Mắt phong thủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11:

"Thuật Tàng" là quyển sách bao gồm tất cả mọi thứ trong đó và vô cùng tinh thâm, những kiến thức và nội dung cần phải nắm nhiều vô kể. Tuy Dương Tử Mi có thiên bẩm hơn người nhưng một ngày cũng chỉ có thể tiếp thu được hơn mười trang sách thôi, hơn nữa đọc xong còn phải hiểu các điểm mấu chốt trong đó nữa.

Mấy ngày này, Dương Tử Mi vừa học thuộc "Thuật Tàng" vừa theo sư phụ học Đạo Học Thuật, ngày nào cũng bận rộn với việc học hành và đọc sách nên cô cảm thấy thời gian trôi rất nhanh, mới đó mà đã nửa năm rồi. Trong nửa năm này, cô đã nắm vững được rất nhiều lý luận, kiến thức về thiên văn, lịch pháp, số học, chiêm tinh, lục nhâm, thái ất, kỳ môn, chiêm hầu, bốc thệ, mệnh lý, tướng pháp, phong thủy, phù chú, chọn ngày, xem bói, thuật dưỡng sinh, thuật phòng trung, tạp thuật... chỉ là cô vẫn chưa thực hành qua thôi.

Lúc này, Ngọc Thanh đạo trưởng cũng quyết định dẫn cô theo học hỏi các kiến thức về bố cục phong thủy trên thực tế.

Phong thủy, vốn là một thuật học về hình dáng đất đai, nhà cửa, là một cách khảo sát, đánh giá địa lý thực địa và còn có tên gọi khác là Địa Tướng, thời xưa gọi là Kham Dư Thuật. Tương truyền, sư tổ của thuật phong thủy là Cửu Thiên Huyền Nữ, đến thời Chiến Quốc, thuật phong thủy bắt đầu được hoàn thiện hơn. Thuật phong thủy là một huyền thuật có lịch sử lâu đời ở Trung Quốc. Cách gọi Thanh Điểu, Thanh Nang cũng là một cách gọi khác của phong thủy, còn Kham Dư là cách gọi mang tính học thuật của nó.

Cách gọi phong thủy xuất phát từ cách gọi của Quách Phác thời Tấn trong đoạn văn sau: "Khí thừa phong tắc tán, giới thủy tắc chỉ. Cổ nhân tụ chi sứ bất tán, hành chi sứ hữu chỉ, cố vị chi phong thủy."

Phong thủy chủ yếu chia thành hai loại là phong thủy dương và phong thủy âm.

Phong thủy dương là phong thủy dùng để chọn đất đai, nhà cửa để ở hay văn phòng làm việc cho người sống. Ngoài nhà cửa ra, còn phải chú ý đến những thứ xung quanh hoặc bày trí trong nhà như đường xá, nước thải, vị trí cửa, trục chính trong nhà, vị trí gian thờ, vị trí đặt Ông Táo, vị trí chỗ ngồi làm việc... khái quát hơn thì phong thủy dương là để chỉ cách xem xét, bày trí các phòng ốc, vật dụng, hoàn cảnh môi trường xung quanh của các tòa nhà ba tầng trở lên. Đương nhiên, cũng sẽ có các trường hợp ngoại lệ vì nguyên nhân địa lý đặc thù nào đó, trong đó bao gồm cả các nguyên nhân liên quan đến các nguyên lý phong thủy cao thâm của phong thủy âm. Phong thủy dương đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc thành, bại của tất cả những người trong nhà.

Phong thủy âm là phong thủy dùng để chọn nơi chôn cất cho người chết, bao gồm hướng núi, hướng nước, huyệt vị, độ chôn nông hay sâu, ngoài ra còn phải chú trọng việc chọn ngày, giờ chôn cất sao cho hợp tuổi với người sống lẫn người chết cũng như tất cả các nhân tố liên quan đến vị trí huyệt mộ như tinh tú, núi non... "Táng Kinh" có nói rằng, họa phúc của con cháu đời sau hoàn toàn quyết định ở nơi chôn cất của các thế hệ trước. Những nơi chôn cất tốt có thể giúp cho người chết được thanh thản, người sống thì giàu sang phú quý. Nói đơn giản hơn thì nơi an táng của người chết có ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống của người sống. Các bậc tiền nhân và con cháu đời sau là cùng một khí, cùng khí ắt có tương cảm. Xương cốt cần phải sinh khí thì người còn sống mới được hưởng phúc.

Tồn tại tức là hợp lý. Phong thủy học có ảnh hưởng cả ngàn năm đến đời sống của người dân Trung Hoa, thậm chí cho đến nay, phong thủy vẫn luôn được người người tin tưởng. Điều này cho thấy phong thủy không phải là một dạng mê tín của thời phong kiến. Ngoài ra, từ góc độ khoa học mà nói thì phong thủy chính là một loại khoa học về từ trường của trái đất, có ảnh hưởng rất lớn đến sự may mắn của con người.

Ngọc Thanh đạo trưởng dẫn Dương Tử Mi đến trước một ngôi mộ mới xây.

Vừa nhìn thấy ngôi mộ này, mắt Dương Tử Mi nhíu nhíu lại.

Cô biết, ngôi mộ này chính là ngôi mộ an táng ông bà của tên trưởng thôn Dương Đức Minh độc ác kia.

- Đệ tử à, con nhìn chỗ này đi.

Ngọc Thanh đạo trưởng đứng trước mộ rồi nhìn quanh nói:

- Nơi này thế núi hanh thông, sáng sủa, không khí, gió và mạch nước cũng đủ đầy, quả là một nơi có phong thủy âm rất tốt, thế nên con cháu của họ nhất định sẽ được giàu sang, phú quý.

Dương Tử Mi liền nghĩ ngay đến bốn anh em nhà trưởng thôn kia.

Anh trai cả của trưởng thôn là Dương Đức Kiệt, hiện đang là bí thư thành ủy thành phố A, anh ba Dương Đức Chí là phó chủ nhiệm tỉnh ủy, anh tư Dương Đức Khánh là doanh nghiệp có tiếng ở thành phố A, có khối tài sản thuộc hàng triệu phú, còn Dương Đức Minh vì vụ cải cách văn hóa kia nên không được đi học đến nơi đến chốn thế nên thanh thế cũng không hiển hách như các anh mình. Nhưng nhờ quan hệ của các anh nên một người tính tình độc ác, nham hiểm như ông ấy cũng trở thành trưởng thôn của Dương Gia thôn.

Chương 12:

Chẳng lẽ, anh em họ sở dĩ có thể giàu sang, phú quý như thế chính là bởi vì tổ tiên của họ đã được an táng ở một mảnh đất tốt hay sao?

Cô nhìn chằm chằm vào ngôi mộ trước mặt.

Đột nhiên, cô phát hiện, dưới ánh mặt trời, hai luồng sương mù một trắng một đen xuất hiện trên mộ. Luồng sương mù trắng rất sáng, còn luồng sương đen thì lại rất đậm rất đậm, ngôi mộ kia thì lại nằm ngay chính giữa ranh giới của hai luồng sương mù này, xung quanh vẫn còn rất nhiều sương mù tiếp tục tập trung vào. Ngôi mộ giống như một con quỷ đang há to miệng nuốt chửng lấy những luồng sương mù kia nhưng sương mù xung quanh thì lại không ngừng kéo đến...

Thấy thế, cô chợt nhớ đến khí âm và khí dương mà lý luận phong thủy đã nhắc đến.

Nhà dương, là nhà dành cho người sống nên nơi ở cần phải có đầy đủ ánh sáng mặt trời, như vậy mới được may mắn. Còn nhà âm thì phải chọn nơi âm khí đủ đầy, tàng phong tụ khí để có thể nuôi dưỡng tinh khí của người chết, từ đó mới có thể tạo phúc cho các thế hệ con cháu sau này.

Vậy thì luồng sương trắng chính là dương khí, còn luồng sương đen chính là âm khí.

Ngôi một trước mặt cô lại nằm ngay giữa lằn ranh tiếp giáp giữa hai làn khí này, là nơi tập trung rất nhiều âm khí nhưng cũng kề sát bên nơi có nhiều dương khí, từ đó đạt được trạng thái cân bằng âm dương. Quả nhiên ngôi mộ được xây trên một vùng đất tốt.

Do nhìn quá lâu nên đầu cô lại bị choáng, cô nhanh chóng chớp chớp mắt liền mấy cái.

Lập tức, luồng sương mù kia biến mất, trước mắt cô hiện tại chỉ là một ngôi mộ bình thường.

- Sư phụ, người làm sao để phân biệt khí dương và khí âm ạ? Có thể nhìn thấy chúng không?

Dương Tử Mi thắc mắc hỏi Ngọc Thanh đạo trưởng.

Ngọc Thanh đạo trưởng vuốt vuốt râu cười nói:

- Sư phụ không có mắt âm dương nên không thể nhìn thấy khí âm dương.

- Vậy sao người lại biết ngôi mộ này tàng phong tụ khí vậy?

- Dựa vào địa hình, thế núi xung quanh, với lại vì vi sư có tài năng thiên bẩm nên có thể đoán ra được.

- Ồ, thì ra là như vậy.

Dương Tử Mi không muốn nói cho sư phụ biết là lúc nãy mình nhìn thấy hai luồng khí âm và dương kia, cô chỉ tiếp tục hỏi:

- Các tác động của con người có thể phá hỏng phong thủy không ạ?

Nghe cô hỏi thế, mặt Ngọc Thanh đạo trưởng đột nhiên nghiêm lại, ông trịnh trọng nói với cô:

- Từ xưa đến nay, phá hoại mộ tổ tiên của người khác ngoài tổn hao nguyên khí của mình ra, còn là một chuyện rất phi đạo đức nữa. Nó sẽ làm cho người chết không thể yên nghỉ, người sống cũng không yên thân. Trừ khi, hậu thế của họ đều là những tên cường hào ác bá thôi.

Dương Tử Mi lại nghĩ đến hành vi và cách ăn ở của mấy anh em nhà trưởng thôn.

Trưởng thôn Dương Đức Minh là ác bá của một vùng, chuyên ức hiếp, bắt nạt người yếu thế hơn, ông ta có thể khiến cho người nào đó sống hoặc chết, còn chuyện hãm hiếp phụ nữ cũng đã làm nhiều vô số kể. Mỗi khi trong thôn có cô gái nào xinh xinh mới được gả về là ông ta liền cướp mất đêm đầu tiên của người ta, nhưng vì gia thế của ông ấy quá lớn mạnh nên mọi người trong thôn dù rất căm phẫn nhưng cũng không dám làm gì ông ấy.

Còn anh cả Dương Đức Kiệt đang làm bí thư thành ủy của thành phố A nọ thì cũng là một tay tham ô, ăn chơi khét tiếng ở thành phố A. Ông ấy có biệt danh là "Xe Bới Móc", dưới sự quản lý của ông ấy, thành phố A ngày càng hỗn loạn, không ra trật tự gì. Tuy vẫn thường xuyên có người xuống kiểm tra nhưng ông ấy đều có thể hóa dữ thành lành, tai qua nạn khỏi nên trước nay vẫn không có ai dám làm gì ông ấy, thế nên ông ấy càng ngày càng tác oai tác quái.

Anh ba của trưởng thôn vì công tác ở tỉnh ủy nên Dương Tử Mi cũng không rõ lắm. Còn ông anh tên Dương Đức Khánh kia thì cấu kết với anh trai của mình là Dương Đức Kiệt lũng đoạn lĩnh vực địa ốc, tài chính, điện nước, vui chơi giải trí, dịch vụ ăn uống của cả thành phố A. Hầu như không việc xấu xa nào mà không làm, khiến người dân thành phố A không khỏi kêu than. Người như vậy nhưng lại được nhận giải thưởng là thanh niên kiệt xuất, nhà từ thiện toàn quốc gì đó.

Cô khinh!

Vừa nghĩ đến những hành vi cũng như cách ăn ở của mấy anh em nhà họ, Dương Tử Mi vô cùng tức giận, chỉ muốn nhổ ngay một bãi nước bọt xuống đất.

Dù là thù chung hay thù riêng, cô cũng phải nhanh chóng phá hỏng phong thủy này, để gã trưởng thôn độc ác kia mau xảy ra chuyện, như thế mới có thể bảo vệ cả nhà cô.

Chương 13:

Ngọc Thanh đạo trưởng không để ý đến thần sắc và các diễn biến tâm lý của cô, ông chỉ tiếp tục dẫn cô đi về phía trước, đến trước một ngôi mộ nằm trên vùng đất cằn cỗi, bạc màu, xung quanh đều là cỏ khô, héo úa.

Ngôi mộ này cô rất quen thuộc, bởi vì đó chính là ngôi mộ tổ tiên của cô. Thanh minh năm ngoái cô còn cùng ông nội và cha cô đến đây tảo mộ.

...........

- Đệ tử à, con quan sát ngôi mộ này xem.

- Dạ, sư phụ.

Dương Tử Mi chú ý nhìn vào ngôi mộ, trong lòng cô có chút lo lắng, bồn chồn.

Một lúc sau, cảnh vật trước mắt cô dần thay đổi, cô chỉ thấy trên ngôi mộ của tổ tiên cô có một luồng sương mù màu đỏ thẫm, luồng sương mù này có hình của một con dao nhọn đang không ngừng đâm xuống mộ.

Đột nhiên cô cảm thấy tim mình như có gì đó đè lên, ngay sau đó cô lập tức nôn ra một ngụm máu, toàn thân cô không có chút sức lực, cô quỵ xuống đất.

- Đệ tử, con làm sao vậy?

Ngọc Thanh đạo trưởng thấy sắc mặt cô đột nhiên trắng bệch, lại nôn ra máu nên ông vội vã bắt mạch cho cô. Ông phát hiện mạch của cô rất yếu, giống như bị nội thương vậy.

Sao đột nhiên lại bị nội thương?

Ngọc Thanh đạo trưởng nghi hoặc nhìn gương mặt trắng bệch của Dương Tử Mi, tiếp đến ông nắm lấy tay cô, truyền nội công của mình cho cô.

Nhận được nội công của sư phụ, Dương Tử Mi mới thấy đỡ hơn chút. Cô bình tâm lại và tiếp tục nhìn vào khoảng không phía trên ngôi mộ tổ tiên mình. Nhưng luồng sương mù màu đỏ hình lưỡi dao kia đã biến mất, chỉ có ngôi mộ cỏ úa đang nằm trơ trọi, đơn độc dưới ánh mặt trời chói chang kia.

Cho dù cô không học qua phong thủy đi nữa thì cô cũng biết rằng cảnh tượng mà cô thấy lúc nãy chính là hiện tượng rất rất xấu.

Chả trách một năm sau, cô tan cửa nát nhà, thì ra là do phong thủy của tổ tiên nhà cô có vấn đề.

- Đệ tử à, sao đột nhiên con lại bị nội thương vậy?

- Sư phụ, đây.... là mộ tổ tiên nhà con.

Dương Tử Mi vẫn còn rất yếu, cô thều thào nói:

- Người thấy ngôi mộ này có vấn đề gì chưa ạ?

Mặt Ngọc Thanh đạo trưởng bỗng nhiên nghiêm trọng, ông nói:

- Đất ở đây khô cằn nên có thể thấy đây là một mảnh đất không có sinh khí, e là không thích hợp để an táng. Ngoài ra, nơi này thế núi đứt gãy, sinh khí thường sẽ chạy theo thổ mạch, nên một khi mạch bị đứt thì sinh khí cũng sẽ đứt theo. Hơn nữa, thế núi ở đây sừng sững mà lại không bằng phẳng, có nhiều khối đá kỳ dị, thế nên sẽ khiến đất ở đây sinh ra oán khí. Nên có thể nói đây là một mảnh đất xấu, người được chôn cất ở đây sẽ không thể yên nghỉ, còn người sống cũng bị ảnh hưởng theo, nhất định là sẽ...

Nói đến đây, ông không nói thêm nữa mà chỉ nhìn Dương Tử Mi bằng vẻ mặt thương xót, dường như ông đã dự liệu được số phận bi thương sau này của cô.

Dương Tử Mi cuối cùng cũng hiểu được luồng khí xấu màu đỏ thẫm hình con dao đó có ý nghĩa gì rồi.

- Sư phụ, vậy nhà con phải làm sao mới được ạ? Có thể hóa giải không?

- Nơi này hung sát quá mạnh, vi sư không đủ năng lực để hóa giải, chỉ có một cách duy nhất là dời mộ thôi! Đệ tử à, chút nữa sư phụ sẽ theo con xuống núi khuyên nhà con dời mộ!

- Con cám ơn sư phụ!

- Nhưng mà cũng phải tìm sẵn một huyệt mộ tốt hơn mới được.

Nói đoạn, Ngọc Thanh đạo trưởng nhìn ra xung quanh, sau đó ông nói với cô:

- Nếu con đã thành thạo lý luận phong thủy rồi, vậy bây giờ con xem có thể chọn được một huyệt mộ long điểm, một huyệt mộ có phong thủy tốt để có thể phù hộ cho nhà con được bình an hay không.

Dương Tử Mi gật gật đầu. Cô liền dùng Đạo Khí Thuật để điều hòa lại nội thương lúc nãy, tiếp đến cô đứng dậy, bắt đầu đi tìm huyệt mộ có phong thủy tốt cho tổ tiên mình.

Ngọc Thanh đạo trưởng lẳng lặng đi theo sau lưng cô.

Cuối cùng, Dương Tử Mi dừng lại trên một mảnh đất nọ.

Mảnh đất này hướng Bắc có các dãy núi kéo dài vô tận, hướng Nam thì có những ngọn núi nhỏ, sườn đồi thoai thoải đối ứng, trái phải hai bên đều có núi non bao quanh che chở, chính giữa thì chính phụ rõ ràng, thế đất rộng rãi, thoáng đãng, lại có nguồn nước uốn lượn bao quanh.

Chương 14:

Cô thử nhìn chăm chú vào mảnh đất đó.

Quả nhiên, mảnh đất xuất hiện một luồng sương mù màu vàng đang lững lờ bao quanh, dấu hiệu của một mảnh đất tốt.

Cô nhặt một cành cây cắm lên nơi có luồng sương mù màu vàng đó để làm dấu, sau đó giả vờ "ngây thơ" nhìn Ngọc Thanh đạo trưởng hỏi:

- Sư phụ, con chọn nơi này, sư phụ thấy sao?

Thấy cô chọn mảnh đất đó, Ngọc Thanh đạo trưởng ngạc nhiên tột độ.

Mảnh đất này ông cũng đã từng đến rồi, lúc đó ông cũng phải dùng la bàn để đo đạc. Nơi mà Dương Tử Mi dùng cành cây khô cắm lên làm dấu cũng chính là nơi mà ngày hôm đó ông đã chọn, không có chút sai lệch nào.

Cô bé này hoàn toàn không cần dùng đến la bàn mà chỉ dựa vào cảm giác là đã chọn được một mảnh đất tốt, chẳng lẽ cô bé có mắt phong thủy sao?

Thấy vẻ mặt sư phụ ra vẻ tán dương, Dương Tử Mi biết cô đã chọn đúng nơi.

Ngọc Thanh đạo trưởng cùng Dương Tử Mi xuống núi và đến nhà cô.

Trong nửa năm này, cả nhà Dương Tử Mi đã quen với việc sáng nào cô cũng lên núi để học đạo, ngay cả Dương Thanh, cha cô, cũng mắt nhắm mắt mở cho cô đi học, còn ông nội cô thì lại càng không đoái hoài gì tới. Điều này cũng dễ hiểu bởi vì dù gì thì Dương Tử Mi cũng là chỉ là một đứa cháu gái, trong mắt ông, cháu gái chỉ là đồ vô dụng, thế nên học gì cũng được, ông không quan tâm. Hơn nữa, bữa sáng và bữa trưa cô đều ăn ở trên núi nên vì thế mà lương thực trong nhà cũng tiết kiệm được ít nhiều.

Còn bà nội và mẹ cô thì thấy cô ngày càng dễ thương, thông minh, lanh lợi nên đều tưởng là kết quả chỉ dạy của lão thần tiên nên không những không phản đối mà càng ủng hộ cô đi học.

Cả nhà Dương Thanh thấy lão đạo trưởng đi cùng Dương Tử Mi đến nhà, đều vội vàng ra đến tận cửa đón tiếp.

Ngay cả ông nội, ngày thường chẳng thèm quan tâm gì đến đứa cháu nội gái nhưng giờ thấy Ngọc Thanh đạo trưởng đến ông cũng vội vội vàng vàng tiếp đón, trò chuyện rất thân tình.

Ngọc Thanh đạo trưởng không phải là người thích nói chuyện phiếm, thế nên sau khi trò chuyện vài câu với Dương Bách xong thì ông lập tức vào chủ đề chính là ngôi mộ tổ tiên của nhà Dương Tử Mi.

Người vùng nông thôn rất tin vào phong thủy.

Khi cha của Dương Bách, cũng chính là ông cố nội của Dương Tử Mi mất, đúng lúc xã hội đang trong thời kỳ bài trừ mê tín dị đoan của thời trước, thế nên lúc đó nhà ai có cưới gả hay lễ tang gì cũng không dám mời thầy phong thủy đến xem, nếu không sẽ bị đấu tố đến chết.

Cũng chính vì thế nên lúc cha mất, Dương Bách cũng lên núi, đến mảnh đất mà nhà mình được thôn phân cho, chọn đại một nơi sáng sủa, thoáng đãng để an táng cha.

Giờ, nghe Ngọc Thanh đạo trưởng nói đó là mảnh đất vô cùng xấu, người được an táng ở đó không những không được yên nghỉ mà còn ảnh hưởng đến cả người đang sống, ông cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Thế nên, ông vội vàng hỏi Ngọc Thanh đạo trưởng cách hóa giải.

- Nhà của mọi người trước giờ chưa bao giờ được yên ổn, người trong nhà thường hay đau ốm, bệnh tật, thậm chí sau này còn có thể gặp đại họa... tất cả những thứ này đều có liên quan đến huyệt mộ đó. Cho nên, bần đạo thấy mọi người nên nhanh chóng dời mộ đi nơi khác, hơn nữa, bần đạo cũng đã chọn được một nơi tốt hơn, mọi người cứ yên tâm dời mộ đến đó.

- Cám ơn đạo trưởng, cám ơn đạo trưởng!

Dương Bách nghe xong, vô cùng cảm kích. Từ sau khi cha ông mất xong, sức khỏe của những người trong gia đình ông rất xấu, nay ốm, mai đau. Cưới được một đứa con dâu về, vốn con dâu cũng là một người mạnh khỏe, nhưng không biết tại sao lại mắc phải bệnh hậu sản, càng tệ hơn là cô con dâu này mãi vẫn không sinh được cho ông một đứa cháu trai.

Ông cũng từng nghĩ là có khi nào vì lúc cha mất, ông đã chọn đại một nơi để chôn cất mà không xem xét hay suy nghĩ gì nhiều nên giờ gia cảnh mới ra nông nỗi.

Bây giờ, Ngọc Thanh đạo trưởng lại nhắc đến chuyện đó nên ông càng khẳng định những suy đoán trước đó của ông là đúng.

Sau khi trao đổi và chọn được ngày tốt để dời mộ cùng Dương Bách, Ngọc Thanh đạo trưởng lại dẫn Dương Tử Mi ra đứng trước cửa nhà cô, bảo cô xem phong thủy của ngôi nhà mình đang ở.

Dương Tử Mi nhìn chăm chú vào nóc nhà một lúc lâu, đột nhiên, cô nhìn thấy xung quanh ngôi nhà có một luồng âm khí màu xám bao quanh, hoàn toàn không có một tia sáng nào, giống như một luồng khí chết vậy.

Đây là... âm sát khí?

Cô thở hắt ra một cái thật mạnh.

Trong Phong thủy học, nhà âm tuy quan trọng nhưng ảnh hưởng của nhà dương lại càng quan trọng hơn, bởi vì tất cả mọi hoạt động diễn trong hàng ngày của những người trong nhà như ăn uống, ngủ nghỉ, sinh hoạt đều bị ảnh hưởng bởi ngôi nhà mình đang ở.

Chương 15:

Chẳng trách cả nhà cô trông lúc nào cũng thiếu sinh khí. Ba và ông nội cô thì có vẻ như thiếu sức sống, còn bà nội và mẹ cô thì lúc nào cũng than đau nhức tay chân mình mẩy, còn em gái Dương Tử Hi thì thì cứ hay khóc đêm, thì ra là do nhà cô có âm sát khí.

Nhưng âm sát khí này rốt cuộc là ở đâu ra?

Cô ngỡ ngàng nhìn sư phụ.

Ngọc Thanh đạo trưởng dẫn cô vòng ra sau nhà.

Sau nhà cô có một ao cá nhỏ, cái ao cá này chính là cái ao mà một năm trước thôn trưởng Dương Đức Minh đã đào.

- Nhà tựa về hướng Nam, cửa hướng về hướng bắc, thủy hỏa tương trợ, khảm chấn tương thông, vốn là một hướng nhà có phong thủy tốt, sẽ được phú quý, nhưng giờ lại có nước ở sau nhà, đây chính là hung tinh, phạm sát khí.

Ngọc Thanh đạo trưởng vừa nhìn cái ao cá sau nhà cô vừa thở dài nói, ngừng một chút, ông lại tiếp:

- Phong thủy nơi này vốn rất tốt, nhưng lại bị cái ao cá này và gốc cây khô trước cửa nhà kia phá vỡ phong thủy nên cả nhà con mới gặp nhiều tai nạn, bệnh tật như vậy, thậm chí còn có thể tan cửa nát nhà nữa.

Nghĩ đến chuyện tan cửa nát nhà của kiếp trước, trái tim bé nhỏ của Dương Tử Mi chợt run lên, cô vội hỏi:

- Sư phụ, có cách nào hóa giải không ạ?

...........

- À, cách tốt nhất là lấp cái ao cá này lại, và dời cây khô ở trước cửa nhà đi chỗ khác. "Mộc" ở trước cửa nhà vốn dĩ đã hình thành chữ "khốn", mà đây còn là một cây khô không một chút sức sống nào, nên đã ảnh hưởng trực tiếp đến vận khí và sức khỏe.

- Nhưng ao cá này là của trưởng thôn, ông ta chắc chắn sẽ không chịu lấp cái ao cá này đâu ạ.

- Vậy thì chỉ còn có thể áp dụng biện pháp ngăn chặn sát khí, xây một vách tường ngăn cách giữa nhà và ao cá, ngăn sát khí từ bên ngoài vào, đồng thời nên trồng thêm một hàng thông để chúng có tác dụng điều hòa âm dương.

- Sư phụ, sư phụ có thể nói với ông nội con không?

Nghe sư phụ bảo rằng có cách hóa giải, Dương Tử Mi vô cùng mừng rỡ, cô vội vã nắm tay áo Ngọc Thanh đạo trưởng khẩn nài.

Ngọc Thanh đạo trưởng giơ tay vuốt vuốt đầu cô nói:

- Đương nhiên là được rồi, bần đạo sẽ không để cho cô học trò cưng của mình ở trong một nơi có âm sát khí như vậy đâu.

- Con cám ơn sư phụ.

Dương Tử Mi có cảm giác là vận mệnh của cả nhà cô sẽ bắt đầu thay đổi kể từ ngày hôm nay.

- Vậy thì con phải chăm chỉ, siêng năng học hành để có thể kế thừa đạo thuật của vi sư, nhanh chóng tiếp thu, tiếp tục lưu truyền và phát triển Huyền Học thật sự sắp bị biến mất này nhé.

Ngọc Thanh đạo trưởng hiền từ và kỳ vọng nhìn cô nói, sau đó ông nói tiếp:

- Con phải cho mọi người biết rằng, Huyền Học không phải là thứ mê tín của thời phong kiến!

- Dạ.

Dương Tử Mi gật gật đầu.

Sau khi Ngọc Thanh đạo trưởng lên núi, Dương Tử Mi cũng không thể chuyên tâm đọc sách. Cô muốn tiếp tục thử mắt phong thủy của mình. Thế là cô chạy một vòng quanh thôn, đến từng nhà quan sát, nhưng mỗi lần xem xong một nơi là cô lại bị chóng mặt, thể lực tiêu hao rất nhiều.

Khi cô ngước đầu lên nhìn nhà chú họ của mình thì đột nhiên cô nghe thấy có tiếng rít nho nhỏ đang bay về hướng mình, cô vội vã né qua một bên.

Bịch!

Một hòn đá to bay về phía cô, sượt qua đầu và đập trúng vào gốc cây to ngay trước mặt cô.

Hòn đá to như thế nếu chọi trúng đầu thì không chết cũng sẽ bị tét đầu chảy máu!

Cô quay đầu lại nhìn thì thấy hòn đá đó là do thằng nhóc mập Dương Tráng, con trai trưởng thôn ném.

Lúc này, Dương Tráng đang lè lưỡi trêu chọc Dương Tử Mi, sau đó nó lại cúi xuống nhặt đá ném tiếp về phía cô.

Dương Tử Mi đã tu luyện thuật đạo khí được nửa năm, thân thể cô trở nên nhẹ nhàng linh hoạt hơn nên không bị ném trúng, chỉ là cô vô cùng tức giận. Một đứa trẻ còn nhỏ như vậy mà đã ngông cuồng, hống hách như thế. Càng tệ hơn là mẹ nó, Lương Như Hoa, đang đứng kế bên nhìn mà không hề ngăn cản nó.

Dương Tử Mi tức giận mắng:

- Con heo mập kia, không biết rằng ném đá như thế sẽ gây chết người sao?

- Ơ, cái con nhỏ vô dụng, mạng rẻ như bèo kia dám mắng Tiểu Tráng nhà tao à. Dù nó có ném đá mày chết đi nữa thì cũng đã sao nào.

Lương Như Hoa chống tay lên hông sườn béo mỡ của bà ấy, bắt đầu xúi con trai:

- Tiếp tục ném nó đi con, không có gì phải sợ hết.

Dương Tráng được mẹ khuyến khích nên càng thích thú hơn, nó tiếp tục nhặt đá ném liên tục vào Dương Tử Mi!

Dương Tử Mi tức quá cũng nhặt đá ném trả lại.

Cô là người luyện nội công, nên độ chính xác hiển nhiên là sẽ hơn người bình thường rất nhiều. Thế nên, hòn đá cô ném ra trúng ngay vào cánh tay của Dương Tráng nghe bốp một tiếng.

Dương Tráng đau đến nỗi khóc bù lu bù loa. Nó ngồi phịch xuống đất giãy nãy lên cứ tưởng như là có gì kinh thiên động địa lắm.

Lương Như Hoa thấy Dương Tử Mi dám ném trả con trai mình thì vừa đau lòng vừa tức giận. Bà ta nhanh chóng chạy về phía Dương Tử Mi, muốn bắt cô lại.

Dương Tử Mi đã leo núi và luyện đạo khí suốt nửa năm nay nên vốn dĩ cô chạy còn nhanh hơn thỏ nữa, Lương Như Hoa kia khó mà bắt được cô.

Nhưng hôm nay, lúc xem phong thủy ở mộ tổ tiên nhà mình, cô đã bị nội thương, lại thêm đôi chân hiện tại chỉ là đôi chân của một đứa trẻ mới hơn năm tuổi nên dĩ nhiên sẽ chạy không lại Lương Như Hoa. Cuối cùng cô cũng bị Lương Như Hoa tóm lấy và nhấc bổng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro