🎼 • Giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🧸Echo
*

Ba năm rồi nhỉ, gã quên người kia đến đâu rồi ?

Mỗi lần đưa đến ngõ, gã luôn đứng chờ bé nhỏ vào nhà đóng cửa, cả hai nói với nhau vài câu và hôn nhau vài cái vụn vặt rồi gã mới an tâm rời đi. Chỉ riêng tối đó, tiếng 'yêu anh' sao nấc nghẹn, mặn chát.

Nó nhét những đắng cay khó chịu trong lòng chẳng nói gì cho gã biết, dù gã có hỏi bao nhiêu lần em có ổn không, nó vẫn luôn trả lời với nụ cười gượng giả nét.

" Em không sao cả, chắc là vì lạnh nên giọng mới nghe vỡ thế thôi "

" Cảm sao ? Vậy vào nhà đi, anh mua thuốc rồi quay lại "

Gã nói vậy vì nó đã đưa chìa khóa nhà mình cho gã từ lâu rồi, trong sâu khoảng trái tim nó luôn mong mỏi một đêm nào đó gã sẽ đến tìm nó.. chứ không phải bởi nó nhớ mà chủ động bắt xe sang nơi gã đang thức với hàng tá bản nhạc dang dở khắp sàn.

Thế rồi nó chỉ khẽ lắc đầu với lý do đã có thuốc sẵn bên trong, có lẽ gã sẽ bất ngờ lắm vì lần đầu tiên Điền Dã từ chối lời ngỏ muốn vào nhà nó của gã lắm. Chỉ là giờ nó sợ nếu gã quay lại sẽ thấy đôi mắt đang không ngừng khóc nức nở mất.

Điền Dã yêu, yêu say đắm một nhạc sĩ vùi mình vào từng nốt âm nhạc và giai điệu, gã nổi tiếng bởi từng lời nhạc mình viết. Nó buồn chạm đến đáy lòng người ta, khoét sâu vào nỗi đau mà ai cũng giấu giữ cho riêng mình.

Và người ta bảo rằng Điền Dã là chàng thơ của gã, chàng thơ khiến Kim Hyukkyu nhập nhằng với nhiều nỗi lo toan trong tình cảm, vui sướng trên khuông nhạc hay đầy khổ đau trong giai điệu. Nó cất tiếng hát của mình cho từng tác phẩm của gã từ năm nó tròn 18 tuổi, đó là lúc nó gặp 'ánh trăng' ở buổi thử giọng đầy tình cờ ở trường học.

Vẻ ngoài khác biệt đáng yêu khi mang dòng máu Trung Hoa khiến rất nhiều người chú ý đến nó. Nhưng cuối cùng, Điền Dã vẫn đã không thể đậu vào vòng trong, tuy vậy nó lại được gã nhạc sĩ nổi tiếng ấy mời về studio trong ngày hôm đó. Khác biệt với sự căng thẳng vừa nãy, Điền Dã thoải mái cất giọng hát cao trong bài ca ngập sắc buồn.

Đó là bao giờ nhỉ ? Hình như đã ba năm trước.. vào lúc người ta bỏ gã lại..

Không biết bao nhiêu lần nữa, Điền Dã từ từ trở thành Meiko, trở thành một ca sĩ trẻ nổi tiếng được Hyukkyu nâng đỡ bằng những bài hát như thơ tình chạm đến tâm hồn mỏng manh.

Gã và nó cũng thế, theo thời gian nó đã tỏ bày trước và nhận được cái gật đầu dịu dàng từ người nó luôn nhớ thương.

Nó thích nhìn thấy gã cười nhiều hơn, từng hy vọng có những nụ cười là dành cho mỗi mình nó, nhưng cũng chỉ là Điền Dã hy vọng mà thôi.

Nếu hôm ấy gã không mang theo những lời nói đó đến bên cạnh nó, nó đã không hy vọng và chờ đợi nhiều như vậy. Rõ ràng là Kim Hyukkyu đến trước nhưng người rung động lại là cậu nhóc bé tuổi Điền Dã.

Mỗi một lần bài hát được viết, nó ngồi cạnh gã nhìn rất rõ, thấy ở trong đôi mắt kia sao chỉ toàn mang muộn phiền tiếc nuối thế ? Chưa dưới một lần Điền Dã thắc mắc điều khiến gã nhạc sĩ này phải giấu nhẹm đi cho riêng mình là gì, nó có được phép biết không và khi nào gã mới cho nó biết đến ?

Tiểu Dã rất nghe lời nhưng cũng không phải thế, nó nghe lời vì đó là gã chứ bên ngoài nó mặc xác cả. Vậy mà đáng lẽ nó cứ thế ngoan ngoãn thì tốt biết mấy, đừng táy máy tò mò gì cả, cũng đừng nghe lời người khác nói gì đã là tốt.

Đúng không ?

Trên Hottopic sau những lần Kim Hyukkyu cùng Meiko hợp tác, dưới bình luận lúc nào cũng xoay quanh về mối quan hệ của cả hai người. Gã không giấu giếm gì hết, gã nói cho mọi người biết hai đứa yêu nhau ngay lúc phỏng vấn trực tiếp vì gã chả có gì phải sợ khi đã có chỗ đứng và nó thì được gã chống lưng cho.

Tiểu Dã đã vui lắm, nó nghĩ thế thôi đã đủ chứng minh việc người này thích mình cho đến khi.. gã tức giận với nó khi nó nghịch ngợm cái laptop của gã khi nó đang táy máy chơi game. Khi đó Hyukkyu nghiêm túc đến sợ, nó cứ nghĩ chắc phải là tài liệu quan trọng lắm..

Phải, đúng là quan trọng.. Là nơi chứa đầy kỷ niệm của gã với bầu trời cơ mà..

Và dường như Điền Dã biết thêm một điều nữa, tên album đầu tay của gã chẳng phải là 'Cielo' sao ?

Đó là bầu trời của tiếng ý, bầu trời của tiếng hàn là Haneul..

Còn bầu trời của Kim Hyukkyu là Lim Haneul..

Nó ngu ngốc nhập tên của người nọ vào khi nó thấy fan thắc mắc cmt bên dưới bài hát. Điền Dã không ngoan nữa, nó phá vỡ giao kèo, mở ra và lục tung bí mật trong chiếc laptop đó, nơi níu giữ trái tim gã từ lâu.

Vậy nó đã có được gì trong tay ?

Một trái tim bị khóa chặt với bên trong đầy kỷ niệm đẹp chẳng phải là nó..

Đám mây mơ mộng trong nó bỗng chốc đã thực sự vỡ tan, không còn bay bổng nữa. Điền Dã đã hết lang thang trên những miền đợi, mong, trông, ngóng.

Vào cái ngày nó tan vỡ và đau đớn nhất, nó thực sự đã hóa thành mưa. Nức nở trong vòng tay gã mà chẳng thể nói lấy một lời nào oán trách, nó cứ ôm khư khư cánh tay kia òa khóc như níu giữ Kim Hyukkyu hãy ở lại với nó.

Nó đổ lỗi toàn bộ cho cuốn phim đang xem chứ không dám vạch trần sự thật, nó không khờ khạo, nó đã bắt đầu nghi ngờ từ năm đầu tiên cả hai quen nhau không lâu rồi. Vì vậy mỗi lần cất giọng hát, Điền Dã đã hát cho nỗi đau của gã, hát cho nỗi mục rỗng chẳng ai lấp đầy và cả sự tội nghiệp trong trái tim nó.

Giọng hát cao hòa với mặn đắng từ nước mắt, nó nghĩ nó sẽ ổn nhưng rồi thời gian càng trôi đi vết thương không được chăm sóc càng rách sâu hơn. Đau không thể quên, sợ sệt trôi qua từng ngày, tất cả chỉ vì một thứ tình cảm rẻ mạt bố thí thương cảm.

Nó sợ ngày nào kia gã sẽ rút lại, không thèm bố thí cho nó nữa.. nó sợ..

Nhưng khi Điền Dã muốn đó là lần cuối cùng trong số rất nhiều lần cuối cùng, vẫn là nó quay lưng rời đi trước. Nó chẳng cần phải quyết tâm làm điều đó, vì nó biết mình nhất định sẽ ngoái đầu.

Cũng giống như trong tất cả những lần đón đưa từng có. Khi gã luôn chờ nó vào nhà đóng cửa rồi mới quay về, thì làm sao Kim Hyukkyu biết được ?

Đằng sau cánh cửa đã khép, luôn có nó nép mình đợi tiếng xe gã mất lặng rồi mới rời đi...

________________________

HOTTOPPIC : Meiko.o cập nhật một video mới, 'câu chuyện về mây'

♥️ 🎼

~

>1: 'Thương hoài vầng mây mãi không với được'. Trời ơi cái gì vậy con trai ơi, viết lời thế này là chết mất thôi.

>2: Giai điệu nghe thảm ghê, đang vui nghe vào cái nhảy phát xuống 18 tầng địa ngục luôn mấy ní.

>3: Nhỏ này với ông Kyu yêu nhau hạnh phúc mà ra nhạc nghe đớn thế ?

>4: Nhưng mà nhỏ hát có một đoạn tí xíu, chắc tự sáng tác ha ? Chớ hợp tác với Kim Hyukkyu trước giờ có được đăng trước như này đâu.

>5: Sure kèo tự sáng tác rồi. Nghe giai điệu với lời nhạc khác lắm, của thằng bé trầm hơn của ông Kim nhiều. Bé từng bảo không thích hát cao mà.

>6: Hai cha này có thất tình đâu mà viết bài nghe như bỏ nhau rồi á mấy bây ơi

>7: Ông thì 'Ân cần một đời trông ngóng', nhỏ thì 'Thương hoài mãi không với được' !!!!! Cái gì dãy !!!

>8: Nhưng mà tui thấy chắc không êm đẹp như bề ngoài đâu. Cứ thấy lạ lạ lắm, nhạc của hai người này cứ tiếc nuối buồn thương chứ chả vui như người có tình yêu gì.

>9: Nghệ sĩ người ta đa sầu đa cảm thôi má ơi !! Cái tự nhiên lên đây viết truyện ngược dùm dị. Hôm trước đi phỏng vấn ông Kyu một câu "Bé nhà tôi", hai câu " Tiểu Dã ấy mà " thì chả vui là chả vui như nào. Bớt suy diễn đi !

2.0904 lượt bình luận khác..

__________

🦭 Từ một câu truyện tôi đã viết...

Vote cho toy nữa ná 💫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro