đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

buổi họp lớp ngày 31.06.2015

"không say không về nhé!"

"hai! ba! dô!"

"..."

ồn ào thật đấy.
nhưng đã lỡ đi rồi. phải chịu thôi.
pond tự nhủ với lòng mình, anh vẫn giữ nụ cười, tay thì vui vẻ nhận rượu bạn rót nhưng sâu thẳm, anh cực kì ghét cái kiểu bị ép uống như thế này.

mà anh với lớp này cũng chẳng thân thương gì cho mấy.

"ô. lớp trưởng đến rồi kìa!"

mọi người xào xáo, nhìn người đàn ông vừa tiến vào quán. cậu ta chỉ ăn vận sơ mi trắng rồi xăn lên đến bắp tay, đi cùng quần tây màu đen ống suông đơn giản, bên dưới đi giày thể thao hàng hiệu. cậu ấy nhoẻn cười chào mọi người, dáng vẻ đã chững chạc hơn so với năm ấy rồi.

đôi mắt em đang dò xung quanh tìm một chỗ ngồi.

"lớp trưởng ngồi với bạn cùng bàn cũ đi chứ nhỉ."

những người khác lên tiếng, chỉ còn mỗi ghế kế bên pond là trống.

pond ngẩn đầu, sau một hồi buồn chán qua loa xã giao, anh mới để ý đến xung quanh. phía đó, phuwin đứng ngoài cửa, mái tóc được em cắt gọn gàng rồi vuốt lên. ánh mắt của em cũng tình cờ đang chạm mắt với anh.

là phuwin.

lớp trưởng lớp anh. phuwin nhỏ hơn một tuổi so với bọn anh, học vượt lớp, lại còn giỏi nhất nên được bầu làm lớp trưởng. ai cũng yêu quý phuwin cả.

pond được xếp ngồi chung với phuwin khi giáo viên chủ nhiệm bảo anh nên được kèm cặp về môn toán. pond đã hơn cả mức yêu quý với em.

"lâu rồi không gặp, p'pond."

phuwin lễ phép chắp tay, em kéo ghế ra và ngồi cạnh anh. pond tỏ ra thờ ơ, chắp tay chào lại rồi lại định tiếp tục ngồi im chờ thời gian trôi qua.

đến khi phuwin gắp đồ ăn, anh thấy chói mắt khi ngón tay áp út của em lấp lánh màu bạch kim. một chiếc nhẫn trơn.

hoá ra em đã kết hôn rồi à. thời gian trôi nhanh thật đấy.

"p'pond, anh không ăn à?"

pond cứ ngẩn ngơ vô định nhìn ra hướng cửa ra vào. phuwin biết anh có mối quan hệ với lớp chẳng gọi là quá tốt đẹp gì, nhưng anh ấy im lặng quá. y hệt lúc vừa chuyển chỗ, phải tốn bao nhiêu công em mới vặn họng được vài chữ từ pond.

"anh no rồi. em cứ ăn ngon đi nha."

pond vẫn giữ thái độ xa cách, anh nâng lo bia lên miệng, định uống thì phuwin ngăn lại.

"anh nên ăn gì đó trước khi uống bia rượu."

phuwin nói, em gắp vào chén pond miếng thịt bò nướng vừa chín, mùi thơm làm bụng pond cồn cào, dù rằng nãy giờ anh ngồi đây. chắc không phải là đồ ăn, mà là người anh từng thương, làm anh thấy bồn chồn.

đường nét trên khuôn mặt em không hề thay đổi, chỉ gầy hơn, mất đi má phính so với hồi ấy thôi. cảm giác lúc còn thương phuwin trong lén lút chợt làm pond nhớ lại. không được. phuwin có gia đình rồi.

"anh công việc dạo này thế nào? anh như biến mất từ hôm tốt nghiệp vậy á."
phuwin cau mày hỏi, giọng em có chút trách móc, y hệt như lúc còn học sinh, em nhắc nhở pond phải học chương này, câu hỏi kia, mà anh không nghe nên em phải gằn giọng hỏi sao anh không tập trung gì cả.

"em cũng biết mà. bên y, học cũng bận, đi làm thì tối tăm mặt mày, anh vẫn đang đi thực tập bên bệnh viện tỉnh thôi."

phuwin cười hì hì, thấy pond nói chuyện thì em cũng thả lỏng hơn.

"anh giỏi thật, sau này lên làm bác sĩ thì nhớ giảm giá cho em nha."

"em còn cần giảm giá hả?"

"hớ hớ, em mua đồ cũng lựa ngày sale mà."

cả hai trò chuyện với nhau đủ thứ, chỉ là những thứ lặt vặt xung quanh, không đặc biệt đào sâu cái gì cả. trông thì thân thiết, mà thật ra lại chẳng biết gì về nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro