ đằng sau và nghĩ rằng hai người họ trông như cặp anh em thân thiết với cách biệt tuổi tác lớn vậy.

''Em sẽ chờ mọi người ở đây vậy.''

Yoo Sangah hỏi tôi.

"Dokja-ssi sẽ ở đây một mình sao?"

"Tôi sẽ lên mặt đất một lát."

"Huh? Nếu ra ngoài anh sẽ dính sương độc đó... sẽ ổn chứ?"

"Tôi chỉ định đi một chút thôi."

Jung Heewon nheo mắt.

"...Có gì đó rất đáng nghi. Anh không định ăn mảnh một mình đấy chứ?"

Kim Dokja nhìn Jung Heewon một thoáng.

"Đó là bí mật của đàn ông."

__________

Mọi người đã đi rồi sao, chắc tôi sẽ kiểm tra vài thứ vậy.

[Bạn đã kích hoạt kĩ năng 'Bách khoa toàn thư của độc giả''.]

Quyển sách hiện lên tay tôi và tôi mở nó ra. Sau khi mọi người quay về chúng ta sẽ....

[Một số Chòm sao tò mò bạn đang xem cái gì.]

...........

''Mở túi Dokkaebi.''

[Lại là ngươi à...]

[Haizz.]

Tên Dokkaebi thở dài rồi một cửa sổ nhỏ hiện ra.

''Lần này có nhiều thứ thú vị đấy.''

''Tìm kiếm vật phẩm 'Gang tay'.''

Một cửa sổ nhỏ nhanh chóng hiện ra.

[Gang Tay Hấp Huyết - Số lượng: 1

Gang Tay vải nhẹ - Số Lượng: 1

.....]

Tôi chọn Gang Tay Hấp Huyết.

[Thông tin vật phẩm

Tên : Gang Tay Hấp Huyết

Cấp : S

Mô tả : Một đôi gang tay đến từ Tinh vân Crimes. Được 'Nữ Hoàng Của Vương Quốc Diệt Vong' tạo ra dành cho con của cô ta.

· Khi sử dụng có thể hồi một lượng thể lực cho cơ thể.

· Có thể cộng hưởng với những tạo tác của 'Nữ Hoàng Của Vương Quốc Diệt Vong'.

Giá : 500.000 xu

Số lượng: 1 ]

[Bạn có đồng ý mua?]

''Có.''

[500.000 xu đã được tiêu thụ.]

[Chòm sao 'Nữ Hoàng Của Vương Quốc Diệt Vong' cảm ơn vì lựa chọn của bạn.]

.........

________

''Mọi người vẫn chưa về nhỉ?''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#action