Chương 5. Bùng nổ. Một sự cố đã xảy ra (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

______________________________________

Cale đặt đứa trẻ xuống giường. Vị linh mục cũng đi theo và nhìn qua đứa trẻ.

"...... ờm ... Bạch ma thuật -"

Và lúc này, người bối rối nhất chính là vị Pháp sư đi cùng anh.

"Này, cậu thuộc Quân đoàn nào?"

"À! Tôi là một thành viên của Quân đoàn Pháp sư 3, và là một lớp phụ trợ, Tư lệnh!"

"Chính xác thì Bạch ma thuật có nghĩa là gì?"

Vị Pháp sư, người đã bộc lộ mối quan tâm của mình với vẻ mặt lo lắng, ngay lập tức tỏ ra bối rối trước câu hỏi của Cale.

"... Nói chung, ma thuật không sử dụng Hắc ma thuật được gọi là 'Bạch ma thuật', nhưng thay vì nói đó là Bạch ma thuật, chúng ta thường gọi nó là ma thuật vì nó được sử dụng bình thường nhất trên thế giới."

Hắc ma thuật là điều cấm kỵ và ác cảm trong thế giới này.

Có lẽ lập trường này đã được củng cố hơn bởi các Hắc pháp sư, những người dưới quyền của White Star.

Hắc ma thuật hiếm khi được trưng diện. Nhận thức tích cực của mọi người đối với nó chỉ xuất hiện cho các Dark Elf và Chiêu hồn sư.

"Chà, tôi không nghĩ Bạch ma thuật mà tiểu thư út đề cập là ám chỉ đến ma thuật tổng quát mà chúng ta biết."

Pháp sư thông báo suy nghĩ của mình với một giọng điệu thận trọng.

"Điều đó có lý, nhưng chúng ta không nên đưa ra kết luận đột ngột vì nó."

Pháp sư gật đầu trước lời nói của Hiệp sĩ phụ trách mạng lưới thông tin.

"Đúng vậy. Báo cáo sẽ chỉ sử dụng các sự kiện đúng như bản chất của chúng."

Cale bình tĩnh gật đầu. Nhưng tâm trí lại bận rộn.

'Có xác suất cao hơn rằng những lời của pháp sư là đúng.'

Công tước Orsena.

Chỉ có một vài người biết rằng nơi này có liên quan đến những Thợ săn, và một trong số họ là Cale.

Và anh biết một đặc điểm của những người Thợ săn.

'Chúng vượt qua các chiều không gian và sử dụng nhiều sức mạnh độc đáo.'

Như vậy, khả năng cao mà Bạch ma thuật là một dạng ma thuật mà Cale chưa từng biết đến trước đây.

Một thứ không tồn tại trên thế giới này.

"Tiếp tục theo dõi tình trạng của tiểu thư út."

"Vâng, Tư lệnh."

Cale bước ra khỏi lều sau khi ra lệnh.

"Bây giờ ta sẽ đi điều tra bên trong dinh thự."

"Ah, vẫn còn nguy hiểm-"

Tất cả đèn đều tắt, nhưng tòa nhà Chính của Dinh thự không được tốt, nên không gì lạ nếu nó sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, Hiệp sĩ đang cố ngăn cản Cale đã sớm ngậm miệng lại.

"Vâng, Tư lệnh."

Nhớ lại những gì Tư lệnh làm và thành tựu của cậu, anh nghĩ rằng nó sẽ không quá nguy hiểm cho cậu.

"Vậy thì tôi sẽ xem xét lại những dấu vết để lại trên cơ thể nạn nhân."

"Ta hiểu rồi."

Thời điểm Cale trả lời, Raon, người đã liên lạc với đồng đội của họ bằng thiết bị liên lạc video, đã quay trở lại.

- Nhân loại! Ta đã liên hệ với tất cả bọn họ! Mọi người đều nói rằng họ đang đến!

Cậu nhóc còn đưa ra một số tin tốt.

- Họ còn nói rằng Billos đã tỉnh lại! Và tên đó sẽ cùng đến với họ! Nhân loại, hắn nói rằng hắn muốn gặp ngươi!

Trước tuyên bố rằng Billos đã tỉnh và sẽ đến thủ đô, một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của Cale, nhưng chợt nhớ đến cái chết của người đứng đầu Flynn.

"... Billos hẳn đang gặp khó khăn."

Cale im lặng gật đầu trước những lời nhẹ nhàng của Choi Han.

Không cần biết hắn đã bị ruồng bỏ và bị cự tuyệt như nào. Không ai có thể đoán trước được cái chết của cha mình sẽ có ý nghĩa như thế nào đối với Billos.

"Cale-nim."

Giọng của Choi Han, theo sau lưng Cale, trở nên trầm hơn.

'Hmm?'

Cale hơi quay đầu lại trước bầu không khí lạnh lẽo đến lạ lùng.

"... Cậu có nghĩ rằng Thợ săn đã đứng sau ngọn lửa này không?"

"Không thể loại trừ khả năng đó."

Choi Han gật đầu và để lại một lời trong khi nhìn vào Công quốc bị cháy.

"... Thật rác rưởi."

Cale lắc vai và nhìn ra xa Choi Han. Biểu hiện của Choi Han khi nhìn vào những căn lều và ngôi nhà của Lãnh thổ rất bình tĩnh, nhưng-.

'Đôi mắt của cậu ta hơi ... lạ?'

Có cảm giác như mắt cậu hơi lác.

Choi Han phát ra một bầu không khí rất xấu xa.

'Chà, đó là một điều tốt.'

Cale lúc này cũng khá tức giận. Chỉ là anh cảm thấy không đủ tốt để thừa nhận rằng anh ấy đặc biệt tức giận.

Anh đang cố gắng giữ bình tĩnh và thu thập thông tin.

'Nhưng tôi vẫn thế. Vì đó là trách nhiệm của bản thân tôi, nó sẽ thậm chí còn tồi tệ hơn. '

Do bản chất của mình, anh sẽ cảm thấy tức giận dữ dội hơn.

Cale chuẩn bị bước vào Tư dinh của Công tước Orsena, không nói thêm lời nào với Choi Han.

Cánh cửa biến mất không dấu vết, anh không biết nó đã bị đốt cháy hay bị phá vỡ.

Tap.

Bước trên đống tro tàn, Cale cuối cùng cũng vào được nhà của Công tước, nơi cuối cùng anh cũng có thể nhìn kỹ từ bên trong. Thật là tai hại.

Choi Han đi theo sau anh và bắt gặp tro đen lấp đầy tầm mắt mình.

'..... Thợ săn là một nhóm mạnh hơn tôi tưởng tượng.'

Cung điện Hoàng gia, Tư dinh của Công tước và Thương hội lớn đã bị phá hủy ngay lập tức.

Nhiều người đã chết vì nó. Trên thực tế, Choi Han rất tức giận, buồn bã và lo lắng vì sự việc này.

'Chúng ta thực sự sẽ chiến đấu chống lại một nhóm mạnh như vậy sao?'

Choi Han ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Cale.

'Nó khác với cuộc chiến chống lại White Star.'

Khi nhắc đến White Star, Cale luôn cho cậu cảm giác đi trước một bước. Tuy nhiên, cậu cho rằng vụ việc liên quan đến Thợ săn lần này giống như một cuộc đột kích bất ngờ mà họ hoàn toàn không chuẩn bị trước.

'Nếu một cuộc đột kích khác như thế này xảy ra với chúng ta ...'

Cung điện của Thái tử đổi lấy Cung điện Hoàng gia.

Gia đình của Công tước Henituse đổi lấy gia đình của Công tước Orsena.

Một kịch bản mà Billos là người chết thay cho Lãnh chúa của Flynn.

Hơn nữa-

Choi Han mắt tối sầm lại.

'Tôi phải mạnh mẽ hơn.'

Khi đang chìm trong suy nghĩ, cậu nghe thấy giọng nói của Cale.

"Chúng ta hãy đến phòng ngủ của Công tước Orsena và điều tra ở đó trước. Raon."

- Ta hiểu rồi, Nhân loại!

Cơ thể của Cale và Choi Han lơ lửng trong không trung. Cầu thang sẽ bị gãy nếu họ bước vào, vì vậy họ phải tiến lên tầng ba với Phép thuật bay.

Toàn bộ tầng thứ ba được cho là được sử dụng bởi Công tước Orsena đầu tiên.

Đúng như tên gọi, đó là một không gian thích hợp cho người thừa kế quyền lực của Công quốc Orsena.

"Ha."

Cale chế giễu.

- Nhân loại, không có gì bị cháy ở đây-

"Ừ, không có gì cả."

Không có đồ vật nào dọc theo hành lang trên tầng ba.

"Không có gì ngoài những món đồ tối giản."

"Đúng vậy."

Trong phòng làm việc chỉ có một cái bàn và một cái ghế.

Không có dấu vết của sách và giá sách.

"Có khi nào Công tước Orsena đã xóa hết dấu vết của mình trước khi xảy ra vụ hỏa hoạn không?"

".... Hmm."

Nếu đúng như vậy, sự thật này chắc chắn phải được báo cáo.

Đó là một kịch bản độc đáo.

Nhưng không có gì được báo cáo.

Hoặc có nghĩa là ngay từ đầu Công tước Orsena có thể đã sống như thế này.

"Choi Han, hãy cố gắng đi tìm hiểu."

"Vâng, Cale-nim."

Choi Han ngay lập tức nhảy qua bệ cửa sổ vỡ và đi xuống.

"Tốt thôi."

Cale nhìn Choi Han với một biểu hiện kỳ ​​lạ trong khi suy nghĩ về việc làm thế nào cậu ta đi từ tầng này xuống đất trước khi đi đến phòng bên cạnh.

"... Chỉ có một cái giường."

Phòng ngủ chỉ có một cái giường, một cái bàn nhỏ và một cái ghế. Đồ đạc gần như bị thiêu rụi đến mức anh gần như không thể xác định được.

"Chúng ta hãy đi lên cầu thang."

Tầng 4 là không gian nơi các anh chị em của nhà Orsena khác sinh sống, trong khi tầng 5 được dành cho vợ chồng Công tước.

"... Tất cả đều ở đây."

Họ không biết liệu đám cháy có nghiêm trọng đến mức bao trùm cả tầng 4 và tầng 5 thành đống đổ nát hay không. Nhưng không giống như tầng ba, nơi Cale vẫn có thể nhận ra hình dạng của đồ vật, hai tầng này hoàn toàn là một mớ hỗn độn.

Tầng càng cao, hậu quả của vụ cháy càng lớn.

"Raon, dù cho sử dụng ma thạch, ngươi phải có kỹ năng gì mới có thể tạo ra một ngọn lửa như thế này?"

Chỉ có hai người họ nên Raon giải trừ Phép thuật tàng hình để nói.

"Hm. Không giỏi bằng Rosalyn thông minh, nhưng nó phải là một trình độ kỹ năng cao nhất định! Uhm."

Raon có vẻ lo lắng trong chốc lát nhưng vẫn tiếp tục.

"Nhân tiện, Nhân loại! Ma lực này có chút không quen."

"Ý ngươi là gì?"

"Hmm. Hầu hết lượng mana đều quen thuộc với ta! Nhưng khi đi lên tầng 4 và 5, ta có thể cảm thấy một lượng mana rất khác biệt. Một chút-"

Cậu nhóc đã do dự, nhưng vẫn tiếp tục.

"Có vẻ như ma lực này không phải đến từ thế giới này. Giống như, tất cả đều là bánh táo, nhưng bánh táo bán ở Dinh thự Henituse có vị khác với bánh táo làm ở Cung điện Hoàng gia! Cảm giác như vậy!"

Ah.

Cale biết chính xác ý của Raon.

"Thực ra, nó rất mờ nhạt, nhưng có một loại mana khác ở đây. Có vẻ như nó sẽ sớm biến mất. Mana đến từ thế giới này đang cố gắng đẩy mana khác đó ra."

Cale gật đầu với lời giải thích sau đó.

"Nó trông giống như mana của thế giới khác."

Thợ săn có thể vượt qua các chiều không gian.

Nếu một Thợ săn là một Pháp sư từ thế giới khác và mang theo mana của mình từ thế giới đó đến và tạo ra ngọn lửa này, thì tình hình hiện tại là đủ khả thi.

"...Thật phiền phức."

Cale cau mày.

'Những sinh vật từ chiều không gian khác.'

Điều gì sẽ xảy ra nếu Công tước Orsena hoặc nhóm Thợ săn không tồn tại ở thế giới này và đến từ thế giới khác?

Làm thế nào anh nên bắt chúng?

Cale không có khả năng vượt chiều không gian.

"..... Hmm."

Suy nghĩ của cậu đang dần sâu hơn.

"Hả? Nhân loại!"

Raon gọi Cale với một giọng ngạc nhiên.

"Nhân loại, đằng kia, cổng chính!"

"Gì?"

Cale nhìn về phía cổng chính của Công tước khi nghe thấy giọng nói chói tai của Raon.

"Hmm?"

Những nếp nhăn hằn sâu hơn trên trán anh.

"Gì vậy? Họ đang làm gì ở đây vậy?"

Các Hiệp sĩ ở cổng chính và những người phất tay áo rộng và vạt áo rộng.

"Họ không phải là các Linh mục từ Đền thờ Thần Chết sao?"

Các Linh mục của Thần Chết, với một số lượng khá lớn khoảng 20 người, đứng trước cổng chính của Công tước.

Họ trông khá dữ tợn.

"Nhưng, ông già đó là ai vậy?"

Hiệp sĩ phụ trách đang trò chuyện với một ông già đang cố gắng vào Dinh thự đổ nát của Công tước.

Có vẻ như Hiệp sĩ đang cố gắng đưa ông ta ra ngoài. Bởi vì Tư dinh của Công tước hiện đang cấm không cho người ngoài vào.

Tuy nhiên, vẻ ngoài của Hiệp sĩ vừa nghiêm khắc vừa lịch sự.

Hiệp sĩ trưởng hành động lịch sự bất chấp sự phản kháng thì đó không thể chỉ là một Linh mục.

"Chẳng lẽ là Giám mục?"

Chỉ một người ở cấp Giám mục, Hiệp sĩ của Cung điện mới có thái độ như vậy với một Linh mục đã hành động liều lĩnh.

"Nhân loại, Choi Han đang đến!"

Cale có thể nhìn thấy Choi Han đang lao vào trong Dinh thự.

"Tốt rồi."

Cale cảm thấy hơi đau đầu vì một lý do nào đó.

Khi Cale nhìn thấy các Linh mục của Thần Chết, một cảm giác lo lắng không biết từ bao giờ ập đến.

'Tôi phải cho Cale-nim biết.'

Choi Han, người đang chạy, cũng trong trạng thái rất lo lắng.

Cậu nhớ tới lời của ông lão vừa vượt qua bức tường của binh lính và Hiệp sĩ, một mình bước vào Dinh thự.

'Chúng ta phải đi gặp người sẽ trở thành nhà tiên tri của Nhà thờ chúng ta.'

Ông ta tự xưng là Giám mục.

'Cậu là Choi Han.'

'Cậu sẽ truyền đạt ý chí của chúng tôi cho nhà tiên tri, hay cho Tư lệnh chứ?'

Trước khi Choi Han có thể hỏi ông ta muốn nói gì thì vị Giám mục đã nói.

'Thần Chết đã ban cho ngài Tư lệnh một món đồ thần thánh. Đây là lần đầu tiên điều này xảy ra trong Nhà thờ của chúng tôi. Vì vậy, trong cuộc viếng thăm bất ngờ này đó có thể cho là bất lịch sự, nhưng tôi phải thông báo cho ngài ấy về tin tức vinh quang này sẽ làm hài lòng toàn thể nhà thờ. Xin hãy hiểu điều này. "

Sau đó, ông cúi đầu lễ phép với Choi Han và Hiệp sĩ.

Tuy nhiên, Choi Han đã lọt vào mắt xanh của vị Giám mục và nhận thấy sự xảo quyệt còn lại.

'Thực ra, sự xảo quyệt không quan trọng.'

Xảo quyệt và mưu mô của vị Giám mục không là vấn đề gì lớn trước mặt Cale.

'Thần Chết!'

Có liên quan tới vị thần đó không?

Choi Han không giấu được sự lo lắng.

"... Nhân loại, có vẻ như rất gấp, hãy xem cách Choi Han đang hành động kìa."

".... Ta biết."

Cale và Raon đang trò chuyện khó xử thì thấy Choi Han vội vã chạy lên tầng 5 sau khi đạp đổ cấu trúc bên ngoài của cái Dinh thự đổ nát.

"Cale-nim!"

Choi Han thở hổn hển và nhẹ nhàng leo lên khung cửa sổ để lên tầng 5.

"Uh, chuyện gì vậy?"

Cale hỏi để cố che giấu sự lo lắng của mình. Nhưng lại thấy vẻ mặt giận dữ của Choi Han.

"Giám mục của Giáo hội Thần chết đã đến."

"Và?"

"Ông ta nói rằng Thần Chết đã gửi một món đồ thần thánh đến cho Cale-nim."

Cale nghĩ rằng tình huống này chưa từng xảy ra.

"Ah."

Có điều gì đó hiện ra trong đầu anh.

Khi gặp Thần Chết, anh đã nói thế này

'Thứ có thể thay thế cintamani bị hỏng sẽ sớm được giao cho cậu.'

.... có nghĩa là nó đã được thánh hóa cho nhà thờ?

Cale nhăn mặt.

Alberu đã cố gắng nhắc nhở cậu về điều này, nhưng Billos đến và Cung điện Hoàng gia sụp đổ, vì vậy cậu hoàn toàn quên mất nó.

Cale nhẹ nhàng hỏi.

"... Vì vậy?"

"... Giám mục nói rằng Cale-nim là một nhà tiên tri ... và cả Nhà thờ đều rất vui ..."

Choi Han lắp bắp khi nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Cale. Cale cúi đầu xuống.

"Haa."

Rồi thì thầm với một tiếng thở dài.

"Cậu còn điều gì muốn nói ..."

"Huh?"

Đó là vào thời điểm đó.

Raon, người đang quan sát hai người, nhanh chóng quay đầu đi đâu đó.

Chaeeng-!

Cùng lúc đó, Choi Han rút kiếm và di chuyển cơ thể.

"Tôi biết mà!"

Mắt anh hướng về một trong những khung cửa sổ bị vỡ trong phòng ngủ của Công tước trên tầng năm.

'Đó là một con Diều hâu.'

Một con Diều hâu đen đang nhìn chằm chằm vào nơi này.

Sự tồn tại mà anh ta đã thấy từ Hiệp hội Thương nhân Flynn hẳn là đúng.

"Gì?"

Cale chỉ mới phát hiện ra sự tồn tại của Diều hâu.

Khoảnh khắc đôi mắt đỏ của Diều hâu và đôi mắt của Cale chạm nhau.

Phạch-

Diều hâu sải cánh.

Choi Han vung kiếm về phía con Diều hâu.

"Tôi không thể tin rằng cậu đang vung kiếm mà không biết kẻ thù của mình."

Diều hâu nhẹ nhàng tránh kiếm của Choi Han.

Một cơn gió lốc màu trắng che khuất tầm nhìn đang quấn quanh con Diều hâu đen, Cale giơ tay ngăn Choi Han đang định lao tới lần nữa.

"Đợi chút."

"Vâng?"

"Hãy dừng lại."

Đây không phải là lần đầu tiên Cale nghe thấy giọng nói này.

Nhưng giọng điệu cẩu thả và thoải mái đó. Nó quen thuộc.

Whiiiishhh--

Cơn lốc biến mất trong tích tắc và một cậu bé hạ cánh xuống sàn.

Tap.

Chàng trai tóc trắng với đôi mắt đỏ mở miệng.

"Choi Han vẫn còn rất nhiều điều để học hỏi."

Cậu bé mỉm cười với Cale.

Nụ cười đó giống với một người mà Cale biết rõ.

"Rok Soo, không, Cale. Đã lâu rồi. Là tôi đây."

[ Trans: Sau bao ngày cuối cùng Lee Soo Hyuk cụa toi cũng lên sàn >< ]

______________________________________

Tiếp tục với các chương tiếp theo ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro