23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

Advertisements

[DPKTH] Chương 23: Tử huyệt của đại ma đầu

Posted by Tuyết Lạc

Đệ nhị thập tam chương

Tử huyệt của đại ma đầu

– Tuyết Lạc –

Thấm thoát, một năm cũng đã qua, Thiên Phong kể từ ngày ‘lỡ’ nuốt Địa Cửu Hoàn đơn ngoại trừ công lực quả thực tăng mạnh, thân thể cũng không có phản ứng xấu nào khác, Âu Dương Tà bởi vậy mới hơi có chút an tâm, cũng dần đem thứ lực lượng kỳ lạ trong người cậu cho vào quên lãng.

Đã một năm, lý do Âu Dương Tà còn quyến luyến chốn hoàng cung nhạt nhẽo này đương nhiên từ lâu vốn không còn là để trị thương nữa. Tuy rằng thỉnh thoảng hắn cũng trở lại Ám Nguyệt cung để giải quyết công việc, nhưng phần lớn thời gian vẫn là dành để ở bên bé con ngốc nghếch kia. Cũng có lúc, hắn từng nghĩ tới chuyện đưa Phong nhi theo mình về ma giáo, nhưng nếu so sánh với nơi khủng bố luôn tràn ngập huyết tinh đó, đối với một đứa nhỏ, hoàng cung vẫn có vẻ chu đáo hơn nhiều.

Thiên Phong giờ đã thông thuộc từng gốc cây ngọn cỏ ở Ngự sơn, dù vắng Âu Dương Tà cũng không còn sợ lạc nữa. Bởi vậy, dẫu có những khi sư phụ phải rời đi ít hôm, cậu vẫn không dám trễ nải mà tự mình tới đây luyện tập.

Tuyết cũng to lớn hơn được một chút, vẫn luôn luôn quấn quýt bên cậu không rời, đặc biệt còn rất hiểu ý cậu, khiến Thiên Phong đã dần coi nó như một người bạn thân thiết. Chỉ có một điều lạ, đó là kể từ khi có sự xuất hiện của Tuyết, những con thú mà Thiên Phong nuôi trước kia tự dưng không dám đến gần cậu nữa, dù khi nhìn thấy cậu vẫn đều tỏ ra mừng rỡ lấy lòng, nhưng hễ cứ bắt gặp Tuyết là tất cả bọn chúng liền lập tức co rúm lại, sợ sệt lùi cách cậu ít nhất phải mười thước xa.

Thiên Phong đã thử nhiều cách để làm hòa chúng với nhau, nhưng đều vô dụng, mỗi lần lại chỉ có thể thờ dài mà vuốt ve tuyết điêu trong lòng. Tại sao lại như vậy nhỉ? Tuyết rõ ràng rất hiền lành nha.

(Bạch: Vầng, ảnh ‘hiền’ lắm ạ (_ _!!))

Hôm qua sư phụ lại có công chuyện phải rời đi, Thiên Phong liền đến Ngự sơn kia một mình, à, cũng không phải một mình vì còn có Tuyết nữa.

Lúc nào cũng vậy, không hề giống như những con chim khác hay bay lượn lung tung, Tuyết chỉ yên lặng đậu một chỗ chăm chú nhìn Thiên Phong tập võ, chờ cậu luyện xong, lại có chút không thể kháng cự mà bị ma trảo của tiểu chủ nhân vuốt ve xoa nắn một hồi.

Quả thực, Thiên Phong rất thích Tuyết, khi ở bên nó, cậu luôn có một cảm giác ấm áp lại khoan khoái kỳ lạ, thậm chí… đôi lúc còn khiến cậu nhớ tới hồi nuôi Tiểu Bạch, sủng vật đầu tiên của mình…

Tiểu Bạch… vốn là một con cún nhỏ mà Thái tử ca ca mang từ Tây vực về cho cậu, vô cùng đáng yêu, tròn tròn trắng trắng hệt như cục bông ấy, bởi vậy, cậu mới đặt tên nó là Tiểu Bạch.

Nhưng mà…

Lắc lắc cái đầu nhỏ, cố xua những ký ức đau buồn trước kia ra khỏi trí nhớ, Thiên Phong lại càng thêm ghì chặt sinh mệnh mình đang ôm trong vòng tay. Tuyết điêu dường như cũng cảm nhận được tâm tình chủ nhân thoáng có chút trầm xuống, liền ngóc cái đầu, an ủi cọ cọ vào bên má cậu.

“Tuyết, ngươi cũng sẽ không bỏ ta đi chứ?”

Bé con càng thêm siết chặt sủng vật vào lòng, vùi mặt mình vào bộ lông trắng mịn của nó.

Tuyết điêu đương nhiên không thể trả lời câu hỏi của chủ nhân, chỉ có thể im lặng cảm nhận những giọt nước ấm nóng đang thấm qua từng sợi lông trên thân thể, song đồng hổ phách chợt lóe lên một tia quang mang kiên định.

***

Trên cành cây cao gần đó, có hai bóng đen đang đứng khuất dưới tán lá rậm, ánh mắt nghiên cứu tìm tòi nhìn chằm chằm vào một người một chim trước mắt.

“Ngươi dám chắc là tiểu hài tử kia sao?” Hắc y nam tử đột nhiên cất lời, thanh âm đầy nghi hoặc.

“Ân, đúng vậy.” Bạch nam tử bên cạnh mạnh gật đầu. “Mấy hôm trước chính mắt ta đã thấy tiểu hài tử đó đi cùng với Âu Dương Tà, chắc chắn nhóc này có liên hệ gì đó với hắn.”

Vì lo sợ gần đây thế lực của ma giáo ngày một khuếch trương, võ lâm chính phái vài tháng nay đã mở cuộc hội bàn chuẩn bị tiến hành cuộc chiến với hắc đạo, tiêu diệt đại ma đầu Âu Dương Tà trừ hại cho giang hồ. Nhưng Ám Nguyệt cung phòng thủ kiên cố, bẫy rập đầy rẫy, vốn không có khả năng xâm phạm, bọn họ đành tìm cách tiếp cận hành tung tên thống lãnh kia, chỉ cần giết chết được hắn, như vậy ma giáo sẽ như rắn mất đầu, không đánh cũng tự diệt.

Bạch y nam tử vốn được cử đi dò la thám thính hành tung của Âu Dương Tà, liền phát hiện hắn vốn không hay ở trong giáo mà cứ cách vài ngày lại ra ngoài đi đâu đó, mỗi lần phải một tháng mới trở về. Y biết đây chính là cơ hội, bèn bí mật bám theo, không ngờ lại thấy kẻ nọ chính là đến gặp một tiểu nam hài. Chẳng lẽ đứa nhỏ này có liên hệ mật thiết gì với đại ma đầu kia sao?

Tuyết dường như đã nhận ra dị động, lập tức lia nhãn đồng sắc bén về phía tán cây cách đó không xa. Thiên Phong cảm giác thân thể Tuyết đột nhiên cương cứng, công lực thâm hậu khiến cậu cũng nhanh chóng phát hiện hơi thở của ngoại nhân, luống cuống lau đi những vệt nước nhỏ trên mặt, vội vã ngẩng đầu.

“Ai đó?” Nơi đây là cấm địa săn bắn của hoàng gia, người ngoài vốn không thể tùy ý xông vào.

Giật mình kinh ngạc vì bị tiểu hài tử kia phát giác, hai nam nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng không có gì e sợ, liền lập tức nhảy xuống trước mặt Thiên Phong. Giây lát thoáng sững sờ trước dung mạo tiên đồng, giọng nói của hắc y nam tử có chút hạ thấp:

“Bé con, ngươi là ai?”

“Câu đó nên để ta hỏi các ngươi mới đúng.” Cả Ngự sơn này, cũng có thể nói là ‘đất nhà cậu’ nha.

“Bọn ta? Bọn ta chính là Song long hiệp khách, cái tên này trên giang hồ không ai là không biết, bé con ngươi chắc đã từng nghe qua rồi chứ?” Hắc y nam tử khoanh tay trước ngực, ngạo nghễ xưng hiệu.

“Chưa từng nghe nói.” Thiên Phong nghiêng đầu, thành thật trả lời.

“Ách, ngươi thực chưa từng nghe nói? Ai, bỏ đi, dù sao người cũng còn nhỏ, không rõ là điều đương nhiên, vậy ngươi chỉ cần biết bọn ta đều không phải kẻ xấu là được, hơn nữa bọn ta còn là đến để giúp ngươi đó.”

“Giúp ta?” Thiên Phong càng nghe càng không hiểu.

“Bé con, có phải ngươi quen biết với tên đại ma đầu ma giáo kia không?”

“Ma đầu? Ma giáo?” Thiên Phong càng nghe càng mờ mịt. Rốt cuộc mấy người này đang nói lung tung gì vậy?

Thực ra, tuy đã ở bên Âu Dương Tà gần một năm nhưng cậu vẫn chưa lần nào tò mò dò hỏi về thân thế của hắn, chỉ biết nam nhân thỉnh thoảng lại quay về “nhà” xử lý chút công chuyện mà thôi. Đối với những chuyện sư phụ làm, Thiên Phong vốn cũng không để ý lắm, có chăng cũng đã bị mấy món đồ ăn vặt mà hắn mang về kéo đi hết sự chú ý rồi.

“Chính là nam nhân hôm qua vừa ở đây cùng ngươi a. Bé con, chẳng lẽ ngươi không biết hắn chính là giáo chủ ma giáo Âu Dương Tà đại gian đại ác sao? Lại còn có tiếp xúc với hắn? Hay là nói, ngươi vốn bị hắn khống chế để lợi dụng gì đó, mới không thể rời đi? Ngươi yên tâm, chỉ cần theo bọn ta hỗ trợ, bọn ta sẽ giúp ngươi.”

Sao cơ? Chẳng lẽ người bọn họ đang nói đến chính là sư phụ?

“Các ngươi là ai? Không được nói xấu sư phụ ta!” Thiên Phong nhíu lại đôi mày thanh tú, hai gò má đã hơi hơi phát hồng. Đây là lần đầu tiên cậu nổi giận. Cái gì mà đại gian đại ác? Bọn họ thực không biết gì về sư phụ cả, sao lại dám nói sư phụ như vậy? Cậu biết rồi, bọn họ chắc chắn là kẻ thù của sư phụ, bọn họ mới chính là người xấu.

“Hả? Sư phụ ngươi? Ngươi… ngươi?” Hai nam tử đồng thời trợn mắt kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới tên ma đầu giết người vô số cùng tiểu nam hài bộ dáng tiên đồng này lại có loại quan hệ như thế.

Khoan đã, nếu đã là sư đồ, hẳn có thể tính là vô cùng thân thiết, chắc chắn tiểu tử này đối với Âu Dương Tà càng thêm am hiểu, tỷ như thói quen của hắn, thậm chí là nhược điểm của hắn, nếu có thể bắt nhóc con này khai ra, nhất định sẽ khiến cho tên đại ma đầu kia bớt đi vài phần đáng sợ.

Nhận thấy ánh mắt của hai nam nhân trước mặt đột nhiên chuyển biến, tràn đầy thâm ý tiến tới gần mình, Thiên Phong dự cảm được nguy hiểm, vội vàng thụt lui lại phía sau.

Tuy công lực đã tăng cao, nhưng cậu vẫn chưa thể sử dụng nó thuần thục, hơn nữa thân thể còn là một đứa trẻ, lại thiếu kinh nghiệm thực chiến, đối với hai cao thủ dày dạn đương nhiên không thể gây ra uy hiếp lớn gì, cách duy nhất lúc này, chỉ có thể là chạy trốn mà thôi.

Bạch y nam tử dường như đoán được ý định của Thiên Phong, toan phi lên chặn đường, nhưng nháy mắt liền bị một một con chim bổ tới trước mặt, hung hăng tấn công làm nhiễu loạn tầm nhìn của y.

Bất quá, chưa đợi Thiên Phong kịp xoay người, bàn tay thô bạo của nam tử còn lại đã túm lấy bả vai cậu, mạnh mẽ kéo lại. Thiên Phong cắn răng chịu đau, ngay lập tức huy chưởng phản ứng.

Chỉ thấy một lực đạo kinh hồn hướng mình bắn tới, hắc y nam tử không kịp kinh hãi liền bị bắn văng ra xa, lưng đập mạnh vào một thân cây mới khựng người rơi xuống, huyết từ trong miệng trào ra không ngừng.

Thiên Phong cũng kinh ngạc không kém, ngơ ngác nhìn vào lòng bàn tay nhỏ bé vừa mới xuất chưởng, không để ý đến bạch y nam tử kia vừa lúc rút kiếm, đang giận giữ lao về phía mình.

Một trận cuồng phong đột ngột quét tới, mũi kiếm còn chưa kịp chạm vào sợi tóc của tiểu nam hài đã bị kình lực cuốn bay, nam tử nọ còn bị thổi cách xa đồng bạn kia của y tận vài chục thước.

Thiên Phong vẫn đang ngơ ngác, liền đã được một chiếc hắc bào ủng trụ, cả người nhanh chóng lọt vào cái ôm quen thuộc ấm áp.

“Sư phụ?” Bé con có chút kinh hỷ, nhào vào ôm lấy cổ nam nhân như mọi khi, “Chẳng phải người vừa mới rời đi hôm qua sao? Hôm nay đã về rồi?”

“Ân.” Khẽ nhắm mắt, Âu Dương Tà ngả đầu hít hà mùi hương thơm mềm trong vòng tay hắn.

“Đại… đại ma đầu!” Hắc y nam tử chật vật ngồi dậy, kinh hãi bật thốt trong vô thức.

Thu hồi đường cong trên môi, Âu Dương Tà chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua kẻ đang không ngừng run rẩy thối lui đến gốc cây sau lưng y.

Ẵm Thiên Phong vào lòng, Âu Dương Tà thong thả đứng dậy, một tay đem đầu bé vùi sâu vào hõm vai mình, tay kia lạnh lùng vung lên, đơn giản như giết một con kiến, hắc y nam nhân ‘xoẹt’ một cái bị chém thành hai nửa, máu bắn lên thân cây phía sau, tạo thành một khung cảnh cực kỳ tàn khốc.

Híp mắt trông theo phương hướng kẻ vừa đào thoát trối chết, khi cúi xuống nhìn thiên hạ trong lòng, phượng mâu băng lãnh thoáng chốc lại trở nên nhu hòa, cũng không để bé con có cơ hội liếc tới mớ huyết nhục ghê người kia, liền phất y bào bế cậu phi đi.

***

Vào tận tẩm cung, đem nhân nhi cẩn thận đặt trở về trên chiếc giường ấm áp, Âu Dương Tà cả đoạn đường vẫn không nói một lời, chỉ lặng lẽ phủi phủi lớp y bào không có dính chút bụi của cậu.

“Sư phụ, người là giáo chủ ma giáo sao?” Thiên Phong buột miệng hỏi.

Bàn tay thoáng khựng lại một chút, lát sau, Âu Dương Tà mới ngẩng đầu lên nhìn bé con đang ngồi ngoan trước mặt, xuyên sâu vào đôi mắt vẫn trong suốt không chút vẩn đục của cậu, mỉm cười:

“Phong nhi, sợ sao?”

Mạnh lắc đầu, tại sao cậu lại phải sợ chứ?

“Mặc kệ người là ai, Phong nhi chỉ cần biết người là sư phụ của Phong nhi, đối rất tốt với Phong nhi, vậy là đủ rồi.”

Nụ cười của Âu Dương Tà chợt bật lên thành tiếng, lại đem tiểu nhân nhi khả ái kia lâu nhập vào lồng ngực, hôn lên đỉnh đầu cậu, một lúc lâu sau mới buông ra, lại từ trong vạt áo lấy tới một chiếc nhẫn bạch ngọc, luồn qua sợi dây, đeo vào cổ cậu.

“Phong nhi, cái này là của con.”

Thiên Phong tò mò nâng chiếc nhẫn lên xem, mân mê trong bàn tay bé xíu.

“Sư phụ, chiếc nhẫn này thật đẹp a.” Bên trên còn có khắc hình nguyệt nha rất tinh xảo nữa.

Thỏa mãn cười trước biểu tình thích thú của bé con, Âu Dương Tà vươn tay nâng gương mặt bé lên, khẽ đặt xuống một hôn trên cái trán bướng bỉnh, đem ánh mắt cậu dời đi vật còn đang hảo ngoạn, nhìn thẳng vào phượng nhãn thâm sâu của mình.

“Phong nhi, từ nay con chính là thánh tử của Ám Nguyệt thần giáo, tương lai sẽ là người của ta, vĩnh viễn thuộc về ta.”

Ngây ngốc không thể hiểu hết lời tuyên bố bá đạo của nam nhân, Thiên Phong chỉ có thể mờ mịt gật gật, tựa như ý thức đã hoàn toàn chìm sâu vào đôi mắt câu hồn.

***

“Ngươi nói tên ma đầu kia quả thực có tử huyệt, còn là nằm trong tay một đứa bé?”

Tư Nhan Thần trầm tư vuốt chòm râu bạc, nghi hoặc nhìn về bạch y nam từ vừa ôm ngực trở về.

“Tại hạ chính là chính mắt nhìn thấy, hắn đối với đứa bé kia một mực bảo hộ. Nếu chúng ta có thể có được nó, dù không thể biết được điểm yếu của hắn, cũng chắc chắn có thể dụ hắn ra mặt.”

“Nhưng… đó chỉ là một đứa bé a, còn xuất hiện ở Ngự sơn, nơi săn bắn của hoàng gia Tịch quốc, thân phận hẳn là có chút đặc biệt.” Bọn họ dù gì cũng là võ lâm chính phái, làm vậy không tốt lắm.

“Cũng không còn cách nào khác, nếu đúng như lời Bạch Sương nói, có lẽ chỉ có cách này mới khiến tên đại ma đầu kia chịu chấp nhận lời thách đấu của chúng ta, hơn nữa nếu sư phụ đã là đại ma đầu, chắc cũng chỉ có thể dạy ra một tiểu ma đầu, chúng ta chính là trừ hại cho võ lâm a.” Một đại hắn vung đao lên nói.

Tư Nhan Thần lại lâm vào trầm mặc, đối phó với kẻ gian xảo như Âu Dương Tà, không tiểu nhân một chút đúng là không được a.


………………………………………………………..

Tiểu Bạch: con cún kia đúng là ta đó (_ _!!), ta có đóng 1 vai trong này mà =))) (nhưng kiếp nhục khỏi nói T_T)

chương sau khả năng Vũ ca sẽ xuất hiện, ko thì chắc đệ đệ yêu dấu sẽ bị Tà thúc cướp đi mất =))) Vũ ca, mau về nhanh đi X”D

.

.

Advertisements

.

Advertisements

Share this:

TwitterFacebook

Liên quan

[DPKTH] Chương 22: Địa Cửu Hoàn đơnIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạIn "Khác"

[DPKTH] Chương 38: Ký ức bị lãng quênIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

12/04/201223 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

ngocxinhdep trong 12/04/2012 lúc 07:42

tem

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:14

:”>

Phản hồi

Advertisements

Stu-chan trong 12/04/2012 lúc 10:39

“Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, ngoan, lại đây, tỷ tỷ cho kẹo ăn~” =)))))))

*lăn lăn* viết cái tiểu kịch trường về cuộc đời ngắn ngủi của Tiểu Bạch đi nàng =))))

Vũ ca sắp xuất hiện :)) *tung hoa* Tà đại thúc càng ngày càng đáng khinh, chưa gì đã trao tín vật rồi, nhẫn nhá, trói buộc nhá =))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:16

sẽ có hẳn 1 PN nói “thoáng qua” về “cuộc đời ngắn ngủi” của ta nàng ạ TT_TT
thúc đáng khinh thật =))))))))))))))

Phản hồi

h trong 12/04/2012 lúc 11:33

coi coi đó, tà thúc sao mà đê tiện đến thế nhỉ.
lợi dụng phong nhi còn nhỏ chưa hiểu chuyện đã thề định chung thân rồi.
*quay sang tiểu bạch*
bạch a, nàng thật là giỏi na. ta yêu nàng.
*chu mỏ* hôn cái nào.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:20

phải tranh thủ chứ :”>
*chụt* :x

Phản hồi

Nhược Tàn trong 12/04/2012 lúc 15:42

chưa gì bé đã bị anh Tà cầu hôn rồi….!

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:20

lại còn gật đầu vô đk nữa chứ (_ _!!)

Phản hồi

Nhược Tàn trong 12/04/2012 lúc 22:20

ừ ừ…. hì hì

lannhi trong 12/04/2012 lúc 16:40

“Phong nhi, cái này là của con.”

Thiên Phong tò mò nâng chiếc nhẫn lên xem, mân mê trong bàn tay bé xíu.

“Sư phụ, chiếc nhẫn này thật đẹp a.” Bên trên còn có khắc hình nguyệt nha rất tinh xảo nữa.

Thỏa mãn cười trước biểu tình thích thú của bé con, Âu Dương Tà vươn tay nâng gương mặt bé lên, khẽ hôn lên cái trán bướng bỉnh, đem ánh mắt cậu dời đi vật còn đang hảo ngoạn, nhìn thẳng vào phượng nhãn thâm sâu của mình.

“Phong nhi, từ nay con sẽ là thánh tử của Ám Nguyệt thần giáo, tương lai sẽ là người của ta, vĩnh viễn thuộc về ta.”

Ngây ngốc không thể hiểu hết lời tuyên bố bá đạo của nam nhân, Thiên Phong chỉ có thể mờ mịt gật gật, tựa như ý thức đã hoàn toàn chìm sâu vào đôi mắt câu hồn.

xong rui! Em Phong da tu dem minh ban di !
Ha ha! ta co the xem la ‘dinh hon’ ko ?
Ma loi ‘cau hon ‘ cung that ba dao nha !
aizzz,Be Phong con nho wa, cu ngu ngo ma ‘roi vao tay giac’

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:21

lúc bị cường hôn chắc cũng ngu ngơ ko biết tại sao (_ _!!)

Phản hồi

chip31121994 trong 12/04/2012 lúc 17:16

Ôi nỗi khổ của Vũ ca kể đâu cho hết ah!!! Rõ ràng là đệ đệ nhà mình ro ràng là mình cưng chìu bảo vệ đến con muỗi cũng hem cho hút máu =)) ấy thế mà hết lần này đến lần khác hảo đệ đệ hết nhận biến thái sư phụ đến lang sói sư huynh ôi ôi ôi. Thôi số huynh có đệ đệ đẹp là phúc rồi không khéo huynh còn chẳng sơ múi được gì chứ nói chi đến chiếm đoạt ah =))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:25

số anh đúng là nhục hơn cả con cún =)))
lời nguyền của ta đó, ai bảo anh dám khiến kiếp làm cún ta trở nên ngắn ngủi vậy =3=

Phản hồi

chip31121994 trong 13/04/2012 lúc 15:26

=.= reo nhân nào gặt quá ấy ah nhưng có phải nàng ra tay ngoan độc quá không một lúc đến 4 5 ng' ah

Tuyết Lạc trong 13/04/2012 lúc 17:17

thì ta là mẹ kế mờ :”>

lenivy trong 12/04/2012 lúc 20:57

“Phong nhi, từ nay con sẽ là thánh tử của Ám Nguyệt thần giáo, tương lai sẽ là người của ta, vĩnh viễn thuộc về ta.”
AAAAAAA……:”> ta kết câu này quá nàng à!! Ngọt ngào không chịu được!! :”>

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 12/04/2012 lúc 21:26

Tà thúc dẻo mỏ phết :”>

Phản hồi

Chii trong 15/04/2012 lúc 15:10

Phong nhi đáng yêu quá…
Tà thúc đúng là gian thật, chưa gì đã trao nhẫn rồi…

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 15/04/2012 lúc 15:54

phải nhân lúc ẻm còn chưa biết gì mà =)))

Phản hồi

himikokudo trong 18/04/2012 lúc 12:35

Chờ đợi Ca ca của em nó xem mặt mũi thế nào Phong nhi e thật là mê hoặc nhân tâm người ta
Thank nàng nhìu lắm truyện nàng viết rất hay ta chỉ đọc của nàng viết và của hông lâu mà hồi hợp một hiện đại mốt cổ trang của nàng thì e thụ dc cưng chiều của HỒng lâu sao mà nó ngược toàn tập ~ ~ .
Ps : đợi chương mới của nàng

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 18/04/2012 lúc 20:09

thanks nàng đã ủng hộ :”>

Phản hồi

snowalone trong 09/04/2014 lúc 20:59

nàng ơi truyện nàng làm hay quá, cơ mà khi nào mới có chương mới, mỏi mắt trông chờ.
Cơ mà nàng cho ta mạn phép xin bản RAW của truyện này được ko, đợi lâu quá nên sốt ruột muốn biết tiếp diễn của truyện.
Nếu có làm điều gì khiến nàng phật ý thì thứ lỗi cho ta nhé. *hôn hôn*
thanks nàng đã edit, nhanh nhanh ra chương mới nha nàng.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 10/04/2014 lúc 20:55

hix truyện này ta tự viết nên hem có raw nàng ạ :((

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG TƯ 2012HBTNSBC« Th3 Th5 » 123456789101112131415161718192021222324252627282930 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,089 hits

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie