CHAP 9: MỘT SỰ CỐ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thiên: Không ngờ ông ấy nhìn như vậy mà lại là một nhà khoa học!

Sau đó tôi tiếp tục đọc:

Đường Hạo: Tôi đã tạo ra được một cơ thể, chính tôi tạo ra, nó có thể là một con người có thể ăn, ngủ, như những con người khác. Nhưng tôi đã gặp một sự cố không lường trước được, trong giai đoạn cuối thì, máy gặp trục trặc, liền tạo ra một thứ gì đó rất kì lạ.

Tôi liền thả khí hôn mê bên trong và mang nó đến một căn phòng, tôi để ở đấy. Đến sáng hôm sau, từ trong căn phòng đó có một tiếng gầm rất hung dữ, tôi chạy xuống và ngạc nhiên khi thứ đó nó bỗng thay đổi. Đôi mắt là một màu trắng, trên cơ thể thì xuất hiện những con kiến hoặc giun. Nhìn nó tôi mắc ói, tôi muốn thử xem nó ăn cái gì, tôi liền lấy Salad thì nó phá, lấy thịt cũng vậy.

Tôi liền suy nghĩ và đi đến thư viện để tìm kiếm những món ăn. Đến tối tôi vẫn không tìm được liền trở về nhà. Và thật ko ngờ, tôi phát sợ khi thấy Husky chú chó của tôi vào trong căn phòng và đã trở thành một cái gì đó rất kinh khủng.

Trên người của Husky có một vết cắn, đôi mắt thì bị hóa trắng và răng của nó thì sắc hơn bình thường, nó có vẻ không nhận ra tôi, trước mắt nó tôi như một con mồi của nó và thứ bên cạnh. Tôi liền khóa căn phòng đó mãi mãi không mở ra. Suốt bao nhiêu năm trời tôi tự nhốt mình trong căn phòng và chế tạo ra thứ có thể trừ khử nó, vì tôi đã thử hàng loạt mọi thứ để trừ khử nó và tôi phát hiện điểm yếu của nó là đầu, nhưng chỉ là đánh ngất tạm thời trong vòng đúng 15 phút sau nó sẽ tỉnh dậy, phải có thứ gì đó đâm xuyên qua đầu của nó.

Đầu của nó là yêu điểm của nó và cũng chính là nhược điểm. Cuối cùng tôi cũng đã tạo ra một cái kiếm có thể trừ khử nó. Sau khi xong tôi liền chạy ra ngoài, nhưng.. cái gì đây? Tôi đã đến quá muộn, căn phòng đã bị nó phá, nhìn cái cửa thì có lẽ đầu của nó đã phá cái cửa này. Khi tôi chạy ra ngoài thì "ôi không!" Thế giới bị sụp đổ, tôi đã hận chính bản thân mình vì đã tạo ra một thứ đáng sợ đến vậy, một mình tôi không thể cứu cả thế giới này và tôi cũng đã quá tuổi. Tôi quỳ xuống và nhìn thế giới, thì có một chiếc xe đến và nói sẽ đưa tôi rời khỏi đây, họ đưa tôi đến một nơi ẩn trú.

Ở đó không lâu tôi phát hiện ra một sự thật đáng sợ, tôi liền báo cho mọi người nhưng không ai tin. Tôi bỏ cuộc mọi thứ và chuẩn bị tinh thần cho chuyện đó, nhưng khi tôi gặp một chàng trai đã cứu tôi.

Đến đây thì ông ấy không viết cái gì nữa, tôi cứ tiếp tục giở trang và đến trang cuối cùng...

Hết Chap9

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro