Biển , cát...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi nhìn xuống dưới bàn chân mình. Đó là một mảng đỏ rộng lớn. Nền cát lành lạnh của biển dính sát lên da. Phía đại dương rộng con cá lớn tróc vảy vẫn kiên cường vẫy vùng. Ngân lên những âm thanh vừa thê lương vừa tuyệt diệu.
Giữa mặt nước rộng lớn ấy tôi thấy bóng váy trắng ẩn hiện trôi trong giá lạnh. À. Là cô ấy. Cô ấy đột nhiên quay lại nhìn tôi. Dù khoảng cách khá xa nhưng tôi nhìn rõ đôi mắt đen như xoáy vào tâm can tôi. Con cá lớn lượn thân hình khổng lồ cạnh cô. Tôi chạy khỏi bờ cát ẩm ướt máu đỏ. Lao về phía ấy. Cô ấy hét, vừa khóc vừa hét.
"Trở lại. Trở lại đi, đừng về phía này!"
Muộn rồi. Cơ thể tôi chìm sâu vào nước lạnh. Cố bơi về phía cô ấy và con cá . À. Tôi không biết bơi. Nước tràn vào mũi miệng, phổi thật đau, tay mỏi rã rời. Nhưng tôi sợ . Sợ mình lại bỏ mặc họ giữa đại dương, sợ một lần nữa không nhìn thấy nửa hình cầu . ..

Tôi nhận ra tôi một lần nữa nằm trên mặt cát đẫm đầy máu. Cô ấy đứng cạnh tôi, góc váy trắng loang lổ máu đỏ. Cô nghiêng đầu nhìn tôi. Cô ấy lẩm bẩm bài ca đưa tiễn vong hồn và ra hiệu cho tôi ở yên đó và im lặng.
Sau khi hát xong cô ấy thì thào
" Này! Về đi. Đừng dẫm trên cát rải đầy máu tanh , đừng đuổi theo con cá khốn khổ, đừng đi về phía tôi. Hãy để một ngày cát ngừng ướt máu, tay trái nắm lấy con quái vật và khi ấy hai nửa sẽ được trở về."
Phantom#.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro