Chương 51: Ba Ba Ba Banana

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Alo, Bạch Hắc huhu giúp chị với!" Đầu dây bên kia một giọng nữ quen thuộc thút thít.

Bạch Hắc, cầm điện thoại lo lắng, hỏi: "Chị Lan ạ, sao vậy?"

"Chị có một việc muốn nhờ cưng giúp..." Chị Lan tỉ mỉ kể lể.

"Chị bị ĐIÊN à... dám nhờ em đến mấy chỗ như thế." Bạch Hắc vừa nghe xong thì giật nảy mình, cơ mặt sốc hết cỡ, hét vào điện thoại, Khánh Minh đang đọc sách bên cạnh cũng bị giật mình.

"Đi mà, giúp chị với, chẳng phải em bảo đi làm chỗ mới rất rảnh sao. Xin nghỉ một ngày giúp chị đi."

Bạch Hắc gằn giọng nặn từng chữ: "KHÔNG... ĐỜI... NÀO!"

"Bạch Hắc em được lắm, chị em thân thiết là thế mà lúc gấp rút em lại bỏ chị. Nếu không phải vì chị quý em, thích chuyện em viết thì em nghĩ chị còn làm quản lý cho em không, tiền lương thì ít, áp lực thì lớn nên mới phải đi tìm công việc phụ này để làm thêm kiếm tiền trang trải qua ngày. Với lại có phải em giúp chị không công đâu, hôm ý là lễ tình nhân khách vào nhiều hơn nên chắc chắn tiền công rất hậu hĩnh chị cho em tất đấy."

Bạch Hắc liếc nhìn Khánh Minh đang lén di di lại gần nghe trộm, cười khểnh: "Em không thiếu tiền."

"Ok giờ cưng giàu rồi nên muốn bỏ truyện chứ gì? Thử hỏi trên đời này có tác giả viết truyện 18+ nào mà đến quán Bas còn chưa đi lần nào không, kiến thức hạn hẹp như vậy cưng rút nhanh khỏi giới cũng được chứ để Bạch Liên Hoa mà biết thì nhục lắm."

Bạch Hắc điên tiết, nhưng nghĩ cũng đúng, cô chưa viết cảnh H trong quán Bas bao giờ hay lần này coi như thử sức đi: "Nhưng muốn đi lấy cảm hứng thì cũng phải lựa hôm khác, chứ hôm đó không phải ngày em được nghỉ."

Khánh Minh ngồi cầm quyển sách bên cạnh, nghe được bập bõm vài từ "bỏ viết truyện" "phải lấy cảm hứng" thì chen ngang: "Trắng Đen, ngày mai tôi phải đi bàn bạc một số dự án tập đoàn nên cho cô nghỉ."

Con đỉa này vậy mà cũng có lúc buông tha cho mình. Bạch Hắc ngồi bên cạnh nhíu mày nhìn hắn một lúc, thấy có vẻ không phải đùa, quay ra nói với chị Lan: "Nhưng em sợ."

Chị Lan nghe thế thì phấn khởi, reo hò, quả quyết nói "Sợ gì mà sợ, chị đã có cách."

***

Chị Lan cầm cây son quệt một đường nhẹ lên đôi môi nhỏ của Bạch Hắc, lúc sau thì chết lặng nhìn cô chằm chằm, hai mắt rưng rưng như sắp khóc.

"Chị, thấy sao?" Bạch Hắc hỏi chị Lan đến lần thứ ba mà vẫn chưa thấy câu trả lời, tò mò giật luôn cái gương trong tay cô, soi.

Một phút...

Hai phút...

Ba phút...

"Ôi thiên địa, thánh thần ơi!!!... Soái ca rạng ngời, bá khí, ngầu lòi, vầng quang tỏa sáng xung quanh này là ai!!! Ôi mẹ ơi! Em đẹp trai quá đi mất, đẹp không tả được. Sao lại đẹp thế, biết thế sinh ra đầu thai làm con trai... Hahahahahahaha...A..A..A..A..A" Bạch Hắc cầm gương soi vào mặt mình, thơm chụt chụt mấy cái, ngoác miệng lên trời xười lớn.

Chị Lan mắt chấm tròn ('-'), miệng giật giật: "Không phải nên để chị đọc lời thoại ấy thì phù hợp hơn à? Mà kệ, tiểu thụ lại đây với chị nào."

Chị Lan nhảy bổ lên giường, ôm ôm, hôn hôn tới tấp vào mặt Bạch Hắc, nhưng hôn được mấy cái thì bị Bạch Hắc đạp lăn xuống giường.

"Chị làm trôi hết vẻ đẹp trai của em giờ."

"Yên tâm sau chị chỉnh tóc giả lại cho, giờ đến bước tiếp theo." Chị Lan vừa nói vừa lôi mảnh vải quấn quanh ngực Bạch Hắc.

Nhưng vừa siết vào Bạch Hắc đã kêu la: "Ọe, ọe, khó thở quá, chị nịt vừa vừa thôi, em không thở được."

"Ai bảo ngực cưng to quá, không siết vào thì bị phát hiện mất, haizz cuối cùng cũng xong, giờ đến bước quan trọng nhất. Này em đeo vào đi."

Chị Lan đưa một thứ to to, dài dài trước mặt Bạch Hắc.

"A...A...A...A...A...A...A Cái méo gì đây, em là con gái nhà lành, thánh thiện thục nữ sao có thể cầm con "tờ rim" chiều rộng 4 cm, chiều dài 15 cm, vừa hồng vừa cứng như vậy được. A...A...A không chịu đâu, ngại lắm." Bạch Hắc một tay che đôi mắt tròn xoe, tay còn lại cầm vật kia sờ sờ, nắn nắn.

"Ha.ha.ha" Chị Lan nhìn mặt Bạch Hắc cười khan: "Chỉ có nhà mày lành thôi em, còn mày là một đẳng cấp khác không thuộc về thế giới loài người nữa rồi."

"Em... Em không đeo đâu."

"Đeo vào đi, ăn mặc thế này chỉ tránh được mấy lão biến thái thôi, chứ gặp cặp mắt cú vọ soi tờ rim của mấy bà dâm tặc là bị phát hiện đấy."

***

Trong không gian rộng lớn, nhạc xập xình inh ỏi, tấp nập những người với người chen chúc nhau, Bạch Hắc mặt mày méo xệch, dạng rộng háng, đi như cua, gào thét trong thân tâm:

Fuck... quần sịp tờ rim này chật quá, đm đm đm đm ngứa vl, vừa siết chặt lại còn cồng kềnh méo hiểu sao bọn đàn ông chịu được, vướng víu vl. Đm nguyền rủa bà Lan, ngứa quá, muốn gãi quá. A..A..A..A

"Y da, em trai đi đứng thật lạ, sao thế mệt ở đâu à, có cần chị chăm sóc không?"

Một cụ...À một bà tầm khoảng 60, son phấn lòe loẹt, mướp thì đã xệ nhưng lại mặc váy ngắn cũn cỡn. Bà ta từ xó nào chui ra vỗ "Tét" một cái vào cặp mông đang ngứa của Bạch Hắc.

Bạch Hắc:

(Cầu LIKE, cầu CHIA SẺ, cầu BÌNH LUẬN)

Lời của tác giả: Các bạn đoán xem số phận Bạch Hắc tiếp theo sẽ ra sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro