vô đề.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người khép chặt cánh cửa đến thế giới ấy. Rồi bắt chúng ta  trèo qua bức tường gai . Quá trình bị gai nhọn  rạch nát vẻ ngoài  , chúng ta sẽ là những con chiên xơ xác với bộ da thối rữa hay là những kẻ có răng nanh. Trèo qua bức tường ấy ta  ăn thịt hay ăn cỏ? Nó là kẻ duy nhất bất tuân. Máu chảy trong nó  , thịt đắp trên xương nó đều đối nghịch với mong muốn của Người , vậy nên thối rữa hay mọc răng nanh nó đều không sợ. Đến lúc Người không thể làm ngơ nó.
Tận cùng trong tầng đáy của thế giới, Người trở về vẻ nguyên bản của linh hồn. Trăm lần bị xé rách , trăm lần bị nghiền vụn và thế giới lại cho Người một cái vỏ mới, và bài học mà linh hồn người học được đánh dấu bằng nước mắt, sẹo  và cả máu. Người cao ngạo thao túng chúng ta sao? Người trả lời đi, chúng ta sẽ thay bộ da thối rữa bằng cái gì? Cuối cùng chúng ta trở về với Người  hay là hỗn mang? Thời khắc trước khi chúng ta rơi xuống, Người dùng im lặng để tiếp chuyện.  Người dạy chúng ta biết đau khổ, biết sung sướng sau cùng mới dạy ta cách buông bỏ trong sự muộn màng.  Là sự tồn tại tội lỗi của chúng ta kêu gọi Người hay người đem đến sự ấn định rằng chúng ta phải tội lỗi để tồn tại? .
(Phantom. )=Lão Vô Trách Nhiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro