cô ấy tỏ tình, tôi liền bỏ chạy(2/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng mà....

Sau đó, tôi cùng bố mẹ chuyển nhà  đi ở một nơi rất xa và chúng tôi  đã mất liên lạc với nhau.

Tôi đã nghĩ  rằng chúng ta sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau,

Cho đến ngày đầu tiên báo danh vào đại học, không ngờ lại gặp được anh ấy!

Lúc đó, tôi đang đứng ở cuối cùng của cuộc đời mình,  mà anh ấy giống như lúc nhỏ, lại một lần nữa anh ấy bảo vệ tôi, khiến tôi đứng lên một lần nữa,

Tôi nghĩ đây là định mệnh. "

Ồ!

Không!

Hiện trường xảy ra một vụ náo động, người hâm mộ của Phong Băng Băng đã nhận ra điều gì đó không ổn và bắt đầu ồn ào.

Nhưng điều đó không thể ngăn được Phong  Băng Băng nói những lời tiếp theo sẽ gây chấn động làng giải trí:

"Bây giờ, em nghĩ lại rồi. Em không muốn trở thành một cô gái xinh đẹp  mà cô đơn nữa, Nếu anh đồng ý, thì anh hãy đứng lên!"Dáng người mảnh mai, sáng sủa và quyến rũ của vị tiểu nữ hoàng khi nói xong những lời này, cô ấy cầm micro cả hai tay, đứng yên lặng và chờ đợi.

Hiện trường bắt đầu biến thành như một nồi lẩu hoàn toàn

"Ai?rốt cuộc Là ai?"

"Không! cầu xin anh ấy xin đừng lên!"

"Trái tim tôi bây giờ thực sự đóng băng rồi!"

Người hâm mộ của Phon Băng Băng bàng hoàng, tức giận, van xin ... những sợi dây thần kinh mỏng manh bị chấn động bởi những cung bậc cảm xúc phức tạp khác nhau.

Có người đột nhiên hét lên: "Nghe nói Phong Băng Băng mời bạn học đại học của cô ấy đến xem hòa nhạc. Họ ở hàng thứ nhất!"

Những người xung quanh đột nhiên có phản ứng!

Lẽ nào đối tượng tỏ tình của Phong  Băng Băng có nằm trong số những sinh viên đại học đến buổi hòa nhạc hôm nay sao? !

Một lúc, ánh mắt của mọi người đều hướng về hàng ghế đầu tiên.

Màn hình lớn trên sân khấu cũng kịp thời được chiếu về hàng đầu tiên.

Tuy nhiên, ngay cả bạn học đại học của Phong Băng Băng lúc này cũng chết lặng.

Mọi người quay nhìn nhau.

"Là ai vậy? mau đứng dậy đi!"

"Ai giấu kỹ như vậy? bình thường không ai biết''

"Không phải là lớp trưởng đấy chứ?"

"Đừng nói nhảm, lớp trưởng  không thích phụ nữ!"

"Vậy ra rốt cuộc là ai thế? Phong Băng Băng đứng trên sân khấu  một phút đồng hồ, bạn nam  này, mau đứng lên đi!"

Các bạn trong lớp bàn tán và nhìn xung quanh, nhưng một lúc lâu sau vẫn chưa có ai đứng lên.

Phong  Băng Băng một mình đứng trên sân khấu với đôi mắt đỏ hoe, nhưng vẫn nở nụ cười bướng bỉnh, lặng lẽ chờ đợi.

Từ cảnh quay cận cảnh trên màn hình lớn, bạn có thể thấy cơ thể cô ấy hơi run rẩy.

Khiến Người xem xót xa.

Trong sân vận động khổng lồ, giữa những cuộc thảo luận và nghi ngờ ngày càng tăng,

 cuối cùng ...

Một bóng người ở giữa hàng đầu tiên đứng lên.

"Ôi chúa ơi!"

"Làm sao có thể?"

"Lâm, Lâm học trưởng ?!"

Các bạn học ngồi bên cạnh đều mở to mắt nhìn  Lâm Mộ, đứng lên một cách hoài nghi.

Đối tượng tỏ tình của Phong  Băng Băng không phải là bạn học ngày đêm thân thiết, mà là Lâm học trưởng, người hơn cô hai năm  sao? !

Lúc này, khán giả cũng nhìn thấy Lâm Mộ đứng lên trên màn hình lớn.

"Đứng lên, thật có người đứng lên!"

"Người này là ai?"

"Có vẻ khá đẹp trai."

"Anh ta là người mà Phong  Băng Băng tỏ tình sau?!"

Với hàng vạn con mắt dõi theo khung cảnh và ánh nhìn như thiêu đốt của hàng chục triệu khán giả trên mạng, Lâm Mộ loạng choạng bước nhanh đến bậc thềm của sân khấu.

"Thật sự là học trưởng Lâm ?!"

"Mẹ, Học trưởng Lâm đi lên, anh ấy đi lên rồi!"

"Cái gì?"

" Học trưởng Lâm không lên sân khấu ,anh ấy đi đâu?''

Ngay khi khán giả dần sôi lên, sinh viên các trường đại học thậm chí còn bắt đầu vỗ tay

tốc độ ngày càng nhanh, Lâm Mộ đã chạy tới bậc thềm bên cạnh sân khấu, chỉ cần hai ba bước là có thể bắt lấy tiểu nữ hoàng rồi!

Nhưng anh ấy  chạy thẳng về phía trước, rẽ vào một góc rồi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Ở phía ngã ba trên con đường nơi Lâm Mộ biến mất, có một tấm biển treo - đây là lối ra.

"???"

Khung cảnh vắng lặng.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng có người lẩm bẩm:

"Không phải là ... chạy  rồi đấy chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ffffff