Chap 4 Năm đánh mất em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một làn khói đen nghi ngút vây quanh khu bán của bà lão đấy bao chùm khắp nơi chỉ thấy được nụ cười quỷ dị của bà từ từ biến mất không để lại dấu vết gì .

                                                                          HÔM SAU  

                                        SAU KHI CUỘC HỌP KẾT THÚC ĐÃ 5H CHIỀU 

Tô Nam sau khi họp xong liền nhanh chóng chuẩn bị về ăn cơm với vợ thì thấy Nhu Nhu bị người ta giật túi xách bị thương thấy thế Tô Nam vì nễ tình cha cô ta đã giúp đỡ mình rất nhiều nể mặt ông ấy mà giúp cô ta lấy lại túi anh kêu vệ sĩ chặn tên cướp lại nhưng không may bị tên cướp cầm dao quẹt phải một đường dài trên tay, Nhu Nhu thấy anh bị thương muốn cảm ơn anh vì đã giúp mình mời anh về nhà mình giúp anh băng bó vết thương tỏ vẻ lo lắng giữ tay anh lại nhưng bị anh hất ra nói với anh :

- Tô Nam anh bị thương rồi ! 

Nghe Nhu Nhu nói Tô Nam mới phác giác phát hiện ra bản thân đã bị thương không nói gì chỉ ra lệnh cho trợ lí đưa cô ta về , thấy không được Nhu Nhu liền nói : 

- Tô Nam anh muốn để vợ mình lo lắng sao nếu anh bị thương về nhà chắc chắn vợ anh sẽ lo lắng lắm đấy ! 

Tô Nam chỉ quay đầu liếc nhìn Nhu Nhu nói : 

- đấy là việc của tôi không mượn Nhu tiểu thư quan tâm .

chỉ ngạc nhiên thấy cửa miệng cô ta đếm ngược từ 3 đến 1 , khi đã đếm đến 0 anh bỗng nhiên trở nên lơ đãng mà dần mất ý thức anh như biến thành một con người vô thức hoàn toàn mất ý thức chỉ thấy hình bóng Nhu Nhu là Hiên Hiên . Thấy kế hoạch đã thành công Nhu Nhu đắc ý giả vờ tỏ vẻ đáng thương nói với Tô Nam : 

- Tô Nam không biết anh có thể đưa em về không ? 

Chỉ thấy Tô Nam vô hồn mà kêu được mở cửa xe cho cô bản thân tự lái xe chở cô về bỏ lại trợ lí trong vẻ hoang mang thấy có vẻ không ổn người trợ lí liền gọi cho Hiên Hiên nói hết cho Hiên Hiên biết thấy có gì đó mờ ám cô tính đi tìm nhưng không may gặp một đám người kì lạ ở ngoài cửa cô vội tắt hết đèn điện chuẩn bị tư thế đấu với họ cô gọi cho Tô Nam nhiều lần nhưng không được quyết định không gọi được phút chốc cô cảm thấy sợ hãi , lo lắng và thất vọng nhưng không cho phép bản thân được rơi nước mắt đám người đàn ông to lớn xông vào cô mạnh mẽ nhìn họ , Bọn họ không nói gì chỉ bày ra khuôn mặt háo sắc nhìn Hiên Hiên nói với cô : 

- Cô em đây là vợ của Nam Tổng sao không hổ như lời đồn xinh đẹp thật nha . 

một tên khác lại nói : 

- nhìn có vẻ cứng rắn mạnh mẽ như vậy chỉ là có chút hơi kiêu ngạo nha ! không biết trên giường sẽ thế nào nhỉ ? 

Nghe thấy những lời như vậy cô cảm thấy kinh tởm ghê sợ cười nhẹ mà đầy vẻ khiêu khích họ 

- Đám chó các người còn chẳng xứng với gái điếm vậy mà ở đây nói những lời kinh tởm đấy thật nực cười . 

Một người trong đám tức giận lao tới định đánh cô 

- Ngươi dám nói ta là chó sao !

chỉ thấy cô nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn vật cho ngã ngửa ra đau đớn cô không tha cho hắn mà với lấy chén trên bàn đập thẳng vào mặt hắn chỉ nghe thấy tiếng đau đớn của hắn những người còn lại sợ hãi nhưng vẫn tiến đến đánh nhau với cô . 

Trong lúc Hiên Hiên đang đánh nhau với đám du côn đó Tô Nam lúc này như bị mê hoặc ngồi trong nhà Nhu Nhu mà cười nói vui vẻ với cô suốt 8 tiếng tới lúc Nhu Nhu chuẩn bị dụ dỗ Tô Nam lên giường với mình bên Hiên Hiên đã xử lí xong cô cầm điện thoại lên gọi cuộc gọi cuối cùng cho Tô Nam . Khi Tô Nam đang còn nhầm tưởng Nhu Nhu là Hiên Hiên chuẩn bị làm điều đó vô tình bị tiếng điện thoại của Hiên Hiên mà giật mình tỉnh dậy thoát khỏi sự kiểm soát của Nhu Nhu anh giật mình đẩy cô ta ra mà bắt máy chỉ nghe thấy đầu dây bên kia hơi thở của Hiên Hiên rất yếu mà lo lắng chỉnh lại cúc áo chạy vội ra khỏi nhà Nhu Nhu lái xe thật nhanh quay về vừa đi vừa sợ hãi liên tục hỏi Hiên Hiên : 

- vợ à em có sao không ? vợ à ? vợ à ? 

Mặc cho Tô Nam có nói cỡ nào Hiên vì đánh nhau đã mệt muốn nói với anh nhưng lại chẳng thể chỉ cảm thấy vui vì anh không sao nhân lúc Hiên Hiên không chú ý một tên trong đám du côn bị hiên hiên đánh cho tơi tả nằm dưới đất nắm chặt lấy chân cô kéo thật mạnh khiến cô bị ngã mà la to đập đầu vào bàn . Tô Nam nghe thấy tiếng la của Hiên Hiên mà hoảng sợ lo lắng hỏi hiên hiên có chuyện gì chỉ thấy bên kia đã cúp máy anh lo sợ lái  hết tốc độ quay về nhà . 

Về đến nơi chỉ thấy ngôi nhà tối tăm cửa sổ bị vỡ hết cánh cửa bị đạp gãy Tô Nam sợ hãi chạy vội vô nhà liên tục gọi : 

- Vơ ơi ! Vợ ơi em đang ở đâu ! 

Gọi cô trong vô vọng tìm khắp nhà chỉ thấy một vũng máu đầy khắp sàn đồ đạc trong nhà bị đập vỡ hết mà lo sợ . Tìm khắp nơi không thấy Hiên Hiên Tô Nam bắt đầu khóc mà quỳ sụp xuống sàn không ngừng liên tục oán trách bản thân đã hại Hiên Hiên do mình không kiên định hơn không đủ mạnh mẽ để bảo vệ do bản thân đã để cô một mình đáng ra từ sớm bản thân nên tránh xa Nhu Nhu ra từ trước lúc anh đang tuyệt vọng nhất chỉ thấy cha anh bước vào sắc mặt không tốt nhìn anh . 

Nghe tin Hiên Hiên đang ở bệnh viện từ cha anh Tô Nam chạy vội đến chỗ Hiên Hiên chỉ thấy mẹ anh đang ngồi với Ông Nội anh không ngừng lo lắng mà khóc thấy anh bà đứng dậy tát thẳng vào mặt anh ánh mắt bà tức giận mà trách con trai mình  

- Lúc Hiên Hiên gặp khó khăn thì con đang ở đâu ? con ở đâu mà để con bé một mình đối đầu với đám du côn vậy hả ? mau trả lời mẹ đi lúc đấy con ở đâu mà để Hiên Hiên con bé thành bộ dạng như vậy ! 

Anh chẳng nói gì hay phản kháng chỉ đứng im mặc cho mẹ trách mắng đánh vào mình thấy Bác sĩ ra khỏi phòng anh liền vội chạy đến nắm chặt lấy hai vai bác sĩ hỏi 

- Vợ tôi sao rồi bác sĩ ? cô ấy làm sao rồi ? 

Bác sĩ chỉ thở dài 

- Mọi người tự vào mà xem bệnh nhân đi . 

Nói xong bác sĩ rời đi anh vội mở cửa đi vào chỉ thấy đồ đạc bị cô hất đổ vỡ hết còn Hiên Hiên thì đang cố gắng thắt cổ tự tử , thấy vậy anh liền chạy vội về phía cô mà ôm chặt xuống lớn tiếng với cô 

- Hiên Hiên em bị điên rồi sao ? 

Anh chỉ thấy nước mắt cô không ngừng rơi cô đẩy anh ra co người lại sợ hãi miệng không ngừng lẩm bẩm 

- Đừng đừng đụng vào em bẩn lắm , em bẩn lắm 

Nhìn cô như vậy anh chỉ biết đau lòng vội chạy tới ôm chặt cô mặc cho cô có phản kháng đẩy mình ra . 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro