Chương 23 - Giấc mơ của một cỗ máy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

PHẦN BA

NGHĨA ĐỊA TITAN

Chương 23 - Giấc mơ của một cỗ máy

Cơn gió chạm nhẹ vào da thịt bà.


Hơi thở mang theo sức nóng như thể từ một lò rèn. Từ những thảo nguyên bằng đồng bóng loáng xa xa vọng lại mùi dầu cháy và mùi kim loại nóng bỏng. Mái tóc của bà làm bằng những mảnh kim loại đang tung bay trong gió. Những cái cây bằng kim loại sắc nhọn quái dị đổ xuống vùng đồng bằng của cao nguyên bằng đồng đỏ. Những chú chim sắt ríu rít trên bầu trời vàng. Trong khu rừng, những cây thông hình ống khói tỏa ra những cột khói đen bốc lên theo những luồng không khí dâng cao. Chúng xoắn lại thành những vòng xoắn kép, rồi tỏa ra thành một tấm màn làm thay đổi ánh sáng mặt trời thành màu cam, màu chanh và sau đó là màu nâu đậm độc hại. Cơ thể bà tỏa ra một luồng nhiệt thù địch với sự sống của con người. Nhịp đập của trái tim bà chỉ là một khoảnh khắc kéo dài mãi mãi, một ngọn lửa địa ngục không có âm thanh hay nhịp đập. Bàn tay không nắm chặt của bà đang xoay tròn một khẩu súng thay vì những ngón tay. Bàn chân của bà có móng vuốt có khả năng cầm nắm. Đôi mắt bà lấp lánh những mảnh thủy tinh.


Những đứa trẻ làm bằng hợp kim plasteel trèo lên chân bà. Cánh tay vũ khí kém phát triển của chúng vươn lên trên, đòi hỏi sự chú ý mà bà không thể dành được. Bà phớt lờ chúng. Bà có nhiều đứa con đến nỗi bà không nhớ hết tên chúng. Những âm thanh chói tai của tù và chiến tranh của họ không được bà đáp lại.


Ánh mắt lo lắng của bà hướng về phía xa, nơi kim loại giao nhau với bầu trời. Có thứ gì đó nguy hiểm xuất hiện ở phía chân trời và nó đang tiến đến gần họ.


Các chuyển động chạm đến nhiều giác quan của bà: tia hồng ngoại, địa chấn, thính giác, radar, lidar và tất cả những chức năng được ban phước của cỗ máy vốn đã là chính bà. Tầm nhìn của bà được xếp chồng lên nhau với nhiều bảng màu đang chờ được chọn, mỗi bảng hứa hẹn sẽ tiết lộ một loạt bí mật khác nhau. Bà nghe thấy âm thanh ở tần số thấp đến mức chúng đang làm rung chuyển lõi nóng chảy của hành tinh và ở tần số cao đến mức không sinh vật sống nào có thể cảm nhận được chúng.


Tiếng vó ngựa gõ trên mặt đất bằng sắt hiện lên trong đầu bà. Một con ngựa máy to gấp đôi con ngựa sống đang phi nước đại qua. Đối với bà, nó giống như một món đồ chơi lên dây cót. Bà nhận ra nó, cảm thấy nỗi buồn sâu sắc đến mức gần như chìm đắm trong đó."


"Hamaj!"


Tiếng gọi của bà được thể hiện bằng tiếng gầm của tù và trận. Con ngựa trở nên sợ hãi. Các lò xo bên ngoài ở phía sau của nó ngay lập tức được triển khai, kích hoạt các pít-tông khiến những chiếc chân bằng đồng nhún nhảy khỏi mặt đất ngày càng nhanh hơn. Tốc độ phi nước đại của nó nhanh hơn bất kỳ chiến mã bằng xương bằng thịt nào. Nhưng vẫn chưa đủ nhanh.


"Hamaj!" Đại Mẫu lại gọi.


Và một lần nữa tiếng tù và trận làm rung chuyển mặt đất. Đáp lại, các tháp thông gió có thể nhìn thấy ở đường chân trời phát ra những tia lửa. Bà bước qua đám trẻ đang la hét, làm gãy vài cái cây trên đường đi. Con ngựa bỏ chạy, mồ hôi máu bốc khói xuất hiện từ các lỗ chân lông ở hai bên hông được bơm bằng ống tiêm.


 Bà cúi xuống và duỗi thẳng các ngón tay mang vũ khí của mình, cố gắng bắt lấy con ngựa. Nó đột ngột đổi hướng và bà trượt tay. Một nắm đấm khổng lồ giáng xuống đất.


"Hamaj!" Bà hét lên.


Một tiếng gầm đa âm và thê lương một lần nữa quét qua thế giới kim loại. Tay bà lại hạ xuống, lần này ngay trước con ngựa và giơ lên. Mohana vươn tay ra để bắt lấy nó, những viên đạn từ ngón tay bà làm nổ tung lớp đất rỉ sét, những tia hơi nước rít lên từ các khớp nối truyền động. Con ngựa điên cuồng vì sợ hãi, vùng vẫy và đá chân. Bà cố gắng làm nó bình tĩnh lại, nhưng lời nói của bà giống như một bản nhạc chiến đấu hung hãn. Ngón tay chạm vào chân sau của con ngựa, và cú chạm thoáng qua này hóa ra lại là thảm họa đối với các cơ chế mỏng manh. Chân bị gãy. Lò xo thẳng bay ra ngoài. Những bánh răng nhỏ lăn dọc theo mặt đất không bằng phẳng với điệu nhạc nhẹ nhàng ngẫu nhiên.


Con ngựa hí vang lên. Móng trước của nó phóng ra tia lửa, nhưng nó không thể đứng dậy được.


"Hamaj!"


Lần này, tiếng gầm của tù và trận với âm sắc của nó đã gợi nhớ đến lời nói của con người, mặc dù không có sự kết hợp dễ hiểu giữa các âm thanh.


"Mẹ ơi !" Bọn trẻ hú lên, những chiếc tù và của chúng vang vọng tiếng rít ken két, buồn tẻ giống như những con servitor bị trục trặc.


 Bà quay lại và tát họ bằng cơ thể vụng về, cồng kềnh của mình. 


"Đại Mẫu!"


Một giọng nói khác. Tiếng gầm vang vọng. Giống tiếng con người. Nó đến từ bầu trời. Bà nhìn lên. Mặt trời biến mất và được thay thế bằng một lỗ đen. Những luồng dữ liệu giống như dải băng đang bong ra khỏi những đám mây, dần dần đi vào quên lãng. Và trong khoảng không, một thứ gì đó to lớn sắp xuất hiện. 


"Đại Mẫu," giọng nói lặp lại.


<Không có tác dụng. Kết nối khớp thần kinh bị gián đoạn. Mạng lưới thần kinh mất cảm giác. Tỷ lệ liên kết cơ học là 70% và đang tăng lên, > Giọng nói thứ hai sử dụng tiếng rít nhanh và rung động của một máy phát ngôn ngữ thay vì lời nói.


Bà cảm nhận được mí mắt. Chúng đang run rẩy. Cảm giác bắt đầu lan rộng từ mí mắt của bà theo các hướng khác nhau, để lộ khuôn mặt đắm mình trong chất lỏng bảo quản ấm áp.


"Bà ấy đang thức dậy," một giọng nói của con người vang lên.


<Chưa chắc chắn,> giọng máy trả lời.


"Không, bà ấy sẽ tỉnh lại!"


Mohana Mankata Vi cuối cùng đã tỉnh dậy.


Đại Mẫu dần dần thoát khỏi giấc mơ. Trung tâm thị giác của bà mờ mịt với hai tầng nhận thức. Sự trống rỗng màu trắng xám mờ của nước ối dính vào mắt và che mờ nội thật của con tàu thả quân đang được hiển thị với độ phân giải sắc nét nhờ các máy quét augur của Luxor Invictoria. Các hình ảnh tranh giành nhau, không ai chịu nhượng bộ ai, đó là lý do tại sao các hình ảnh vẫn chưa rõ ràng. 


Đội ngũ bên ngoài ức chế tầm nhìn tự nhiên, cơ thể bà phản ứng bằng một cơn co thắt đau đớn. Việc bị kiểm soát từ bên ngoài khiến bà tức giận, và Luxor Invictoria vẫn ngủ say đang càu nhàu trong cơn buồn ngủ. Nhiều Tech-priest chạy nhốn nháo trên sàn nhà chứa máy bay, và thậm chí nhiều người trong số họ tụ tập trên các lối đi được xếp đầy các thiết bị, dây cáp kéo dài đến đầu của cỗ Titan.



Bây giờ Mohana chỉ có thể quan sát thế giới bên ngoài bằng đôi mắt máy móc.Đối với cơ thể của chính bà , dường như đó là một thế giới xa xôi và nằm ngoài tầm với của bà. 


Nhận thức quang học đã chỉ ra Magos Principia Militaris Goten Mu Kassanius. Bên cạnh ông ta, người đang đứng lên và hạ xuống trên các chân khớp pít-tông, là Vox Omni Machina Mal-4 Chrysophane.


"Tôi hiếm khi thấy cả hai người đứng đầu giới chức tư tế Legio cùng một lúc, lần này chắc chắn là một vấn đề nghiêm trọng," Mohana cố gắng để có nói nhẹ nhàng. Giọng nói phát ra không hề giống với giọng nói của bà. Những chiếc loa trong đầu cỗ Titan hét lên từng từ mà không có bất kỳ dấu hiệu điều tiết nào, do đó tước đi mọi mảng nhân tính của con người.


Tâm trạng của các magi được cảm nhận trong môi trường thông tin đã bộc lộ mối lo lắng của họ.


"Gần đến thời điểm đó rồi," bà nói thêm, cố gắng một cách vô ích để làm cho giọng mình nghe giống con người hơn.


"Gần đến  thời điểm  đó rồi," Goten Mu kính cẩn xác nhận. "Sự thăng thiên của bà đang diễn ra mạnh mẽ." Chỉ còn rất ít thời gian cho đến khi bà thống nhất hoàn toàn với Thần Máy ."


"Tôi sẽ tan biến vào trong Manifold."


"Bà sẽ là người đầu tiên hợp nhất thành một với Titan. Bà sẽ mãi mãi trở thành một phần của nó," Vox Omni Machina nói với niềm hân hoan tôn giáo. "Con đường của bà sẽ dẫn đường cho những người đến sau. Không ai khác sẽ nhận được vinh dự như vậy. Sẽ luôn chỉ có một người tiên phong."


"Nhưng tôi vẫn sẽ chết," Mohana Mankata Vi nói thêm. Bà im lặng một lúc. "Tôi không nhớ thời điểm nào mà mình bị ngừng hoạt động."


"Đó là một biện pháp phòng ngừa khẩn cấp," Goten Mu giải thích. "Sau tin tức về vết thương của Princeps Esha Ani Mohana, bà đã bị suy sụp nhận thức nghiêm trọng. Bà có còn nhớ không? Bà đang ở trên Bức tường thành của Hansu khi Princeps Esha Ani Mohana bị phục kích."


Có một khoảng dừng đong đầy sợ hãi.


"Con gái của tôi... Con gái của tôi còn sống không?"


"Cô ấy còn sống," Chrysophane trả lời, "và cô ấy đã thể hiện mình một cách hoàn hảo với tư cách là thủ lĩnh của Legio trong thời gian bà không hoạt động, mặc dù mọi quyết định chiến lược đều do Magos Principia Militaris Goten Mu Kassanius đưa ra. Và ông ấy sẽ tiếp tục làm như vậy cho đến khi việc chuyển giao quyền lực được phê chuẩn."


"Cho đến khi tôi chết," Mohana u ám nói thêm, vui mừng nhận thấy điện trường bối rối của những Adept đang lan rộng xung quanh họ sau câu nói thẳng thắn của bà, "Tôi đã ngủ được bao lâu rồi?" bà hỏi.


"Vài tuần," Chrysophane trả lời.


"Vài tuần? "bà lặp lại. "Vậy thực sự đã sắp đến lúc rồi."


"Mọi chuyện là như vậy đó, tôi rất tiếc," Goten Mu nói.


"Vậy còn cuộc chiến?"


"Chiến tranh vẫn tiếp diễn," Goten Mu trả lời. "Thành phố tổ ong Hansu vẫn đang trụ vững. Chỉ cần chúng ta duy trì quyền kiểm soát, khu vực Biển Chymist sẽ được an toàn và Beta-Garmon III sẽ vẫn nằm trong tay Đế quốc. Một số cuộc tấn công khác đã được phát động từ phía nam bởi lực lượng của những trung đoàn Garmon bị bắt làm nô lệ. Cuộc tấn công đầu tiên khiến chúng tôi bất ngờ, những lần khác thì kém thành công hơn. Tổn hao của các cỗ máy không vượt quá mức cho phép. Legio Astorum tiếp tục chống đỡ bọn phản bội. Các lực lượng trung thành đã tiêu diệt tiểu đoàn bao vây của Iron Warriors, làm giảm hiệu quả chiến đấu của đối phương khoảng 20%."


"Liệu tôi có được phép dẫn dắt các con gái của mình vào trận chiến lần cuối không? Hay là các ông đánh thức tôi chỉ để nói lời từ biệt?"


"Bà có khả năng tham gia trận chiến," Goten Mu nói. "Trong khi bà vẫn đang thức tỉnh. Than ôi, chúng tôi không thể ngắt kết nối bà hoàn toàn khỏi MIU được nữa. Nếu chúng tôi cố gắng làm điều này, Luxor Invictoria sẽ hoàn toàn nuốt chửng tâm trí của bà."


 "Không ai có thể liên tục tiếp xúc với máy móc mãi như vậy," Bà nói. "Thật ngạc nhiên là ông vẫn chưa tiễn tôi lên đường."


"Đại Mẫu, tầm nhìn chiến lược của bà là vô giá đối với chúng tôi!" Goten Mu kêu lên.


"Ông có cho rằng con gái tôi không xứng đáng với vai trò này không?"


"Cô ấy xứng đáng," Chrysophane đảm bảo với bà. "Trong những thời điểm khủng khiếp này, sự kế thừa có tầm quan trọng rất lớn. Nhưng chúng tôi trân trọng bà, chỉ vậy thôi."



Mohana nói: "Và tôi coi mình là một cục thịt nặng nề mà ông cần để hồi sinh thần tượng của mình. Tôi không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào về một trận chiến sắp xảy ra trong mạng thông tin của Legio. Con tàu đang đứng yên."


 Bà dừng lại, lao sâu hơn vào mạng lưới thông tin vô hình kết nối bà với Legio. "Chúng ta vẫn ở trên Beta-Garmon III. Có một số lý do khác cho sự thức tỉnh của tôi. Câu hỏi là: đó là cái gì?"


"Như mọi khi, bà luôn là người có suy nghĩ sâu sắc," Goten Mu nói với một cái cúi đầu nhẹ. "Hơn một tháng trước, hai Primarch Sanguinius và Jaghatai Khan đã đến hệ sao Beta-Garmon. Ngài Khan đã tung ra các chiến dịch "đánh và chạy" xuyên suốt phân khu này. Ngài Sanguinius của Quân đoàn thứ chín tuyên bố ý định nắm quyền kiểm soát tất cả các lực lượng khác của Imperium."


"Ngài ấy có thành công không?" Mohana Mankata V hỏi.


"Ở một mức độ nào đó thì đúng như vậy," Goten Mu trả lời. "Hơn hết ai khác, bà biết rõ mức độ vô tổ chức ở đây mà."


"Thật vậy," bà đồng ý.


"Ngài ấy đã thành công trong việc điều phối hành động của các lực lượng Đế quốc," Magos Principia Militaris tiếp tục. "Tầm nhìn chiến lược của ngài ấy được hầu hết các đồng minh chấp nhận. Tuy nhiên, ngài ấy buộc phải đối mặt với nhiều khó khăn khác nhau, trong đó có sự bất đồng giữa các Legio."


"Bất đồng vì chuyện gì vậy?"


"Ngài Sanguinius ra lệnh rằng hệ sao Beta-Garmon phải được quét sạch khỏi bọn phản bội. Ngài ấy coi việc tái chiếm thành phố Nyrcon là giai đoạn đầu tiên để ổn định tình hình," Chrysophane giải thích. "Nếu Beta-Garmon II có thể được tái chiếm lại cho Imperium, thì Horus sẽ phải rút lui về rìa của cụm sao. Các Legio Titanica đã bị chia rẽ thành hai phe: Một phe hy vọng sẽ phát động một cuộc tấn công lớn để nhanh chóng kết thúc cuộc chiến này và chấm dứt tình trạng tiêu hao liên tục mà chúng ta phải chịu trong vài tháng qua. Phe thứ hai bày tỏ lo ngại rằng quy mô lớn của cuộc tấn công do Sanguinius đề xuất sẽ dẫn đến việc sự tiêu diệt hoàn toàn lên Legio của họ."


"Ông đánh thức tôi dậy chỉ để cho tôi quyết định xem Legio Solaria sẽ đi theo hướng nào thôi phải không."


"Tôi không thể đưa ra quyết định như vậy," Magos Goten Mu nói. "Làm như vậy, tôi sẽ phá vỡ thỏa thuận được ký kết giữa Tigris và Legio Solaria."


"Như thường lệ, các Magi các ông không có quyền kiểm soát những gì mình tạo ra."


"Và điều này có thể hiểu được," Vox Omni Machina giải thích. "Legio phải tránh xa những tranh chấp giữa các phe phái trong giáo phái của chúng ta."


"Tôi sẽ không phá bỏ lời thề thiêng liêng của mình," Goten Mu nói. "Quyết định của bà sẽ là gì?


"Cần thêm thông tin," bà trả lời.


Cái đầu đội mũ trùm đầu của Goten Mu quay về phía một trong những Tech-priest phục vụ trên sàn sân khấu phụ. Ông ta nhét mechanodendrite vào lỗ giao diện và xoay nó.


Một kế hoạch cực kỳ táo bạo bày ra trước mắt Mohana Mankata Vi.


"Đây có phải là kế hoạch của ngài Sanguinius không? Hàng chục Legio, hàng trăm Titan trong một đội hình duy nhất được tung ra để tái chiếm Nyrcon?"


"Trong trận chiến thứ ba vì thủ đô của hệ sao, rất nhiều máu và dầu sẽ đổ ra," Chrysophane tiếp tục: "Những cỗ máy thần thánh không được thiết kế để chiến đấu cận chiến với nhau, chiến đấu như những người lính bộ binh trong một đội quân khổng lồ. Điều này hứa hẹn những tổn thất to lơn. Và Legio của chúng ta ít phù hợp hơn những Legio khác trong những trận chiến kiểu này."


Một loạt bản đồ, kế hoạch và sơ đồ đủ loại đổ vào đầu Mohana. Một quả cầu khổng lồ đầy sẹo lồi lõm lên trên bề mặt của nó. Nhân loại vốn sinh sống trên Beta-Garmon II trong hàng chục nghìn năm và đã để lại những dấu vết xấu xí về sự thống trị bất cẩn của mình trên bề mặt hành tinh. Quân đội của Sanguinius đã bao vây bọn phản bội ở một số khu vực trên hành tinh. Sự tập trung quân lớn nhất của lực lượng địch được quan sát thấy ở thủ đô.


"Quân đoàn của ngài Sanguinius sẽ chiếm lấy trạm không gian  Anvil," Magos Principia Militaris nói. "Và chúng ta thì phải xông qua các bức tường."


Ngay sau lời nói của ông, đặc điểm của các công trình phòng thủ thủ đô hiện ra trước mặt Đại Mẫu. Thành phố tổ ong hùng vĩ Nyrcon đang chọc thủng bầu trời độc hại của Beta-Garmon II. Phần đế có hình dạng bất thường của nó được bao quanh bởi một bức tường cao khép kín dọc theo toàn bộ chu vi của nó. Nhiều sắc thái màu sắc khác nhau trên sơ đồ đánh dấu nhiều khu vực trước đây được tên Warmaster khôi phục và củng cố. Trong hai trận chiến tranh giành thủ đô trước đó, nó đã bị hư hại nặng nề, nhưng khả năng phòng thủ của bức tường đã được củng cố nhờ những khẩu pháo tái sử dụng từ những cỗ máy thần thánh bị giết hại. Đại Mẫu mở rộng tầm nhìn và hướng ánh mắt về phía pháo đài không gian Anvil, thứ đang quay theo quỹ đạo địa tĩnh đồng bộ với thành phố tổ ong. Nằm cách đỉnh núi ba trăm kilomet nhìn từ bề mặt thì trạm không gian này không khác gì nhiều vật thể khác trên bầu trời. Nhưng các khẩu pháo của nó có khả năng san bằng thành phố hoặc tiêu diệt bất cứ ai dám kiểm tra độ tin cậy của hệ thống phòng thủ của nó.


"Nếu vị Primarch thất bại trong việc đánh chiếm pháo đài ngôi sao này thì chúng ta sẽ rơi vào tình thế vô vọng," Mal-4 Chrysophane nói. "Chúng ta sẽ chết hết."


"Kế hoạch tuyệt vời," Mohana nói. "Đầy rủi ro, nhưng táo bạo."


"Đây chính xác là những gì Đại Thiên Thần nói," Goten Mu nói thêm.


"Đó là một kế hoạch mang tính hủy diệt," Chrysophane bày tỏ quan điểm của mình. "Những tổn thất dự kiến rất đáng sợ. Ở đây chúng ta đang mạo hiểm không chỉ một vài cỗ máy mà là toàn bộ Legio."


"Chiến tranh không thể giành phần thắng bằng sự dè chừng," bà nói "Có bao nhiêu Legio khác đã cam kết gửi quân tới?"


"Trong số 27 Legio trong khu vực này, có 20 Legio đồng ý với kế hoạch. Ba chưa đưa ra quyết định, bốn đã từ chối."


"Có phải là ông, Vox Omni Machina, đang đề nghị chúng ta tham gia vào bộ tứ hèn nhát này không?"


"Tôi khuyên bà nên thận trọng," Chrysophane trả lời.


"Còn ông, Magos Principia Militaris, chiến lược gia của Legio, ông nói gì?"


"Tôi tin vào khả năng phán đoán của bà , thưa Đại Mẫu," ông ta nói. "Tôi sẽ sẵn lòng tính toán cách triển khai lực lượng phụ trợ Legio tốt nhất có thể để giúp bà thành công, vì đây là vai trò được Thần Máy giao cho tôi. Nhưng tôi không thể và sẽ không đưa ra quyết định này."


Mohana để dữ liệu tự do chảy qua não mình. Nó mang lại cho bà sức mạnh, như thể đang gột rửa bà bằng làn nước mát lạnh và năng lượng của một trận mưa như trút nước, nhưng trong sâu thẳm tâm trí bà vẫn nhìn thấy bầu trời kim loại và những hàng cây thép.


'Tôi chấp nhận mệnh lệnh của ngài Primarch. Nhưng một phần của Legio dưới sự lãnh đạo của Princeps Majoris Esha Ani Mohana sẽ vẫn ở đây."


"Với số lượng bao nhiêu? "Goten Mu hỏi, vui mừng vì đã thoát khỏi gánh nặng đưa ra lựa chọn.


"Hai Maniple, không hơn được nữa. Theo tôi hiểu, vị Primarch muốn để lại các đội phòng thủ xung quanh các thành phố tổ ong của thế giới này."


"Một sự phòng ngừa thận trọng," Goten Mu nói. Bây giờ ông ta để cho sự nhiệt tình của mình đối với chiến lược của vị Primarch thể hiện rằng giờ đây ông ta không còn chịu trách nhiệm tuân theo nó nữa. "Mùa Vitriol đang đến. Tất cả lực lượng ngoại trừ các Legio Titan đang giảm các hoạt động của họ. Chỉ những người được trang bị lá chắn hư không là vẫn còn hoạt động. Sương mù dày đặc bao phủ bờ biển suốt ngày đêm. Các cơn bão kiềm xâm nhập sâu vào lục địa theo chuỗi liên tục. Những điều kiện độc hại như vậy kéo dài ở đây trong vài tháng. Chỉ riêng điều kiện khí tượng đã cung cấp cho chúng ta khả năng phòng thủ tốt và sẽ tồn tại trong nửa năm tới."


"Hầu hết những Titan của tên Warmaster đều tập trung ở thành phố Nyrcon," Mohana lưu ý.


"Do đó, khả năng tấn công của hắn ta trong chiến trường này đã bị hạn chế." Goten Mu trả lời.


Mohana một lần nữa đắm chìm trong dòng thông tin. Cả hai magi đều biến mất khỏi ý thức của bà trong một thời gian. Bà buộc mình phải quay trở lại trước khi hoàn toàn trôi trong dòng chảy.


"Gửi Esha Ani Mohana và Maniple thứ hai tham gia lực lượng phòng thủ Diviner's Needle. Maniple thứ sáu sẽ hợp nhất với tàn quân của Maniple thứ mười và tăng cường lực lượng đồn trú của thành phố Caldera."


"Sẽ như ý bà muốn, thưa Đại Mẫu."


Goten Mu cúi đầu thật sâu. Cái cúi đầu của Chrysophane thì không quá sâu. Chuỗi thông tin từ Magos Principia-Militaris cho thấy sự hài lòng của ông ta. Bây giờ Mohana đã biết rằng Goten Mu đang nói dối về việc ông ấy không muốn đưa ra quyết định. Giữa họ đã xảy ra xung đột. Nếu hai người này đồng ý ngay từ đầu thì họ đã không đánh thức bà dậy. 


"Phần còn lại của Legio chuẩn bị triển khai lại Beta-Garmon II," bà ra lệnh. "Chúng ta sẽ gia nhập lực lượng của ngài Primarch. Tôi sẽ dẫn dắt các con gái của mình vào trận chiến lớn nhất và cam go nhất trong lịch sử của Legio. Nó mang tính biểu tượng rằng đây là cách tôi sẽ kết thúc triều đại của mình với tư cách là một Đại Mẫu."


Vox Omni Machina và Magos Principia Militaris lại cúi đầu. Ca đoàn hát vang khúc thánh ca tưng bừng, báo trước chiến thắng trọn vẹn.


*****


Beta-Garmon II là một thế giới hoàn toàn xấu xí. Là thủ đô của hệ sao và toàn bộ phân khu, nó không vượt qua các hành tinh khác cả về dân số (vinh quang đó thuộc về Beta-Garmon III), về văn hóa, thậm chí về khối lượng sản xuất. Vào đầu cuộc đại viễn chinh, khi nó được Principia Imperialis phát hiện ra, nó là một sa mạc cạn kiệt chất phóng xạ, và do đó thế giới sau đó bị biến thành nơi thử nghiệm. Tất cả vũ khí hủy diệt dưới quy mô Exterminatus đều được sử dụng trên bề mặt của nó, từ khẩu súng lasgun đơn giản nhất đến thiết bị chiến đấu mạnh nhất của Mechanicum Ordinatus. Các vùng đồng bằng bị biến dạng bởi những miệng hố khổng lồ. Sự mất ổn định của các nền kiến ​​tạo ở những khu vực không có người ở cách xa xích đạo đã dẫn đến sự xuất hiện của các hố sụt khổng lồ. Quỹ đạo biến thành nghĩa địa của những con tàu ngừng hoạt động được dùng làm mục tiêu tập bắn. Chỉ có một vật thể có tầm quan trọng chiến lược trên đó, chính là Anvil.


Ngôi sao Beta-Garmon đã sưởi ấm thế giới lạnh lẽo và khắc nghiệt này mà không cần nỗ lực gì nhiều. Dân số tập trung ở khu vực giữa của hành tinh trong những pháo đài tổ ong khổng lồ, di sản duy nhất còn sót lại của Thời kỳ Đen tối. Nhưng chính trên hành tinh khắc nghiệt này, quyền lực và sức mạnh đã tìm được nơi ẩn náu. Với Beta-Garmon II, nhân loại một lần nữa bắt đầu đòi lại không gian sau thảm họa của Age of Strife.


Hai trận chiến quy mô lớn đã nổ ra để giành quyền kiểm soát pháo đài tổ ong thủ đô: trận đầu tiên, khi lực lượng của lãnh chúa Dorn của Imperium quay trở lại đầy để quyền kiểm soát hành tinh đang bị quân đồn trú của bọn phản bội chiếm giữ, và trận thứ hai, khi vô số đội quân của Warmaster tới tái chiếm lại nó. Và bây giờ, như để xác nhận giả thuyết về sự leo thang không ngừng của cuộc xung đột, hạm đội của Sanguinius đã đến với ý định chiếm lại thế giới đang bị chiếm giữ này.


Các con tàu của Quân đoàn IX đã dọn sạch một hành lang đi xuống xuyên qua những đám mây mảnh vụn bao quanh thế giới. Công việc nguy hiểm này diễn ra chậm rãi, vì các Blood Angels không chỉ bị đe dọa bởi va chạm với các mảnh vỡ mà còn bởi hỏa lực của kẻ thù. Tuy nhiên, tia laser phòng thủ từ các pháo đài tổ ong đang phá hủy nhiều bộ mảnh vỡ quỹ hơn là các chiến hạm của Sanguinius, và pháo đài Anvil, sự tồn tại của chính nó khiến kẻ thù phải dè chừng, nó vẫn im lặng. Nó đã mất phần lớn sức mạnh trong giai đoạn đầu của cuộc chiến. Hạm đội Imperial đã nổ súng để trấn áp những khẩu đội đáng gờm nhất. Những vụ nổ bùng phát khắp một nửa bán cầu được chiếu sáng của hành tinh. Các Tổ ong đang bùng cháy. Không ai quan tâm đến sự an toàn của dân thường.


Từ quỹ đạo nhìn xuống, xác của những cỗ máy thần thánh đã ngã xuống trong trận chiến trông giống như những con côn trùng bị nghiền nát trên mặt đất xám xịt đơn điệu. Băng qua những xác chết này, hàng trăm cỗ máy chiến tranh khác lại xuất hiện, những tân binh bị đưa vào cuộc tàn sát trong một nỗ lực tuyệt vọng gợi nhớ đến cuộc xung đột đẫm máu đầu tiên của nhân loại trong các cuộc chiến tranh thời kỳ công nghiệp hóa từ hàng thiên niên kỷ trước.


Tàu vận tải đổ bộ của Đại Mẫu là tàu vũ trụ đầu tiên của Legio hạ cánh trên bề mặt. Tất cả sáu con tàu từ Artemisia, bất chấp lá chắn hư không rực cháy dưới hỏa lực của kẻ thù, chúng nhẹ nhàng hạ hàng hóa xuống rồi quay trở lại nơi neo đậu phía trên Beta-Garmon II.


Mohana Mankata Vi không cần nhiều thời gian để kết nối hoàn toàn với Luxor Invictoria. Bà đi vào ý thức của cỗ Titan mà không hề làm phiền tới nó: bà làm điều đó một cách tự động, giống như hai người lớn tuổi đã kết hôn hàng chục năm vô thức nắm tay nhau khi đi dạo. Bây giờ tính cách của Mohana Mankata Vi đối với bà chỉ đơn giản là một thứ buồn cười. Chỉ có mỗi cỗ Titan tồn tại: linh hồn của bà và hồn máy đã được hợp nhất, mặc dù ảo ảnh về khả năng kiểm soát của bà đối với cả hai vẫn còn tồn tại. Bà chỉ là một màng dầu tràn ánh lên màu cầu vồng trên mặt hồ rộng lớn, sẽ sớm bị gió thổi bay và biến mất.


Nhưng hiện tại, Mohana Mankata Vi vẫn là bộ óc dẫn đầu của cỗ máy thần thánh. Còi báo động rít lên chói tai, đèn tín hiệu xoay tròn, cửa mũi và đuôi của con tàu hạ cánh mở ra. Ánh sáng vàng chiếu vào bên trong làm lu mờ ánh sáng nhân tạo của đèn hiệu chuyển tuyến, và đằng sau nó là một cơn lốc bụi mịn hung hãn hơn lao vào. Trong vòng vài giây, bụi bay khắp nhà chứa máy bay, và ngay lúc đó ổ khóa của các Titan kêu lách cách, đường ống thông tin và nhiên liệu rơi ra, và các myrmidon của Mohana Mankata Vi bước ra một cách khéo léo. Đại Mẫu là người cuối cùng rời tàu, kéo theo hai cỗ máy vệ sĩ khi những cỗ máy khác xếp thành vòng tròn quanh tàu vũ trụ để chiếm vị trí ở phía sau, tạo ra một hàng rào bằng plastek và gốm ceramite ở mọi phía.


"Các con gái của ta, hãy nhìn xem!" bà tuyên bố. "Như thế này chưa đủ vinh quang hay sao?"


Sức mạnh của Đế chế Sao Hỏa hiện lên dưới vòm trời màu vàng chanh. Dưới sự hỗ trợ của đợt oanh tạc làm rung chuyển hành tinh, hàng chục tàu đổ bộ Titan đã lao xuống. Họ hạ cánh một cách suôn sẻ và việc hạ cánh dễ dàng rõ ràng đã che giấu nỗ lực to lớn cần thiết để giữ cho họ tiếp tục bay. Động cơ trọng lực kêu vo vo liên tục, và với số lượng tàu vũ trụ nhiều như vậy tạo nên một âm thanh xung quanh khiến các giác quan bối rối và rung chuyển cả xương cốt. Những tia plasma gầm lên với cơn thịnh nộ của những con rồng bị giam cầm. Những con dao găm nhuốm lửa xanh plasma đâm xuống đất ngay trước khi tiếp đất, biến mặt đất thành tấm kính bốc khói, và các móng vuốt hạ cánh đập vỡ nó, gánh một trọng lượng khổng lồ. Các Titan lần lượt xuất hiện từ các thùng chứa riêng lẻ, toàn bộ các cỗ máy bước lên mặt đất từ ​​những con tàu lớn hơn, và trong một số trường hợp hiếm hoi, toàn bộ các á thần xuất hiện từ lỗ hở của các tàu chuyên chở khổng lồ còn lớn hơn cả Artemisia và Tantamon, nhưng lại có khả năng vượt qua bầu khí quyển.


Trải qua hàng trăm năm chiến tranh, hàng núi đá vụn mọc lên khắp vùng đồng bằng. Những tảng đá bị phong hóa gần đó có thể là sự hình thành tự nhiên, nhưng ngay cả khi kiểm tra bề ngoài, người ta vẫn có thể nhận thấy những công sự tích hợp bên trong chúng, đây là những tòa nhà đã bị phá hủy từ lâu, giờ không còn gì nữa. Bên dưới mặt đất là những khối kim loại còn sót lại từ những trận chiến diễn ra ở đây vào thời kỳ đỉnh cao của Thời đại xung đột, và bên trên, mặc dù được bao phủ bởi những lớp cát và bụi quanh co như những xúc tu uốn lượn, là đống đổ nát cháy đen của những cỗ xe bọc thép, tàu vũ trụ bị bắn rơi và Titan bị giết trong trận chiến tranh giành Nyrcon.


Bãi đáp nằm ngoài tầm với của các khẩu đội pháo binh, và ngay cả độ cao khủng khiếp của Nyrcon cũng đã biến mất trong làn sương mù ngột ngạt. Không có gì có thể nhìn thấy ngoại trừ những chùm tia las phòng thủ rực sáng, những tia sáng chói mắt trên bầu trời tạo ra những tiếng sấm không tự nhiên và định kỳ gây ra một cơn mưa vi hạt từ bầu không khí bụi bặm.


Nhưng các tàu Legio liên tục bị nhắm bắn. Những loạt đại bác laser bắn đuổi theo họ từ quỹ đạo cho đến tận bề mặt. Máy bay tiêm kích của cả Quân đội Đế quốc và Quân đoàn Astartes lao đi nhốn nháo giữa các con tàu , bắn hạ tên lửa nhắm vào phương tiện vận tải đổ bộ. Các tàu khác chống trả các cuộc tấn công của máy bay địch tại bãi đáp. Tất nhiên, họ không thể đẩy lùi tất cả các cuộc tấn công. Không thể tránh khỏi những mất mát. Một trong những tàu vận tải lóe lên trên bầu trời, lao xuống đất, vượt qua những con tàu không bị thương và vỡ vụn khi va chạm, giống như một lon đựng khẩu phần ăn khô. Cánh cửa mở toác ra, cỗ Titan bên trong vốn đã hỏng nặng liền ngã ra ngoài.


Titan lớn nhất trong số những Titan là Imperators. Trong số hàng trăm cỗ máy thần thánh đã đến đây, có ba gã khổng lồ như vậy đã chiến đấu bên phe trung thành, to lớn đến mức những Warlord hùng mạnh dường như nhỏ bé và thảm hại khi ở cạnh chúng. Một con tàu vũ trụ tiêu chuẩn không thể chứa được họ. Hai Imperators giáng xuống trong những con tàu đặc biệt, được chế tạo đặc biệt theo kích thước của chúng. Mặc dù có thiết kế khác nhau, chúng vẫn giống nhau, được trang bị nhiều vũ khí giống hệt nhau, và việc hoàn thiện cẩn thận của chúng đã tôn vinh sức mạnh của các cơ chế ẩn giấu bên trong cơ thể.


Không có con tàu vũ trụ nào phù hợp cho Imperator thứ ba, và nó hạ xuống trong một mạng lưới dây cáp gắn với hàng tá tàu con thoi chở hàng, có động cơ hú rít chói tai, phàn nàn về gánh nặng không thể chịu nổi. Ngay khi chân của Titan chạm vào bề mặt, các khối nổ đã phát nổ trên các chi, thành cổ, vũ khí và đầu của nó. Những sợi cáp đứt ra và bắn thẳng về phía các phương tiện vận tải khi được thả ra từ đầu bên kia, chúng quật xuống đất như những con rắn quằn quại. Các tàu con thoi vận chuyển hàng hóa nhanh chóng lại lao vào quỹ đạo.


Chiếc cuối cùng trong số các Imperator được tung ra là chiếc đầu tiên cất bước trên mặt đất. Chuyển động của nó đi kèm với một bài hát chiến tranh lặp đi lặp lại và dữ dội hơn được phát ra bởi hai Titan khác khi chúng xuất hiện từ vỏ tàu của mình. Những cỗ máy này là thần thánh đối với những cỗ máy thần thánh và được chào đón như vậy. Con đường nhanh chóng được dọn sạch để những Titan tiến lên và phô bày các danh hiệu: Magna Bellifica, Warscorn và Terra's Calling của Legios Astorum, Gryphonica và Osedax . Không quan trọng chúng mang màu sắc của ai. Các Imperator đi đến đâu thì chính Thần Máy cũng đi đến đó.


Những chiếc tù và chiến tranh vang lên với nhiều tiếng kêu và mệnh lệnh khác nhau dành cho Legio của họ. Các kênh Vox bị tắc do nhiễu không chỉ do cơn bão mà còn do hành động của kẻ thù, và do đó, hồi tù và kéo dài của các cỗ máy được sử dụng nhiều không kém các phương pháp liên lạc phức tạp hơn khi tập hợp các đơn vị.


Phương tiện vận tải hạ cánh củaManiple thứ nhất cố gắng gầm rú động cơ và bắt đầu bay lên trời, cửa của nó đóng hoàn toàn chỉ cách mặt đất một trăm mét. Những lá chắn hư không lấp lánh trong cơn bão cát.


Sau khi cất cánh, khoang của một số thuyền khác từ tàu Artemisia mở ra. Năm maniple được bổ sung bởi các phương tiện còn sót lại của các đơn vị khác sải bước đi ra ngoài. Các khoang chứa riêng lẻ có thể giao ra cả một lô Titan. Năm chục động cơ thần thánh của Legio Solaria là một lực lượng đáng kể theo tiêu chuẩn của cuộc Đại Viễn Chinh, nhưng số lượng của chúng như một lời nhắc nhở đau đớn cho Mohana Mankata Vi về những mất mát mà họ phải gánh chịu: những cỗ máy tham gia trận chiến gần như là tất cả những gì còn lại trong Legio của bà.


Những cuộc gọi khẩn cấp từ các chỉ huy đổ bộ đã thúc giục Mohana Mankata Vi dọn bãi đáp và bà đã làm theo. Được dẫn dắt bởi các con gái của mình, Bà dẫn các con gái của mình đến điểm hẹn, nơi các Titan đang tụ tập với quy mô chưa từng có. 


Không có sự đổ bộ bổ sung của lực lượng phụ trợ. Cao nguyên sa mạc bị gió thiêu đốt, mang theo lượng phóng xạ và sản phẩm đốt độc hại gây chết người. Thay vì cỏ, các bãi mìn mọc lên trên mặt đất của thế giới này. Các Titan làm phát nổ hàng trăm quả mìn sau mỗi bước đi, bất kỳ phương tiện nào nhỏ hơn làm điều này e đều đã chết rồi.


Cuộc đổ bộ tiếp tục, và ngày càng có nhiều Titan tiếp cận nơi hội quân. Đủ loại màu sắc hiện lên qua lớp cát bao phủ luôn hiện hữu. Xanh lam, vàng, đỏ, xanh lá cây, kem, đồng, bạc, trắng, cam... Những huy hiệu của họ cũng tráng lệ như kỳ công của bao đội quân trong lịch sử nhân loại.


Việc liên lạc với các chiến lược gia trên soái hạm Red Tear rất khó khăn. Tín hiệu Vox khó xuyên qua được sự can thiệp do thiên nhiên và kẻ thù tạo ra, thậm chí còn không thể. Các Legio buộc phải liên lạc với từng Legio khi họ bước đi. Họ đồng ý một cách dễ dàng đến ngạc nhiên với mệnh lệnh hành quân được đề xuất. Mọi người đều hiểu tầm quan trọng của trận chiến sắp tới: bây giờ không phải lúc để tranh cãi. Mohana Mankata Vi cử các thợ săn của mình sang cánh phải, không phản đối khi bố trí họ dưới sự chỉ huy của Legio Ignis dẫn đầu bên sườn. Bản thân bà cùng với đội quân myrmidon vẫn ở trung quân. Việc phân chia giờ đây được thực hiện theo chủng loại Titan chứ không phải mối liên kết giữa từng Legio. Các Maniple chủ lực đi dọc theo hai bên của myrmidon, và sau đó những Warhound đưa đàn của họ về phía trước, duy trì đội hình hình đầu của một con bò đực đang tấn công. Giữa những chiếc sừng xòe rộng trải dài là một hàng dài gồm hàng ngàn cỗ máy Imperial Knight, dàn trận như những người lính bộ binh đi trước các lãnh chúa đang cưỡi ngựa của họ trong trận chiến giữa các gia tộc thần thánh.


Chỉ bằng một mệnh lệnh trực tiếp của vị Primarch mới có nhiều Princeps và nam tước sẵn lòng phục tùng như vậy, và có lẽ chỉ với mỗi mình Sanguinius mới làm được .


Ngày càng có nhiều con tàu bay lên bầu trời. Hầu hết những Titan đã hạ cánh. Một vài tàu đổ bộ cuối cùng đã cất cánh khỏi bề mặt. Tiếng nổ của các con tàu bị bắn rơi nghe như sự khởi đầu của một trận chiến với đội quân của những Titan, và họ nhất trí đáp lại bằng tiếng tù và trận đang gầm rú.


Giọng nói của Mohana Mankata Vi đang ra lệnh hòa vào dàn đồng ca của hai chục Grand Master của các Legios khác.


"Legio Solaria," bà ra lệnh. "Tiến lên."


Các Titan tiến về phía mục tiêu của họ và cả trái đất rung chuyển theo từng bước chân của họ.


Đi bộ hai mươi kilomet đường đến thành phố, họ phát hiện ra kẻ thù đã dàn trận đợi sẵn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro