i. đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



ngày thứ mười ba, sau cái chết của phu quân.

mang theo tâm hồn thuần khiết, khoác lên mình bộ y phục trắng tinh, nàng men theo lối mòn trên con đê cũ bằng đôi chân trần. cỏ dại bên đường cứa vào chân nàng, hạt sỏi nhỏ len lỏi ở kẽ ngón chân.

sâu thẳm trong lòng, nàng nguyện mang theo thứ tình cũ kĩ và rách nát, vì chàng.

hai nghìn ngày bên nhau, tâm tư chàng thế nào ? người đi chẳng một lời từ biệt, tình chia ly.

ta chẳng thể trách nhau. tình mong manh, vụn vỡ từng mảnh, ngàn năm sau có lẽ nàng sẽ chẳng bao giờ quên. chỉ trách, thiên định, ý trời khó chống. nàng ngồi khóc than bên dòng suối hiền.

linh hồn vị lính trẻ, mắt chàng sáng như ánh sao đêm, rực rỡ thứ tìng nồng cháy. chàng ngắm thân hình bé nhỏ nằm dài trên cỏ non xamh mướt.

đêm lạnh lắm, chàng chẳng thể ôm nàng. đêm lạnh lắm, nàng ước mong gặp chàng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro