Chap 33: Phân chủng (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ là tổ tiên của chúng ta.

Tổ tiên của chúng ta là những sinh vật tò mò.

Tổ tiên của chúng ta là những người sáng tạo ra những điều mới mẻ.

Họ là những nhà thám hiểm tìm kiếm những câu trả lời mới chưa từng có giữa cái nóng nơi ngọn lửa và quặng hòa quyện.

Họ là những kẻ đói khát, khao khát nhiều kiến ​​thức hơn, nhiều vật liệu hơn, nhiều khám phá hơn.

Vì vậy, tổ tiên của chúng ta đã lang thang khắp thế giới để tìm kiếm những câu trả lời mới và nắm lấy những chiếc cuốc chim để khám phá những câu trả lời mờ nhạt được chôn vùi trong lòng đất.

Vào thời điểm trí tuệ bạc của sự tiên liệu tìm thấy những kẻ lang thang đó, họ đã trở thành những người tiên phong bước trên những con đường mới.

Họ chính là Người lùn.

Vì vậy, những hậu duệ, hãy cầm búa lên. Cầm cuốc chim lên.

Chúng ta là những người tiên phong mãi mãi soi sáng con đường đen tối phía trước.

Cho đến khi trí tuệ bạc của sự tiên liệu tìm thấy chúng ta một lần nữa. Chúng ta sẽ bước đi mãi mãi.

Đó là con người chúng ta, Người lùn.

- Một câu tục ngữ của Người lùn.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

"Vậy, mấy người vào hang vì đào bới dưới lòng đất rất khó?"

“Đ-đúng vậy.....”

Tôi xoa cái đầu đang đau nhói của mình khi nhìn xuống những con người đang phủ phục trước mặt tôi.

[Mẹ. Con thực sự muốn tiêu diệt hết chúng.]

“Ta đã nói là không được phép mà. Cứ ở yên đó đi.”

[Đúng như dự đoán, mẹ quá tử tế với con người. Mẹ thật là thiên vị.]

Im đi, Sagarmatha. Giờ thì chính ta cũng nhận ra điều đó rồi.

Tôi nhận ra rằng thiên vị quá mức là không tốt.

Có lẽ tôi nên giúp những chủng tộc khác khi có thời gian....

“Đào hang một cách liều lĩnh. Mấy người không biết ý nghĩa của sự điều độ sao?”
“Nhưng.... Rất khó để đục xuyên qua những tảng đá bằng cuốc đá của chúng tôi. Nếu đó là một cái hang mềm, chúng tôi sẽ có thể đào xuyên qua nó nhiều như chúng tôi
muốn.....”

Những con người này nói trôi chảy hơn những con người khác mà tôi từng gặp có lẽ có trí thông minh vượt trội hơn hẳn.

Ờ thì, như vậy dễ chịu hơn nhiều so với việc nghe bọn họ nói lắp.

“Thế thì mấy người chỉ cần đào quanh những ngọn đồi gần đó là được rồi. Tại sao lại phải đến tận ngọn núi này? Mấy người người không biết rằng nếu ngọn núi này nổi giận, tất cả mọi người sẽ bị chôn vùi trong lòng đất, trở thành một nắm đất sao?”

[Đúng vậy. Chỉ cần một áp lực nhẹ và đó sẽ là sự hủy diệt.]

“Sagarmatha. Im lặng đi.”

Ta đang nói chuyện với bọn họ.

“Nhưng.... Có ngọn núi nào vĩ đại hơn ngọn núi này đâu?”

[Không sai. Không sai.]

Hãy bỏ qua lời chen vào của Sagarmatha.

“Chúng tôi đang tìm kiếm thứ gì đó hoàn toàn mới. Thứ gì đó có thể thay đổi thế giới. Nếu thứ như vậy tồn tại, chúng tôi nghĩ rằng nó phải nằm trong ngọn núi vĩ đại nhất.”

Hmm.... Xem xét rằng con người hiện tại đang ở vào thời kỳ đồ đồng, thì thứ họ đang tìm kiếm có lẽ là sắt.

Nhưng họ không nhất thiết phải tìm sắt ở Sagarmatha. Có rất nhiều nơi có quặng sắt.

Nhưng những con người này chỉ đào hang động của Sagarmatha và nghĩ rằng [Vì ngọn núi này là ngọn núi vĩ đại nhất, chúng ta có thể tìm thấy nó ở đây!]?

Tôi nên gọi đây là thông minh hay ngu ngốc?

[Ừm. Con thấy họ có con mắt khá tinh tường.]

Sagarmatha. Im lặng đi.

Tôi thở dài nhẹ nhõm và nhìn những con người.

Những con người phủ đầy đất và bụi. Những con người lang thang và đào hang động hẹp bằng đuốc.

Vẻ ngoài của họ thực sự đáng thương để mô tả.

"Thật may là mấy người vẫn chưa đi quá sâu. Nếu mấy người đi sâu hơn, tất cả các người sẽ chết."

Đặc biệt là vì họ thắp đuốc bên trong hang. Nếu không có không khí trong lành liên tục tràn vào từ đâu đó, họ có thể không trụ được lâu trước khi ngạt thở.

"Có một vài lần hang động có nguy cơ sụp đổ. May mắn thay, chúng tôi có thể sơ tán mà không bị thương nặng."

"Đó không phải là vấn đề. Nếu mấy người thắp thứ gì đó như đuốc trong không gian kín, mấy người sẽ ngạt thở. Và sẽ chết vì thiếu không khí."

"Ngạt thở...?"

Hmm. Họ thực sự không biết gì cả.

"Được rồi. Vậy thì tôi sẽ cho mọi người biết điều đó."

Chà, ngay cả khi họ bắt đầu đào xuyên qua những ngọn núi, thì cũng không dễ dàng gì.

Vấn đề cung cấp oxy và nhiều vấn đề khác vẫn chưa được giải quyết. Và họ không thể nấu chảy sắt đúng cách vì họ không có đủ lửa .

Vậy nên... ừm...

Đợi đã.

Nếu tôi... điều chỉnh những con người này một chút...

Họ có thể trở thành Người lùn không?

Tôi nghĩ trong giây lát.

Họ thích đào bới. Họ tò mò. Họ thích những thứ như nấu chảy kim loại.

Thực sự, chỉ cần điều chỉnh một chút, tôi có thể tạo ra Người lùn mà tôi đang nghĩ đến?

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Việc tạo ra một chủng tộc từ đầu không hề dễ dàng, nhưng nếu có một chủng tộc khác có thể làm căn cứ, thì cũng không khó lắm.

Cũng giống như với Yêu tinh.

Ngay cả khi tôi không can thiệp, những chủng tộc như Người khổng lồ hay Người thú vẫn có thể bất ngờ xuất hiện. Nhưng điều đó gần giống như một thảm họa.

"Vì vậy, bằng sức mạnh của mình, tôi có thể thay đổi mấy người."

Tôi đã nêu vấn đề này trước mặt nhiều người.

Đó là những người đã cố gắng đào bới Sagarmatha, và nhiều người đi theo họ.

"Có vấn đề là mấy người sẽ trở nên thấp hơn một chút, nhưng cơ thể của mấy người sẽ trở nên cứng cáp hơn nhiều, và sức mạnh của mấy người cũng sẽ tăng lên. Nếu còn điều gì mấy người mong muốn, tôi có thể áp dụng. Thế nào?"

Một lợi ích mà các chủng tộc khác chưa được hưởng? Tôi đã bao giờ công khai đề nghị thay đổi họ theo cách này chưa? Nếu đó là một khả năng cần thiết, tôi có thể ban cho họ bao nhiêu tùy thích?

Có vẻ như nếu không làm điều này, những Người lùn mà tôi nghĩ đến sẽ không thể tồn tại!

Những Người lùn thấp nhưng cứng cáp và mạnh mẽ, có râu! Nếu đã có Elf, thì cũng phải có Người lùn!!

Khi tôi nói thế, tiếng thì thầm bắt đầu vang lên giữa đám người.

"Kể cả nếu cô đề nghị thay đổi chúng tôi..."
"Cô đột nhiên nói gì thế..."

"Chúng tôi khó mà chấp nhận những lời như vậy..."

Hmm. Có vẻ như họ không dễ dàng chấp nhận chúng.

Thành thật mà nói, họ không dễ dàng chấp nhận những lời đáng ngờ như vậy.

"Trở nên khỏe mạnh hơn thì tốt, nhưng trở nên thấp hơn thực sự là một vấn đề."

"Liệu trở nên thấp hơn có giúp khám phá hang động dễ hơn không? Tôi thấy điều đó là tích cực."

"Nếu chúng tôi trở nên mạnh mẽ hơn, thì liệu chúng tôi có thể sử dụng cuốc chim thành thạo hơn không?"

Giữa những con người đang thì thầm, một bàn tay giơ lên.

"Tôi đã mất một cánh tay trong một vụ tai nạn sập hang. Nếu tôi chấp nhận lời đề nghị của cô, cô có thể phục hồi cánh tay đã mất của tôi không?"

Một con người cụt một tay. Một con người tràn đầy mong muốn lấy lại những gì đã mất.

Nhìn thấy một con người như vậy, tôi gật đầu và nói.

"Hoàn toàn có thể. Hy sinh chiều cao để đổi lấy cơ thể mà cậu mong muốn là một cơ hội."

Tôi sử dụng mana của mình, bao bọc con người đã giơ tay lên và tái tạo cánh tay bị cắt đứt của anh ta.

Nhiều người kinh hãi trước cảnh tượng kỳ dị khi phần da ở vị trí bị cắt cụt biến mất và xương cùng cơ mọc lại, nhưng người vừa được hồi phục lại lại nhìn cánh tay mình tái sinh như thể đó là một điều kỳ diệu.

Sau một thời gian rất ngắn, khi cánh tay được tái sinh, anh ta nắm chặt cánh tay vừa được phục hồi và nói, nghẹn ngào.

"Cảm ơn... Tôi sẽ làm bất cứ điều gì. Chiều cao không phải là vấn đề lớn."

Cảnh tượng kỳ diệu khi một cánh tay bị cắt đứt được tái sinh. Trước cảnh tượng đó, mọi người lần lượt giơ tay lên và nói.

"Cô có thể giúp chúng tôi chịu được ngọn lửa nóng tốt hơn không?"

"Tất nhiên rồi."

"Tôi thích làm đồ, tay nghề của tôi có thể cải thiện không?"

"Chắc chắn rồi."

"Đốt lửa rất khó, có cách nào dễ hơn không?"

"Chú tôi bị thương nặng do bị đè dưới một tảng đá! Làm ơn hãy làm sao cho đá không làm chúng tôi bị thương!"

"Thổi quạt để nhóm lửa rất khó, không có cách nào tốt hơn sao?"

Thật sự, những con người này có quá nhiều ham muốn.

"Thật là những sinh vật tham lam. Thôi được rồi. Tôi sẽ cho mấy người nhiều nhất có thể."

Và thế là, bọn bọ đã được tái sinh qua bàn tay của tôi.
---------------------
Hmm, vào năm học rồi nên tui khá bận lịch ra chap có lẽ tui sẽ phải điều chỉnh lại vậy.:(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro