☆, chương 29 cướp lại quyển trục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Vu Nại cầm lấy quyển trục mở ra, phát hiện bên trong là dạy sử dụng các  loại ảo cảnh công pháp, bình thường  Linh Tu Sư sơ cấp bởi vì tinh thần lực không đủ không thể ngưng tụ tinh thần lực để tấn công, chính là không có thủ đoạn dùng để công kích , nhưng  có thể dùng tinh thần lực để bói toán cùng tiên chi, còn có thể dùng một ít  ảo thuật nho nhỏ để mê hoặc người khác, nhưng những  cái này  cũng giống như người phàm làm xiếc, gặp được  người tu tiên lợi hại  chẳng khác nào giống như con kiến, cho nên  linh tu sư sơ cấp sức chiến đấu cùng lực sát thương thấp đến đáng thương, người bình thường đều sẽ không để vào mắt.
Vượt qua giai đoạn sơ  cấp, tiến vào giai đoạn trung cấp, linh tu sư sức chiến đấu liền bay vọt,  giai đoạn này linh tu giả không những có thể bắt đầu tu luyện các loại  kỹ năng công kích tỷ như ảo thuật cao cấp, có thể tạo ra ảo cảnh làm người khác tưởng là hiện thực, có thể khống chế  hoặc là mê hoặc người khác.  ảo thuật cao cấp kỳ thật chính là hình ảnh trong thâm tâm, nói cách khác linh tu sư có thể công kích thẳng vào nội tâm của đối phương, thậm chí có thể tìm ra tâm ma hay các điểm yếu trên cơ thể.
Ngày thường Lam Phong cũng sẽ xuyên thấu qua thần thức đọc được suy nghĩ của vu nại, nhưng là loại  công pháp này chỉ có thể đối  phàm nhân bình thường hoặc là  tu luyện giả sơ cấp mới có công  hiệu, còn một khi tiến vào huyền tu nếu không phải là người có tinh thần lực mạnh mẽ như linh tu sư nếu dùng không cẩn thận nhất định sẽ bị phản hệ
Lam Phong đưa cho hắn chính là 1 loại công pháp ảo thuật cao cấp, Vu Nại lập tức nổi lên hứng thú, liền đem công pháp kia ghi nhớ  trong đầu, về sau thực lực tăng lên có thể tu luyện tu luyện.
Nhìn  quyển trục trong tay văn tự bên trong biến thành 1 loại phù ấn tiến vào trong đầu, Vu Nại nhắm mắt ở trong đầu xem một lần mới đem  quyển trục ném xuống, nhớ tới Lam Phong vừa nói sáng mai bắt đầu lên đường hắn cũng bò lên giường ngủ.
Sáng sớm tỉnh lại Lam Phong đã đem bữa sáng chuẩn bị tốt, ăn xong hai người liền rời đi khỏi nhà. ra khỏi nhà vu nại thấy lam phong thiết lập kết giới xung quanh nhà, sau đó Lam Phong nói cho hắn biết đó là một loại  thuật che mắt, phòng ngừa có người không thấy đi vào, tuy rằng dược bên trong không phải thực đáng giá, nhưng cũng có thể bán được ít tiền.
Vu Nại nhớ tới một viên dược hắn có thể bán mấy vạn đồng vàng, ở đây còn có cả 1 nhà đan dược, không khỏi cạn lời, bất quá nhớ tới lúc người này tiêu 1 lần trên 100 vạn kim còn không nháy mắt tới 1 cái, kia có  mấy vạn kim cũng không tính cái gì.
Hai người đi đến trên đường phố Vu Nại liền nhìn đến nơi có nhiều người tụ tập ở một chỗ không biết đang xem cái gì,lòng hiếu kỳ  nổi lên liền đi vào xem không có để ý tới ánh mắt của lam phong, trước mắt hắn là một chỗ của khu nhà cấp cao, nhưng lúc này chổ cổng lớn lại bị người ta không biết dùng cái gì tạo thành 1 lỗ hỏng lớn.
"ta nghe nói đêm qua có cao thủ đã tìm tới cửa,  người bên trong toàn bộ đều đánh không lại, lại còn có làm người giữ cửa cấp tạp." Bên cạnh có người nhỏ giọng ở nghị luận.
"Không phải chớ, Thạch gia xưng bá nơi này cũng không phải ngày một  ngày hai, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, nghe nói có vài cao thủ cấp bậc đã đạt tới thiên nhân."
"Là sự thật, nghe nói chỉ có 1  người tìm tới cửa, còn là 1 nữ nhân, trực tiếp đem tất cả mọi người đánh bại."
"Nữ nhân? Một người?có  Biết đối phương là người nào không?" Người nọ nhỏ giọng kinh hô.
Nghe đến đó, Vu Nại ánh mắt có chút phức tạp mà nhìn  người trước mắt , thấy thế nào đều không giống nữ nhân a, tuy rằng khuôn mặt quá  xinh đẹp.
"Nghe nói Thạch gia hiện tại đang điều tra hình như là mất đồ vật gì đó, gia chủ thạch gia hiện tại tức giận đến  hộc máu còn nằm ở trên giường."
"nghiêm trọng như vậy? đồ vật bị mất kia chắc là rất quan trọng."
Vu Nại vốn đang tính tiếp tục nghe, bên cạnh lam phong chờ đến không kiên nhẩn lôi hắn đi.
Nhìn người bên cạnh mặt vô biểu tình , Vu Nại nhịn không được thấp giọng hỏi : "đó Là nhà tên mập kia sao?"
Lam Phong nhướng mày, không có trả lời, bất quá Vu Nại cũng biết mình đã đoán đúng rồi, nhưng là nhớ lại cái vẻ mặt kiêu ngạo của tên mập ngày hôm qua giờ lại hộc máu nằm trên giường tâm trạng của hắn tốt lên không ít
Hai người đang đi trên đường phố, đột nhiên Lam Phong ngừng lại, nhíu mày, nhìn về phía một phương hướng. Vu Nại theo tầm mắt Lam Phong nhìn qua, vừa lúc nhìn thấy một cái bóng dáng xẹt vào 1 tửu quán.
"Đó là người nào?"
Lam Phong đã thu hồi tầm mắt, nói: "Chính là luyện dược sư cấp 4 kia."
"Nơi này tuy rằng cách hoàng thành không xa, nhưng chung quy vẫn là  địa phương nhỏ, hắn một luyện dược sư cấp 4 như thế nào lại ở chỗ này?" Vu Nại đuổi kịp Lam Phong, nhỏ giọng hỏi.
"Không biết."
hắn Biết Lam Phong đã biết chuyện gì rồi nhưng lại không có nói cho mình biết, Vu Nại cũng không có hỏi nữa, hai người không bao lâu liền dừng lại  chỗ nào đó,rồi Lam Phong nói từ đây phải dùng phi hành khí để đến rừng rậm ma thú

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro