Chương 9 - Đạo đức giả (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc cho sự can thiệp của Cheon Inho, các Chòm sao không yêu cầu một kịch bản tiền thưởng. Điều đó có nghĩa là giờ không phải lúc để xử lý hắn.

Trong khoảng nửa ngày, Kim Dokja tập trung vào việc nắm bắt tình hình Trạm Geumho. Lee Hyunsung là người cung cấp thông tin.

"Lúc này có 88 người tại Trạm Geumho. Ah, tôi đoán giờ là 89 người nếu tính thêm Kim Dokja-ssi."

"Ít hơn tôi nghĩ đấy."

"Đúng vậy. Khi kịch bản diễn ra, chỉ có những người ở gần nhà ga và ở trên tàu điện ngầm mới có thể sống sót. Mọi người đều không nói ra nhưng có lẽ trong kịch bản thứ nhất..."

Tôi không cần phải nghe những lời kế tiếp. Tôi có thể thấy được thông qua biểu cảm của mọi người. Những người sống sót đều đã chà đạp lên sinh mạng những người khác. Tất cả mọi người ở đây đều là kẻ sát nhân.

"Lúc này, Trạm Geumho đang bị chia thành hai nhóm. Nói đúng hơn là một nhóm và phần còn lại."

Lee Hyunsung nhìn mọi người với biểu cảm tối tăm. Có những gã đàn ông đang cầm ống sắt hoặc những loại công cụ khác. Rõ ràng đó là phe nắm quyền ở đây.

"Tin tôi đi! Nhóm của tổng thống đang cật lực làm việc và chúng ta sẽ sớm được cứu mà thôi."

Thành viên mới của Hội Hankyung, Han Myungoh.

"Mọi người, hyung-nim nói đúng. Đừng đánh mất hy vọng. Chúng ta sẽ sớm được cứu thôi."

Người đang giúp Han Myungoh và cũng là chỉ huy thực sự của nơi này, không ai khác chính là Cheon Inho. Họ là 'Nhóm chính thống'.

"Mẹ ơi, con chán.... con chơi game trên điện thoại được không?"

"Đợi một lát, đội giải cứu sẽ đến sớm thôi con."

"Chính phủ sẽ hành động. Một đất nước không thể sụp đổ sớm đến vậy được."

Những người được bảo vệ bởi Nhóm chính thống và muốn được cứu sống gọi là 'Nhóm thiệt thòi'.

Họ quá yếu để trở thành kẻ giết chóc. Kể cả khi 100 tên sát nhân tập hợp với nhau, chúng cũng sẽ bị chia thành kẻ yếu và kẻ mạnh. Có thể họ cho rằng mình không phải kẻ sát nhân. Tất cả đều nghĩ điều đó là không thể tránh khỏi.

Lee Hyunsung nhìn Nhóm chính thống đang xúi giục mọi người và nói.

"Thức ăn được phân phối bởi Nhóm chính thống. Những cửa hàng tiện lợi và nhà hàng trong khu vực đều đã bị cướp... thức ăn lúc này đang dần cạn kiệt."

"Tôi hiểu rồi."

"Đó là lí do tại sao một vài người thuộc Nhóm chính thống được gửi lên mặt đất để tìm thức ăn. Heewon-ssi, người mà anh đã mang đến đây cũng đi với họ."

"Heewon-ssi...?"

"Ah, đó là tên của người phụ nữ mà Dokja-ssi đã cứu."

Kim Dokja nhìn người phụ nữ đang nằm trên chiếc ghế dài tại sân ga. Dưới ánh đèn, vẻ đẹp của cô hiện lên rõ ràng. Với gò má cao và những đường nét dịu dàng kia, có lẽ cô ấy vẫn thường nghe những lời khen từ mọi người. Nhờ Phổi Khỉ Ellain mà màu da của cô ấy đã tốt hơn so với buổi sáng.

"Heewon-ssi là người duy nhất không trở về sao?"

"Không, thực ra thì có một vài người nữa đã rời đi vào buổi sáng nhưng chỉ có những ai thuộc Nhóm thiệt thòi mới không quay lại."

"Họ không quay lại?"

"Đúng thế."

Biểu cảm của Lee Hyunsung trở nên tối sầm một lần nữa. Anh ấy nghĩ mình biết đại khái chuyện gì đã xảy ra.

Kim Dokja nắm lấy vai Lee Hyunsung. Tôi có thể chắc chắn khi chạm vào anh ấy. Anh ấy thực sự là thanh kiếm thép. Sức mạnh của anh ấy đã sớm vượt qua lv. 10.

"S-Sao anh..."

"Lee Hyunsung-ssi chắc hẳn đã nhận được lời mời gọi nhưng anh đã từ chối phải không?"

"Ah, cái đó..."

Khách quan mà nói, sức chiến đấu của Lee Hyunsung cao hơn so với Bang Cheolsoo. Chẳng có lí do gì để Cheon Inho bỏ qua anh ấy cả.

"Tôi không thể giải thích nhưng tôi có cảm giác rằng mình không nên đồng ý. Tôi không biết nhiều về đạo đức hay lương tâm nhưng..."

Lee Hyunsung cào đầu như đang xấu hổ.

"Tôi cảm thấy có gì đó không đúng."

Không đúng... Phải, Lee Hyunsung vẫn là Lee Hyunsung mà thôi.

"Hãy nghe theo trái tim anh."

Như vậy, tôi vẫn có thể tiếp tục tin tưởng anh ấy.

Kim Dokja nghe thấy âm thanh từ đâu đó và quay đầu lại, trông thấy Yoo Sangah và Lee Gilyoung đang nhìn Kim Dokja. Khuôn mặt của họ trông như những chú chim non đang chờ chim mẹ vậy, và điều đó khiến tôi bật cười.

"Nhắc mới nhớ, đã tối rồi nhỉ. Mọi người có đói không? Lấy chúng đi."

Tôi đưa họ chỗ đồ ăn trong túi cửa hàng tiện lợi.

"Ah, thật ư? Tôi có thể lấy chúng sao?"

"Lần này miễn phí, nhưng lần sau thì phải trả tiền đấy."

"Huh? B-Bao nhiêu...?"

"Mọi người đều có xu phải không? Chỉ 10 xu 1 món thôi."

"N-Như thế..."

Sự bối rối lấp đầy gương mặt Yoo Sangah và Lee Gilyoung. Họ nhìn tôi như thể không tin vào tai mình.

"Tất nhiên rồi, tôi sẽ trả tiền. Tôi không cần đồ miễn phí."

Ngạc nhiên thay, giọng nói vừa rồi thuộc về người phụ nữ đang nằm trên chiếc ghế dài. Cô ấy đã tỉnh lại.

"Tôi là Jung Heewon. Cảm ơn vì đã cứu tôi lúc sáng."

"Không có gì."

Kim Dokja cứ nghĩ cô ấy chỉ có một khuôn mặt dễ thương thôi, nhưng thì ra là Kim Dokja đã lầm.

"Yoo Sangah-ssi, Lee Hyunsung-ssi, mọi người hãy tỉnh táo lại đi. Chỗ thức ăn này là do anh ấy đã mạo hiểm mạng sống để mang về. Mọi người định nhận nó miễn phí sao?"

Cô ấy nói mà không chút do dự.

"Ah..." Mặt Yoo Sangah chuyển đỏ khi cô ấy nhận ra. "Xin lỗi, tôi thật thiển cận. Tất nhiên chúng tôi sẽ trả tiền... ngay bây giờ. Tôi cũng không thích đồ miễn phí. Tôi ghét phụ thuộc vào người khác."

"Tôi cũng đồng ý với Yoo Sangah-ssi. Tôi sẽ trả tiền từ bây giờ."

Kim Dokja khá ngạc nhiên vì biểu hiện không ngờ của họ. Quả thật, tận thế không có nghĩa là mọi người đều như nhau.

"Nếu mọi người muốn... tôi hiểu rồi. Mọi người biết cách chuyển xu chứ?"

"Vâng, tôi đã học được nó vài ngày trước. Chạm vào ngón trỏ của người khác, ừm, và..."

"Nghĩ về số xu muốn chuyển."

Bắt đầu từ Jung Heewon, Yoo Sangah và Lee Hyunsung chuyển cho Kim Dokja 10 xu tiền thức ăn. Thật may là họ không kháng cự như tôi đã nghĩ.

Kim Dokja không làm việc này để có thêm ít xu. Thoạt nhìn thì việc này có vẻ độc đoán nhưng mọi người sẽ sớm nhận ra họ đã chọn đúng.

[Nhân vật 'Lee Gilyoung' đã chuyển cho bạn 20 xu.]

"Huh? Nhóc đưa anh nhiều hơn 10 xu này."

"Đó là để trả cho thanh socola lúc trước."

''Anh Dokja cho em 2 thanh socola''

[Bạn đã chuyển cho nhân vật 'Kim Dokja' 20 xu]

''Được thôi''

Tôi đi đến chỗ của Fuyu và đưa cho cô ấy 1 thanh socola tôi vừa mua.

''Này Fuyu cầm lấy và ăn đi.''

''Được thôi.''

''Từ lúc đến đây cậu hơi trầm đấy.''

''Vậy sao...''

Biểu cảm của tôi rất thản nhiên. Có lẽ người thích nghi nhanh nhất với thế giới mới này không phải người lớn mà là trẻ em. Trẻ em sẽ dễ dàng vứt bỏ thường thức hơn.

"Dokja-ssi sẽ ở với chúng ta chứ?"

"Ah, chuyện đó..."

"Dokja-ssi."

Người vừa gọi Kim Dokja không phải Lee Hyunsung. Kim Dokja quay lại và thấy Cheon Inho từ Nhóm chính thống. Kim Dokja cũng đoán được rằng hắn sẽ sớm quay lại.

"Tôi có thể nói chuyện với anh một lát không?"

Bang Cheolsoo, kẻ đã mất vài cái răng đang lườm Kim Dokja từ phía sau Cheon Inho, sau đó hắn nhanh chóng quay sang hướng khác. Đúng là tên ngu ngốc. 

Sắp đến lúc rồi còn ngày mai nữa là nó sẽ xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#action