Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Viên Nhất Kỳ  cười, không ngờ Thẩm Mộng Dao vẫn không hủy hôn. Cũng không sao, với cái tính kiêu ngạo của Thẩm Mộng Dao  cô tin nàng sẽ hoàn toàn từ bỏ Viên Nhất Phong

- Này Kỳ Kỳ, không ngờ Nhất Phong  nhà cậu chỉ được cái mã bên ngoài, bên trong...thật sự làm người ta thất vọng. - Trần Kha nhớ lại mấy tấm ảnh mình chụp được ở khách sạn, người thì to cao mà cái kia lại quá là ngắn. Trần Kha  khẽ ngắm nghía bàn tay Viên Nhất Kỳ, có lẽ còn ngắn hơn. Thật là chuyện đáng buồn cười trong thiên hạ.

Viên Nhất Kỳ cũng che miệng cười.

- Này Viên Nhất Kỳ ơi chị ăn nhanh chút cho em rửa chén. - Tiếng Đan Ny giục. Người gì mà ăn lâu hết sức, người ta chờ rửa chén mà cứ ngồi đó tâm sự.

- Xong đây. - Viên Nhất Kỳ ăn vội, không dám chậm trễ, sợ sẽ bị Đan Ny càu nhàu.

Trần Kha cười khinh khỉnh. - Con nhỏ đó thật sự là người giúp việc nhà cậu đó hả ? Như mẹ thiên hạ vậy. Ghét thật.
Viên Nhất Kỳ đem chén đĩa vào trong cười ha hả. - Coi chừng ghét của nào trời trao của đó.

Trần Kha bĩu môi : Trần Kha này mà thích con nhỏ Đan Ny đanh đá đó thì sẽ sủa gâu gâu cho coi. Ai mà thèm chớ.

Viên Nhất Kỳ quay ra nói một câu. - Tối nay sắp xếp cho mình một phòng, mình sẽ " tự tay " tiếp đón giám đốc Thẩm.

KJ bar lúc 20:00pm

Viên Nhất Kỳ ngồi trên phòng làm việc quan sát camera, đôi mắt không rời màn hình.

Cô nhìn đồng hồ, kim ngắn chỉ số 8, kim dài chỉ số 12, không lệch một phút, Thẩm Mộng Dao cùng với bốn năm người con gái nữa bước vào, váy áo điệu đà, khuôn mặt thần thái ngút trời, nhìn không giống kiểu phụ nữ mới bị cho ăn sừng xong.

Cô mỉm cười, nàng vẫn xinh đẹp như thế. Từ lúc xảy ra sự việc hồi trung học, bọn họ cũng chưa từng gặp lại nhau lần nào. Cô về nước xây dựng sự nghiệp, vài lần Nhất Phong đem nàng về ra mắt bà Viên, cô đều tìm lí do tránh né, cô không dám đối mặt với nàng. Cô sợ bản thân không kiềm chế được mà làm chuyện có lỗi với em trai. Nhưng hôm nay thằng em trời đánh đó lại gây ra tội lỗi tày đình như thế, cô sẽ chẳng nhân nhượng mà đem Mộng Dao trở về bên cạnh mình.

Thẩm Mộng Dao gọi rất nhiều rượu và đồ ăn. Liên tục cùng bạn bè nhảy nhót say sưa đến tận một giờ đồng hồ sau.

Khi thấy nàng đã ngà say, cô mới đứng dậy chỉnh lại áo sơ mi rồi đi ra khỏi phòng.

Cô cầm trên tay li rượu vang đỏ sậm, tiến đến chỗ Thẩm Mộng Dao, bạn bè của nàng đã say hết, chỉ còn cô vẫn còn chút tỉnh táo.

Cô mỉm cười nâng li rượu đến trước mặt nàng. - Người đẹp, tôi có thể mời em một li không ? - Cô nói xong liền nở nụ cười ẩn hiện, đem Thẩm Mộng Dao thu vào tầm mắt.

Cô lờ mờ say, cao hứng đem li rượu chạm vào li của Viên Nhất Kỳ rồi uống cạn.

Viên Nhất Kỳ ngửa cổ uống một hớp rồi đặt li rượu xuống, phong thái đĩnh đạc đưa tay ra. - Nhảy với tôi một chút, được không ?

Thẩm Mộng Dao gật gù, loạng choạng đứng dậy, xém nữa là ngã, liền bị Viên Nhất Kỳ ôm vào ngực, mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể cô làm nàng thoải mái, ừ hử trong cuống họng.

Cô ôm eo nàng hỏi. - Người đẹp vì cớ gì mà sầu não ?

Nàng gục vào ngực cô, dù gì đây cũng là một người lạ, nàng muốn trút hết tâm sự ra cho thoải mái. - Chồng sắp cưới ngoại tình, nhưng tôi không thể hủy hôn. Khốn nạn. - Thẩm Mộng Dao mắng chửi trong lòng, nước mắt chảy dài trên mi.

Viên Nhất Kỳ đau lòng ôm chặt eo nàng, đem nàng nhốt vào trong lòng, hôn nhè nhẹ trên đỉnh đầu nàng. - Thật xui xẻo. Người đẹp, dù gì hắn cũng phản bội em, bằng không em tình một đêm với tôi, thử chút cảm giác ngoại tình đi. - Viên Nhất Kỳ nâng đôi môi mỏng của nàng lên, trong cô một khát khao đang dần bùng cháy.

Thẩm Mộng Dao đắn đo suy nghĩ, tên Nhất Phong bạc bẽo kia dù gì cũng đã phản bội nàng, nàng không muốn cùng hắn ta nảy sinh quan hệ vợ chồng. Thà nàng đem lần đầu trao cho một soái tỷ không quen không biết, còn đỡ hơn là cho tên khốn bạc tình kia.

Nàng thật không hiểu ngoại tình có gì thú vị mà người ta lại chọn nó, để rồi chuốc phiền muộn và đau đớn cho người mình yêu. Nàng cũng muốn thử.

Thẩm Mộng Dao hạ quyết tâm, đem cánh môi mình áp lên môi Viên Nhất Kỳ, cuống quýt không rời, tay câu lên cổ cô bám lấy.
 
Họ Viên hài lòng, đem cơ thể nàng dính chặt lấy cơ thể mình như một đôi sam.

Cô bế nàng trên tay, đi thẳng vào phòng khách sạn mà Trần Kha đã chuẩn bị. Thẩm Mộng Dao có vẻ đã say lắm rồi, liên tục ngọ nguậy trong ngực cô mà cọ cọ. ~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro