C11: Trò chơi(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết mùa đông, mới nói đến đã rơi xuống rồi.

Gió thổi mạnh, đi dưới ánh đèn đường giữa trời tuyết rơi, khiến chúng ta nhớ đến những câu chuyện cổ tích. Tuyết rơi làm thế giới trở nên bay bổng, mộng ảo, yếu ớt, tự phụ.

Đi ra khỏi phòng điều hòa chừng mười mét, lập tức liền cảm thấy độ ấm đột nhiên bị cái rét lạnh đập tan. Cô nhìn tuyết trắng rơi đầy trời, không nhịn được hướng lòng bàn tay thổi ra một hơi. Sương mù màu trắng tản ra từ đôi môi, mềm mại kỳ cục.

Một chiếc áo khoác gió nam tính màu đen bỗng nhiên khoác lên người cô.

"......?"

Cô ngẩng đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy Jungkook .

Khuôn mặt đẹp của anh không lộ ra nhiều biểu tình, thậm chí cả giọng nói cũng ảm đạm, không gợn nổi sóng.

"Mặc vào." Jungkook cởi áo khoác mặc lên người cô, giơ tay giúp cô kéo khóa áo gió trước ngực, động tác ôn hòa lại cường ngạnh:"Thân thể của em luôn luôn không tốt lắm, không thể chịu được cái lạnh của mùa đông."

Cô nhìn anh, biết không cãi được lời anh, chỉ bất an nói một câu:"...... Anh có thể bị lạnh."

Phong cách ăn mặc của anh chắc chắn người thường không đủ khả năng học theo, mùa đông có lạnh thế nào cũng chỉ mặc một chiếc áo sơmi, rồi khoác thêm một cái áo gió là xong, dường như cũng không cảm thấy lạnh, ít nhất, cô chưa bao giờ thấy anh sinh bệnh.

Bây giờ áo khoác anh đưa cho cô, nói cô không chịu được lạnh, cảm xúc dâng lên từ đáy lòng, thậm chí muốn ôm anh một cái, ôm lấy nhiệt độ cơ thể anh.

Jungkook nhất thời nở nụ cười.

"Anh đi lái xe lại đây, em đứng đây chờ anh."

Cô muốn gọi anh lại:"Anh –"

Jungkook đẩy trán cô một chút, trong mắt lóe lên tia nhìn nghiền ngẫm.

"DaeHoon không nói cho em sao?" Anh cười nói:"Máu của anh thuộc loại máu lạnh, thích hợp với nhiệt độ này."

Tay anh lướt qua mặt cô, độ ấm trên đầu ngón tay xuyên thấu qua da thịt thẳng tiến vào tận đáy lòng cô.

Rất nhiều ngày về sau, cho dù tất cả mọi chuyện đều bị thời gian thu hồi ôm lấy, nhưng Haneul thủy chung vẫn không quên được anh từng ôn nhu với cô như thế.

**** **** ****

Khi xe của Jungkook vững vàng đậu trước hoa viên nhà Jeon Hyun , Choi Byeol đang đứng ở phòng ngủ tầng hai bên cửa sổ, cười tủm tỉm nhìn xuống hoa viên có hai người đang đi ra từ trong xe thể thao.

"La belle."

Tiếng Pháp, mỹ nhân.

Jeon Hyun đương nhiên biết cô đang nói ai, gật đầu một cái, tỏ vẻ đồng ý.

Jungkook đang đứng trong hoa viên, mặc áo sơmi màu bạc, trắng noãn, mát lạnh, mềm mại, dài thân ngọc lập, tỏa sáng như ánh trăng, tư thái huyễn hoặc, vừa mới nhấc tay nhíu mày đã có phong tình lưu động.

Choi Byeol tò mò bĩu môi:"Một người đàn ông quỷ dị như vậy, xinh đẹp như vậy, hiếm có như vậy, tại sao lại có thể đem chính mình đặt trong tay Go Haneul chứ?"

Jeon Hyun ôm cô từ phía sau, cười trêu chọc cô.

"Phụ nữ các em không phải đều thực tin tưởng chuyện nhất kiến chung tình sao? Có lẽ anh ấy chính là như vậy."

"Không, anh ấy sẽ không," Tiểu Byeol không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hai người đang ở dưới lầu kia:"Tuy rằng em không hiểu anh ấy nhiều lắm, nhưng ít nhất em cũng nhìn ra được, anh ấy không phải một người sống dựa vào cảm xúc."

Nhất kiến chung tình? Rất giả.

Cho tới bây giờ Jungkook cũng không phải thiện nam tín nữ [1].

[1] Thiện nam tín nữ: nam nữ tín đồ Phật giáo.

Dụng tâm, thủ đoạn đùa giỡn, những việc này đều trở thành bản năng của anh. Tất cả chỉ vì một kết quả cuối cùng, về phần trong lúc thực hiện không quang minh, có người thấy hay không, tất cả đều không làm anh lo lắng. Một người đàn ông như vậy, nếu chỉ là một thương nhân thuần túy, cũng đủ khiến người ta nghĩ đến mà sợ hãi, mà anh lại không chỉ có vậy. Bối cảnh màu đen cường đại, ra tay liền muốn đưa người ta vào chỗ chết.

Anh có thể giết người, cũng có thể chơi đùa. Khi Jungkook vẫn còn độc thân, nếu buổi tối có hứng thú sẽ chơi đùa rất thoải mái. Khi giết người trong mắt lại không lộ cảm xúc, không mang chút lưu tình nào, không phân biệt được đâu mới là con người thật của anh.

Mà nay, anh lại đem một cô gái tên là Go Haneul kia cột vào bên người, không thể buông tha.

Điều này thật sự là thực trêu chọc sự tò mò trong đầu Choi Byeol .

"Này, em nói, anh trai của anh sẽ không chơi đùa Haneul chứ?"

Jeon Hyun gõ vào trán cô một chút,"Nói hươu nói vượn."

Byeol ôm đầu kêu oan:"Em tò mò thôi......"

Jeon Hyun ôm cô từ phía sau, nhẹ giọng nói bên tai cô.

"Có một số việc, anh không thể nói cho em."

Byeol hơi nghi ngờ. Chuyện gì, mà ngay cả cô cũng không thể nói.

Jeon Hyun khép mắt lại, mỉm cười với cô.

"Chuyện thật lâu về trước, không nói tới cũng tốt...... Anh chỉ có thể nói cho em, trong lòng Jungkook có một chỗ hổng, chỉ có thể tiếp nhận được một người. Anh ấy thả Haneul vào, vì thế người khác không thể vào được nữa, cô ấy cũng không ra được."

**** **** ****

Khi Jungkook và Haneul đến nhà Jeon Hyun , DaeHoon cũng đến. Choi Byeol là người thích náo nhiệt, khoa trương và thực tế cùng tồn tại, gọi vài cuộc điện thoại, các công tử tiểu thư đều bị cô gọi đến đây.

Vì thế, buổi tối, một chút cơm, ăn oanh oanh liệt liệt vô cùng náo nhiệt.

Nơi nào có Choi Byeol nơi đó vĩnh viễn không thiếu đề tài, thậm chí thừa dịp đám đàn ông uống rượu nói chuyện, cô đã truyền thụ cho Haneul phương thức kì diệu độc nhất vô nhị, một bộ làm nên 'Thành công của thiếu phụ chuyện nghiệp'.

"Haneul , có phải chị rất sợ anh Jungkook đúng không?"

Cô ngẩn ra, ngượng ngùng gật đầu:"Có một chút......"

Tiểu Byeol vỗ vỗ vai cô, thực giống phong cách như nữ nhân giang hồ nói:"Ai nha, anh Jeon chính là hổ giấy! Mao chủ tịch đã dạy, đến một tên đánh một tên, đến hai tên liền song phi, không cần sợ đâu!"

Này này, tùy ý phỉ báng danh ngôn chủ tịch là phạm pháp đó......

Haneul cúi đầu,"Có đôi khi, anh ấy có thể thực tức giận, tôi không biết nên làm như thế nào." Tựa như hai năm trước, anh tức giận, chỉ kém là lấy mạng cô.

"Cái này à, dễ làm." Tiểu Byeol tiếp tục thao thao bất tuyệt:"Chị chỉ cần nhớ rõ, khi anh ấy giáo huấn chị thì trăm ngàn lần chị không được tranh cãi, biểu tình ra vẻ đặc biệt đau đớn kịch liệt là được, nhiều năm như vậy tôi chính là luôn đối phó với Jeon Hyun như thế đấy, tâm tình khó chịu gấp trăm lần!......"

Go Haneul :"......"

"Điểm này là mấu chốt nhé, chính là da mặt phải dày!" Tiểu Byeol làm một bộ dáng ân cần dạy bảo:"Da mặt phải dày, chị hiểu được không?"

"......"

"Quên đi, đạo lý này quá sâu sa," Tiểu Byeol kịch liệt lắc lắc đầu:"Tôi lấy một ví dụ cho chị nhé."

Haneul gật đầu:"Được."

Ví dụ là thế này:"Giả thiết, chị không biết Jungkook , anh ấy cũng không quen chị, có một ngày, anh ấy lái xe đâm vào chị, chị bị thương, nhưng bị thương không nặng." Vấn đề bắt đầu, Tiểu Byeol hướng mặt về phía cô:"Sau đó, chị sẽ làm thế nào?"

Bị thương không nặng à...... Haneul không chút suy nghĩ đã trả lời:"Quên đi thôi......"

"Sai!" Tiểu Byeol vô cùng đau đớn:"Loại thời điểm này cần thể hiện độ dày của da mặt đó!"

Go Haneul :"......"

Tiểu Byeol ân cần dạy bảo nói:"Chị ngẫm lại nhé, con người khi còn sống, có thể có mấy lần cơ hội được đụng vào chiếc Skyper C8 đẳng cấp thế giới chứ?! Cơ hội ít như vậy mà còn không làm gì sao?! Mấu chốt là! Lại có mấy lần cơ hội bị chiếc xe sang trọng đụng vào mà không có việc gì lại có thể giả bộ lừa bịp tống tiền kẻ có tiền chứ?! Đối với Jungkook , cần dùng thủ đoạn lừa bịp tống tiền! Bằng không chị đã bị anh ta xơi tái rồi!"

Haneul chảy mồ hôi.

Không nhịn được cũng rất hâm mộ Tiểu Byeol . Jeon Hyun thật dung túng cô ấy, cho nên cô ấy mới có thể tùy ý dính vào như vậy......

"Cảm ơn cô, Byeol ." Cho dù biện pháp của cô ấy đối với cô hoàn toàn vô dụng, nhưng cô vẫn rất cảm kích:"Cảm ơn cô đã nghĩ cách giúp tôi như vậy, đáng tiếc là......"

Ngay cả con người thực sự của Jungkook là thế nào cô cũng không hiểu.

Anh cũng không nói yêu, cũng rất ít nói chuyện với cô, nhưng ngẫu nhiên nói ra vài lời ngọt ngào, nhất định khiến người khác trầm mê không thoát nổi.

Anh phụ trách cô, giữ lấy cô, lại không mang cô xuất hiện trước mặt công chúng, che dấu cô, làm cô biến mất, đây không phải là, không muốn công khai thừa nhận sự tồn tại của cô sao......? Anh cho cô về làm thiếu phu nhân ở Jeon gia, nhưng không nói cho cô một nguyên nhân nào, mà cho cô một cuộc sống đầy đủ. Nếu cô không có thói quen khuất phục với vận mệnh, cho cô cô độc tự thân tìm kiếm lạc thú, chỉ sợ cô đã sớm mất đi khả năng sinh tồn.

Nhưng bây giờ nghĩ đến, cô lại càng bàng hoàng. Tại sao có thể muốn tìm kiếm lạc thú chứ? Cô tìm một lần, thứ tìm được duy nhất là dụ hoặc, đó là cảm tình đối với anh. Thật không tốt, ánh sáng duy nhất trong cuộc sống chính là tình cảm của anh.

Mà anh lại che dấu quá sâu, làm cho người ta không biết theo ai.

Người đó, như thần Ares phải che chở thành Troy [2] không thể sụp đổ, không thể bị chiếm đoạt.

[2] Trong thần thoại Hy Lạp, thần Ares (tiếng Hy Lạp: Άρης) là một trong mười hai vị thần trên đỉnh Olympus. Ares là con của thần tối cao Zeus và nữ thần Hera.

Ares là thần của chiến tranh, hay chính xác hơn là thần của những kẻ cuồng loạn hiếu chiến thích sự chém giết đổ máu. Là một vị thần bất tử nhưng Ares đã bị người anh hùng Heracles đánh bại trong một trận đánh và có lần còn suýt bị hai tên khổng lồ Otus và Ephialtes giết chết. Khi bị thương trong cuộc chiến thành Troia, thần đã không được Zeus đoái hoài gì đến.

Thần Ares có diện mạo khôi ngô nhưng bản tính rất tàn bạo. Thần thường được miêu tả cầm một ngọn giáo dính máu đỏ tươi. Tương truyền chiếc ngai của thần trên Đỉnh Olympus được bọc kín bằng da người.

Vì thế nếu cô dùng tình cảm với anh, chính là hóa thân của con bươm bướm chập chờn trong ngọn lửa.

Tiểu Byeol đã hiểu.

Cô dường như đã bị Haneul làm rung động. Một cô gái dịu dàng như vậy mà trong lòng vẫn phải khổ sở.

Tiểu Byeol yên lặng nghĩ: Nếu Jeon Hyun dám đối với mình như thế, mình có thể sẽ đánh chết anh ta mất......

Đầu óc đi dạo, tư tưởng bàng môn tả đạo liền trỗi dậy.

Ăn cơm chiều xong, Choi Byeol liền ồn ào không buông tha cho Jungkook , ánh mắt như có ý muốn cả đêm nay không để anh sống yên ổn. Còn nhớ rõ một buổi tối nhiều năm về trước, Choi Byeol ở trên chiếu bạc bị Jungkook giết hại thất bại bi thảm, táng gia bại sản, ngay cả Jeon Hyun cũng không cứu được cô. Khi đó Choi Byeol còn trẻ không hiểu biết nhiều, bị sắc đẹp của Jungkook mê hoặc, nghĩ đến anh ta là một người đàn ông không gây ô nhiễm môi trường, vì thế mà thua thảm hại.

Điều đó chứng minh: Lòng hiếu kỳ hại chết một con mèo a......

Jungkook nghiền ngẫm nâng cằm:"Muốn chơi cùng anh thì có thể, nhưng cũng phải xem em có bảng giá khiến anh thấy hứng thú không đã......"

Choi Byeol giảo hoạt cười:"Dùng tiền thật không ý nghĩa chút nào, hôm nay chúng ta có lợi thế không cần tiền."

Jungkook cảm thấy có chút thú vị,"Nói đi, hôm nay em cược cái gì," Nâng tay gõ vào bàn nhắc nhở cô:"Em không đùa được với anh đâu, cho nên tiền đặt cược bình thường anh không có hứng thú......"

Choi Byeol vươn một ngón tay lên.

"One Minute Stand......"

Tất cả đàn ông ở đây đều biến đổi sắc mặt. Người này, thực sự là tinh ranh, dám chơi trờ đó.

Choi Byeol khoái nhân khoái ngữ [3]:"Nếu em thua, sẽ cùng Jeon Hyun cho mọi người ở đây kiến thức một chút, One Minute Stand. Nếu, là anh thua –"

[3] khoái nhân khoái ngữ: Người hào sảng lời cũng hào sảng, ý nói người thẳng thắn, không vòng vo.

Như vậy, hôm nay chúng ta sẽ chơi một trò chơi có thể hiểu biết một chút tư thái tình dục mất hồn của vị Jeon thiếu này nào.

Choi Byeol vừa nói dứt lời, chưa nói đến phản ứng của Jungkook là thế nào, mà khuôn mặt của Jeon Hyun ở bên kia thật sự đều đen cả rồi.

Kéo áo cô từ phía sau như con gà con, mặt Jeon Hyun không có chút thay đổi nào nhìn cô chằm chằm.

"Nói, trước kia em còn cùng ai chơi trò chơi này?!"

Ai nha nha, đối với Jungkook chỉ có thể lừa gạt, còn đối với Jeon Hyun thì phải dỗ dành mới được......

"Ai, ai chơi đùa!" Thái độ có đánh chết cũng không thừa nhận, u oán liếc anh một cái:"Người ta trước khi gả cho anh luôn giữ khuôn phép làm hoa cúc cô nương đó nhé......"

"Vậy sau khi gả cho anh thì sao?"

"Hắc ~ mỗi đêm em đều bị anh kiểm tra một lần chẳng lẽ anh còn không biết à?"

"......"

Jeon Hyun nhất thời nghẹn lời. Con thỏ nhỏ tinh ranh này, công phu nói dối thật không phải là tốt bình thường.

"Tóm lại không cho phép em chơi." Jeon Hyun rầu rĩ, da mặt cô đủ dày nhưng anh vẫn còn chưa luyện được đến cấp bậc của cô,"Em hãy nghe cho kỹ, cho dù Jungkook có nương tay với em, em cũng không thể chơi đùa với anh ấy được."

"Yên tâm đi yên tâm đi......" Choi Byeol mạnh mồm hứa hẹn:"Gần đây em đã tiến bộ nhiều rồi, sẽ không thua đâu......"

"Thế nào anh Jeon?"

Thu phục Jeon Hyun xong, con cáo Choi Byeol mượn oai hổ tiếp tục lôi kéo. cũng không dễ đối phó giống Jungkook , cô phải tập trung hỏa lực mới được.

Jungkook dường như cũng chưa động não lo lắng, buông tay xuống, cất giọng lười biếng:"Có thể."

Byeol lập tức vui vẻ:"Không thể đổi ý nha?"

Jungkook bật cười.

Với công phu mèo ba chân của cô, cho dù Jeon Hyun có tâm âm thầm trợ giúp, cũng không phải đối thủ của anh.

Jungkook coi chuyện chơi với cô như chơi với một đứa trẻ:"Nói đi, quy tắc trò chơi."

Tiểu Byeol thanh thanh cổ họng, bắt đầu nói quy tắc.

"Hôm nay sẽ chơi Chemin de fer, baccarat [1] nhé, chơi năm ván, nhà cái rút thăm quyết định, có vấn đề gì không?"

[1] BACCARAT là một trò chơi thẻ Pháp cách hẹn hò trở lại thế kỷ 15. Khi cờ bạc đã được hợp pháp hoá trong thế kỷ 19, cờ bạc chính quyền đã bao gồm hệ thống BACCARAT với các chuỗi hệ thống Casino chơi game khác như poker, blackjack, 21, và rất nhiều trò chơi khác hơn chơi trong nhà Casino thông thường. Trò chơi này là một trong những hình thức phổ biến nhất của cờ bạc và nó đã được thậm chí kết hợp trong một số phim nổi bật trong thế hệ này.

Hệ thống baccarat không có bất kỳ khác nhau từ các trò chơi thông thường của cơ hội mà trong đó các bettor sẽ đặt cược vào kết quả cụ thể của một trò chơi hoặc một trong hai sự kiện có lợi cho mình hay không. Nhưng sau đó cùng với sự tương tự này đi ra cái gì mà bộ quy tắc baccarat khác nhau từ tất cả các trò chơi thẻ khác có sẵn. Sự khác biệt đầu tiên nằm ở việc sử dụng thẻ sàn. Hầu hết các trò chơi làm cho việc sử dụng nhiều nhất hai sàn thẻ tiêu chuẩn nhưng trong quy tắc baccarat, số lượng tối đa của các sàn có thể được sử dụng là cao như 8 sàn.

Liên quan đến số lượng người chơi, nó sẽ được ít nhất hai với một chủ ngân hàng và là nhiều nhất là 13 bettors. Điều này cũng phù hợp với số lượng người chơi có thể được cung cấp chỗ ở của bảng. Một bảng cụ thể được sử dụng để chơi trò chơi này, mỗi cầu thủ này sẽ được diễn ra cụ thể trong bảng cùng với dấu hiệu cho sự số của họ.

Trong số các bộ quy tắc baccarat, mục tiêu chính của trò chơi là cho một cầu thủ để tạo thành một kết quả tương đương với card hoặc là gần nhất có thể đến 9. Nếu điều đó xảy ra sau đó người chơi thắng. Nhưng sau đó nó không bao giờ là dễ dàng để đạt được những thẻ bởi vì trong 52 sàn tiêu chuẩn, các loại thẻ mặt và hàng chục thẻ tương đương với số không trong khi các thẻ còn lại sẽ được tương đương với số nó có giống như ví dụ 8 thẻ sẽ được tương đương với 8.

Mỗi người chơi sẽ có hai thẻ facedown và sau đó sau đó đặt cược sẽ được đặt và các trò chơi sẽ bắt đầu. Ai đếm được gần 9 thắng trận đấu nhưng trong trường hợp tie thì cược sẽ được thu hồi.

Có hai loại hệ thống baccarat, đầu tiên là Chemin de fer trong đó các ngân hàng sẽ chơi riêng đối với các cầu thủ; và baque baccarat, trong đó các ngân hàng sẽ chơi với hai bàn tay và phần còn lại của các cầu thủ sẽ làm cho.

"Không......" Âm điệu tuyệt đối biếng nhác.

Nguyên nhân không cần nói, chính là dựa vào trình độ của cô, ngay cả suy nghĩ Jungkook cũng lười......

DaeHoon ghé sát vào tai Jungkook , thấp giọng hiếu kỳ nói:"...... Hôm nay anh thật là kiên nhẫn?"

"Ừ." Người nào đó miễn cưỡng đáp:"Tiểu Byeol chết chắc rồi. One Minute Stand, để xem Jeon Hyun sẽ làm thế nào để giúp cô ấy thu dọn kết cục rối rắm này."

"......" Do DaeHoon yên lặng nhìn anh, giống như đã nhìn thấy trái tim màu đen của anh:"Sao lại có loại anh trai như anh chứ, thực sự có hứng thú khi thấy em trai thân mật trước mặt mọi người......"

Jungkook quay đầu, ánh mắt nghiền ngẫm:"Anh cảm thấy Jeon Hyun là loại người có thể thân mật trước mặt mọi người sao?"

"Không giống......"

"Cái này thì đúng rồi." Người nào đó sờ sờ cằm, một câu nói ra chân chính bộc lộ ý đồ đen tối:"Cuối cùng Jeon Hyun khẳng định sẽ dùng tiền để giải quyết, với loại thịt bò như Jeon Hyun này sao có thể bỏ qua cơ hội tốt được......"

Do DaeHoon :"......"

Cứ như vậy, ván bài bắt đầu.

Nhìn đồng chí Choi Byeol một đường lừng lẫy hy sinh oanh oanh liệt liệt, Jeon Hyun day day trán bất lực không thể giúp được ......

Nếu người trên chiếu bạc mà không phải là bà xã yêu quý của anh, anh chắc chắn sẽ bỏ mặc ván bài không cần xem.

Anh rất hiểu Jungkook . Không thể mong đợi chuyện anh ấy nương tay, cũng không thể mong đợi anh ấy có lòng anh hùng thương hương tiếc ngọc với bà xã của Jungkook , nếu Choi Byeol giờ phút này là một cô gái độc thân, nói không chừng Jungkook vẫn còn có thể khiến cô mất mặt, nhưng cô lại là người của Jeon Hyun , Jungkook lại càng không thủ hạ lưu tình [2].

[2] thủ hạ lưu tình: vì tình nghĩa mà khoan hồng vào lúc xuống tay.

Jungkook không phải người ngu ngốc, ngay từ đầu đã nhìn ra mục đích cuối cùng của Jungkook không phải là cô ấy mà chính là muốn trêu đùa mình, dường như anh có thể tưởng tượng được sau khi anh ta thắng sẽ nói cái gì,'Sao? Không muốn thực hiện quy tắc hả? Cũng chẳng sao, đương nhiên cũng không phải không được, chỉ cần xem Jeon Hyun của em có bao nhiêu thành ý đã ......'

Jeon Hyun đang tự đau lòng cho mình.

Choi Byeol không có khả năng khiến anh luôn phải gánh chịu một số tiền lớn......

Nằm trong dự kiến, đồng chí Choi Byeol thua cả hai trận.

Trận thứ ba chuẩn bị bắt đầu.

Tiểu Byeol ghé vào cạnh bàn, bỗng nhiên 'Di' một tiếng, ngẩng đầu hỏi:"Haneul đâu?"

Một câu, Jungkook hé môi một chút.

"Cô ấy mệt mỏi." Anh thản nhiên giải thích:"Cô ấy đọc sách ở bên kia."

Tiểu Byeol ngân dài giọng:"Ồ......"

Trong lòng Jungkook có chút không vui.

Vừa rồi ăn xong cơm chiều, Haneul thu dọn một chút, rồi nói nhỏ với anh một câu 'Em ra bên kia nghỉ ngơi một chút', anh gật gật đầu, không nghĩ nhiều lắm, đưa cô ngồi xuống sô pha, phủ thêm một lớp chăn lên người cô.

Cô ấy đi ra cho đến bây giờ mới có người hỏi đến, im lặng tồn tại, dường như muốn người khác quên đi sự tồn tại của mình.

Jungkook lặng lẽ giương mắt nhìn qua.

Chỉ nhìn thấy bóng dáng cô im lặng ngồi xem sách, cô đưa lưng về phía anh, người học tâm lý học sẽ biết, đây là một cách chủ quan để lảng tránh.

Yên lặng lấy bụng dạ khó lường mà đoán.

Ánh mắt của Jungkook dần dần trở nên thâm thúy: Vừa rồi anh đã không nhìn ra, cô đang cố ý né tránh anh......

"Cô ấy là cố ý nha......"

Một giọng nói thì thầm bỗng nhiên truyền đến.

Trên mặt Jungkook không hề có chút thay đổi nào nhìn Choi Byeol .

Chỉ thấy Tiểu Byeol nắm bàn tay lại thành hình cái loa nhỏ, che môi mình rồi nhỏ giọng nói với anh:"Vừa rồi ở trong phòng bếp Haneul có nói với em, cô ấy biết anh không thích mang cô ấy xuất hiện trước mặt mọi người, cho nên cô ấy chỉ có thể tự động lảng tránh......"

Jungkook nhíu mày, trong mắt không lộ ra suy nghĩ gì.

"Cô ấy còn nói," Tiểu Byeol tiếp tục thông qua cái microphone bằng nắm tay cúi đầu nói cho Jungkook biết:"Cô ấy biết anh không muốn thừa nhận cô ấy trước mặt mọi người, cũng biết anh không thích cô ấy cứ giữ thân phận Jeon thiếu phu nhân không buông, cô ấy có thể làm theo ý anh, sẽ không phản kháng quyết định của anh......"

Cô cho rằng yên lặng trong đám đông náo nhiệt là một lối thoát nho nhỏ, rời đi tầm mắt của công chúng, rời đi vị trí bên người anh, sau đó ở một nơi anh không nhìn thấy mà một mình tưởng niệm và thầm thương nhớ.

Thích một người, thích nhiều đến đâu cũng chỉ đến vậy, bằng không còn có thể thế nào? Nếu người cô thích là Jungkook , nhất định sẽ phải chịu tổn thương.

Tổn thương, người khác không hiểu được, cô chỉ có thể mang trong lòng tâm niệm phản kháng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro