Chương 7 - Cuộc tìm kiếm lại tiếp diễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Caliban

Đối với người quan sát bình thường, cuộc tụ tập của những cá nhân đang tụ tập trong một hầm ngục gần như bị lãng quên ở ngoại ô Stormhold có thể trông đáng ngờ. Bốn Space Marine đến riêng lẻ, mặc áo choàng và trùm đầu bằng vải dày. Không thể che giấu được khối lượng khổng lồ của họ, ngay cả khi không mặc giáp, nhưng họ di chuyển một cách lặng lẽ dễ dàng dọc theo những lối đi lót gạch của các tầng hầm cổ xưa.

Họ đến với nhau dưới ánh sáng của vài ngọn nến, trong một căn phòng hình tròn bên dưới bức tường phía bắc của thành phố lớn thứ ba của Caliban. Bốn chiến binh đến trong im lặng và không nói gì trong một lúc.

Đối với người quan sát bình thường, cảnh tượng đó sẽ là như vậy. Đối với Vassago, cuộc tụ họp chẳng có gì khác ngoài bí mật.

Người psyker đã đưa các Librarian đồng nghiệp của mình đến nơi này để thoát khỏi tiếng ồn tinh thần của bốn triệu linh hồn ở Stormhold. Những viên đá lâu đời xung quanh các psyker đóng vai trò như một tấm đệm chống lại những suy nghĩ quay cuồng của quần chúng nhân loại ở phía bên trên. Ở đây họ đã đến gần hòn đá của Caliban hơn, cội nguồn của những ngọn núi.

Có lẽ đôi tai đã im lặng, nhưng với bất kỳ người quan sát nào có khả năng ngoại cảm, sự xao xuyến, lo lắng của anh em tụ tập chẳng khác gì tiếng lảm nhảm cuốn trôi những lối đi đổ nát. Giống như cánh cung vẫy trước một con tàu, suy nghĩ của những người anh em tài năng của Vassago di chuyển về phía trước, để lộ sự hiện diện của họ.

Có rất nhiều điều khiến các psyker lo lắng, nhưng Vassago đã cố gắng hết sức để xoa dịu mối lo ngại của họ bằng vẻ điềm tĩnh và uy quyền. Tâm trí ông thoáng chạm vào từng người trong số ba người bạn đồng hành của mình, nhắc nhở họ bình tĩnh suy nghĩ, hãy trở thành hồ nước thanh bình mà sức mạnh của warp sẽ bùng phát.

+Thật khó khăn,+ Tanderion đáp lại sự xoa dịu tâm lý này, lời nói của ông ta được truyền tải bằng ý nghĩ chứ không phải âm thanh. + Xung quanh chúng ta đầy những dòng xoáy warp cuồn cuộn. Làm thế nào chúng ta có thể tránh để tình trạng hỗn loạn đó xâm nhập vào tâm trí mình?+

+Với sự luyện tập,+ Vassago trả lời. + Bằng sức mạnh. Đây là những bài học mà thầy Israfael đã dạy chúng ta, sao bây giờ các ngươi lại quên?+

+Thầy Israfael đã chết, thầy Zahariel mất tích.+ Người anh em Cartheus là người trẻ nhất và mới nhất trong nhóm của họ, tài năng của ông ta chỉ mới được phát hiện mười năm trước. Đôi mắt ngọc bích và mái tóc vàng khiến ông ta trông giống Lion một cách đáng kinh ngạc, nhợt nhạt một cách bất thường giữa huyết thống của Caliban. Suy nghĩ của Cartheus bồn chồn, nhảy từ việc này sang việc khác. +Các con Tàu đó đã bị phát hiện, tại sao họ không liên lạc với chúng ta?+

+Sự bình tĩnh đến từ bên trong,+ Vassago nghiêm khắc nói với họ. + Hãy chấm dứt việc suy đoán vô ích về những điều này. Hãy tập trung suy nghĩ vào mục đích của chúng ta. +

+Chúng tôi đã cố gắng tìm Thầy Zahariel trước đây – tại sao anh lại nghĩ lần này chúng tôi sẽ thành công?,+ người anh em Athadrael hỏi. + Khi nào anh mới chấp nhận sự thật về những gì đã xảy ra? Thầy Zahariel đã chết, rất có thể bị sát hại bởi tên phản bội đó, Lãnh chúa Cypher.+

+Tại sao à?+ Cartheus hỏi. + Lãnh chúa Cypher nghe lệnh của Luther – tại sao ngài Đại Thủ Lĩnh lại muốn trừ khử thủ lĩnh của chúng ta? Để làm gì? +

+Có lẽ Lãnh chúa Cypher không hành động theo lệnh của Sar Luther, mà để bảo vệ địa vị của mình vì ghen tị,+ Tanderion gợi ý. +Thầy Zahariel nói rằng Luther lệ thuộc rất nhiều vào hoạt động của nhóm chúng ta.+

+Zahariel còn sống.+ Vassago gửi đi một luồng toàn những lời khiển trách kèm theo suy nghĩ đó, khiến những người khác im lặng. +Chúng ta đến Stormhold để được gần hơn với tàn tích của Northwilds. Nếu chúng ta không thể xác định được vị trí của ông ta từ đây, bước tiếp theo của chúng ta sẽ là du hành đến khu khảo cổ học Northwilds.+

+Nếu ý định của chúng ta được Sar Luther ủng hộ thì tại sao chúng ta lại tiến hành các nghi lễ một cách bí mật?+ Tanderion hỏi.

+ Kiến thức về sức mạnh của chúng ta cần phải được bảo vệ chặt chẽ, người anh em ạ. Những kẻ khác sẽ tìm cách kiểm soát chúng ta, thao túng chúng ta để đạt được mục đích của họ. Người phàm thường sợ hãi và ghen tị với các psyker, việc phô trương khả năng của chúng ta một cách công khai chẳng giúp ích gì.+

+Và tất nhiên là vì "Sắc lệnh của Nikaea"+ Athadrael nói thêm. + Nhóm chúng ta vẫn bị cấm và bị Hoàng đế khiển trách. Việc Luther bảo chúng ta tiếp tục thực hiện các nhiệm vụ phi thường của mình đã là hành động tạo phản chống lại ngai vàng.+

Sự thật đáng kinh ngạc này đã làm dịu đi sự hỗn loạn về tinh thần khi cả nhóm đoàn kết lại với nhau bởi một nỗi bất an kỳ lạ trước suy nghĩ này. Vassago tận dụng thời gian tạm lắng để một lần nữa cố gắng tập trung các anh em của mình vào nhiệm vụ trước mắt.

+Chúng ta phải tìm ra dấu vết,+ ông ta tuyên bố. +Ta sẽ cưỡi ngựa như kỵ sĩ, Tanderion cầm giáo, Athadrael và Cartheus là chó săn.+

Không còn bất đồng quan điểm nào nữa và các psyker khác rơi vào vai trò quen thuộc của họ, kết hợp sức mạnh của họ thông qua Vassago. Là người mạnh nhất trong số họ, mặc dù kém xa Zahariel, ông ta phải chịu đựng cú sốc tâm linh khi sức mạnh tràn từ warp vào tâm trí của các Librarian. Mỗi người đều được huấn luyện để làm chệch hướng sức mạnh đó, khai thác sức mạnh truyền qua của nó, nhưng Vassago giống như một bể chứa, ông ta lấy toàn bộ năng lượng từ tâm trí chết tiệt của họ để hướng vào một lời khấn cầu duy nhất.

Ông hình dung mình đang ở Caliban, cưỡi ngựa băng qua khu rừng như một hiệp sĩ lang thang đang tìm kiếm một trong những con Quái thú Vĩ đại. Sức mạnh tổng hợp của những người anh em của ông là con chiến mã màu đen giữa hai chân ông, tâm trí của Tanderion là một ngọn giáo vàng lưỡi rộng giơ cao trong tay ông. Cartheus và Athadrael theo sau, chạy dọc theo những con ngựa với lớp lông mịn như than đang sẵn sàng đuổi theo bất kỳ dấu vết nào chúng đánh hơi phải.

Ảo ảnh đưa suy nghĩ của ông ra khỏi lâu đài có tường xám của Stormhold và vào khu rừng sâu, hướng về phía bắc dọc theo các thung lũng núi. Athadrael và Cartheus đi trước để tìm bất cứ mùi nào họ có thể tìm thấy từ Zahariel.

Ông ta đã từng ở đây, nhật ký tàu con thoi cũng cho thấy điều đó. Thầy Magus đã rời đi cùng Lãnh chúa Cypher theo lệnh đặc biệt của Sar Luther. Điểm đến của họ đã được liệt kê là Windmir, nhưng dấu vết tâm linh lại dẫn theo hướng ngược lại, vào Northwilds.

Vassago đi chậm lại, gọi đàn chó săn quay lại để chúng rà soát dấu vết kỹ lưỡng hơn. Trên khắp Caliban, cõi warp in sâu như một lớp tuyết mà chỉ những người có năng khiếu tâm linh mới có thể nhìn thấy. Những dấu chân, vết kéo và những con đường mòn đan chéo đã ghi lại một quá khứ ẩn giấu. Bên dưới chúng, lớp bùn đóng băng ghi lại một lịch sử lâu đời hơn, và sâu trong các tảng đá, người ta có thể cảm nhận được tiếng vọng của những gì đã tồn tại, từ trước thời của Lion, thậm chí trước cả những ngày Aldurukh được thành lập.

Thật là hấp dẫn khi bị kéo xuống vực sâu đó để khám phá những cội nguồn ẩn giấu của Caliban, nhưng Vassago đã kiềm chế sự tò mò của mình, kéo chặt dây cương của con chiến mã tưởng tượng của mình.

Xung quanh Northwilds, như thể một trận bão tuyết vừa đi qua, xóa sạch gần như mọi dấu hiệu trước đó. Dấu vết mờ nhạt nhất còn sót lại khi Zahariel đi qua – giống như hai dấu chân nông đến mức khó có thể nhận ra. Cả hai đều ấn vào, chỉ một dấu chân đang rời đi.

Vassago muốn tiếp tục nhưng cảm thấy bị cản trở. Lũ chó săn đứng trước mặt ông, lông dựng đứng, răng nhe ra, lồng ngực phát ra những tiếng gầm gừ sâu thẳm. Người hiệp sĩ ngước mắt lên khỏi con đường và nhìn thấy một bóng người đứng trước mặt ông ta, mặc áo giáp đuổi theo màu xanh lá cây, một chiếc áo choàng và mũ lá quấn quanh người. Một thanh kiếm tuốt trần với lưỡi ngọc lục bảo lóe sáng dưới ánh mặt trời...

Bị sốc, Vassago dập tắt phép thuật, để ảo ảnh vỡ vụn xung quanh mình, khiến bốn psyker đứng thành vòng tròn quay mặt vào nhau. Họ vội vã quay người về phía cửa.

Một bóng người đơn độc đứng đó, một tay đặt trên chuôi kiếm, tay kia đặt nhẹ lên báng súng ở hông bên kia. hắn ta mặc bộ giáp năng lượng sơn màu đen và có biểu tượng của Hội Hiệp Sĩ- một thanh kiếm màu đỏ rực dựng đứng trên một chiếc khiên màu trắng. Phần lớn được bao phủ bởi một chiếc áo choàng nặng nề màu xanh lá cây, buộc ở thắt lưng bằng một vòng dây màu trắng, không có vạt áo như trên bộ giáp.

"Lãnh chúa Cypher." Vassago nghiến răng nghiến lợi cố nói thành lời.

"Người anh em Vassago," chiến binh được biết đến là cánh tay phải của Luther trả lời. "Tôi tin rằng ngài Đại Thủ Lĩnh đã yêu cầu anh tập trung nỗ lực vào việc xác định những con tàu đang thoát ra từ warp. Tuy nhiên, ở nơi đây tôi phát hiện ra rằng anh đã lẻn khỏi Aldurukh để thực hiện một công việc vặt thầm lặng nào đó."

"Đó không phải việc của anh," Vassago nói. "Dù sao đi nữa, chúng tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm thầy Zahariel. Một nỗ lực sẽ nhận được sự chấp thuận của Sar Luther."

"Anh không phải là người quyết định điều gì sẽ theo ý thích của ngài Đại Thủ Lĩnh. Những nghi lễ này rất nguy hiểm."

"Anh thì biết gì về sự nguy hiểm của những công việc liên quan tới warp?" Tanderion nói. "Tâm trí của anh trống rỗng như giấy da tươi."

"Nói về điều đó, tại sao anh lại chặn hình chiếu của tôi?" Vassago gửi một mệnh lệnh không lời cho những người bạn đồng hành của mình, những người bước sang trái và phải, tạo thành một hàng trước mặt Lãnh chúa Cypher. "Anh có giấu chúng tôi điều gì không? Từ các lãnh chúa của Quân Đoàn? Đó sẽ là một vấn đề rất nghiêm trọng."

"Nên như vậy," Lãnh chúa Cypher nói. "Tuy nhiên, quyền làm gián đoạn nghi lễ của anh không phải là của tôi. Nó đã được mượn."

Trước khi mọi người có thể hỏi Lãnh Chúa Cypher có thể mượn sức mạnh tâm linh từ ai, căn phòng đã trải qua một sự thay đổi tinh tế. Vassago không thể xác định chính xác chuyện gì đã xảy ra hoặc khi nào, nhưng nó có cảm giác rất giống một cánh cửa đang lặng lẽ đóng lại, cắt đứt âm thanh từ phòng bên cạnh. Lúc trước mọi thứ đều bình thường, lúc sau ông lại cảm thấy giác quan tâm linh của mình bị bóp nghẹt.

Nửa tá bóng người đã xuất hiện trong bóng tối giữa những vũng ánh nến. Mỗi người đều không cao hơn thắt lưng đối với một Space Marines, mặc một chiếc áo choàng to lớn không để lộ khuôn mặt hay bàn tay. Sáu đôi mắt sáng lên màu đỏ tươi trong bóng tối.

Những Người Canh Gác Bóng Tối.

Họ là một phần của Aldurukh và Hội Hiệp Sĩ cũng giống như những bức tường đá và súng Bolter vậy. Vassago chưa bao giờ nghe nói đến việc họ mạo hiểm vượt ra ngoài pháo đài của Hội Hiệp Sĩ, và sự hiện diện của họ khiến ông ta vô cùng lo lắng.

"Tôi..." Ông kìm nén sự khó chịu của mình. "Không có ý thiếu tôn trọng đâu, Lãnh chúa Cypher. Hãy tha thứ cho thái độ ban đầu của tôi, anh đã khiến chúng tôi bất ngờ và việc trở về từ giữa một cuộc truy tìm tâm linh khiến thần kinh của một số người trở nên rối loạn."

"Tôi hiểu." vị Lãnh chúa Cypher dịu giọng, tay hắn ta rời khỏi vũ khí. "Chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi."

Những Người Canh Gác đã biến mất một cách khó nhận thấy như khi họ đến. Ít nhất là rất rõ ràng. Ở mức độ nhận thức cao nhất, Vassago vẫn có thể cảm nhận được bọn họ, giống như tiếng vọng của những bước chân cổ xưa vang vọng qua bức tường. Hoặc có lẽ đó là âm thanh của ai đó đang đến gần từ xa nhưng vẫn chưa được nhìn thấy. Quá khứ và tương lai dường như mờ nhạt.

"Chúng tôi sẽ tập trung hết sức vào việc thiết lập liên lạc với các con tàu đang đến," Vassago nói. "Tôi không thể cho ngài nhiều hy vọng, Lãnh chúa Cypher. Sẽ cần đến một tài năng đặc biệt khác của chúng tôi để nhận được những tin nhắn như vậy ở khoảng cách này và không có phương tiện nào khác ngoài liên lạc thông thường để trả lời. Vì chúng tôi không nhận được liên lạc nào, dù tầm thường hay cách khác, nên sẽ có lý khi kết luận rằng các con tàu không sẵn lòng hoặc không thể gửi tin nhắn. Đó là lý do tôi nghĩ việc đi tìm thầy Zahariel là điều khôn ngoan. Ông ấy là người mạnh nhất trong nhóm chúng tôi và có thể thành công khi chúng tôi đã thất bại."

Lãnh chúa Cypher nhìn từ khuôn mặt của người psyker này sang khuôn mặt khác, lần lượt đánh giá từng người trong số họ.

"Tôi hiểu rồi. Nếu các anh liên lạc được với thầy Zahariel, hoặc nếu không thì phát hiện ra chuyện gì đã xảy ra với ông ấy, anh sẽ thông báo cho Sar Luther ngay lập tức?"

Vassago nghĩ về những Người Canh Gác. Nếu họ đang hỗ trợ Lãnh Chúa Cypher, sẽ có rất ít thứ có thể đi qua các bức tường của Aldurukh mà cánh tay phải của Luther không biết đến.

"Tất nhiên rồi," vị Librarian quả quyết với Lãnh chúa Cypher. "Chúng tôi phục vụ Hội Hiệp Sĩ và Caliban."

"Tôi có một chiếc gunship đang đợi," Lãnh chúa Cypher nói, hơi quay người mời họ tiến về phía cánh cửa hình vòm. "Trừ khi các anh có thứ gì khác để giữ chân mình ở lại Stormhold?"

Các psyker không nhìn nhau mà trao đổi những ánh mắt lo lắng trong tâm trí. Không bình luận gì, Vassago bước về phía cửa và những người khác theo sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro