Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*trong xe*

JM: cô gái đó...

JK: huh? Jiyoung-ssi?

JM: ừm

JK: cô ấy là hàng xóm tầng dưới của em đấy...mà có chyện gì sao anh?

JM: không...không có gì cả...

____________________
*22:12 pm_khu stimage*

*sột soạt*

Tiếng động phát ra từ phòng khách, tôi đi ra kiểm tra...

*tạch* <tiếng bật đèn>

-GIẬT CẢ MÌNH!!

Jiyoung trong bộ đồ trắng, gương mặt thẫn thờ từ từ đi qua tôi, bước vào phòng ngủ.

-Jiyoung-ssi?

Thấy cậu ấy có biểu hiện lạ nên tôi đi cùng vào phòng.

*cả hai ngồi xuống giường*

-có chuyện gì thế?

JY:...

-đã xảy ra chuyện gì ???

JY:....

-kể tôi nghe đi Jiyoung...có chuyện gì thế?

JY: tôi...đã gặp Jimin...

Tôi như chết lặng...

JY: anh ấy thấy tôi và Jungkook đi cùng nhau...

Tôi bứt rứt, lo lắng...

JY: chắc chắn anh ấy sẽ nghĩ tôi là bạn gái của Jungkook cho xem...

-không đâu...cậu với Jungkook chỉ vừa quen biết nhau..thì làm sao có thể..

JY: có thể đấy!

-chắc chắn anh ấy có thể cảm thấy gì đó từ cậu thôi Jiyoung...mọi hành động, thái độ xử sự, của cậu....

JY: đây là đời thật đấy Bora-ssi...không phải truyện...nên không nhìn người mà suy đoán đươnc đâu...

-.....

Bầu không khí trở nên ảm đạm...tôi không biết nói gì hơn với Jiyoung nữa rồi...

Tôi là người đã bảo cô ấy đi với Jungkook...bây giờ lại khiến cô ấy là người đau khổ nhất Seoul đêm nay...

-vậy..cậu thay đồ rồi ngủ sớm đi nhé...tôi làm việc bên phòng, muốn nói chuyện hay muốn ăn uống gì thì cứ kêu tôi nhé...

Tôi đặt tay lên vai Jiyoung lay lay an ủi rồi đi về phòng.

*cạch* <tiếng đóng cửa phòng>

Bora vừa rời khỏi, nước mắt Jiyoung lại rơi.

Trong căn phòng tối chỉ le lói duy nhất một vài ánh đèn từ phía bàn làm việc của cô.

JY: *đứng lên, từ từ tiến đến* *kéo ghế ngồi xuống*

Nơi đó, ngoài đống tài liệu nhà đất chất đống...thì đâu đó ở một góc bàn vẫn là chiếc khung ảnh ấy.

JY: *đưa tay chạm lên chiếc khung ảnh*

Vẫn là nó...chiếc khung ảnh của 2 năm trước

////

*hồi tưởng*

*choảng*

Cô vội lau nước mắt, nhanh chóng ngồi xuống gom lại những mảnh thuỷ tinh bị vỡ.

NV: TRỜI ƠI! CÔ KHÔNG ĐỌC TẤM BẢNG "KHÔNG ĐƯỢC CẦM" SAO!?

JY: ah..tôi xin lỗi *cúi đầu* tôi..tôi..

JH: không sao đâu.

NV: nhưng cậu Jihyun...

JH: chỉ là một khung ảnh, quan trọng bằng fan của Jimin sao?

Cậu xua tay tỏ ý kêu người nhân viên đấy đi.

JH: để tôi *ngồi xuống gom những mảnh vỡ*

JY: tôi xin lỗi *cúi đầu*

JH: không sao mà! Cô có bị thương ở đâu không?

JY: tôi..không..

///////

JY: tôi có thể giữ chúng chứ?

JH: sao cơ?

JY: tôi có thể giữ khung ảnh này được không..? Tuần sau tôi sẽ đem một cái mới đến đền ạ!

JH: không cần thế đâu!

JY: nếu không tôi sẽ áy náy lắm...

*kết thúc hồi tưởng*

//////

Tuy mảnh kính trong đã được thay mới...nhưng những vết xước do va đập vẫn còn in rõ trên khung....

JY: Jimin...chúng ta cứ như thế mà kết thúc sao?

___________________
*phòng Bora*

*ting* <tin nhắn điện thoại>

*messenger*

NJ: em đã ngủ chưa?

-em đang làm việc

NJ: oh...
NJ: cuối tuần này em rảnh chứ?

-em rảnh thứ 7

NJ: em đi tham quan 국립고궁박물관 (bảo tàng cung điện quốc gia) với anh nhé?

-hm...
-ban ngày ạ?

NJ: ừm, 10 giờ chúng ta gặp nhau ở cổng nhé ~

-anh muốn em đón
không? ㅋㅋㅋ

NJ: wow ㅋㅋㅋ
NJ: không cần đâu haha

-hẹn gặp anh sau~

NJ: bye 👋🏻

-----------------------------------
*HYBE ENT*

JK: anh Namjoon!

NJ: *giật mình *

Jungkook cùng Jimin từ phía xa đi vào phòng tập.

Namjoon liền tắt điện thoại để qua một bên.

NJ: sao đến trễ thế?

JK: ah..em có việc bận.

HS: vào khởi động đi! Chúng ta sẽ tập trong 10 phút nữa!

JK/JM: vâng

TH: JIMIN-SSI~

Taehyung đi đến khoác vai Jimin.

JM: huh?

TH: hể...? Hôm nay trông cậu thiếu sức sống thế?

JM: ừm..tôi hơi mệt

Jimin xoay bả vai để đẩy Taehyung ra.

TH: *tròn mắt ngạc nhiên*

Jimin lặng lẽ đi ra giữa phòng tập, bắt đầu khởi động.

Taehyung, Namjoon, Jungkook hoang mang nhìn nhau rồi lại nhìn về phía Jimin bàn tán:

NJ: sao thế? Chú làm gì Jimin thế?

TH: em không có!! *xua tay*

NJ/TH: *cả 2 nhìn qua JK*

JK: em? Hm...hình như là lúc nãy em trễ hẹn với anh ấy...

TH: nhưng Jimin thường thường đâu có bận tâm mấy chuyện này đâu nhỉ..?

HS: YAH! 3 NGƯỜI KIA!

Hoseok gọi lớn.

Không cần đợi tới tiếng thứ 2 thì cả 3 người đã cong chân chạy thật nhanh đến chỗ tập rồi.

_________________________
*hôm sau*

JY: tôi đi làm đây...

-cậu không ăn sáng sao?

JY: tôi sẽ ăn sau...

-ừm..đừng bỏ bữa nhé!

*cạch* <tiếng đóng cửa>

-haiz...phải làm sao đây....

________________________
*cty bất động sản*

?: Jiyoung-ssi? *lay vai Jiyoung*

JY: a...vâng? *ngơ ngác *

?: cô ổn chứ? Có việc gì sao?

JY: không ạ *lắc đầu*

?: mệt thì cô cứ làm phép xin nghỉ nhé! Đừng để ảnh hưởng tới sức khoẻ! Đông tới rồi.

JY: vâng ạ! Cảm ơn giám đốc đã quan tâm *cười*

/////////
Nhiều ngày trôi qua, cô cứ như người mất hồn vậy. Cơm thì chả thèm động đũa..chỉ toàn lơ đễnh và ăn các món ăn vặt linh tinh thôi...

-bụng cậu kêu lại rồi đấy Jiyoung!

JY: huh...?

Jiyoung ngồi xem tivi, trên tay là một bát snack to tướng!

-tôi van cậu! Ăn cơm đi Jiyoung!

JY: tôi không đói...cậu ăn trước đi!

-Jiyoung...

JY: tôi không muốn ăn...

-cậu cứ buồn như thế thì Jimin gặp cậu cũng phải chạy mất dép đấy!

Tôi giận dỗi đi vào phòng.

Đúng thật...Jiyoung dạo này trông gầy đi thấy rõ! Rốt cuộc..Park Jimin có gì mà khiến cô thần hồn điên đảo thế này...?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jm#kth