chương 1.cô ấy tỏ tình, tôi liền bỏ chạy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Học trưởng, ngươì có đồng ý hay không?"

 "nữ sinh, cô bình tĩnh một chút, chúng ta thật sự không thích hợp."

 "Dù sao tôi cũng không quan tâm, nếu anh không đồng ý lời tỏ tình của tôi, tôi sẽ nhảy xuống!

 Đừng đến đây ... A! ! học trưởng ? học trưởng Lâm, đừng chết!

 " Tiêu đề của ngày hôm nay: Một cô gái trường âm nhạc  tỏ tình với học trưởng của mình bị từ chối, liền dọa nhảy lầu , học trưởng cứu cô ấy và vô tình ngã xuống chết.

... ... 

 "Trái tim của tôi là  Băng Băng!"

 "Người của tôi cũng là của Băng Băng!"

 "Hàng ngàn phi điểu bay, Băng Băng,  là người tuyệt vời nhất!" Khi Lâm Mộ từ từ tỉnh dậy, bên tai  vang lên một tiếng hét lớn.

Đây là tình huống gì?

Mã xếp hạng của mẹ Ương dành cho chị Băng Băng?

Lẽ nào Mình chưa chết sao?

Lâm Mộ khó khăn mở mắt và nhìn xung quanh.

 Tất cả họ đều đang vẫy gậy ánh sáng và hét đến khản cổ về phía những người ở phía trên sân khấu.

 Khi ý thức của anh dần trở nên tỉnh táo, Lâm Mộ thấy mình đang ở trong một sân vận động có sức chứa hàng chục nghìn người.

 Ở trung tâm của sân vận động, một sân khấu khổng lồ đã được xây lên. 

 Lúc này, trên sân khấu rực rỡ ánh đèn, một người phụ nữ có khuôn mặt có thể so sánh với Tống Y Y, thân hình không thua kém gì Liễu Nhan, nụ cười ngọt ngào hơn cả Vương Băng Băng đang hát.

 Cô mặc một chiếc váy dài màu bạc, khí chất thanh tao, giọng nói trong trẻo ngọt ngào mà không mất đi sức hút.

Cùng  Với tiếng hát của cô ấy, cả sân vận động chìm trong bầu không khí cuồng nhiệt.

 Lâm Mộ  rốt cuộc hoàn toàn tỉnh lại.

 Anh ấy xuyên không rồi.

 Khi còn ở trần gian, anh là thủ khoa Nhạc viện Trung ương, bởi vì quá đẹp trai, nên được một nữ sinh tỏ tình.

Sau khi đối phương từ chối, nữ sinh thực sự dọa nhảy khỏi tòa nhà. 

 Lâm Mộ muốn cứu cô ấy, kết quả lại tự mình té xuống lầu, chết một cách hồ đồ và oan ức. 

 Ở thế giới hiện tại, anh ta là  một người đã tốt nghiệp đại học được hai năm, bề ngoài kiếm được 3.000  một tháng, nhưng sau lưng anh ta lại đang làm một công việc bí ẩn. 

 Hôm nay, được mời đến xem buổi hòa nhạc của học muội.

 Đúng vậy, ngôi sao nữ trẻ trung,tỏa sáng với giọng hát hay chính là học muội  cũ của anh. 

 Sau khi ra mắt được 3 năm, cô ấy đã trở nên nổi tiếng khắp nơi, và được biết đến như một ngôi sao mới nổi tiếng được gọi là "tiểu nữ hoàng nhạc trẻ "

 —— 

 Phong Băng Băng.

 Hôm nay là kỷ niệm ba năm Phong Băng Băng ra mắt.

 Phong Băng Băng đặc biệt mời các sinh viên từ các trường đại học có mối quan hệ thân thiết đến nghe buổi hòa nhạc của cô. 

 Lâm Mộ hơn Phong Băng Băng hai tuổi, đều là thành viên câu lạc bộ nghệ thuật của trường nên cũng được mời.

 Lúc này, Phong Băng Băng trên sân khấu vừa hát xong ca khúc nổi tiếng của mình- "anh không biết em yêu anh".

 Phong  Băng Băng trình diễn rất cảm xúc, cuối bài, cô ấy rưng rưng nước mắt. 

 Điều này cũng đưa buổi hòa nhạc lên đến đỉnh điểm, và người hâm mộ đã hét lên tên của cô ấy một cách điên cuồng. 

 Tuy nhiên, lúc này Lâm Mộ  không có ý định chú ý đến sân khấu, những ký ức về cuộc sống của hai con người đang hiện lên trong tâm trí anh.

 Đồng thời, có một Kim Thủ Chỉ  dày chứa đựng tất cả các tác phẩm giải trí kinh điển trên trái đất, muốn ép vào tâm trí của anh ta.

 Lượng thông tin quá lớn cùng Kim Thủ Chỉ quá dày, Lâm Mộ cảm thấy đại não sắp nổ tung"

 ''Cứ tiếp tục như thế này  sẽ nổ tung mất"

Lâm Mộ ôm đầu, thầm nghĩ vừa mới  xuyên không đến sẽ không bị Kim Thủ Chỉ bóp nát, đúng không?

 "Học trưởng Lâm, anh sao vậy?" 

 Thấy Lâm Mộ có vẻ không thoải mái, một số bạn học gần đó quan tâm hỏi.

 "không sao, không có vấn đề." 

 Lâm Mộ cố gắng chịu đựng cơn đau đầu cùng cơn buồn nôn đột nhiên nôn ra, bất đắc dĩ cười lắc đầu. 

 Lúc này, âm nhạc trên sân khấu dừng lại, giọng ca hòa cùng các vũ công lần lượt bước ra khỏi sân khấu, ánh đèn sân khấu rơi xuống một mình Phong Băng Băng. 

 Nữ hoàng ca sĩ xinh đẹp bỗng trở nên trầm mặc, trìu mến nhìn về một hướng nào đó của hàng ghế đầu, rồi chậm rãi nói:

 "Tôi có một câu chuyện giấu kín trong lòng bấy lâu nay, hôm nay muốn kể cho mọi người nghe."

 Lời nói của cô khiến sân vận động vốn ồn ào náo nhiệt dần trở nên yên tĩnh. 

 Nhiều người có cảm giác lạ lùng trong lòng, như sắp có chuyện gì đó xảy ra.

 Quả nhiên, những lời tiếp theo của Phong  Băng Băng đã trực tiếp khiến người hâm mộ của cô vỡ òa.

 "Đây là câu chuyện giữa tôi và một cậu bé. Nhiều năm trước, khi còn là một cô bé, tôi thường bị bắt nạt. 

 Lúc này, một cậu bé đã đứng ra bảo vệ tôi,

 Khi đó, anh ấy dùng lưng để chịu đấm chân tay của đám con trai xấu đó, đồng thời ôm tôi vào ngực. 

Nhưng mà.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ffffff