(H) MẶT TRỜI KHÔNG ĐỘT NHIÊN LẶN NHƯNG DỤC VỌNG LẠI ĐỘT NHIÊN ĐẾN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 左喜妙妙屋

Nhân vật chính: Vương Tử Dị, Triệu Tiểu Đường

Phối hợp diễn: đại ca - Lý Trị Đình, chị hai - La Dư Đồng


Hôm nay là ngày team building. Sau bữa tối, mọi người chơi "Sự thật hay hành động", hành động hoặc là uống rượu hoặc là vận động. 

Khi con trỏ dừng lại ở chỗ Vương Tử Dị, đại ca hỏi "Tử Dị, chọn sự thật hay hành động, nếu không trả lời thì phải uống rượu đó nha!"

"Em chọn hành động!"

Những người bên cạnh đều nói chọn hành động đi, chọn hành động đi! Nên Vương Tử Dị quyết định chọn hành động.

"Tốt! Xem tấm thiệp này nào, ở đây viết hãy gọi cho người có tin nhắn ngọt ngào nhất trên điện thoại của bạn và nói rằng tôi nhớ bạn rất nhiều! "

Mọi người nhìn Tử Dị với một nụ cười nhếch mép và thúc giục anh nhanh lên. Nếu không, phải vận động 50 lần!

"Vận động đi vậy, tôi gập bụng 50 cái." 

 Vì chiếc áo đang mặc, đường nét cơ thể và cơ bụng bị lộ ra ngoài do di chuyển quá nhiều. Mọi người ngay lập tức ồ lên ~ Mlem quá nha Tử Dị.

"57..58..59..60!" 

Nhưng anh ấy không quan tâm đến điều đó, anh ấy chỉ muốn đổi chủ đề thật nhanh thôi. Tử Dị thở ra một hơi dài rồi định ngồi dậy điều chỉnh lại hơi thở của mình. 

Không biết Tiểu Đường đang cười cái gì, anh nhìn lên thì thấy cô đang đứng, thích thú quan sát, cười một mình.

"Tập thể dục rồi vẫn phải uống! Uống một chút đi! Hôm nay vui quá, mọi người cạn ly nào!" Đại ca nói xong, mọi người đều cạn ly, ai nấy đều rất vui vẻ.

Nhưng suy nghĩ của một số người lại không ở đây mà ở trên người của Tiểu Đường. Mọi người sau khi uống rượu đều vui vẻ hơn trước rất nhiều. Tiểu Đường đứng dậy nói đi vệ sinh, mọi người cứ uống trước, cô đứng dậy rồi loạng choạng bước đi.

Trong mắt Vương Tử Dị, Tiểu Đường hôm nay đặc biệt xinh đẹp. Trong chiếc váy xếp ly màu nho,  làn da trắng hồng vốn có của cô vừa thuần khiết lại vừa gợi cảm. Không đợi Tiểu Đường kịp mở cửa phòng tắm, Vương Tử Dị đã đứng dậy chạy tới, nắm lấy cánh tay của Tiểu Đường và đẩy cô vào cửa, dùng tay khóa trái cửa lại một cách nhanh gọn dứt khoát. 

Vương Tử Dị nheo mắt lại, cởi bỏ chiếc áo quây đang mặc của cô trong phòng tắm chật chội. Trong không khí có mùi rượu tỏa ra.

"Mọi người đều đang ở ngoài, anh có cần phải vội vàng vậy không ~" 

Tiểu Đường chật vật kéo lại váy áo, đôi mắt trang điểm nhẹ tức giận lườm Tử Dị, "Uống một chút  liền bắt đầu làm loạn!"

"Anh không làm loạn, anh không phát ra tiếng. Đâu có giống như em. Tiểu Bảo, hôm nay em thật quyến rũ." 

Mặc dù ý thức của có chút mờ mịt, ngón tay của anh vẫn đến đích một cách chính xác, tiến vào  cửa động hấp dẫn, nhẹ nhàng ấn xuống. Bên tai vang lên tiếng thở quen thuộc, dưới sự kích thích của rượu càng thêm quyến rũ. 

"Anh có giỏi thì đừng dừng lại." Tiểu Đường tức giận nói. 

"Thật ngại quả, trực nam chỉ có thở hổn hển/thở dốc, không có rên rỉ."

(Theo mị hiểu ý ổng là yên tâm, anh khum có định dừng lại đâu baby :v Nguyên gốc là "直男只有喘息,没有娇喘" mà mị tra "娇喘" thường nói về tiếng rên rỉ của phụ nữ, ổng là thẳng nam nên chỉ có "喘息" tức là I'm a strong man :v)

Anh vén váy dưới của cô lên, quần lót tụt khỏi eo thon vẫn còn sót lại một chút ấm áp ngọt ngào, anh hít sâu một hơi. Ân, có mùi sữa tắm sạch sẽ và mùi thơm cơ thể từ sữa, cô ấy đã tắm vào buổi sáng.

"Đừng!" Tiểu Đường đẩy Tử Dị ra, ngoài cửa tiếng bạn bè uống rượu và cười nói nghe rõ mồn một. 

"Tiểu Bảo, bốn ngày không gặp nhau rồi, em không nhớ anh chút nào sao? Người phụ nữ xấu xa, anh sẽ nhanh thôi." Tử Dị cười cười, tuy rằng không tự nhìn thấy khuôn mặt mình nhưng nhất định mặt anh đang đỏ.

Tiểu Đường đấu không lại đối phương, cô cố gắng mở cửa phòng tắm. Tử Dị nhanh chóng kéo cô lại, cố định chặt cô vào tường phòng tắm. 

"Cẩn thận kính phòng tắm, đừng va vào." Tử Dị lo lắng nói.

"Tổ đạo diễn dùng loại kính cường lực, yên tâm."

Không ngờ cô lại không lo lắng, hóa ra cô đã chuẩn bị trước, là cô cố ý. 

"Vậy anh không khách khí nữa." Vương Tử Dị hy vọng rằng bức tường trong phòng tắm sẽ chịu được sức nặng hơn kính.

"Miệng anh toàn mùi rượu, hôi chết được." Tiểu Đường bị hôn một hồi, bĩu môi kinh tởm "Giống một nam nhân thối."

"Ý em là em không coi anh là nam nhân? Anh hiểu rồi. Vậy bây giờ anh chính là loại đó, là chó biến hình, thành người đầu tiên thượng em." Vương Tử Dị hung hăng trừng mắt nhìn cô, "Dùng tất cả mọi tư thế thượng em."

(Thượng aka chịch, đụ nha mn, amen!)

Tiểu Đường hiển nhiên bị anh chọc cười, phong tình vạn chủng vén tóc, dùng chóp mũi ấm áp xoa xoa Tử Dị: "Anh không phải nam nhân cũng có thể thượng em, dùng tất cả mọi tư thế".

"Vậy bây giờ em muốn dùng tư thế nào?" Tử Dị bị cô chọc tức, bế cô lên bồn rửa mặt trong phòng tắm, cúi đầu bắt đầu hôn lên bộ ngực trần trắng nõn của cô.

"Vào phía sau thì sao?"

"Không được. Trang điểm sẽ bị phai. " 

Tiểu Đường thở hổn hển, nắm lấy vai Tử Dị, hai mắt mờ mịt. 

"Vào bên hông thế nào? Rất sâu và thoải mái." Nói xong, anh nắm chặt lấy chóp hoa ửng hồng, nói không thành lời. 

"Cũng không được, chân sẽ rất mỏi." Tiểu Đường khẽ thở dốc, đôi tay mềm mại vuốt ve khuôn mặt Tử Dị, đôi chân thon dài kẹp chặt eo của anh, muốn nghênh còn cự. 

(Muốn nghênh còn cự - đã nghiện còn ngại, muốn chào đón còn giả vờ kháng cự)

"Xem ra vẫn là tư thế truyền giáo được lòng em nhất." 

(Tư thế truyền giáo - nam ở trên nữ, tư thế quan hệ tình dục phổ biến nhất. Được gọi là tư thế truyền giáo bắt nguồn từ các nhà truyền giáo Cơ đốc thời Trung Cổ ở phương Tây, họ tin rằng tư thế nam ở trên là tư thế tự nhiên nhất và thích hợp nhất để quan hệ tình dục. Amen lại tiếp thu được thêm một kiến thức mới!)

Anh hôn khắp phần trên cơ thể trần trụi của cô, tay phải luồn qua quần lót. Ngón tay náo loạn phía dưới một lát thì anh không nhịn nổi nữa, bỏ qua màn dạo đầu, Tử Dị trực tiếp tiến vào. 

"Là anh, em đều thích..." (Là anh thì tư thế nào cũng thích đó, éc éc)

Cô rên rỉ, vòng tay ôm lấy anh, trong lúc thì thào, sợi lông tơ trên cổ cô cũng run lên, mười đầu ngón tay cào mạnh vào lưng anh. 

"Vậy không cho em lên đỉnh, em còn thích không?" Vương Tử Dị vuốt ve khuôn mặt của Tiểu Đường, ra sức đẩy vào, vừa nhanh vừa mạnh, lại chậm rãi thả ra, nhẹ nhàng mềm mại. 

Con người Tử Dị ấy à, chính là có chút hư hỏng, rất thích cảm giác uy hiếp người khác.

"Chồng em sẽ khiến em vừa sảng khoái vừa thoải mái, không giống anh." Cô nheo mắt, móng tay đâm sâu vào da thịt anh, cũng uy hiếp người khác y như anh. 

"Vậy sao? Thế thì chồng em thật lợi hại." Tử Dị nhướn mày, kiềm chế nụ cười, từ từ hạ thân xuống, liếm hôn đùi trong tinh xảo, linh hoạt xoay tròn đầu lưỡi. Đùi trong của cô có một nốt ruồi nhỏ, thật là gợi cảm. 

Không ngoài dự đoán, tiếng rên rỉ của cô ấy bắt đầu lớn hơn, hàm răng hơi hé mở dưới đôi môi đỏ mọng của cô ấy khiến miệng anh khô khốc. 

(Cũng ko hỉu là môi trên hay môi dưới luôn)

"Chồng em thường thượng em như thế nào?" Anh thì thầm vào tai cô, "Có giống anh không?"

"Cơ bụng của chồng là thứ em thích nhất... thích chạm vào chúng." Cô ấy trả lời ngắt quãng, sắp không thở nổi nữa, vừa nói một tay vừa nắm lấy cổ Tử Dị, cắn một miếng. 

"Ah!" Cô gái nhỏ ăn miếng trả miếng. 

"Vậy thì anh thay chồng em cho em, phải cảm ơn anh cho tốt đấy." Anh nâng cằm cô ấy lên, quấn lấy lưỡi, bên dưới không ngừng phát lực. Thậm chí còn có tiếng dâm thủy vang lên, cô gái trước mặt nhắm chặt hai mắt, lông mi điên cuồng run rẩy, đôi môi đỏ mọng đang thở hổn hển lộ ra răng hổ nhỏ nhọn. 

Động tĩnh có chút lớn, Tử Dị giữ cửa trong tiềm thức, sợ ai đó sẽ đến quấy rầy. 

Cuối cùng cô ấy cũng định thần lại, hai mắt tập trung, nhìn anh chằm chằm một hồi, đưa tay lên sờ cằm anh: "Hình như em để lại dấu Hickey mất rồi." 

Anh chớp mắt, nắm bàn tay nhỏ bé ướt át của cô ấy, véo vào tay và bày tỏ mong muốn: "Hi vọng  lần sau vợ anh đừng bôi kem dưỡng da lên mặt sau đó bị anh ăn và liếm chỗ không nên liếm."

Cô cười, "Họ Vương kia anh muốn chết phải không?" 

Sau khi trở lại, mọi người đã uống nhòe, nhìn điện thoại vậy mà mới qua 8 phút. Hóa ra vài phút chất lượng cao thực sự tốt hơn nhiều so với vài tiếng đồng hồ dâm đãng. Câu này thật đúng.

"Tiểu Đường, em bị sao vậy? Bụng không thoải mái sao? "Chị hai nhấp một ngụm rượu, thấy mặt Tiểu Đường không ổn, quan tâm hỏi Tiểu.

"Không sao, vừa rồi uống nhiều nên hơi đau đầu chút thôi. " Tiểu Đường chậm rãi ngồi xuống, nhìn Tiểu Bảo bên cạnh, nở nụ cười như hồ ly.

Hết

Truyện thì hay đấy nhg 8 phút thì có nhanh quá hông dị anh :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro