☆, chương 28 gian thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  "Giá gấp hai? Thật sự?" Không chờ Vu Nại hồi phục tinh thần, Lam Phong đã mở miệng.
Vu Nại lại lần nữa kinh ngạc mà nhìn người trước mắt , trong lòng không khỏi nói thầm, hắn còn tưởng rằng Lam Phong sẽ cùng những người này đánh nhau một phen, sau đó thà chết chứ không chịu khuất phục , không nghĩ tới đối phương ra giá hơn hai trăm  vạn hắn liền lập tức đáp ứng , không nghĩ tới người này sớm biết những người kia sẽ không bỏ qua cho tông pháp nên mới không tiếc giá trên trời  bỏ tiền ra mua giờ lại lời được 1 khoảng  ,
Vu Nại còn đắm chìm  trong ảo tưởng của  mình , Lam Phong đã lấy tông pháp ra cầm trong tay: "Tuy rằng ta không muốn nói, nhưng là các hạ cư nhiên mang theo năm  cao thủ  đến, chắc là quyết định phải đạt tông pháp cho bằng được , nếu như ta không đồng ý thì chỉ có con đường chết có đúng không ."
Vu Nại trong lòng cả kinh, nhìn những người đứng ở phía sau tên mập, tuy rằng nhìn có chút bình thường không có bất luận  lực sát thương gì , nhưng có thể nhìn thấy đôi mắt họ rất có thần, sâu không thấy đáy.
"Ngươi sợ bọn họ?"đứng ở phía sau lam phong vu nại hỏi.
Lam Phong quay đầu lại nhìn hắn một cái: "Đánh không lại, đương nhiên phải sợ."
tốt lắm, tuy rằng không muốn tin tưởng, nhưng từ lâu trong lòng vu nại lam phong đã là 1 người rất lợi hại không có việc gì là không làm được, không nghĩ tới thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân,người lợi hại hơn không phải không có.
Lam Phong đương nhiên biết hắn suy nghĩ cái gì, bất quá hừ lạnh một tiếng, cũng không có nói chuyện.
tên Mập nghe được Lam Phong cư nhiên như vậy sảng khoái liền đáp ứng , trên mặt vui vẻ, trong tay xuất hiện một chiếc nhẫn: "Đây là thù lao."
Lam Phong cũng không hàm hồ, trực tiếp cầm  tông pháp trong tay ném qua , đồng thời tiếp được chiếc nhẫn , nhìn nhìn bộ dáng rất giống người ham tiền.
tên  mập  nhìn thấy động tác của lam phong, khinh thường mà hừ lạnh một tiếng,  sau đó mới mang theo người của hắn rời đi.
Chờ những người đó rời đi, Vu Nại lập tức tiến lên: "Nếu tên mập này nhiều tiền như vậy , vì sao lúc ở đấu giá hội lại nhường cho chúng ta."
Lam Phong khóe môi vi cong, lộ ra ý cười lạnh: "Lúc ấy hắn chắc là đoán không ra  thân phận của chúng ta nên  có điều cố kỵ, hiện giờ đại khái  là biết ta chỉ là một  luyện dược sư cấp 4, vẫn là cấp thấp không có bối cảnh gì, cho nên mới không kiêng nể như vậy."
"Luyện dược sư không phải rất được mọi người kính nể sao?"
"Hừ, chắc là có chuyện gì lợi ích hơn đang chờ hắn."
Vu Nại cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trong tay, còn may bên trong có tiền, bằng không hắn sẽ đau lòng  khi bị người đoạt đi tông pháp.
Lam Phong xoay người nhìn hắn một cái: "Đi thôi, cơm nước xong chúng ta lấy tông pháp trở về."
"đi lấy lại?" Vu Nại nhất thời không phản ứng kịp.
"uhm, đồ vật ta muốn làm sao có thể đem cho người khác." Lam Phong nói xong liền khởi động Truyền Tống Trận, nháy mắt đem hai người về đến nhà .
chân vừa chạm xuống đất Vu Nại liền nhìn Lam Phong: "Ngươi nói chúng ta một hồi sẽ  đi đoạt lấy tông pháp?"
"không khác biệt lắm."
Nhìn thân ảnh lam phong đã vào phòng bếp, Vu Nại đi theo sau: "bên phía đối phương cao thủ nhiều như vậy chúng ta đoạt như thế nào được?"
Lam Phong đã bắt đầu rửa rau: "Không quan tâm,1 mình ta là được."
Cầm  nhẫn trong tay, Vu Nại đối với  bóng dáng của lam phong không khỏi lộ ra vài phần cực kỳ hâm mộ, quả nhiên cao thủ khí chất đều không giống người thường.
"Đúng rồi, ngươi đã chọn được tâm pháp nào chưa?"
Giật mình, Vu Nại khẽ cắn môi, đem quyết định của chính mình nói ra: "chọn rồi, là vô song phổ." Làm một 1 quái vật không có tình cảm , hắn không cần, đến khi song tu, lúc đó rồi tính sau.
Lam Phong đưa lưng về phía Vu Nại khóe môi lộ ra  ý vị không rõ biểu tình, đáng tiếc Vu Nại nhìn không thấy.
"Hảo, đây là  tông pháp hoàn chỉnh." Lam Phong xoay người,ánh sáng từ lòng  bàn tay hiện ra, Vu Nại liền cảm thấy ánh sáng kia trực tiếp đi vào trong đầu óc mình, nháy mắt bên trong đầu các loại văn tự đồ án hiện lên.
"Ngươi có thể trước đi ra ngoài xem, cái nào không hiểu liền hỏi ta." Lam Phong xoay người lại bắt đầu bận rộn.
Vu Nại nuốt xuống viên dược cuối cùng của ngày hôm nay, rồi mới ngồi xuống ghế, bắt đầu chậm rãi đọc tông pháp trong đầu, phát hiện điều giống như lam phong đã nói,trước  tầng 8 đều tương đối đơn giản, chính là tới tầng 9 tông pháp bắt đầu đột biến, trách không được Lam Phong nói kia yêu cầu song tu, bằng không một người thừa nhận được lực lượng lớn như vậy tiến vào cơ thể.
Cơm nước xong Lam Phong cùng  Vu Nại tiếp tục ở chỗ này xem tông pháp, sau đó lam phong  mở ra Truyền Tống Trận rời đi. Vu Nại biết hắn khẳng định là đi đoạt lấy tông pháp, nhưng cũng không có muốn  đi theo, dù sao bây giờ mình cũng là 1 phàm nhân,  nói không chừng đi theo chỉ làm lam phong thêm vướng tay mà thôi. nhưng vừa mới nghe Lam Phong nói mấy tên thủ  hạ kia  đều là  cao thủ huyền tu, vẫn không khỏi có chút lo lắng. Bất quá nếu Lam Phong đã quyết chắc là không có chuyện gì đâu, lam phong hắn không phải là người không nắm chắc thành công mà đã làm . Nghĩ như thế Vu Nại cũng không lo lắng nữa, tiếp tục tập trung  nghiên cứu tông pháp.
Chờ Vu Nại đem tông  pháp trong đầu xem qua một lần , mở mắt ra phát hiện cư nhiên trời đã khuya, vừa vặn nhìn đến Lam Phong từ bên ngoài đi vào.
Lam Phong nhìn thấy bộ dáng của hắn liền đoán rằng hắn vừa mới luyện công xong, không nói gì thêm, chỉ là ánh sáng trong tay  hiện lên, lòng bàn tay xuất hiện 1 quyển trục. Vu Nại nhận ra được đó là quyển trục mà ban ngày tên mập đó lấy đi.
"Ngươi thật sự  lấy lại được?" Không khỏi líu lưỡi, hiện tại xem ra Lam Phong một chút vết thương điều không có, ngay cả sắc mặt cũng hồng hào.
Lam Phong gật đầu, đem quyển trục đặt ở trên bàn: "Cái này tuy rằng là huyền giai công pháp, nhưng cũng thích hợp cho ngươi dùng."
Vu Nại không có nhìn tới công pháp,mà  hỏi trước: "Ngươi cùng bọn họ đánh nhau rồi?"
"Đánh rồi."
"ngươi đánh thắng họ?"
"Ân, bất quá ta dùng một ít mưu kế.  công pháp này ngươi hiện tại còn luyện không được, bất quá có thể tham khảo trước, ta đi ngủ, sáng mai liền rời đi." Lam Phong nói xong liền trở về phòng.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro