29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Tuyết Ngàn Năm

Yêu người một kiếp, đợi thiên thu…

Advertisements

[DPKTH] Chương 29: Giải cứu Đại tướng quân

Posted by Tuyết Lạc

Cám ơn mọi người đã để lại comment, ta sẽ tiếp tục cố gắng

.

.

.

Đệ nhị thập cửu chương

Giải cứu Đại tướng quân

– Tuyết lạc –

Đợi xử lý công việc xong hết, lúc Âu Dương Tà trở về thì trời cũng đã khuya. Những tưởng bé con giờ này hẳn không còn thức, ai ngờ vừa bước vào phòng, chỉ thấy trên giường cuộn tròn một cái kén bự, nếu tinh ý còn phát giác khi hắn mới đẩy cửa, ‘cái kén’ kia còn hơi chút run lên.

Nam nhân khẽ cười, chậm rãi đi tới bên giường, cúi xuống dùng song chưởng chống tại hai bên, đem cả thiếu niên lẫn ‘vỏ bọc’ của cậu bao vây trong bóng đổ của hắn.

“Sao vậy, Phong nhi? Còn chưa ngủ?”

“A? Sư, sư phụ… Người về rồi?” Thiên Phong như tiểu thú bị chấn kinh, không dám nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn mà cậu biết đang ở cách rất gần, chỉ có thể cảm nhận hơi thở nóng rực của hắn đang phả bên vành tai chắc giờ đã hồng thấu của cậu.

Vẫn còn thẹn thùng? Âu Dương Tà nhìn biểu lộ đáng yêu của bé con, vừa cảm thấy thực hảo đùa, vừa lại có chút suy nghĩ, xem ra hắn cũng không thể quá gấp gáp.

Thấy sư phụ cúi xuống, Thiên Phong liền sợ hãi nhắm tịt mắt, lại chỉ nhận được một cái chạm khẽ như chuồn chuồn chợt lướt qua thái dương. Còn chưa để cậu kịp ngẩn ngơ, bóng đen của nam nhân cũng đột nhiên rút mất. Vừa tưởng hắn định buông tha cho cậu, ai dè tiếp sau đó là một cái trở mình, Thiên Phong chỉ kịp kêu ‘á’ một tiếng, lớp chăn cuộn kín trên người bỗng bị kéo tuột đi, thay thế vào đó là một cái ôm ấm áp. Thì ra ban nãy Âu Dương Tà chỉ đứng dậy muốn cởi đồ đi ngủ, hiện giờ đã cùng cậu nằm trên giường.

“Sư phụ, chúng ta… sẽ ngủ chung thật sao?” Bị ôm không thể cựa quậy, thiếu niên chỉ đành vùi đầu vào trong hõm vai nam nhân, rụt rè hỏi.

“Sao vậy? Chẳng phải trước đây Phong nhi vẫn thường lẽo đẽo theo sư phụ đòi ngủ chung sao? Vi sư còn nhớ Phong nhi hồi đó tướng ngủ rất xấu, luôn để rớt nước miếng lên người sư phụ…” Nam nhân một tay chống đầu, một tay vuốt ve từng lọn tóc xinh đẹp vương sau lưng nhân nhi, cười cười hồi tưởng.

“Sư phụ!” Thiên Phong ngẩng lên, muốn đối nam nhân trừng mắt, lại chống lại một cặp phượng mâu sâu thẳm, dũng khí bống chốc bay đi đâu hết, liền vội vàng cúi đầu, chuyển sang nghịch nghịch ngón tay che giấu đi bối rối: “Nếu đã như vậy, sao Người còn…”

Quả thực hồi bé Thiên Phong không ít lần cùng sư phụ cùng ngủ, tuy lúc đầu chỉ vì nam nhân theo thói quen thích ôm cậu, nhưng về sau đều là cậu chủ động bám lấy áo hắn không chịu buông ra, tâm lý trẻ con tham luyến hơi ấm cùng cảm giác thân thiết mà sư phụ đem đến. Thế nhưng bây giờ cậu đã lớn rồi, hai nam nhân chen chúc trên một cái giường… thấy thế nào cũng có chút bất tiện đúng không?

Được rồi, cậu thừa nhận đó không phải lý do chính. Lý do chính chính là gần đây Thiên Phong cảm giác mối quan hệ giữa hai người rất ái muội! Hết dục trì lửa nóng hôm qua lại đến xúc cảm rộn ràng ban sáng, hại cậu bây giờ cứ chạm mặt sư phụ là mặt đỏ tim đập không dám nhìn thẳng. Còn sư phụ, ánh mắt khi dõi theo cậu cũng trở nên rất khác thường, nóng rực, sâu thẳm, như tuỳ thời đều muốn nhấn chìm cậu trong tình yêu say đắm…

Yêu? Ánh mắt đó là yêu? Nhưng… Người là sư phụ của cậu mà… Hơn nữa nam nhân cùng nam nhân, thật sự có thể chứ?

Suy nghĩ này chính hành hạ Thiên Phong suốt cả một ngày nay, khiến cậu dù muốn cố ý ngủ trước khi sư phụ về cũng không thể, cứ mãi chằn trọc giãy giụa trong mớ chăn bông trên giường.

“Yên tâm, sư phụ con không ngại. Vi sư chính là có chút hoài niệm cảm giác hồi đó.” Thấu hiểu bé con là lần đầu nhận thức đến tình yêu, Âu Dương Tà cũng biết khó mà bắt cậu có thể nhanh chóng lý giải, bất quá đối với soả đồ nhi ngốc nghếch chậm tiêu này, quả thực không dùng cường một chút là không được. “Như thế nào? Hay Phong nhi còn trách vi sư ghê phiền?”

“Không! Không phải!” Thiên Phong sợ nam nhân tức giận rời đi, bản năng nắm chặt lấy áo hắn: “Phong nhi nào có ý đó, chỉ là…”

Thấy thiếu niên lại cúi thấp đầu, Âu Dương Tà khẽ thở dài một tiếng, đối với bé con này, hắn quả thật là hết cách. Dùng cả hai tay đem cậu ghì chặt vào lòng, cảm nhận khí tức dịu ngọt này càng rõ ràng hơn một chút, nam nhân lát sau mới cúi xuống, khẽ hôn lên đỉnh đầu cậu. Mùi hương thơm mát khiến hắn không nỡ xa rời, lại chỉ có thể hưởng thụ trong lặng lẽ.

“Ngoan, ngủ đi.” Nâng tay lên, Âu Dương Tà bất lực vỗ vỗ cái đầu nhỏ vẫn đang rúc trong lồng ngực mình.

Không biết là nhờ nụ hôn trấn an hay sự vỗ về từ bàn tay bao dung quen thuộc, Thiên Phong dần tìm đến vây ý, cuối cùng cũng buông xuống những suy nghĩ mệt mỏi mà nhắm lại hai mắt.

Dù cho có điều gì thay đổi, nhưng có một điều vĩnh viễn cũng không hề đổi thay, đó là ở bên nam nhân, luôn khiến cậu có thể quên đi mọi vướng bận lo âu mà ỷ lại. Tựa như trên lưng cậu có gánh nặng lớn cỡ nào, nam nhân đều có thể thay cậu đem tất cả giải quyết hết, duy nhất cậu phải làm, chỉ là đến dựa vào lòng hắn mà thôi.

Trở về với hoài bão ấm áp hồi còn bé, Thiên Phong rất nhanh chìm vào giấc ngủ, không thèm đế ý đến ai đó đêm nay phải ôm nỗi sầu khổ khó nói lên lời.

***

Sau tối hôm đó, Thiên Phong ngoài ý muốn không cần lo lắng tới chuyện phải đối mặt với sư phụ ra sao, bởi dạo gần đây Âu Dương Tà có vẻ rất nhiều việc, luôn đến tận tối mới về, quay về rồi cũng chỉ ôm cậu ngủ, không có bất cứ hành động nào khác.

Không riêng gì Giáo chủ, cả Ám Nguyệt cung mấy ngày nay dường như cũng đang bận rộn sắm sửa cái gì, từ nô bộc cho đến thị nữ, từ bảo vệ cho đến lao công, đều khắp nơi chạy đôn chạy đáo, chỉ có Thiên Phong là rảnh rang, ngồi nhìn mọi người là như thế nào tất bật.

Tò mò dò hỏi, mới biết họ đây là đang chuẩn bị tổ chức cho cậu tiệc mừng gì đó, đem tin tức Thánh tử trở về triệu cáo cho tất cả Giáo chúng trong thiên hạ. Thiên Phong nghe xong liền mồ hôi nhỏ giọt, cảm thấy lý do này quả có hơi chút phô trương, bản thân không thích tiệc tùng cũng chả muốn sư phụ lãng phí, vốn đã ngỏ ý với hắn hay là dẹp, lại bị Âu Dương Tà một trận mắng một trận dỗ khiến cho câm như hến.

Lấy cớ mấy hôm trước thiếu niên bị Bạch Hổ quăng xuống nước, Giáo chủ đại nhân lần này càng là quyết tâm muốn đem bảo bối của mình chân chính công khai, tuyên bố với toàn bộ đám thủ hạ có mắt như mù kia cậu là Thánh tử, là chủ tử của họ, xem từ nay ai còn dám cả gan mạo phạm đến.

Nghe sư phụ chính mang bộ dáng hung ác mà nói lên một câu như vậy, Thiên Phong cũng phải co rúm không dám ho he thêm cái gì, đành theo lời nam nhân, ngoan ngoãn ngồi trong phòng đợi đến buổi thịnh yến.

Tuy nói cậu là nhân vật chính, nhưng nhiệm vụ lại vô cùng đơn giản, chỉ cần hôm đó cho người ta mặc quần áo rồi ra ngoài quay một vòng cho giáo chúng xem. Bất quá từ nay cho đến lúc đó, sư phụ chính cấm tiệt cậu ra ngoài chạy loạn, triệt để biến cậu thành một tên nhàn rỗi vô tích sự không có việc gì làm.

Buồn chán nhìn sang đám hạ nhân xung quanh, Thiên Phong vốn muốn kéo lại một người để trò chuyện, nhưng kẻ nào kẻ nấy đều mang bộ dáng khúm núm khép nép, đến đầu cũng chẳng dám nâng, khiến cậu không còn cách nào đành buông tha cho bọn hắn. Tính ra ngoài tìm A Tuấn, nhưng chỗ cậu ở hiện giờ chính là tẩm cung của Giáo chủ, canh phòng đương nhiên vô cùng nghiêm ngặt, nào có dễ dàng để cậu lẻn ra ngoài như bữa trước đây.

Nhìn không gian xa hoa không khác gì chốn hoàng cung mĩ lệ nhưng cũng là như thế đem đến cảm giác tù đày, Thiên Phong đột nhiên lại nổi lên xúc động muốn chạy trốn. Cho dù lần này là muốn thoát khỏi chiếc lồng son xinh đẹp, hay là sợ hãi muốn né tránh thứ cấm kỵ cảm tình…

Nhưng, cậu biết làm sao để thoát khỏi đây bây giờ?

“Xin các vị, cho tiểu nhân vào gặp Thánh tử một chút.”

“Giáo chủ đã có lệnh, là ai cũng không được phép tiếp cận Thánh tử.”

“Tiểu nhân chỉ là có việc muốn cầu…”

“Việc gì cũng thế thôi!”

Đang ở trong phòng nằm bẹp trên bàn chán chết, Thiên Phong lỗ tai linh mẫn chợt vểnh lên, lập tức nghe thấy bên ngoài hình như có người muốn gặp mình, giọng điệu còn ra vẻ rất khẩn trương.

Rốt cục là chuyện gì vậy? Vốn đang rảnh rỗi đến mốc meo, Thiên Phong bây giờ chính là chỉ mong có rắc rối tìm đến, liền ngóc đầu lên hỏi:

“Là ai đang ở ngoài kia?”

“Bẩm Thánh tử, chỉ là một tên nô tài…”

“Thánh tử, tiểu nhân có việc hệ trọng, xin Thánh tử cứu giúp!”

“Cho hắn vào đi.”

“Nhưng thưa Thánh tử…”

“Lệnh của bản Thánh tử ngươi còn chưa nghe ra?”

“Dạ!”

Cửa lớn được mở, đi vào chính là một nam nhân tướng mạo chất phác, dáng người cũng khá cao, đôi mắt trung thực đem đến cho người ta cảm giác rất đáng tin cậy. Nhìn thấy Thiên Phong, nam nhân phản ứng đầu tiên chính loé lên một chút kinh diễm, ngay sau đó liền lập tức quỳ xuống.

“Tham kiến Thánh tử.”

“Không cần đa lễ. Nói đi, ngươi là ai? Tại sao lại muốn gặp ta?” Thiên Phong vớ lấy một quả táo trên bàn, cắn một miếng, đúng là nhàn đến cực.

“Bẩm Thánh tử, tiểu nhân tên Trương Lâm, là thuộc hạ dưới trướng của Bạch Hổ hộ pháp. Hôm nay đến là có chuyện muốn cầu xin Thánh tử.” Nam nhân cũng không dài dòng, vội vàng bẩm tấu.

Bạch Hổ? Là kẻ hôm nọ thả ngựa khắp nơi chạy loạn, còn quẳng cậu xuống hồ đó sao? Thiên Phong nhớ rõ cái tên này, nhưng ấn tượng có vẻ không tốt lắm.

“Ngươi là muốn xin tha cho chủ nhân?” Nghe xong Trương Lâm tự giới thiệu, Thiên Phong tám chín phần mười đã đoán được mục đích của hắn. Mấy hôm nay cậu chỉ biết Bạch Hổ là đang bị sư phụ phạt, ở trong địa lao chịu mức tra tấn khủng khiếp nhất. Lúc đầu cậu cũng sinh lòng trắc ẩn mà đi hỏi Chu Tước, lại nghe Chu Tước nói mấy thứ đòn roi đó đối với lớp da hổ cứng như thép kia đều không tính cái gì, cậu mới có chút an tâm. Nhưng hôm nay lại phải để thuộc hạ chạy tới cầu xin, chẳng lẽ hắn đã xảy ra chuyện gì?

“Đúng vậy, tiểu nhân nghe nói Thánh tử là người rộng lượng, mấy hôm trước đã giúp Tam đại hộ pháp thoát khỏi nhục hình, nên hôm nay mới mạo muội đến đây, chỉ mong Thánh tử cũng khai ân cứu Bạch Hổ đại nhân. Chỉ cần Thánh tử nguyện ở trước mặt Giáo chủ nói vài lời, tin rằng chủ nhân sẽ nhanh chóng được thả.” Thực ra Trương Lâm cũng không giống với những Giáo chúng thông thường, trước khi trở thành người của Ám Nguyệt giáo, hắn chính là thiếp thân thuộc hạ của Bạch Hổ, cũng vì đi theo chủ nhân, mới gia nhập vào Ma giáo. Thực tế kẻ duy nhất mà hắn nguyện trung thành chỉ có Bạch Hổ mà thôi.

“Là hắn bảo ngươi đến?” Híp mắt có chút không tin.

“Không, là tiểu nhân tự mình đến, chủ nhân hoàn toàn không biết chuyện này.” Nếu để chủ nhân biết, còn không xé xác hắn ra?

Quả nhiên.

“Sao ngươi tin ta sẽ giúp hắn?” Đúng, sao cậu phải giúp tên ác bá đó chứ? Trên đời Thiên Phong khinh bỉ nhất là loại người tự cao tự đại, chuyên bắt nạt kẻ yếu như vậy. Hắn đã có thể chịu được xử phạt, vậy cứ để hắn sám hối trong đó thêm ít lâu nữa đi, cậu cũng không phải thánh mẫu!

“Tiểu nhân biết Bạch Hổ đại nhân đã mạo phạm tới Thánh tử, bị phạt là không sai.” Trương Lâm vội nói. “Nếu không phải xảy ra đại sự, cũng không dám tới đây cầu tình.” Vốn đi theo Bạch Hổ đã nhiều năm, Trương Lâm hiểu rõ cái tính khí kia của chủ tử đúng là khó làm người ta thích được, rốt cục mỗi lần đều hại kẻ làm nô tài là hắn phải khốn khổ thế này.

“A? Đại sự?” Thiên Phong dường như ngửi thấy mùi thú vị, liền ngưng lại động tác ăn táo, vểnh tai lên hỏi. “Là chuyện gì?”

“Thánh tử chắc không biết, Bạch Hổ đại nhân ngoài thân phận là một trong Tứ đại hộ pháp của Ám Nguyệt giáo, còn có một cái tên khác là Xa Viêm – Đại tướng quân của Khương quốc.” Đúng vậy, ai mà ngờ được, Chiến thần Xa Viêm lừng lẫy trên sa trường cùng với Bạch Hổ hộ pháp của ma giáo, lại cùng là một người! (Xin xem lại chương 13)

Nhất nhân nhị thân phận? Phải rồi, mấy hôm trước cậu cũng có nghe Chu Tước nói qua, rằng người của Ám Nguyệt giáo chính trải rộng khắp thiên hạ, mang đủ mọi loại mặt nạ xâm nhập vào từ thương giới cho đến quan lại chốn hoàng cung, chỉ không ngờ đại tướng quân Khương quốc, cũng là tay chân dưới quyền sai khiến của sư phụ!

Bất quá… Xa Viêm? Cái tên này thật quen tai, hình như cậu đã nghe qua ở đâu rồi.

Thấy Thiên Phong im lặng không nói, Trương Lâm lại tiếp lời:

“Mấy hôm trước có tin báo Hoàng đế muốn triệu tướng quân lập tức hồi cung, nhưng hiện giờ chủ nhân lại đang bị giam trong ngục, chưa có lệnh của Giáo chủ sẽ chưa được phóng thích. Khương quốc Hoàng đế vốn đang nghi ngờ chủ nhân có ý mưu phản, nếu giờ muộn trở về e rằng sẽ bị hắn vin vào lý do này mà giáng tội khi quân…”

“Sao ngươi không trực tiếp nói với sư phụ chuyện này?” Thiên Phong nghe đến đây nghi hoặc hỏi. Nếu là quân cờ sư phụ cài vào triều đình Khương quốc, hẳn nên nghĩ đến đại sự trước tiên không phải sao?

“Theo lý đúng là như thế, nhưng trở thành Khương quốc Đại tướng quân, vốn là chủ nhân nhất sương tình nguyện.”

“A?”

“Chuyện này nói ra kể cũng dài. Chủ nhân thực chất không phải người Khương quốc, mà thuộc một dị tộc sống ở gần biên giới, sở hữu sức mạnh phi thường kể từ lúc mới sinh. Năm xưa Hoàng đế vì sợ hãi sức mạnh đó sẽ đe doạ đến hắn, liền sai quân đến diệt sạch, may mắn vẫn còn sót lại thiếu tộc trưởng còn sống, chính là chủ nhân bây giờ. Chủ nhân vì muốn trả thù cho bộ tộc, mới gia nhập ma giáo, mượn sức của Giáo chủ, sau đó thâm nhập vào triều đình Khương quốc, trở thành Đại tướng quân.”

“Thì ra là vậy…” Không ngờ tên Bạch Hổ đó cũng có một quá khứ đau thương như thế. Thiên Phong vốn là người dễ mềm lòng, hiềm khích đối với kẻ đáng ghét nọ cũng vì vậy mà đôi chút giảm đi.

“Hiện giờ Khương quốc Hoàng đế đối với thân phận của chủ nhân đã có chút nghi ngờ, càng đối với binh quyền trong tay ngài ấy thêm phần cố kỵ, chỉ đợi ngài ấy mắc phải sai lầm, sẽ lập tức trừ khử.” Trương Lâm mang vẻ mặt khẩn thiết lại lần nữa cúi đầu. “Chỉ mong Thánh tử có thể giúp chủ nhân sớm ngày được tha, sau khi tiếp nhận Thánh chỉ chúng ta sẽ lập tức trở lại Khương quốc, không dám ở đây tiếp tục làm phiền…”

“Khoan đã! Ngươi vừa nói… các ngươi sẽ lập tức trở lại Khương quốc?” Một tia tinh quang xẹt qua trong óc, Thiên Phong đánh rơi quả táo đang cắn dở xuống bàn, lập tức nắm bắt được trọng điểm. Phải rồi, nghe nói Khương quốc ở cách đây rất xa, cách xa Mạc quốc, càng cách xa Tịch quốc…

“Đúng… đúng vậy.”

“Được! Ta giúp ngươi!” Thiên Phong xác nhận xong liền hưng phấn đập bàn, phía sau lại khó được nở một nụ cười ‘nham hiểm’.

“Thật…Thật vậy chăng?” Trương Lâm nghe vậy vui mừng, đương nhiên không để ý đến vẻ mặt ‘cáo trộm được gà’ kia của bề trên. “Đa tạ Thánh tử! Đa tạ Thánh tử.”

“Rồi rồi, chuyện này ngươi không cần phải lo, cứ yên tâm trở về chờ đợi tin tức tốt.” Nhặt miếng táo kia lên tiếp tục cắn, bất quá cảm thấy so với ban nãy nó càng thêm mỹ vị. Giúp Bạch Hổ thoát khỏi địa lao, chú chim ham chơi cũng đã tìm thấy cánh cửa mở ra lồng son cho chính mình.


………………………………………

Tiểu Bạch: Phong nhi đứng trước Tà thúc luôn không tự chủ biến thành một cái tiểu bạch, chỉ số IQ + EQ đều hàng xuống mức thấp nhất, trí não đúng là không khác gì hồi nhỏ. Còn trong mắt Tà thúc thì Phong nhi dù có lớn cỡ nào, cũng vĩnh viễn chỉ là “bé con” của hắn mà thôi.

Advertisements

Xin lỗi Hổ ca vì không thể nghĩ ra cho anh cái thân phận nào bớt cẩu huyết hơn, bất quá ta chính là thích cẩu huyết như vậy, sau này còn có chỗ để mà chọc ngoáy.

Ân, Phong nhi cũng không phải Thánh mẫu, Hổ ca bị phạt là đáng đời, nhưng mà thôi tha cho anh lần này, anh liền ngoan ngoãn ngồi đợi mỹ nhân tới cứu đi. (Cứu xong có đem thân ra báo đáp không còn chưa biết được)

P/s: Cầu com lấy động lực a~

.

.

Advertisements

.

Advertisements

Share this:

TwitterFacebook

Liên quan

[DPKTH] Chương 22: Địa Cửu Hoàn đơnIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 38: Ký ức bị lãng quênIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

[DPKTH] Chương 27: Giải độcIn "Diễm Phong khuynh thiên hạ"

17/03/201539 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Notify me of new comments via email.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: [Mục lục] Diễm phong khuynh thiên hạ | Tuyết Ngàn Năm

Lương Linh trong 17/03/2015 lúc 06:00

TT.TT Nàng đăng truyện sớm thế?
Nàng ơi bao giờ anh ca ca mới xuất hiện vậy? Ta đang chờ và đợi nè :3
Hổ ca lần này mà còn không nhận sai chắc quá trình ôm Phong nhi về còn xa xôi lắm TT.TT

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 06:03

ca ca se xuat hien o dau bo 3 va cuoi bo 3 nhe, sang quyen 4 thi hoan toan la dat dien cua anh y rui :”>

Phản hồi

~~Tiểu Xà~~ trong 17/03/2015 lúc 09:16

nàng thật năng suất a bạch~ iu nàng wớ ^3^

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 11:32

hihi :”>

Phản hồi

anso571997 trong 17/03/2015 lúc 09:34

Ẻm lại bày trò gì đây?

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 11:34

ranh roi sinh nong noi y ma ^^

Phản hồi

lannhi trong 17/03/2015 lúc 11:54

Cầu chương mới * mắt long lanh *
Bé Phong sắp theo giai bỏ trốn, anh Tà phải chăng sắp thành chú rể hụt ?

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 22:50

chuan lun nang =]]]

Phản hồi

crimsonbara trong 17/03/2015 lúc 15:52

Tốc độ của nàng thật là nhanh. Không biết bé Phong định làm gì đây ta, hồi hộp quá đi. Mong tới khúc ca ca bé xuất hiện quá.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 22:51

nang sap dc bik rui :”> gang doi them chut nua

Phản hồi

ashura trong 17/03/2015 lúc 18:11

ta nghi ngờ Tà thúc sắp phải chết ngất vì mấy trò con bòa cụa e Phong =)))))))))))))))))
chúc Phong Nhi sắp đc theo zai đến một chân trời mứi :3
*vỗ mông tiểu Bạch* cứ giữ tiến độ này là ngoan lắm à nha :”> ra đây ta thưởng cho một ngàn lụ hun nàoooooo

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 22:56

Bớ ngừi ta có ngừi sàm sợ tuôi =))))

Phản hồi

mituknowmax0511 trong 17/03/2015 lúc 19:37

trốn tránh ca ca, xong giờ lại trốn tránh Tà thúc đúng không :v bé đà điểu

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 17/03/2015 lúc 22:59

Cơ mà chạy trời vẫn ko khỏi nắng, tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa a :)))

Phản hồi

mituknowmax0511 trong 18/03/2015 lúc 20:14

thêm con hổ dữ đúng không :3 nghe chừng câu chuyện của em và đại tướng quân không đơn giản à nha…
Lại ngóng chap mới rồi nàng ạ :d

Tuyết Lạc trong 18/03/2015 lúc 20:16

trong dong tinh su cua em thi ta thay thik chuyen cua ho ca voi em nhat =]]]

mituknowmax0511 trong 18/03/2015 lúc 20:18

ta tưởng nàng “mẹ kế” thì phải trăm phương ngàn kế mà ngăn cản chứ :v có sự quan tâm chăm sóc đặc biệt ờ :3

Tuyết Lạc trong 18/03/2015 lúc 20:25

duong nhien la ngan cam, gay tro ngai triet de, the nen ta moi thik =]]]

mituknowmax0511 trong 18/03/2015 lúc 21:09

sau này vụ ngược em có Hổ ca góp phần không đấy nàng

Tuyết Lạc trong 19/03/2015 lúc 15:35

phan nho thui nang a =]]]

mituknowmax0511 trong 19/03/2015 lúc 20:11

nói chung là góp phần rồi :v nàng hãy để ai cũng góp phần ngược nhé… để lòng ta khỏi thiên vị :'(

Tuyết Lạc trong 19/03/2015 lúc 21:00

nang yen tam ai cung co nguoc het, ko nguoc cai nay thi nguoc cai khac (o^-‘)b !

chip31121994 trong 18/03/2015 lúc 20:06

=]] lười quá làm sao h cơ mà Phong nhi nhà mình như kiểu bị tăng động giảm chú ý nhỉ =•= ở đk có mấy chap đã lại đòi chạy

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 18/03/2015 lúc 20:15

ai bao ta thuc tan cong don dap qua

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 18/03/2015 lúc 20:15

=]]]

Phản hồi

anso571997 trong 19/03/2015 lúc 16:01

Ai là người ngược ẻm nhất nàng?

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 19/03/2015 lúc 17:42

thang nhan vat phan dien, vi qua yeu em nen… =]]]

Phản hồi

anso571997 trong 19/03/2015 lúc 17:47

Vậy mà ta nghĩ là Tà thúc chớ

Tuyết Lạc trong 19/03/2015 lúc 18:19

ta thuc la nguoc nhi =]]]

Bách Hợp Cô Nương trong 26/05/2015 lúc 21:20

Tuôi đã hiểu vì sao em nó về sau bị anh Tà cho liệt hai chân ._.

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 26/05/2015 lúc 21:29

dung la phai cho liet 2 chan ngay tu dau moi dung =)))

Phản hồi

Bách Hợp Cô Nương trong 27/05/2015 lúc 18:08

Nếu cho ngay từ đầu là ếu sợ em nó đi trêu hoa ghẹo nguyệt dòi =))) Không thì hạ cái Cổ Chung Tình như anh Triển Lăng Yến là quá ngon cơm =)) Đỡ sợ em nó vượt rào, còn tình thú khi “làm” nữa =))))

Tuyết Lạc trong 27/05/2015 lúc 19:30

cai nay ngon =)))

Bách Hợp Cô Nương trong 27/05/2015 lúc 19:44

Một cánh cửa mới đã được mở ra =))))

Mẫn Khuynh trong 29/07/2015 lúc 10:00

Np,mỹ thụ mỹ công,công bá đạo độc chiếm…thích!thích!thích <3 hay quá! chờ thêm 2 anh công nữa xuất hiện,đừng dừng truyện giữa chừng nha chủ nhà! :3

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 29/07/2015 lúc 10:01

sẽ ko drop đâu ^^

Phản hồi

Mẫn Khuynh trong 29/07/2015 lúc 10:13

Yeah!yeah! :3 I <3 you =)))

Phản hồi

Tuyết Lạc trong 29/07/2015 lúc 10:22

^^

Phản hồi

…………………*('’•.¸.Tuyết Lạc.¸.•’´)*……………….

(Tiểu Bạch)

…………………..(¯'•._ Mai Vũ _.•´¯)…………………….

(Tiểu Hắc)

…………..(¯'•._ Nấm Rơm Nướng _.•´¯)…………….

Bài viết mới

[Giới thiệu] Cường thần hoàn tý – Ngự Cảnh Thiên[Giới thiệu] Nhân sinh như diễn, toàn dựa vào hôn kỹ – Hùng Miêu Quân[MTVNDVT] Chương 51: Người trong quân đội[MTVNDVT] Chương 50: Vào tù[Giới thiệu] Vi quang – Kháo Kháo / Sái Cốc Tử

Bảo vệ

tất cả bản edit của Tuyết Ngàn Năm được chia sẻ với các điều khoản của giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Việt Nam .

xin hãy tôn trọng editors và công sức của chúng tôi, đừng đem những bản edit trong trang blog này đi đâu bởi hành vi đó sẽ bị coi là trộm cắp

Chú ý nhé :D

- Nội dung trong blog này đều là chủ đề Đam mỹ - Boys Love

- Tất cả những bản edit và fic ở đây là phi thương mại, mong mọi người không mang chúng nó ra khỏi blog này, nếu muốn tự bọn mình sẽ làm việc đó
- Những bài xì poi ở đây dù ít hay nhiều thì đều là những đứa con mà tớ đã bỏ thời gian và công sức để viết ra, nếu thấy nó hữu ích và làm bạn thik thú, thay vì copy hay repost lại ở đâu đó, mong bạn có thể dẫn link về nhà tớ, đó là lời cảm ơn tuyệt nhất mà tớ nhận dc. Cảm ơn bạn rất nhiều :)

- Mong mọi người khi com trong blog thì sử dụng tiếng việt có dấu, không sử dụng ngôn ngữ teen, bọn mình đều 'mãn teen' rồi, nên nhiều lúc cũng không hiểu mọi người nói gì để com trả lời :D
- pass nằm ở phần mục lục của từng chuyên mục, vd pass của những bài hint sẽ nằm ở phần mục lục "Tìm hint BL", pass các chương truyện thì nằm ở phần mục lục truyện đó :)

- Nếu thấycỡ chữ hơi nhỏ, các bạn nhấn Ctrl ++ để phóng to ra nhé :D

Cùng chơi ném tuyết

Enter your email và click để nhận những bom tuyết nóng hổi :">

Join 2 147 other followers

Bình luận mới nhất

Hân on [DPKTH] Chương 28: Phong Hoa Y…Hân on [Mục lục] Diễm phong khuynh th…bangtuyet2512 on [Giới thiệu] Cường thần hoàn t…Khải băng on [Giới thiệu] Mạt thế thiên tai…Mây Chan on [Giới thiệu] Mạt thế chi Ngọc…

Những ngày tuyết rơi…

THÁNG BA 2015HBTNSBC« Th12 Th4 » 12345678910111213141516171819202122232425262728293031 

Thể loại trong mục xì poi

1x1 băng luyến chủng điền cung đìnhcường cường cường thủ hào đoạt cổ trang dân dân quốc dưỡng thành dị giớigiang hồ hiện đại hoan hỉ oan giahuynh đệ huyền huyễn H vănhài hải tặc hắc đạo học đường luyến đồng manh văn minh tinh mạt thế mỹ thụ ngoại tinh nhân ngược nhân thú nhược thụ nhất thụ đa công niên hạ nữ vương thụ phụ tử rapesinh tử song tính nhân sát thủ sư sinh sủngthanh mai trúc mã thanh thủy văn thể thao trinh thám tu chân tàn bệnhTây phương tùy thân không gian tương laivampire võng du xuyên âm nhạc đoản văn đại thúc thụ đạo mộ đế vương thụ đồng nhân ấm áp văn

 

Chuyên mục

Giải trí (13)Clip (5)Fun (8)Khác (135)Mặt Trời và Ngũ đại vệ tinh (50)Mục Lục (5)Spoil + Review (415)Phim BL (4)Phim hoạt hình (1)Đam mỹ (410)Thông báo (10)xì poi Hint (12)Đam mỹ (251)Bá tình thủ ái (77)Cuồng lỗ ngạo khí trang chủ (9)Diễm Phong khuynh thiên hạ (55)Kịch tình ca (1)Mục lục (10)Nhân ngư Tiểu Nam (14)Nhân thú loạn (25)Tử Lê (21)Thân ái đích đại ca (11)Tiêu Đoàn phỏng vấn (2)Tranh đoạt (25)

Tuyết Lạc Hồ

Blog Stats

8,037,089 hits

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#damie