TÔI KHÔNG CÒN ƯỚC GÌ NỮA, TÌNH YÊU ĐÃ THÀNH SỰ THẬT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 左喜妙妙屋


"Chồng yêu, chúng ta cùng chơi gì đó đi." 

"Chơi gì?" Tử Dị nhướn mày hỏi. 

"Gì cũng được!" Tiểu Đường vui vẻ đề nghị. 

"Hay là chúng ta thi xem ai chơi Vương Giả lợi hại hơn đi!" 

Tử Dị giật giật khóe miệng nói: "Đừng nói bừa, anh không phải là Liễu Hạ Huệ đâu." 

Đôi mắt của Tiểu Đường lóe lên một tia ranh mãnh, cô chậm rãi giãn người dọc theo chiều dài của sofa, trườn về phía nam nhân kia. Những ngón chân trắng nõn thanh tú móc vào gấu áo nam nhân, lắc nhẹ. 

Có lẽ bởi vì cả hai đều đã uống một chút, Tử Dị vòng tay ôm lấy Tiểu Đường, đặt cô ngồi lên chân mình. Sau khi uống rượu, cảm giác như đôi mắt cún con của anh cứ nhìn cô chăm chú không rời. 

Ngồi trên chân anh ấy rất thoải mái, lúc này trong mắt trong đầu Tiểu Đường toàn bộ đều là Tử Dị, bờ vai rộng gầy. Hai tay cô ôm lấy anh, nói: "Em nhớ anh, nhớ anh lắm."

Cơ thể cô đang áp sát cơ bụng của Vương Tử Dị điên cuồng động tâm.

Anh dùng giọng nói trầm thấp cùng ngữ khí đặc biệt dịu dàng thì thầm vào tai Tiểu Đường: "Bảo bối, anh cũng vậy." 

Cô rướn người lên, anh liền hôn cô. Cô ngả người ra sau, anh liền tiến đến. 

Lúc hai người cãi nhau giận dỗi, anh dỗ dành một lúc rồi sẽ hôn cô. Ngay cả khi cô có tránh, anh vẫn sẽ hôn. Sau đó Tiểu Đường sẽ cố tình không mở miệng, lưỡi anh không ngừng xoay tròn trong miệng cô, cố cạy hàm răng của cô ra. Rõ ràng là bị anh hôn đến cảm thấy không ổn rồi nhưng cô vẫn cố kiêu ngạo không hé răng.

Sau đó anh ấy sẽ dừng lại, dùng ánh mắt đau khổ và ngữ khí quyến rũ nhìn cô, nói: "Bảo bảo ngoan, mở miệng ra được không." 

Cô thực sự chịu không nổi kiểu dụ hoặc này, chỉ đành ngoan ngoãn mở miệng. 

Hôn được một nửa, anh đột nhiên nhỏ giọng, thở dốc, nói rằng anh thích cô. 

Miệng lưỡi thật ngọt, anh lại dùng đôi mắt cún con nhìn cô, ai mà không thích khuôn mặt cún con cơ chứ. 

Tiểu Đường vòng tay ôm cổ anh, nhiệt tình đáp lại. Bên dưới Tử Dị xuất hiện phản ứng. Tiểu Đường cảm nhận rõ ràng hơi thở hổn hển của anh. Sau đó cái ôm của hai người càng trở nên chặt chẽ. 

Ôm hôn một hồi, Tử Dị thở dốc, thì thầm vào tai Tiểu Đường: "Bảo bảo, anh muốn em" 

Tiểu Đường toàn thân mềm nhũn. Anh đặt cô xuống dưới thân mình, hôn cô. Hai tay cô đặt trên ngực anh, cố gắng thoát ra. Tử Dị hôn càng lúc càng sâu, đôi tay trên eo Tiểu Đường.

Cả căn phòng chỉ còn tiếng thở của hai người họ.

HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro